Dương Vũ vừa đọc, lập tức lại khen ngợi một phen, sau đó tìm bọn Tứ Bảo lần lượt kí tên, bị lão Thu đuổi ra ngoài, mọi người tiếp tục nói chính sự.

Lão Quách suy nghĩ một lúc lâu, nói: “Vậy sau đó thì sao, cậu chưa xuống tòa cổ mộ kia đi nhìn lần nữa?”

“Từng thử đi, nhưng nơi đó bị bên chính phủ phong tỏa, tôi về sau hỏi thăm, nghe nói là chính phủ tổ chức một đám đội viên khảo cổ xuống mộ điều tra, kết quả gặp một số sự kiện ly kỳ, chết không ít người, chính phủ phái mấy đám người đi vào, đều là có đi không có về, về sau đành phải đem địa phương che đi, không cho phép bất luận kẻ nào đi xuống nữa. Nhưng theo tôi tìm hiểu, cửa hang cũng chưa thật sự phong tỏa, chỉ là ở chỗ cửa vào xây một căn nhà, đem cửa hàng bịt lại, miễn cho có người xâm nhập.

Vốn, chuyện này coi như trôi qua, dù sao có chính phủ ngăn trở, chúng tôi những người giang hồ này cũng không dám động vào, cho dù bên trong có truyền quốc ngọc tỷ, cũng không có quan hệ gì với chúng tôi nữa.

Nhưng ngay gần đây, mấy đệ tử Long Hổ son không phải đã đến sao, sau khi kiểm tra một phen, phát hiện ở vị trí cửa hàng của cổ mộ không ngừng hướng ra bên ngoài thẩm thấu âm khí, vì thế lén lẻn vào căn nhà kia, xuống mộ điều tra, về sau đều mất tích.

Lúc Trường chưởng giáo đến, chưa đánh tiếng với chúng tôi, chúng tôi cũng không biết ông ấy đến, chờ sau khi ông ấy mất tích, cảnh sát lúc này mới tìm tới chúng tôi hỏi thăm, chúng tôi lúc này mới biết là Trường chưởng giáo, đoàn người đều chấn động...”

Diệp Thiếu Dương nhíu mày nói: “Cảnh sát vì sao sẽ tìm các anh hỏi thăm?”

“Di vật... Phi phi phi!” Lão Thu nhìn thấy tư thế Long Dương chân nhân muốn liều mạng với hắn, vội vàng sửa, “Chính là những thứ để lại trong khách sạn này, bên trong có linh phù với pháp khí, cảnh sát tuy không tin cái này, nhưng đối với môn phái địa phương chúng tôi cũng có biết đôi chút, lập tức tìm tôi hỏi thăm, tôi lúc ấy nhìn thiên đạo lệnh trong túi, mới biết được là Trường chưởng giáo tự mình giá lâm, quả thật làm tôi sợ muốn chết...”

Lão Thu nói nhiều, thao thao bất tuyệt, Diệp Thiếu Dương cắt ngang hắn cảm khái, nói: “Anh là người địa phương, anh nói một chút, anh cảm thấy đây là chuyện gì?”

Lão Thu lắc đầu, “Tôi quả thật không biết, phía dưới tòa cổ mộ kia, có thể có tà vật cực kỳ cường đại lúc trước sau khi trộm mộ, chết người nhiều như vậy, cậu hai của tôi trước khi trốn nói cho tôi biết, bảo tôi đối với cổ mộ này tuyệt đối đừng dâng lên bất cứ lòng hiếu kỳ gì, tà vật bên dưới, căn bản không phải nhân loại có khả năng đối phó, tôi lúc ấy cũng hỏi ông ấy rốt cuộc là cái gì, ông cũng không nói rõ được, dù sao bản thân ông ấy chưa xuống mộ, các công nhân cùng bàn sơn đạo nhân kia lúc đi ra, hầu như đã điên rồi.”

Đám người Diệp Thiếu Dương nhìn nhau, vẻ mặt đều ngang trọng.

“Kiểu điện như thế nào, là mất hồn sao?”

“Tôi không biết, tôi về sau cũng bị bắt, lúc đi ra, mấy người kia đều đã chết, duy nhất bàn sơn đạo nhân còn sống kia cũng đã vào bệnh tâm thần, tôi lúc ấy sự tình cáo một đoạn lạc, tôi cũng sẽ không chú ý nữa.”

Nói đến đây, lão Thu thở dài, nói: “Tôi cũng là pháp sư, lòng hiếu kỳ là có, nhưng tôi hiểu rất rõ, thực lực này của tôi, căn bản không có khả năng là đối thủ của tà vật ở cổ mộ kia, bởi vậy không nghĩ gì khác. Tôi là thật không ngờ tới, cũng trôi qua mười năm rồi, cổ mộ này vẫn xuất hiện tình huống, ngay cả Trường chưởng giáo cũng...”Lão Thu lắc đầu, trong mắt lóe ra sự sợ hãi.

Lão Quách vỗ vỗ bờ vai hắn, nói: “Cậu từng nghe nói Thánh Linh hội chưa?”

Lão Thu nhíu mày, nói: “Mấy người tìm Thánh Linh hội?”

Thấy bọn họ gật đầu, lão Thu hít sâu một hơi, nói: “Tôi biết Thánh Linh hội, đám người này, là mấy tháng trước đến bên này, phi thường thần bí, tôi dù sao cũng là lão đại bang bản địa, từng đi tìm bọn họ, đại khái chính là tháng trước đi, có một người trẻ tuổi tìm tới cửa, bảo tôi không được điều tra Thánh Linh hội nữa, tôi lúc ấy không phục, đánh với hắn, kết quả một chiêu đã nhiếp hồn tôi. Bây giờ nhớ lại, vẫn nghĩ mà sợ hãi.”

Mấy người bọn Diệp Thiếu Dương nhìn nhau một cái, lão Quách hỏi hắn: “Cậu biết Thánh Linh hội đâu sao?”

“Không biết, từ đó về sau, tôi không dám hỏi chuyện bọn hắn nữa... Nói ra không sợ mấy người chế cười, tôi thật sự không đắc tội nổi, nếu không phải mấy vị tiên trưởng tự mình tới đây, tôi cũng sẽ không nói.”

Diệp Thiếu Dương nhíu mày nói: “Anh vì sao không tìm môn phái lớn xử lý?

“Đã tìm mấy môn phái, bọn họ đều nói đã biết, sau đó mặc kệ.”

Lão Quách vội hỏi hắn tìm những môn phái nào rồi, lão Thu nói tên mấy môn phái, lão Quách cười khổ. “Trách không được, vài cái này, đều là loại dựa vào pháp thuật công hội.Tiểu sư đệ, chúng ta suy luận chỉ sợ không sai, Thánh Linh hội, và pháp thuật công hội quan hệ thật sự không tầm thường.”

Diệp Thiếu Dương trầm ngâm một lúc lâu, hỏi lão Thu: “Về Thánh Linh hội, anh còn biết cái gì không?”

Lão Thu nghĩ nghĩ, nói: “Tôi chỉ biết là, bọn họ từng hoạt động ở vùng này, có đoạn thời gian rất nhiều người, về sau liền không có động tĩnh gì nữa.”

Hỏi tiếp, cũng không có tin tức gì hữu dụng.Đoàn người Diệp Thiếu Dương thương lượng một phen, cảm thấy chuyện đám người Trương Vô Sinh mất tích, khẳng định có liên quan với cổ mộ kia, cũng khẳng định có quan hệ với Thánh Linh hội.

Trải nghiệm đọc truyện tuyệt vời trên ứng dụng TYT

Download on the App Store Tải nội dung trên Google Play