Trần Toàn nói: "Rốt cuộc là nguyên nhân gì thì tôi cũng không rõ lắm, Võ Trực tiên sinh, chúng ta cũng là lão bằng hữu, tính tình của người Bắc Triều Tiên anh cũng biết đó, chuyện mẫn cảm như vậy, bị nhằm vào lại là nhân vật trọng yếu trong quân đội của bọn họ, nếu như không thể kịp thời lấy ra phương án giải quyết một hợp lý, tôi thấy chuyện này chỉ sợ sẽ vô cùng phiền toái." Những lời này của Trần Toàn trong mềm có cứng, trong đó tràn ngập thành phần uy hiếp.

Võ Trực Chính Dã nghe mặc dù có chút không thoải mái, nhưng dưới tình huống trước mắt hắn cũng không tiện phản bác, lời Trần Toàn nói quả thực đều là sự thật.

Trần Toàn lại nói: "Trước đó vụ mưu sát nhằm vào bạn bè Đài Loan xảy ra ở Xuân Dương Giang Thành vẫn chưa bình ổn, giờ lại xảy ra chuyện mưu sát tướng quân Bắc Triều Tiên, Võ Trực tiên sinh, tôi tin chính phủ quý phương không biết gì về những chuyện này, nhưng cũng không có nghĩa là quý phương đối với chuyện đã phát sinh không phải gánh vác trách nhiệm, hành vi của những hung thủ này đã ảnh hưởng nghiêm trọng tới an toàn xã hội, đối với quan hệ với những nước láng giềng cũng tạo thành ảnh hưởng cực kỳ ác liệt."

Võ Trực Chính Dã nói: "Bộ trưởng Trần, tôi đã báo cáo với Thủ tướng rồi, tổ điều tra của bên tôi ngày mai cũng sẽ tới kinh thành, phối hợp với quý quốc triệt để điều tra rõ chuyện này."

Trần Toàn đang định nói gì đó thì lúc này thư ký của hắn gọi điện thoại tới, là Lý Xương Kiệt của phía Bắc Triều Tiên đến.

Võ Trực Chính Dã nghe nói Lý Xương Kiệt đến thì mỉm cười nói: "Vừa hay trực tiếp tìm hiểu một chút tình hình cụ thể tình hình cụ thể."

Bất kể là Võ Trực Chính Dã hay là Trần Toàn đều không đoán được Trương Dương sẽ cùng đi tới, có điều bọn họ ngay lập tức hiểu rõ, Trương Dương hôm nay là làm nền, Lý Xương Kiệt mới là chánh chủ.

Lý Xương Kiệt vẫn biểu hiện ra vẻ khá tôn kính đối với phó bộ trưởng bộ ngoại giao Trần Toàn, nhưng khi hắn quay sang Võ Trực Chính Dã thì Lập tức mặt trầm xuống, hắn dùng tiếng bổn quốc bô bô nói với Võ Trực Chính Dã một hồi, Võ Trực Chính Dã tuy rằng cũng biết tiếng của nhiều nước, nhưng lại không bao gồm tiếng Hàn, đã thế hôm nay Lý Xương Kiệt lại không mang theo phiên dịch, khiến Võ Trực Chính Dã không hiểu ra sao.

Trần Toàn cũng không hiểu tiếng Hàn, hắn cũng nghe rất mơ hồ, từ vẻ mặt có thể nhìn ra Lý Xương Kiệt rất tức giận, Trần Toàn đang chuẩn bị gọi điện thoại gọi phiên dịch tới thì Trương đại quan nhân đứng ra. Nếu như hắn không lên tiếng thì mấy người thực sự đã bỏ qua sự tồn tại của hắn.

Trương Dương nói: "Phó bộ trưởng Trần, Võ Trực tiên sinh, tôi giúp Lý thượng tá phiên dịch một chút."

Võ Trực Chính Dã còn chưa nói gì, nhưng tròng mắt của Trần Toàn thiếu chút nữa thì lòi cả ra ngoài, thằng ôn này học làm phiên dịch lúc nào? Không ngờ thông hiểu cả tiếng Hàn.

Trương Dương nói: "Võ Trực tiên sinh, tôi đối với ám sát nhằm vào cha tôi ngày hôm qua của phía Nhật rất oán giận, tôi đại biểu quốc gia và cha tôi đề xuất ba yêu cầu với phía Nhật!" Trương đại quan nhân tạm dừng một chút, Lý Xương Kiệt lại líu lo một hồi, hai người này phối hợp rất tốt, Lý Xương Kiệt cũng không phải không biết nói tiếng Trung Quốc, bọn họ muốn làm khó dễ Võ Trực Chính Dã một chút, cho hắn khó xử.

Trương đại quan nhân tiếp tục phiên dịch: "Thứ nhất, hạn cho phía Nhật Bản các anh trong vòng một tuần phải tra ra hung phạm. Xử lý nghiêm hung thủ và kẻ chủ mưu. Thứ hai, muốn Thủ tướng Nhật Bản các anh công khai xin lỗi nước tôi, thứ ba, cam đoan từ nay về sau sẽ không phát sinh hành vi gây tổn hại tới nước tôi nữa."

Võ Trực Chính Dã nghe mà nhíu mày.

Trần Toàn nhìn ra, Lý Xương Kiệt là tới khởi binh hỏi tội. Trương Dương là tới gây thêm phiền, chỉ sợ thiên hạ không loạn.

Trần Toàn nói: "Hai vị trước tiên ngồi xuống đã, nếu chuyện đã phát sinh, tình tự kích động cũng không giải quyết được gì. Ba phía chúng ta bàn bạc một chút, tranh thủ tìm được một biện pháp giải quyết hợp lý."

Võ Trực Chính Dã gật đầu theo: "Bộ trưởng Trần nói rất đúng, loại chuyện này không ai muốn phát sinh cả, cãi nhau và xung đột đối với tình trạng trước mắt thì cũng không giúp ích gì, chúng ta hay là trước tiên bình tĩnh nói chuyện đã..."

Lý Xương Kiệt lạnh lùng nhìn Võ Trực Chính Dã: "Không cần thiết phải đàm phán với người Nhật Bản các anh, ba điều kiện anh đều nghe rõ rồi chứ, nếu như không đáp ứng điều kiện của tôi, chờ các anh sẽ là một hồi đả kích có tính hủy diệt." Những lời này hắn dùng tiếng Trung để nói, cho nên mọi người nghe hiểu nghe hiểu.

Trương đại quan nhân cũng bị lời nói của hắn khiến cho giật mình. Lý Xương Kiệt thật đúng là cái gì cũng dám nói.

Võ Trực Chính Dã không hề có phản ứng gay gắt với những lời to gan lớn mật này của Lý Xương Kiệt, hắn không cho rằng Lý Xương Kiệt có năng lực này. Từ tình huống tình huống cho thấy, Lý Xương Kiệt là cự tuyệt đối thoại với hắn, trên thực tế Lý Xương Kiệt cũng làm như vậy, sau khi đề xuất xong yêu cầu thì hắn đi trước.

Quan phiên dịch Trương Dương thì lại không vội đi.

Võ Trực Chính Dã hiện tại cứ nhìn thấy thằng cha này là liền đau đầul lấy cớ có việc vội vàng tránh đi.

Trần Toàn cũng không thích Trương Dương, nhưng người ta không chủ động đi, hắn cũng không tiện lên tiếng đuổi người, nói khẽ: "Anh và Lý Xương Kiệt hình như rất thân!"

Trương đại quan nhân gật đầu nói: "Tôi và hắn là anh em kết nghĩa!"

Trần Toàn thầm than trong lòng, nhìn Trương Dương người ta kìa, kết giao với đủ loại bằng hữu, con trai mình mặc dù có chút tài văn chương, nhưng trên kết giao bằng hữu lại không thể bằng được Trương Dương.

Trần Toàn nói: " Lý Xương Kiệt này cũng thật là, lễ nghi ngoại giao tối thiểu cũng không hiểu.” Trương Dương anh không phải là anh em kết nghĩa của hắn ư? Tôi nói hắn cũng chính là tát với mặt anh.

Trương đại quan nhân đương nhiên minh bạch lời này Trần Toàn nói những lời này, nhếch môi cười cười, nụ cười của hắn khiến Trần Toàn cảm thấy rất không thoải mái.

Trương Dương nói: "Tôi cũng không hiểu lễ nghi ngoại giao, tôi chỉ là biết tiểu Nhật Bản rõ ràng chính là tiểu thâu, nhưng anh lại không bắt hắn hiện hình được."

Trần Toàn nghe thấy hắn mở miệng ra là nói tục, lại không nhịn được nhíu mày, nhắc nhở Trương Dương: "Trương Dương, chú ý ngôn hành của anh, nào có giống cán bộ quốc gia?"

Trương Dương nói: "Người cũng phân ba bảy loại, cán bộ quốc gia cũng thế, rất không mau, tôi vừa hay thuộc loại tố chất kém cỏi đó, có điều cũng may, con người tôi tuyệt đối không phải hạng giả dối."

Trần Toàn nghe ra sự cạnh khóe trong những lời này của Trương Dương, thằng ôn này hiển nhiên không sợ mình, Trần Toàn nói: “Trương Dương, ba điều kiện của Lý Xương Kiệt là chủ ý của chính hắn hay là anh giúp hắn nghĩ ra."

Trương Dương nói: "Phó bộ trưởng Trần, hiện tại là mâu thuẫn giữa Bắc Triều Tiên và Nhật Bản, tôi chỉ là tới đây phiên dịch, không có quan hệ gì với tôi. Anh xem ra là thực sự không hiểu tôi rồi, con người của tôi trước giờ đều là nhiệt tình yêu thương, hơn nữa thủy chung không ngừng nỗ lực vì nghiệp lớn hòa bình của thế giới, loại người như tôi sao có thể khơi mào mâu thuẫn đối địch giữ nước khác."

Trải nghiệm đọc truyện tuyệt vời trên ứng dụng TYT

Download on the App Store Tải nội dung trên Google Play