Diệp Thiếu Dương nói: “Hai gia hỏa này nếu là tới bắt người, sao lại nói chuyện dễ nghe như vậy, mới cho một chút chỗ tốt đã đi rồii?”
Tiểu Mã nói: “Thì tại mặt mũi ngươi lớn chứ sao, bọn hắn sợ ngươi không được sao?”
Diệp Thiếu Dương cười nhạt.
“Bọn họ sợ ta, hay là sợ Diêm La Vương? Bắt không được người, không thể báo cáo kết quả công việc với Diêm Vương, lại còn nhận hối lộ của ta, nếu Diêm Vương truy cứu ra, khẳng định bọn họ sẽ mất chức, ngươi cảm thấy bọn họ chỉ vì mấy cây hương nến, mà dám làm sai chuyện sao?”
Tứ Bảo trầm ngâm nói: “Hay là, là ý của Diêm La Vương?”
“Không lẽ là vậy, trước kia đám người ở Âm Ty đâu có khách khí trước mặt ta như vậy, nhưng gần đây…… dường như càng ngày càng khách khí, lẽ ra bọn họ phụng chỉ bắt người, là việc thiên kinh địa nghĩa, căn bản không cần để ý đến ta……”
Diệp Thiếu Dương nhớ lại việc Bạch Vô Thường dạy mình Đâu Suất Bát Quái Tiên, lại liên hệ với chuyện này, thậm chí bao gồm cả việc Tiểu Thanh Tiểu Bạch được phong Âm Thần, nếu sắp xếp lại với nhau, có thể chỉ ra một kết quả không thể tưởng tượng: Âm Ty muốn lấy lòng mình, hoặc nói là muốn mượn sức mình.
Vì sao lại như thế? Cho dù Thái Âm Sơn khai chiến Âm Ty, cũng sẽ có quỷ binh thần tướng đi ngăn cản, liên quan gì đến một pháp sư nhân gian như mình? Diệp Thiếu Dương đang đau đầu suy nghĩ, bỗng nhiên từ bên ngoài cửa sổ bay vào một cỗ yêu phong.
Tiểu Mã liền qua đóng cửa sổ, run lên lập cập, xoay người chạy đi, cả kinh nói: “Tiểu Diệp Tử, ngươi nói không sai, hai quỷ sai kia đã quay lại!”
“Đừng có nói bậy, đây là yêu phong!”
Diệp Thiếu Dương xoay người cầm lên ba lô, đúng lúc này, một con Hồ ly toàn thân trắng như tuyết, nhảy lên cửa sổ, hai mắt không ngừng chuyển động, đảo qua đảo lại trên mặt mọi người, rốt cuộc dừng lại trên mặt Diệp Thiếu Dương.
Nó có bảy cái đuôi.
Thất Vĩ Yêu Hồ! Mọi người kinh hãi, lập tức tiến lên chuẩn bị động thủ, bắt nó lại.
Diệp Thiếu Dương tiến lên chắn phía trước, bảo mọi người tạm thời bình tĩnh lại, xoay người nhìn Thất Vĩ Yêu Hồ, lạnh lùng nói: “Ngươi có chuyện gì?”
Thất Vĩ Yêu Hồ nhảy vào phòng, lập tức hóa hình, hoá thành một cô gái xinh đẹp, Diệp Thiếu Dương liếc mắt một cái đã nhận ra, cô ta chính là người đã đón Tuyết Kỳ từ Trung tâm cứu tế Tôn Ánh Kiều.
Đám người Tiểu Thanh Tiểu Bạch lập tức vây lại cô ta.
Tôn Ánh Kiều không hề sợ hãi, nhìn Diệp Thiếu Dương cười cười: “Sao Diệp thiên sư không động thủ?”
“Ta tin ngươi không tới đây tìm cái chết.”
Diệp Thiếu Dương lạnh lùng nói, “Ngươi là Thất Vĩ Yêu Hồ, rất lợi hại, nhưng cho dù ngươi có nhiều thêm, ta cũng nắm chắc sẽ lưu lại được ngươi.”
Tôn Ánh Kiều cười cười, liếc mắt nhìn Tiểu Thanh Tiểu Bạch, nói: “Nói thật, chỉ cần hai vị Liễu tiên ngàn năm này, đã có thể dễ dàng tiêu diệt ta.”
Lập tức chắp tay hướng Tiểu Thanh Tiểu Bạch, nói: “Hồ Liễu vốn một nhà, xin chào hai vị.”
Hai huynh muội hừ lạnh một tiếng, Tiểu Thanh nói: “Bọn ta là Âm Ty chính thần, các ngươi gây hoạ nhân gian, ai là người một nhà với các ngươi!”
Tôn Ánh Kiều nói: “Nói như thế, thì không lẽ trong Hồ Tinh không thể có người tốt, xà yêu các ngươi chẳng lẽ không có ai hại người?”
Tiểu Thanh còn muốn mở miệng, Diệp Thiếu Dương xua xua tay với nó, hỏi Tôn Ánh Kiều: “Theo ý của ngươi, ngươi là người tốt trong đám Hồ Tinh đó sao?”
Chỉ vào Nhuế Lãnh Ngọc, “Chuyện xảy ra tối nay, giải thích thế nào đây?”
“Chuyện tối nay, không phải do ta làm, trong gia tộc bọn ta không phải chỉ mỗi ta là Thất Vĩ Yêu Hồ.”
Tôn Ánh Kiều nói, “Nếu do ta làm, thì giờ còn dám tới đây sao?”
Diệp Thiếu Dương nhìn cô ta, chờ nghe nói tiếp.
Tôn Ánh Kiều nói: “Thời gian cấp bách, không tiện nói nhiều, ta đã nhận nuôi một cô bé từ Trung tâm cứu tế, ta biết cô ta là người của ngươi, là ta đã dẫn cô ta phát hiện yêu trận, điều này, chắc cô ta đã dùng cách nào đó báo cho ngươi biết.”
Diệp Thiếu Dương trong lòng khẽ động: lúc Tuyết Kỳ dùng thần thức báo cáo tình hình trong Cô nhi viện, đích thực có nói được người khác âm thầm tương trợ, đang nghĩ chắc có con yêu tinh dị chủng nào đó trong đám hồ ly đã giúp đỡ, tuyệt không thể ngờ kẻ để lộ bí mật lại là một con Hồ Tinh! Diệp Thiếu Dương lắc đầu, “Không thể nào, ngươi là Hồ Tinh, hoàn toàn không có lý do tiết lộ bí mật, nói một câu không dễ nghe, chính là đồ ăn cây táo rào cây sung.”
Tôn Ánh Kiều nghe xong lời này, cũng không tỏ ra giận dữ, chỉ là âm thầm thở dài, nói: “Lần này Cửu Vĩ Thiên Hồ xuất thế, vô số Hồ Tinh tụ tập, vì cùng một mục tiêu, cố sức quên mình, thậm chí một số Yêu tộc khác, vì muốn Yêu tộc quật khởi, cũng cam nguyện dâng ra sinh mạng…… Ngươi không tin, cũng dễ hiểu.”
Diệp Thiếu Dương nói: “Nhưng?”
“Tuy ta là Hồ Tinh, nhưng đã được một cao nhân cảm hoá, theo Đạo từ nhỏ, tu thành linh thân, ta với đám Hồ Tinh đó, cũng không giống nhau.”
Nói xong lắc mình biến thân, biến thành một người ăn mặc bộ dáng đạo cô, tóc dài búi gọn trên đỉnh đầu, tay cầm phất trần, hướng Diệp Thiếu Dương hành lễ chuẩn nghi thức Đạo môn.
“Vô Lượng Thiên Tôn, tiểu đạo yết kiến sư thúc, giá sương hữu lễ.”
Diệp Thiếu Dương hoàn toàn bị cảnh tượng trước mắt làm cho kinh ngạc đến ngây người, mấy người bên cạnh cũng ngây ngẩy, trợn tròn hai mắt.
“Ngươi…… sư phụ ngươi là ai?”
Tôn Ánh Kiều gọi mình là sư thúc, như vậy sư phụ cô ta có bối phận cùng thế hệ với mình, không biết trong những người cùng thế hệ, ai lại mạnh như vậy, cư nhiên có thể bồi dưỡng một con Hồ Tinh thành Thất Vĩ Yêu Hồ? “Việc này không tiện nói ra, sau tối nay, ngươi sẽ biết.”
Diệp Thiếu Dương nghĩ đến gì đó, quay đầu lại nhìn Qua Qua, mọi người cũng đều nhìn nó.
“Các người nhìn ta làm gì,”
Qua Qua gãi đầu, đột nhiên nhớ ra cái gì, thầm nói: “Vị tỷ tỷ này trông rất quen, nhưng thật ra có điểm giống ta, chẳng lẽ là trùng hợp vậy sao……”
Diệp Thiếu Dương gật đầu, đối với tình huống của Tôn Ánh Kiều, thật là cũng không hoài nghi: Từ xưa tới nay, có không ít đạo sĩ thu nhận yêu tinh làm đồ đệ hoặc yêu phó, truyền thụ Đạo pháp, bởi vì thứ nhất là: yêu tinh có thể hóa thân thành người, cũng có thân thực thể, có thể tu luyện pháp thuật, hơn nữa khả năng thiên phú cũng còn tốt hơn so với con người.
Thứ hai, độ hoá một con yêu tinh tu Đạo, một khi tu thành yêu tiên, đối với bản thân mà nói, cũng coi như tích được một phần âm đức rất lớn.
Khi Chung Quỳ chinh phạt Quỷ Khấu trên nhân gian, bên người là có hai cái Địa tinh, Linh tiên bên cạnh, chính là một đôi đằng tinh thụ yêu.
Nhưng mà trong xã hội hiện đại, con người tụ tập đông đúc, nhân khí thịnh vượng, yêu quái đều tránh trong núi sâu rừng già, thực không dễ tìm, Đạo sĩ thu nhận yêu tinh, trở nên vô cùng hiếm hoi.
“Bất quá, ta vẫn có chút hoài nghi.”
Diệp Thiếu Dương nhìn Tôn Ánh Kiều, nói, “Dù sao ngươi cũng là Hồ Tinh, bất kể ngươi đã giác ngộ, có Đạo tâm, cũng không lý nào giúp đỡ con người đối phó chính tộc nhân của mình.”
Ánh mắt Tôn Ánh Kiều chợt trầm xuống, thở dài, nói: “Xin hỏi sư thúc, nhân gian có bao nhiêu Hồ Tinh?”
Diệp Thiếu Dương sửng sốt, lắc đầu, “Nơi nào cũng có, sao ta biết được.”
“Chính là như thế, cho dù một nhánh trong gia tộc bị tru sát toàn bộ, Hồ Tinh cũng sẽ không diệt tộc.”
Tôn Ánh Kiều nói, “Ta làm vậy, hoàn toàn là để bảo vệ tộc nhân còn lại.
Cửu Vĩ Thiên Hồ xuất thế, trông thì như Hồ tộc quật khởi, thống nhất Yêu tộc, tuy nhiên…… với sát khí tận trời của Cửu Vĩ Thiên Hồ, nhất định sẽ triệu tập hết yêu tinh trong thiên hạ, công kích nhân loại, đối kháng toàn bộ giới Pháp Thuật.”
Trải nghiệm đọc truyện tuyệt vời trên ứng dụng TYT