Hỏa Vân sơn trang trong hai ngày xảy ra một lần đại bạo sát, có đến mấy chục người bị đem ra xử chém tại chỗ, trong đó còn có mấy vị Thần cấp cường giả, Nhị Đương gia Hỏa Hình Hổ bị cấm túc hai mươi năm diện bích, sự việc xảy ra làm cho cả Hỏa Vân sơn trang lòng người bàng hoàng, lo sợ không thôi, thế nhưng không dừng lại ở đó hôm nay còn xảy ra một chuyện càng thêm làm cho người ta hưng phấn, Hỏa Vân Phong thiếu gia chính diện khiêu chiến Thập tam trưởng lão! Đa phần người bên trong Hỏa Vân sơn trang hôm nay đều chạy đến Phù hỏa cốc bên ngoài Hỏa Vân sơn trang, bên đó lcus này đang xảy ra đánh nhau, hai người kia ước chiến chỗ này.

Ước chiến đạt thành mọi người lập tức biết rõ thông tin chi tiết của hai người. Hai người này chênh lệch lớn đến làm cho người ta than thở, khi biết rõ nguyên nhân lại có không ít đối với Thạp tam trưởng lão phỉ nhổ.

Thập tam trưởng lão Hỏa Hình Kiệt, một nghìn hai trăm tuổi, Thần cấp Nhất trọng trung kỳ!

Thiếu gia Hỏa Vân Phong, hai mươi ba tuổi, Thông thần hậu kỳ! Thông tin tìm hiểu ra mọi người đều hít vào một ngụm khí lạnh. Hỏa Vân sơn trang thế hệ trẻ tuổi đệ nhất nhân Hỏa Vân Trùng năm mươi tám tuổi mới đạt đến Thông thần cảnh sơ kỳ, được Hỏa Vân sơn trang toàn lực bồi dưỡng thế nhưng còn không chịu được một chiêu của Hỏa Vân Phong, có thể thấy Hỏa Vân Phong mới thật alf đệ nhất nhân, không những thế hắn tu vi cùng chiến lực đều vô cùng kinh khủng, đi khiêu chiến một cái Thần cấp nhất trọng trung kỳ đương nhiên cũng có dựa vào!

“Ta từng nói đối với ta xuất thủ phải chết không thể nghi ngờ!”. Hảo Vân Phong nhìn trước mặt lão giả Thập tam trưởng lão lạnh lùng nói. Khí chất so với trước đó khác nhiều lắm, giống như một cái núi lửa tùy thời bộc phát, quanh thân hỏa khí nhộn nhạo.

“Hừ! Tưởng rằng tiếp được một kích của ta thì có thể hướng ta khiêu chiến?”. Thập tam trưởng lão hừ lạnh nói. Lão tổ kết tội hắn chết thế nhưng Hỏa Vân Phong đột nhiên nhảy ra muốn tự mình chém giết hắn, hắn nếu muốn sống thì phải đánh bại Hỏa Vân Phong, hắn vẫn có cơ hội ở lại Hỏa Vân sơn trang.

“Nói như vậy đủ rồi! Viêm Thiên chỉ!”. Hỏa Vân Phong như đã không đợi được nữa lập tức xuất chiêu, kỳ thực hắn cũng không có tự tin vận dụng tay không cùng bình thường thủ đoạn có thể đánh giết Thập tam trưởng lão, thế nhưng hắn lập tức cần rời đi rồi. Xem ra cần vận dụng không ít lá bài tẩy.

Thái cổ Hỏa Thần tộc chiêu thức truyền thừa cũng rất đơn giản, tên chiêu thức càng nhiều thì càng cường đại, đối với một cái Thần cảnh Nhất trọng hắn đương nhiên vừa mới xuất thủ sẽ dùng đến tuyệt chiêu rồi. Theo hắn hét lên, năm đàu ngón tay như hiện lên năm đạo ánh lửa phụt lên bắn về phía Thập tam trưởng lão.

“Hừ! Phi hỏa kiếm tinh!”. Thập tam trưởng lão không chút sợ hãi rút ra bên hông kiếm xuất chiêu chém về phía năm đạo ánh lửa. Hắn tu vi cao hơn Hỏa Vân Phong một cái đại cấp độ, đương nhiên sẽ không sợ hãi chút nào. Huống chi Thần cảnh cùng Thông thần cảnh chính alf đại khảm lớn của tu giả, muốn vượt quá nó đâu có dễ, tinh không cấp bậc thiên tài không phải rau cải trắng đâu.

“Ầm!”. Hai đại chiêu lập tức va vào nhau, tiếng nổ mạnh vang vọng cả sơn cốc. hai ben sơn cốc lúc này đang đứng đầy người cũng hít vào hơi lạnh, Hỏa Vân Phong quả nhiên cường đại cùng bá đạo, vậy mà trực tiếp ngạnh kháng Thần cấp nhất trọng cường giả, đảm lượng này cũng không nhỏ.

“Ầm!”. “Chạm”. “Quần quần...”. Hỏa Vân Phong giống như một cái đại lang không ngừng công kích Thập tam trưởng lão, gây nên không ít tiếng nổ mạnh, gió mạnh cũng theo đó sinh ra thổi loạn cả một đám sơn cốc, cây cối xung quanh không chịu được dư âm cuộc chiến cũng ngả nghiêng, gãy đổ không ít.

“Nếu không có tuyệt chiêu lớn hơn ngươi thất bại không thể nghi ngờ!”. Thập tam trưởng lão cùng Hảo Vân Phong sau khi giao chiến hơn hai mươi chiêu thì tách ra, Thập tam trưởng lão tự tin nói.

“Ha ha! Chỉ sợ ngươi không chịu được liền chết!”. Hỏa Vân Phong cười lớn. “Cho ngươi thấy pháp bảo của ta lợi hại!”. Hắn tay phải lóe lên một cây Thương thiên họa kích ba mũi hiện ra. Vũ Thiên Quân “ném” Bát đại linh tử ngoài đều phát cho mõi người một loại vũ khí thích hợp. Hỏa Vân Phong tuy nhìn bên ngoài có chút thư sinh nhưng tính cách vô cùng bá đạo, Thương thiên họa kích này rất hợp với hắn. “Vốn không muốn dùng nó thế nhưng ngươi có kiếm trong tay công kích nguy hiểm hơn ta nghĩ, hắc hắc, lấy ngươi làm vật tế cho Hỏa Phong kích của ta!”. Đại kích thân màu xanh nhạt, trên thân lại có đường vân màu đỏ như máu, mũi kích thì chính như máu luyện thành, thập chí đang phát ra huyết quang.

“Thần khí...”. Thập tam trưởng lão con ngươi co rụt. Thần khí đâu phải là đồ chơi con nít gì đâu, chính là hung khí tối thượng cũng là Bảo vật vô giá, Hỏa Vân sơn trang tuyệt không hơn mười kiện, mỗi người cầm trong tay tu vi cũng đều có Thần cấp tứ rọng trở lên, làm sao một cái Thông thần cảnh như Hỏa Vân Phong lại có thể sở hữu một cái Thần khí? Hình như dẳng cấp còn không thấp.

“Thần khí, Phong nhi trong tay lại có Thần khí, hắn rút cục đạt được kỳ ngộ gì..”. Phía bên ngoài cùng hai bên sơn cốc nhiều người đang quan sát đại chiến đều kinh sợ không thôi, một cái Thần khí liên lụy rất nhiều, không những thế Hỏa Vân Phong trên tay Thương thiên họa kích tuyệt đối vượt qua Thần cấp tam trọng pháp bảo!

“...”. Đám người Hỏa Vân sơn trang lại càng thêm nghi ngờ Hảo Vân Phong rút cục đã đạt được cái gì kỳ ngộ, không những tu vi tiến nhanh, thiên phú giống như cũng cao lên rất nhiều, chiêu thức, võ kỹ sử dụng lại vô cùng cao siêu tinh diệu, bây giờ lại lấy ra pháp bảo cũng là thứ không thể đoán được, không lẽ hắn là nhận được vi đại năng nào đó truyền thừa?

“Thương thiên viên nguyệt!”. Hỏa Vân Phong hét lớn, hắn sử dụng đến sát chiêu rồi. Đây là tuyệt chiêu thương pháp của mấy vị hộ pháp. Trong tay hắn Thương thiên họa kích rung lên kịch liệt, theo hắn phạt về phía Thập tam trưởng lão thì một đạo tia sáng như hình trăng khuyết chém về phía Thập tam trưởng lão. Một chiêu này hắn vẫn chưa hoàn toàn nắm giữ nếu không chính là một vòng tròn vô khuyết ah.

“Hả...”. Thập tam trưởng lão con ngươi co rút, không ngờ Hảo Vân Phong cầm trong tay Đại kích lại vung vẩy nhẹ nhàng như vậy, một cái Thần khí điều khiển cũng không dễ đâu. “Tam thiên vẫn hỏa!”. Hắn hét lớn chém liên tục ba kiếm hình thành một cái tam giác lửa nhằm cản lại một đòn tất sát kia.

“Ầm!”. Một tiếng nổ mạnh vang lên, cả sơn cốc như đang rung lên, khói bụi mù mịt, một bóng người bị đầy lùi ra đến gần miệng cốc, là Thập tam trưởng lão! Hắn lúc này nhìn khá chật vật, tóc buộc gọn gàng đã bị tuột ra buông xõa, khóe miệng còn chảy ra máu tươi, một chiêu kia hắn ăn không tiêu.

“Hừ! Thần khí cũng không phải dễ dàng như vậy điều khiển, ngươi thực lực làm sao có thể khu dụng nó?”. Thập tam trưởng lão lau đi khóe miệng lạnh lùng nói. “Ngươi chỉ là vận dụng Thần uy của Thần khí mà thôi, nếu không có Thần khí ngươi không phải đối thủ của ta!”. Hắn chuyển sang kế khí tướng rồi.

“Ha ha! Tưởng nói như vậy thì ta sẽ buông ra pháp bảo cùng ngươi đánh tay không? Ngươi ban nãy không phải là tay cầm kiếm đánh với ta sao? Thập tam trưởng lão ah! Ngươi không những vô dụng mà còn vô sỉ!”. Khói bụi tản đi, Hỏa Vân Phong giống như một cái chiến thần đứng trên không trung, tay cầm Thương thiên họa kích, tóc dài bay múa, hắn lúc này mới thể hiện ra bản thân bản chất thật.

“Hừ! Ngươi có thể khu dụng nó mấy lần?”. Thập tam trưởng lão lạnh lùng nói, sau đó lại vung kiếm chém về phía Hỏa Vân Phong. Hắn không tin Hỏa Vân Phong có thể vận dụng Thần khí kia một cách thoải mái, sử dụng Thần khí thì cần đến Thần lực đến kích phát, Thần lực cũng chính lực lượng của Thần cấp cường giả, chỉ có Thần cấp cường gải mới có ah, Hỏa Vân Phong cho dù lại nghịch thiên cũng chỉ là Thông thần cảnh mà thôi.

“Ha ha! Linh lực về lượng đạt đến một cấp độ nào đó sẽ đủ để khu dụng Thần khí thay cho Thần lực, ngươi cái này ếch ngồi đáy giếng làm sao có thể hiểu được? Ngươi lại làm sao có thể hiểu ta hôm nay đã đạt đến cấp độ nào?”. Hỏa Vân Phong như cuồng thú gầm thét vung lên đại kích đâm về phía Thập tam trưởng lão. “Nhất tuyến thiên khung!”. Hắn hét lớn.

“Lạc thiên hỏa vẫn!”. Thập tam trưởng lão cũng không cam lòng yếu thế hét lên, hắn lần này vẫn là lựa chọn ngạnh kháng, xem ra ban nãy ăn một cái thiệt thòi hắn vẫn không tin được.

“Ha ha! Vẫn muốn ngạnh kháng với ta? Ngươi sống bao nhiêu năm...”. Hỏa Vân Phong thấy như vậy thì cười lớn, thế kích đi vẫn đam thẳng không giảm, thế nhưng hắn đột nhiên im bặt. Kiếm thế kia không đơn giản như hắn nhìn thấy.

“Haizzz, Tiểu Phong cho dù thiên phú cùng chiến lực cường đại thế nhưng tuổi còn trẻ, kinh nghiệm thực chiến còn kém hơn nhiều những thành danh lâu năm cường giả, sau lần này có lẽ nó sẽ có nhiều kinh nghiệm rút ra...”. Đại Lão tổ nhìn thấy Hỏa Vân Phong mắc lừa thì thở dài nói.

“Đúng vậy! Qua lần này hắn sẽ càng thêm hoàn mỹ, bên ngoài thế giới độc ác hắn xem như đã được thể ngộ rồi...”. Nhị Lão tổ cũng lạnh nhạt nói.

Tam đương gia Hỏa Hình Kế đứng một bên đương nhiên cũng nhìn thấy thì nhíu mày, Hỏa Vân Phong qủa thật quá tự tin rồi, vậy àm lộ ra một cái sơ hở lớn như thế, lấy một cái Thần cấp nhất trọng lâu năm cường giả đương nhiên có thể tận dụng tốt cơ hội này, chỉ sợ Hỏa Vân Phong trận này bại rồi.

“Ha ha! Cho dù ngươi chiến lực cường đại thế nhưng hôm nay muốn đánh bại ta còn không có khả năng!”. Thập tam trưởng lão ngửa mặt cười lớn. Một kiếm đâm thẳng của hắn bất ngờ biến chiêu giống như một cái tiểu xà quấn lấy Thương thiên họa kích, đâm về phía vai phải của Hảo Vân Phong, biến hóa mau lẹ làm cho Hảo Vân Phong cho dù đã nhận ra nhưng thế đi của hắn quá mạnh, đã không kịp thời biến chiêu.

“Như vậy cũng muốn thắng ta?”. Hỏa Vân Phong lâm trận không loạn, bất ngờ trên môi lại cười quái dị, con ngươi như biến thành hai viên lử cháy lên, hắn tay phải buông lỏng vậy mà bỏ ra Thương thiên họa kích. “Hỏa linh chân thân!”. Hắn hét lên, cả người lập tức giống như một cái cây đuốc bốc cháy, hắn nhục thân vậy mà trong lúc nguy cấp hóa thành Hỏa thân.

“Sụt!”. Kiếm của Thập tam trưởng lão như lưu tinh đâm vào vai phải của Hỏa Vân Phong thế nhưng cũng không đạt đến như hắn mong đợi, kiếm như là đâm vào không khí như, một kiếm không chút trở ngại!

“Hả? Đây là cái gì thần thông?”. Bên ngoài đang quan chiến đám người một đám Thần cấp cường giả mắt trợn lên, trong một khoảng khắc đó thôi, Hỏa Vân Phong một cái người bình thường đã biến thành hỏa nhân, Thập tam trưởng lão công kích hình như cũng không đánh trúng Hỏa Vân Phong.

“Đây... Ngươi...”. Thập tam trưởng lão con ngươi co rụt kinh hãi đến quên cả hoàn cảnh xung quanh, hắn không biết trước mặt mình đang đối mặt với quái vật nào ah. “Ngươi không phải người, không phải Nhân tộc...”. Hắn kinh hãi hét lên sau đó vội lùi lại, kỳ lạ là Hỏa Vân Phong cũng không ngăn cản.

“Ha ha! Không phải Nhân tộc? Lẽ nào lại thế?”. Hỏa nhân mở miệng nói chuyện, vẫn là giọng nói của Hỏa Vân Phong. “Ép ta tế ra Hỏa linh chân thân ngươi chết không thể nghi ngờ rồi, cho ngươi chết bằng một trong các đại Thần thông của ta cũng xem như không ủy khuất ngươi rồi!”. Hắn cười lạnh nói. “Hỏa luyện tinh không!”. Theo hắn hét lớn bốn phía thiên địa Hỏa nguyên tố lượng như chịu cái gì triệu hoán đến gần chỗ hắn, chưa đến hai hơi thở hình thành một cái Hỏa long dài có đến mười lăm trượng vờn quay hắn. “Đi!”. Hắn chỉ tay về phía Thập tam trưởng lão.

“Không!”. Thập tam trưởng lão nhìn thấy hỏa long đang lao về phía mình tốc độ nhanh vô cùng thì vận dụng mọi thủ đoạn, vung kiếm chém về phía Hỏa long, thế nhưng hỏa long như nước như thế, kiếm chém qua không hề làm suy giảm chút nào nó. Không đầy một hơi thở hỏa long đã quấn quanh bao phỉ lấy Thập tam trưởng lão, chỉ nghe hắn hét thảm một tiếng không cam lòng rồi im bặt.

Cả sơn cốc lâm vào trầm mặc trong chốc lát rồi vang lên một đám hít vào hơi lạnh, Hỏa Vân Phong cuối cùng thể hiện ra cái thần thông mà Hảo Vân sơn trang người cho dù là hai vị Lão tổ Thần tôn cảnh cường giả cũng chưa bao giờ nhìn thấy, nghe cũng chưa nghe thấy bao giờ ah.

“...”. Hỏa Vân Phong chân đạp hư không vẫn giữ hình dạng hỏa nhân bước chậm về phía Hỏa Hình Kế mở miệng nói. “Phụ thân! Ngươi xác định không đi cùng với ta sao?”.

“Haizzz....”. Hỏa Hình Kế thở dài không nói. Đám người của Hỏa Vân sơn trang cho dù là hai vị Lão tổ cũng lâm vào trầm mặc, chuyện anyf nếu nói vào không chừng còn hỏng bét hơn, dù sao Hảo Hình Kế nói sẽ ở lại, như vậy Hỏa Vân Phong vẫn sẽ có một ngày quay lại Hỏa Vân sơn trang, khi đó không biết hắn đã đạt cấp độ nào rồi, Hảo Vân sơn trang sẽ vì thế mà càng đạt được nhiều lợi ích cũng như chỗ dựa.

“...”. Hỏa Vân Phong nhìn phụ thân sau đó lại nhìn sang mẫu thân, cuối cùng nhìn muội muội Hảo Vân Linh rồi bất chợt thở dài. Hắn cũng không nói lời từ biệt mà quay đầu rời đi, vừa đi hắn vừa nói. “Từ sau cái tên Hỏa Vân Phong cũng không cần dùng nữa, ta tên sau này là Hỏa Linh tử, một trong bát đại linh tử của Thiếu gia!”.

“...”. Hỏa Vân sơn trang đám người nghe như vậy thì triệt để rung động, đây là hắn đoạn tuyệt quan hệ với Hảo Vân sơn trang Hỏa gia người sao? Lại còn Bát đại Linh tử của Thiếu gia? Hỏa Vân Phong đạt được hôm nay là nhờ một cái Thiếu gia bí ẩn nào đó sao? Chỉ là bọn hắn còn chưa nói cái gì thì một đạo kinh thiên uy áp hàng lầm phía trên bầu trời.

“Ngươi quyết định đi rồi?”. Một giọng nói mang theo uy nghiêm vang lên.

“Ha ha! Ta cũng nên đi trên còn đường của ta rồi!”. Hảo Vân Phong ngửa mặt cười lớn. Bên cạnh hắn hư không rách ra một đoạn hình thành một cánh cổng, một bàn tay thò ra từ hư không kéo hắn vào bên trong biến mất! Kể từ này tinh không nhiều thêm một cái bá đạo tuyệt cường Hỏa Linh tử!

Hỏa Vân sơn trang đám người một đám ngây ra như phỗng nhìn hư không, vừa đó thôi có một người xé rách hư không hàng lâm mang đi Hỏa Vân Phong, bọn hắn một đám lau đi mồ hôi lạnh, nếu bọn hắn có ý đồ với Hảo Vân Phong hết thảy, có lẽ hôm nay Hỏa Vân sơn trang gặp phải chính là hủy diệt, một cái hủy diệt đến không thể hồi sinh!

Tác giả: Đế Thanh

Nguồn:

Trải nghiệm đọc truyện tuyệt vời trên ứng dụng TYT

Download on the App Store Tải nội dung trên Google Play