“Lão đại là đứa con ông trời chọn lựa, là nhân viên Diệp Pháp Thiện khâm định đối phó Thái m sơn, chỉ có hắn mới có cơ hội tiến vào Thái m sơn. Bọn họ không thể phế đi lão đại.”

Lão Quách trầm ngâm nói: “Nghe điều người nói như vậy, thật đúng là thế, nhưng vấn đề lớn nhất là, ngươi không có chứng cớ để chứng minh.”

Qua Qua trùng to mắt nhìn hắn, nói: “Cái này cần chứng có cái gì chứ. Ta chính là chứng cớ đấy!”

“Ngươi là ai? Là nhất đại tông sư của giới pháp thuật, hay là đại lão âm ty? Lời người nói, bọn họ vì sao phải tin người, cho dù bọn họ tin tưởng, tìm người đòi chứng cớ, người như thế nào có thể chứng minh? Nhị đương gia người quá đơn thuần rồi, ngươi là môn nhân của tiểu sư đệ, quan hệ bày ở đó, bọn họ hoàn toàn có thể nói ngươi là muốn bảo vệ tiểu sư đệ, cố ý bịa đặt, cái này không thể làm được.”

Mọi người cẩn thận nghĩ, cũng thật sự giống lão Quách nói như vậy, trong lúc nhất thời đều chưa có chủ ý.

“Vậy làm sao bây giờ.” Qua Qua thất vọng nói, “Không thể để cho bọn họ cướp đoạt vị trí của lão đại chứ!”

“Nói nhảm, Mao Sơn chưởng giáo nếu bị khai trừ vậy mất mặt quá rồi. Quan trọng nhất là, một khi hắn bị khai trừ, chẳng khác nào bị chụp lên định luận, chứng minh hắn phạm sai lầm, trong lịch sử Mao Sơn còn chưa từng xuất hiện ví dụ như vậy, uy vọng Mao Sơn ở giới pháp thuật cũng sẽ xuống dốc không phanh, tiểu sư đệ tuyệt đối không cho phép loại chuyện này xảy ra.”

Lão Quách hít sâu một hơi, nói: “Ta đi thương lượng với Tiểu Tô một lần nữa đi, quay về đi gặp chưởng giáo mấy đại tông phái một chút, xem xem ý tứ bọn họ, khuyến một chút, trước mắt chỉ có thể như vậy trước, nếu không được lại nghĩ cách.”

Mọi người cũng đều đồng ý như vậy, bắt đầu cùng nhau thương lượng. Lão Quách ở giới pháp thuật địa vị rất thấp, không thể nói chuyện với một số người cấp tông sư, Tô Khâm Chương là thay

mặt chưởng giáo, thân phận là đủ, chỉ là tư cách và sự từng trải quá ít, thực lực cũng không được, đám lão gia hỏa kia cũng chướng mắt hắn, Tiểu Thanh Tiểu Bạch quyết định cùng đi bái phỏng các đại sơn môn, Mỹ Hoa muốn ở lại chỗ lão Quách, trong Liên Minh Tróc Quỷ, chỉ có hai bọn họ trên danh nghĩa vẫn là âm thần, địa vị ngang nhau với bọn họ, cũng coi như có thể nói được mấy câu.

Lão Quách dặn bọn họ một phen, sau khi thảo luận kết thúc, Tạ Vũ Tình hỏi Qua Qua một vấn đề: “Ngươi nói cái gì thiên mệnh quy về, có phải hay không nói, Thiếu Dương nhất định có một ngày sẽ đi Thái m sơn gì đó?”

“Cái này… Ta không biết, dù sao ta không nói cho hắn. Ta không muốn hắn đi.”

Tiểu Thanh tiếp nhận đề tài nói: “Lão đại nếu như đi, chúng ta nhất định đều đi theo, nhưng, chúng ta cũng không hy vọng hắn đi, dù sao trên cơ bản chính là có đi không có về.”

Tuyết Kỳ từ đầu tới giờ không lên tiếng, nói: “Cũng có một loại khả năng, các ngươi nghĩ xem, nếu Thiếu Dương nhất định đi đấu Vô Cực Quỷ Vương, vậy đây là sứ mệnh của hắn, cho dù Qua Qua không nói, hắn sớm muộn gì cũng sẽ biết…”

Tạ Vũ Tình nói: “Ta mặc kệ sứ mệnh cái gì!”

“Nghe ta nói xong, ta là nói, đã là sứ mệnh của hắn nhỉ… Nếu đây là vận mệnh mà nói, nói không chừng hắn thật có thể làm được thì sao? Vận mệnh chung quy không có khả năng để hắn đi chịu chết vô ích chứ?”

Đoàn người giật mình. 4ão Quách thở dài nói: “Lời này của ngươi cũng có đạo lý, nhưng ba phần thiên mệnh, bảy phần sức người, nếu ngay cả kết cục cũng định sẵn rồi, vậy còn cần con người làm gì, trực tiếp diễn biến là được. Dù sao mặc kệ nói như thế nào, chúng ta tận lực đừng cho hắn biết chuyện này, tương lai nếu hắn thông qua con đường khác biết được mà nói, đến lúc đó nói sau.”

Tạ Vũ Tình nói: “Nếu thực có ngày đó, mặc kệ dùng biện pháp gì, ta đều sẽ ngăn cản hắn.”

Sau khi thảo luận chấm dứt, Tiểu Thanh và Tiểu Bạch cùng nhau rời đi, tính đi Long Hổ Sơn trước gặp Trương Vô Sinh, dù sao trong mấy đại môn phái này, Long Hổ Sơn và Mao Sơn quan hệ gần nhất, Trương Vô Sinh và Diệp Thiếu Dương quan hệ thực tế vẫn là không tệ, có thể đi thăm dò trước một phen khẩu phong của hắn rồi nói sau.

Mỹ Hoa bởi vì lão Quách yêu cầu lưu lại, trực tiếp chui vào trong lư hương trên bệ thờ, tuy lúc cô ở nhân gian, thích giống con người nằm ở trên giường nghỉ ngơi, nhưng cô đối với phòng cùng giường yêu cầu quá cao, lão Quách nơi này chỗ nào cũng nhếch nhác, cô nhìn đã không thoải mái, dứt khoát vào trong bệ thờ thanh tu.

Qua Qua sau khi từ chỗ lão Quách rời khỏi, lại đi Thanh Minh Giới.

Hai bờ sông giáp ranh Không Giới, bởi vì là khe hở không gian, đã trở thành vùng giao tranh của Thi tộc cùng liên minh Không Giới, ở sau khi trải qua vài lần chiến đấu, hôm nay là liên minh Không Giới cùng Thị tộc đều tự chiếm cứ một bên, trận địa sẵn sàng đón quân địch.

Liên minh Không giới và tiện cho minh hữu nhân gian cùng Quỷ Vực đến, mở thêm vài chỗ khe hở không gian, Qua Qua đi chính là một cái trong đó, lối ra ngay tại trên Thanh Khâu sơn.

Vì đoàn kết cùng một chỗ, chống lại Thị tộc xâm nhập, Thanh Khâu sơn và thể lực Xiển giáo đã giải hòa, một trận chiến Tinh Tú Hải lúc trước giống như chưa từng xảy ra, bây giờ hai bên nhất trí đối ngoại, Thanh Khâu sơn hiện tại quản sự là A Tử A Hoàng cùng mấy đại hộ pháp, kêu gọi toàn bộ yêu tộc Không Giới cùng nhau, ở Thanh Khâu sơn thành lập một sở chỉ huy lâm thời, mấy đại yêu vương tọa trấn, cùng nhau theo dõi tiền tuyến, điều binh khiển tướng.

Qua Qua và Tiểu Thanh bạn thành viên Liên Minh Tróc Quỷ, ở nơi đây hưởng thụ đãi ngộ cao nhất, đây cũng là theo “di ngôn” của Tiểu Cửu, đem bọn Qua Qua coi là người một nhà. Qua Qua bởi vì là nhân vật số hai của Liên Minh Tróc Quỷ, ở nơi đây được bầy yêu xưng là nhị gia, mỗi một kẻ nhìn thấy hắn đều cung kính, bản thân Qua Qua cũng cảm thấy rất làm màu, nhưng trong lòng vẫn có chút cô đơn.

Nó cũng không muốn nổi bật nơi đầu ngọn gió, chỉ muốn theo bên người Diệp Thiếu Dương, làm người hầu nhỏ bé của hắn, nghe hắn sai phái, cái gì chức vị, danh phận, đối với nó mà nói đều không có ý nghĩa.

Từ điểm không gian truyền tống đi ra, một mình Qua Qua lên đến đỉnh núi, tiến vào trong yêu cung. A Hoàng nghe người hầu nói Qua Qua đã trở lại, lập tức đi ra gặp nó.

“Có tin tức của chủ nhân hay chưa?” Vừa gặp mặt, A Hoàng lập tức hỏi.

Qua Qua lắc lắc đầu.

A Hoàng âm thầm hít một tiếng, nói: “Nhị gia, phía sau núi có một người thần bí tới, chỉ rõ muốn tìm người, đã đợi rất lâu rồi.”

“Tìm ta? Ai nha? Qua Qua rất tò mò.

“Không thông báo tên h, nhưng là từ chỗ Thị tộc chiếm cứ tới, có khả năng là Thi tộc nhân… Nhưng hắn rất hữu hảo đối với chúng ta, chỉ nói có việc tìm người nói chuyện trực tiếp, cho nên ta cũng không làm khó, để hắn ở trong phòng nhỏ dưới hậu son chờ, ngươi mau đi đi, nhưng phải cẩn thận chút.”

Qua Qua nói cảm ơn, ra khỏi yêu cung, đi thẳng xuống núi, trong lòng tràn ngập nghi hoặc, người Thị tộc bên kia đến… Tìm mình làm gì?

Đi mãi tới chân núi, tìm được căn phòng nhỏ kia A Hoàng nói, bên trong tối mù, Qua Qua giữ cảnh giác, đi vào.

Trong phòng có một người đứng, mặc đồ đen, trên mặt đeo khăn che mặt, không nhúc nhích đứng ở trong góc Qua Qua tò mò đánh giá, vừa muốn mở miệng, đối phương đột nhiên đưa tay hướng nó chộp tới.

Qua Qua vẫn duy trì cảnh giác, phản ứng cũng cực nhanh, nâng tay ngăn cản.

Thực lực hiện tại của nó đã rất mạnh, cho dù so sánh với các yêu vương bình thường kia trên Thanh Khâu sơn cũng không rơi xuống thế yếu, bởi vậy chưa rút đi, mà là lựa chọn đưa tay đi cản, như vậy miễn cho đối phương một kích bất thành, lựa chọn đào tẩu.

Trải nghiệm đọc truyện tuyệt vời trên ứng dụng TYT

Download on the App Store Tải nội dung trên Google Play