Võ Thần thành bên ngoài ồn ào náo nhiệt chờ đợi Võ Thần học viện người đến bắt đầu thí luyện, thế nhưng trong mắt Vũ Thiên Quân lúc này cũng không có mấy cái đó, hắn đang đợi phản ứng của Dương Vân Nguyệt đối với câu nói của Hồng Nhật Đế.

“Nhật Đế! Vân Nguyệt dù sao cũng là một cái cô nương, ngươi lại ở chỗ này thổ lộ như thế, nhân gia làm sao có thể nói được!”. Hồng gia một cái trung niên nói. Chuyện này nếu đồng ý thì thôi, nếu Dương Vân Nguyệt không đồng ý như vậy Hồng gia rất mất mặt rồi. Chậm rãi về sau cũng không sao, lấy Hồng gia cùng Dương gia quan hệ cũng không sợ Dương Vân Nguyệt không đồng ý.

“Ah! Là ta vội vàng, mong Dương tiểu thư bỏ quá cho!”. Hồng Nhật Đế nghe như vậy thì cũng biết mình thất lễ lập tức xin lỗi nói. “Như vậy bên trong thí luyện gặp rồi!”. Hắn mỉm cười tự tin nói. Hắn biết mình thiên phú, hắn biết mình khả năng chăc chắn sẽ có thể đạt được Dương Vân Nguyệt thừa nhận, khi đó lại nói càng dễ dàng hơn nhiều.

Hồng Nhật Đế quay lại chỗ Hồng gia người đứng, dáng đi tiêu sái vô cùng thể hiện tự tin của hắn. Dương, Hồng hai nhà mấy người dẫn đội đều cười cười nhìn nhau như là chuyện bình thường rồi im lặng chờ đợi, họn hắn hai nhà hậu bối cũng rất nhanh liền ổn đỉnh lại chờ đợi mà không biết có một ánh mắt đang chăm chú về phái bọn hắn, chính xác hơn là đang chăm chú nhìn Dương Vân Nguyệt, quan sát đến từng biến hóa đến trên khuôn mặt xinh đẹp của nàng như muốn nhìn xem nàng cách nghĩ!

“Thiếu gia! Nếu không...”. Phi Thiên đằng sau đang định nói gì đó thì bị Vũ Thiên Quân cản lại, bản thân hắn vẫn chăm chú nhìn lấy Dương Vân Nguyệt cho đến khi nàng dường như có cảm ứng gì đó mới nhìn xung quanh thì mới quay người rời đi chỉ để lại một bóng lưng mà thôi, không biết đang suy nghĩ gì.

“Ồ? Ta gặp hắn ở đâu rồi sao?”. Dương Vân Nguyệt nhìn thấy bóng lưng Vũ Thiên Quân cùng Phi Thiên đi xa thì kinh ngạc lẩm bẩm, chỉ nhìn có chút quen thôi cũng không để ý nhiều nữa. Vừa rồi nàng cảm thấy giống như có ai đang nhìn mình thế nhưng khi liếc mắt quanh một vòng thì không thấy ai, thay vào đó thấy hai người kia có chút quen nhưng không nhớ alf thấy chỗ nào, ký ức của nàng về Vũ Thiên Quân cùng Phi Thiên mờ nhạt nhiều lắm!

“Đề nghị những người tham gia thi tuyển vào Võ Thần học viện ta đứng sang bê phải, những người không có chuyện đứng sang bên phải!”. Đúng lúc này một giọng nói mang theo linh lực hùng hậu vang lên vang vọng khắp mấy mươi dặm bên ngoài Võ Thần thành, thậm chí bên trong thành cũng có không ít người nghe thấy, mười năm một lần thi tuyển của Võ Thần học viện lại sắp bắt đầu rồi!

Sau khi giọng nói kia vang lên chưa đến một khắc đám người bên ngoài đã đứng phân thành hai bên, thông thường các thế lực quen biết sẽ ở gần nhau, về phần những tán tu, người của thế lực nhỏ yếu đi đơn lẻ đứng có chút đơn điệu hơn nhưng do số người rất lớn nên cũng không có mấy tách biệt nhiều giữa mọi người với nhau. Để chuẩn bị cho ngày hôm nay Võ Thần Viện đã cho chuẩn bị hai trăm nơi kiểm tra đặt thành một đương thẳng hàng, mỗi bên một cái trắc thí đều có một người quản lý thông báo, phía sau lại có một cái đài cao, phía trên ngồi mấy người tu vi cao thâm, có người của Võ Thần học viện, cũng có người của Võ Thần thành thế lực lớn hiện thân, ngoài ra còn có người từ mấy cái thế lực lớn bên ngoài đội hình vô cùng xa hoa!

“Được rồi! Để ta thông báo một chút thi tuyển năm nay!”. Giọng nói hùng hồn lại vang lên. “Bản nhân tên là Bạch Vân Hạc! Nếu các ngươi những thí sinh năm nay những ai có thể đạt được đi vào Võ Thần học viện tư cách như vậy ta chính là Phó viện chủ của các ngươi! Chúng ta Võ Thần học viện chỉ lựa chọn tinh anh, những kẻ tầm thường cũng không cần tham gia làm gì cho mất mặt, ta nói có lẽ có nhiều người không phục nhưng đó là sự thực, nhược nhục cường thực là đạo lý trên đời này không thể thay đổi, như vậy ta sẽ nói cách thức thi tuyển!”. Hắn dừng lại một chút.

“Lần này thi tuyển cũng không khác nhiều so với những lần trước chỉ thêm một mục nhỏ ở lần thứ hai kiểm tra thôi, trước tiên vòng đầu sẽ kiểm tra các ngươi tuổi cùng tu vi, dưới ba mươi tuổi, Nhân đan cảnh trở lên xem như qua vòng một!”.

“Vòng thứ hai vì để phòng ngừa có người vì để đáp ứng yêu cầu ở vòng một mà sử dụng loại nào đó bảo vật đề thăng tu vi nên bọn ta quyết định sử dụng kiểm tra thiên phú cùng với ngộ tính tu luyện của các ngươi đi kèm với kiểm tra tâm tính!”. Hắn nhìn xung quanh đám tiểu bối đang không hiểu nhìn mình thì mỉm cười nói. “Chúng ta sẽ phát cho mỗi người một cái ngọc bài công pháp như nhau, công pháp cũng đơn giản thôi, sau đó cho các ngươi ba canh giờ tu luyện, sau ba canh giờ các ngươi những ai tu luyện công pháp đạt đến yêu cầu thì được chọn đến vòng thứ ba!”.

“Đến vòng thứ ba, huh! Đến khi các ngươi qua vòng thứ hai lại nói!”. Bạch Vân Hạc cười nhẹ. “Được rồi, bây giờ thi tuyển bắt đầu đi!”. Hắn một lần nữa hô lớn vang vọng cả thiên không, khí thế vô cùng hào hùng trang nghiêm.

“...”. Đám người tham gia thi tuyển rất nhanh phân thành hai trăm hàng dài có đến mấy dặm, ước tính số người tham gia có hơn năm vạn, có thể thấy bao nhiêu đồ sộ ah! Võ Thần học viện đương nhiên đã có dự tính nên cho xây dựng quảng trường cũng vô cùng lớn, bọn hắn vì để chiêu thu muôn đồ khắp nơi thậm chí còn đi các nơi thu người nên không bao giờ hạn chế số lượng người, chỉ cần là Nhân tộc đáp ứng các yêu cầu thì đều có thể vào Võ Thần học viện học tập. Chính vì điều này mà Võ Thần học viện uy vọng rất lớn, Nhân tộc bên trong chính là kẻ có năng lực thống trị nhất!

Vũ Thiên Quân cùng Phi Thiên không biết hữu ý hay vô ý đã chen đến hàng bên cạnh gần hàng mà Dương gia xếp hàng, Vũ Thiên Quân chính là đi song song với Dương Vân Nguyệt, bọn hắn hắn cách nhau chỉ có gần một trượng mà thôi, rất gần, chỉ là mới có Vũ Thiên Quân nhìn thấy Dương Vân Nguyệt, còn nàng lại vẫn chưa thấy hắn.

“...”. Phia trên đài cao đang ngồi mấy người, bọn hắn tu vi cao đến đáng sợ vậy mà đều có Thánh cảnh tu vi, ngồi đầu mấy người cũng không mấy xa lạ, chính là mấy vị mấy ngày trước hiện thân ở bên ngoài Đan khí các, tu vi đều có Thánh cảnh bước thứ bảy, sau hàng ghế của bọn hắn đang ngồi mấy người đều không hé răng một lời. Những người phía sau là Thánh cảnh cường gải của những thế lực lớn bên ngoài đến Võ Thần thành đem con cháu đến đây thôi, làm cho bọn hắn kinh sợ là không biết vì lý do gì đám người bên trong Võ Thần thành lại xuất hiện đội hình kinh khủng như vậy, thông thường thi tuyển Võ Thần học viện cùng lắm phái ra một vị Thánh cảnh bước thứ năm là cùng, lần này lại đích thân Phó viện trưởng đến, nên biết Bạch Vân Hạc tu vi chính là Thánh tổ bước thứ tám đỉnh phong siêu cấp đại năng, không những còn lại mấy thế lực lớn bên trong Võ Thần thành đến đây đều là Thánh cảnh đại năng đứng đầu, có thể nói bảy thành chiến lực của Võ Thần thành đều hiện thân ở đây rồi, không lẽ có cái gì đặc biệt?

“Ồ? Các vị đến sớm ah?”. Một giọng nói từ hư không mang theo kinh ngạc vang lên. Sau đó hư không hé ra, một người đàn ông trung niên nhân mặc hắc y, khuôn mặt kiên định bước ra ung dung nhàn nhã.

“Ha! Cũng không sớm lắm Ma Phó các chủ! Vẫn khỏe đó chứ?”. Bạch Vân Hạc đứng lên chắp tay cười nói.

“Ma Phó các chủ...”. Còn lại bảy người ngồi ở hàng ghế đầu cũng đứng lên chắp tay chào hỏi. Phía sau mấy người từ bên ngoài đến không hiểu lắm thế nhưng cũng đứng lên chắp tay.

“Ma Luyện cũng chào các vị! Ta vẫn khỏe lắm, đa tạ Bạch huynh!”. Ma Luyện cười nói, hắn đã không gọi Bạch Vân Hạc là Phó viện trưởng nữa, thay vào đó là Bạch huynh, huh, thân cận hơn nhiều rồi.

“Ha ha! Bản viện thi tuyển không ngờ Ma Huynh cũng tham gia náo nhiệt”. Bạch Vân Hạc là cỡ nào thông minh, đương nhiên lập tức đã hiểu cũng cười nói.

“Ha ha, cũng muốn xem một chút Thiên tài của Võ Thần học viện, các ngươi thu hút trước nay cũng không ít thiên tài ah”. Ma Luyên cười nói. “Còn may đến kịp!”.

“...”. Ma Luyện cùng mấy người của Tứ Thế gia và mấy cái thế lực lớn bên trong Võ Thần thành chào hỏi một chút rồi mới nhìn đến đám người phía sau bọn hắn, xem như làm quen một chút thì không để ý nữa mà ngồi ở bên chủ vị làm cho đám người phái sau không hiểu làm sao, truyền âm hỏi han mới biết một chút Đan khí các danh tiếng, hình như cũng rất cường đại, sau đó chính là lâm vào trầm mặc.

“Thanh Phong, hai mươi hai, Nhân đan trung kỳ, thông qua..”.

“Trần Vũ, ba mươi mốt, loại...”.

“Lệnh Hồ Thiên, hai mươi, Địa đan sơ kỳ, thông qua...”.

“Miêu Hào, mười sáu, Tụ nguyên đỉnh phong, tiểu tử, lần sau lại đến”.

“...”. Không ngừng có tiếng hô lên tương tự như thế vang lên, thế nhưng đã số vẫn là thông qua, cứ như thế này thì cũng phải có hơn ba vạn người thông qua bình thường, xem ra để đào thải số lượng người hợp lý Võ Thần học viện đưa ra thi tuyển không thể đơn giản, Vũ Thiên Quân suy đoán mỗi lần thi tuyển thế này Võ Thần học viện nhận vào một vạn đến hai vạn người đã là rất nhiều rồi, nên biết ngoài Võ Thần thành vẫn còn bảy Đại thành khác đây.

“Ah! Thiên Tứ ca ca! Phi Thiên ca ca!”. Vũ Thiên Quân đang liếc nhìn Dương Vân Nguyệt thì đột nhiên một giọng nói kinh hỉ vang lên từ phía hàng bên trái làm cho hắn giật mình rồi quay sang nhìn, huh! Là Hoàng Tiểu Vũ nha đầu kia. Nàng ta hôm nay mặc váy dài màu vàng,dáng người cũng đã phát dục hoàn toàn rồi, khuôn mặt xinh đẹp cùng tính cách hoạt bát đáng yêu, nhí nhảnh lập tức đã làm mọi người xung quanh phải quay lại nhìn nàng mấy lần, mỹ nhân tham gia thi tuyển không ít đi?

“Ah! Tiểu Vũ! Cũng đến tham gia sao? Không phải nói không thích tu luyện sao?”. Vũ Thiên Quân quay sang cười nói, bất chợt hắn cảm thấy có gì đó sai sai. Quả nhiên bên cạnh hắn xuất hiện vài cặp mắt nhìn chằm chằm.

“Thiên huynh! Đã lâu không gặp ah!”. Một giọng nói mang theo tròa phúng vang lên.

“Ha ha! Vân Đạo huynh từ khi chia tay vẫn khỏe chứ? Lần trước các ngươi đi không nói trước một lời làm ta không biết phải làm sao, còn may là nhớ các vị thi tuyển vào Võ Thần học viện nên chạy đến đậy xem náo nhiệt!”. Hắn dừng lại như cười không phải cười nhìn Dương Vân Nguyệt nói. “Chúng ta quả thật có duyên! Người xưa nói gặp một lần là có duyên, gặp hai lần là có có phận, chúng ta duyên phận đều có ah!”.

“Xì...”. Đám người xung quanh lập tức xùy cười một tiếng, tiểu tử này tán gái giữ ban ngày ban mặt cũng rất văn vẻ, không biết là cái nào công tử thế gia. Thế nhưng khi nhìn mặt Vũ Thiên Quân bọn hắn phản ứng có chút đặc sắc rồi.

“Oa! Thật là đẹp trai..”. Trái với đám nam nhân đều đang khịt mũi khinh thường thì đám nữ nhân lại như thấy trân châu bảo ngọc một dạng mắt sáng lên, ngay cả Dương Vân Nguyệt cùng mấy người Dương gia nữ nhân cũng phải nhìn lại một lần. Hắn hôm nay bạch y xuất trần, ăn mặc đơn giản thế nhưng không thể che đi khí chất cao quý của hắn, cũng không phải khí chất đế vương, hoàng giả, cũng không phải bá khí ngất trời mà giống như một loại khí chất làm cho người ta tin tưởng tuyệt đối mà giao ra mạng sống, đi theo hắn, chịu hắn sai khiến.

“Thế nào? Vân Nguyệt tiểu thư? Có thể hay không cho ta một cơ hội?”. Thế nhưng để cho đám nữ nhân quanh đó thất vọng đó là Vũ Thiên Quân lại tiếp tục nhìn Dương Vân Nguyệt nói, lời nói không nhanh không chậm, ấm áp vô cùng.

“Trước Thiên công tử có thể vào Võ Thần học viện lại nói đi!”. Dương Vân Nguyệt hé miệng cười nhẹ nói. Nàng biết điều này không thể có khả năng, nàng và hắn là hai thế giới khác nhau không thể chung đường được.

“Ha ha! Vì một nụ cười của nàng ta có thể trích tinh trục nguyệt!”. Vũ Thiên Quân sao cả cười nói mà không chút để ý có một ánh mắt nhìn hắn có chút buồn lóe lên rồi biến mất!

Tác giả: Đế Thanh

Nguồn:

Trải nghiệm đọc truyện tuyệt vời trên ứng dụng TYT

Download on the App Store Tải nội dung trên Google Play