Ngô Gia Vĩ đương nhiên không có khả năng nhảy xuống đi bắt gã, đây cũng là nguyên nhân giới pháp thuật có bốn lời giáo huấn cổ lớn: bắt thi chớ xuống đất, bắt quỷ đừng lên lầu, bắt yêu đừng vào núi, bắt linh đừng vào mộng.

Bắt cương thi, có thể không xuống mộ thì đừng xuống, bởi vì đó là sào huyệt của cương thi, cương thi ở bên trong lợi hại hơn so với bên ngoài nhiều, hơn nữa trong cổ mộ nhiều cơ quan, hoàn cảnh chật chội, rất dễ dàng xảy ra chuyện bất ngờ, đối phó cương thi, nên dù rắn rời hang, ở bên ngoài triển khai đánh, thuận tiện kết ấn bày trận.

Bắt quỷ lên lầu, quỷ một khi đào tẩu, bay trên không, pháp sư lại không thể đi theo cùng nhau bay, chỉ có thể trơ mắt nhìn người ta bỏ chạy.

Ngô Gia Vĩ thấy đuổi không kịp, lúc này mới quay đầu, lao tới bên cạnh Diệp Thiếu Dương, nhìn thấy cái bóng đang nhạt đi, giống như thấm vào trong lòng đất.

Diệp Thiếu Dương đúng không nhúc nhích, đợi cái bóng này hoàn toàn biến mất, lắc lắc đầu, phục hồi tinh thần, đem Câu Hồn Tác của mình nhặt lên, đi đến trước cửa sổ, nhìn bên ngoài ngây người.

Long Dương chân nhân đi tới, kinh ngạc nói: “Vừa rồi là cái gì?”

“Ảnh Mị."

“Ảnh Mị!” Long Dương chân nhân hiển nhiên cũng từng nghe hai chữ này, hít vào một hơi nói: “Anh Mị trong bảy đại trưởng lão của Hiên Viên son?”

“Tôi không xác định có phải hay không, nhưng hắn là hộ pháp Thánh Linh hội, rất mạnh, tôi từng đánh cùng hắn hai lần, khó có thể đối phó.”

Lão Quách trầm ngâm nói: “Tiểu sư đệ, đệ nghĩ tới chưa, sự mạnh mẽ của Anh Mị, cũng không phải trên thực lực cứng, thực triển khai đánh, hắn không nhất định là đối thủ của đệ.”

“Vậy thì thế nào, người ta có sở trường ở trên người, mới sẽ không triển khai đánh với đệ.”

Vừa rồi, bọn họ biết rõ là Ảnh Mị đến đây, lại nhiều người như vậy nhìn, thế mà không tìm được cách đối phó nó, có một loại cảm giác không biết xuống tay từ đầu (thật ra cũng có cách xuống tay, nhưng chỉ nghĩ một chút là biết hiệu quả sẽ không tốt lắm, bởi vậy mọi người đều chưa tay thử). Người ta ở dưới mí mắt mình êm đẹp đến đây, lại êm đẹp rời khỏi, loại cảm giác này khiếntrong lòng Diệp Thiếu Dương cảm thấy nghẹn khuất, bởi vậy hồi lâu không lên tiếng.

Lão Quách đảo trong mắt một vòng, thấp giọng nói: “Nơi này nói chuyện an toàn không?”

“Qua Qua.” Diệp Thiếu Dươnggọi một tiếng.

Qua Qua ngầm hiểu, từ cửa sổ bay ra ngoài, xoay người tới trên mái nhà, tuần tra phụ cận.

Lão Quách lúc này mới nói: “Sự mạnh mẽ của Anh Mị, mạnh ở thuộc tính đặc thù của hắn, chúng ta nếu muốn xử lý được hắn, phải từ phương diện này xuống tay.”

Hắn nói một phen này, dẫn tới mọi người tự hỏi.

Tứ Bảo nói: “Cái này tôi đã sớm nghĩ tới, nhưng xuống tay như thế nào đây?”

Lão Quách gật đầu nói: “Biện pháp là có, chỉ là có chút ngốc, hơn nữa yêu cầu cũng rất nghiêm đối với hoàn cảnh, chờ ta hoàn toàn làm rõ lại nói cho các đệ.”

“Móa! Còn tưởng huynh thực có biện pháp nào!”Tứ Bảo trợn mắt.

Lão Quách cười hề hề, không trả lời.

Diệp Thiếu Dương biết hắn không nói nhất định có lý do, cũng chưa ép hỏi.

Long Dương chân nhân trầm ngâm một phen, nhíu mày nói: “Anh Mị vì sao phải ra tay, hắn vừa lộ diện như vậy, không phải đã chứng minh cả sự kiện có quan hệ với Thánh Linh hội bọn họ sao?”

Đoàn người thảo luận một phen, cảm thấy chỉ có một khả năng: Phi Thiên Ngư biết quá nhiều bí mật của bọn họ, Ảnh Mị sợ hắn để lộ bí mật, mới không tiếc bại lộ cũng cần ra tay cứu giúp.

Ở dưới Diệp Thiếu Dương giục hỏi, Bánh Bao nói ra bộ phận ký ức từ trong ý thức của Phi Thiên Ngư đánh cắp được, bởi vì không có hình ảnh, không thể đoán dung mạo cùng đặc thù đối phương, chỉ biết là người của Thánh Linh hội.

Mới đầu, Phi Thiên Ngư là không muốn phối hợp với bọn họ, nhưng về sau lại có người tìm hắn nói chuyện một lần, từ đó về sau, Phi Thiên Ngư liền một lòng giúp Thánh Linh hội, làm nội ứng cho bọn họ, phái ra thủ hạ của bản thân, gác toàn bộ biên giới Thừa Đức, một khi có pháp sư tiến vào trong phạm vi, lập tức theo dõi, điều tra mục đích của bọn họ.

Đối nội, bọn họ che giấupháp sư địa phương, thậm chí cố ý chế tạo manh mối giả dối, dẫn bọn họ lầm đường, tóm lại cực lực che giấu Thánh Linh hội tồn tại.

“Lúc trước là ai tìm hắn nói chuyện, nói chuyện cái gì?” Diệp Thiếu Dương nghe xong Bánh Baokể, bắt lấy vấn đề quan trọng nhất này.

Bánh Bao lắc đầu, “Ta không cảm giác được đoạn ký ức này, ta chỉ biết, lần này sau khi đàm phán xong, trong lòng nhân thần quan này tràn ngập sợ hãi với hưng phấn, sau đó liền triệu tập đệ tử, ra lệnh cho bọn họ, nghĩ đến người kia gặp hắn, nhất định là đại nhân vật, khẳng định đã hứa hẹn cho hắn cái gì đó.”

Đám người Diệp Thiếu Dương nhìn nhau một cái, lão Quách nói: “Nhân thần quan à, tương đương với một ti chủ của âm ty, hơn nữa người xem bộ dáng làm màu của hắn, đối với người thường khẳng định là khinh thường để ý tới, trong Thánh Linh hội có tư cách đối thoại cùng hắn cũng không nhiều, người này tìm hắn nói chuyện, hoặc là mấy tên hộ pháp kia, thậm chí là bản thân Linh bà bà.”

Đoàn người chậm rãi gật đầu.

Long Dương chân nhân nói: “Nói như vậy, chuyện sư huynh tôi mất tích, nhânthần quan này cũng biết. Tôi không nghĩ ra, có dụ hoặclớn bao nhiêu, khiến hắn có gan gánh váccan hệ lớn như vậy.”

Trương Vô Sinh là nhân tài kiệt xuất của đạo môn, mặc kệ đã trải qua cái gì, bỗng dưng mất tích cũng là một chuyện cực lớn, nếu xảy ra chuyện, nhân thần quan Phi Thiên Ngusẽ gặp phải xử phạt

rất nặng.

Lão Quách nói: “Ta có một phán đoán không chắc chắn lắm, trước giả định bối cảnh Thánh Linh hội là pháp thuật công hội, như vậy tất cả đều rõ, Phi Thiên Ngư là bị Tinh Nguyệt Nôthu nhận rồi, tương lai chờ pháp thuật công hội chiếm lĩnh nhân gian, hắn tự nhiên có càng nhiều lợi hơn, cũng không cần làm nhân thần quan chức quan nhàn tản này, với lại nếu hắn từ chối, hẳn b đã chết rồi.”

Long Dương chân nhân vô lực ngồi ở trên ghế, thở dài nói: “Nếu thật là pháp thuật công hội sai khiến, thì rất khó giải quyết, cần thông báo môn phái còn lại, đều tự phái người tới đây hay không?”

“Tuyệt đối không cần.” Diệp Thiếu Dương trả lời chém định chặt sắt, “Bây giờ cục diện này, hơn phân nửa giới pháp thuật đều bị pháp thuật công hội thẩm thấu, bạn bè khó phân, tôi tình nguyện không cần giúp đỡ, cũng không muốn trong chúng ta xuất hiện nội gian.”

Lão Quách tiếp lời: “Không sai, cho dù làLong Hổ son của ông, ông cũng không thể cam đoan mỗi đệ tử đều tuyệt đối trung thành nhi?"

Long Dương chân nhân không nói nên lời, khó xử nói: “Nhưng mà, chỉ bằng mấy người chúng ta, muốn đối kháng toàn bộ pháp thuật công hội, không phải tôi tănguy phong người khác, tôi cảm thấy rất khó giải quyết.”

Hắn dùng ba chữ “khó giải quyết đã rất khách khí rồi, hậu trường pháp thuật công hội là Hiên Viên son, luận thực lực, đã vượt xa bất cứ một tông pháinào của nhân gian, thậm chí cho dù mấy đại môn phái cộng lại một chỗ, cũng không nhất định có thể vượt qua bọn hắn. Mà bây giờ, toàn bộ lực lượng của bọn họ, chính là Diệp Thiếu Dương cùng Liên Minh Tróc Quỷcủa hắn.

Diệp Thiếu Dương đi đến giữa Tứ BảovaNgô Gia Vĩ, ôm cổ hai người, cười nói: “Mọi người đều ở đây, thì không có gì phải sợ, chơi là được.”

“Này này này, còn có tôi!” Tiểu Mã tới gần reo lên.

Tam giác sắt cũ, lại thêm Ngô Gia Vĩ, bốn kẻ dở hơi phong cách khác biệt này gom lại với nhau, ở trong mắt Diệp Thiếu Dương bằng với thiên quân vạn mã, huống chi mình còn có các môn nhân bọn Qua Qua.

Lúc trước nhiều sóng gió như vậy cũng cùng nhau xông qua rồi, lần này, tuy đối thủ không tầm thường, nhưng cũng không có gì phải sợ.

Trải nghiệm đọc truyện tuyệt vời trên ứng dụng TYT

Download on the App Store Tải nội dung trên Google Play