Nhìn Long Vô Mệnh quậy phá, Long Ngọc Huyền lắc đầu cười, rồi quay sang vị chấp sự còn đang đứng ngây ra như trời trồng kia, hỏi:
- Không biết chúng ta có ghi danh được không?
Giọng nói Long Ngọc Huyền nhẹ nhàng dễ nghe, tuy vậy, gã chấp sự kia vẫn còn bị thần uy của Long Vô Mệnh làm cho khiếp đảm, mãi một lúc sau mới hoàn hồn trở lại. Gã nhìn Long Ngọc Huyền, âm thầm đoán đã là nhân vật đi cùng với gã thiếu niên thực lực kinh người kia làm sao có thể là hạng người tầm thường. Với lại so với Long Vô Mệnh kia, gã thiếu niên này nhìn cực kỳ trầm ổn, người như vậy so với hạng người thích huyên náo thì nguy hiểm hơn nhiều.
Gã không dám chậm trễ, gật đầu trả lời ngay:
- Đương nhiên… đương nhiên là có thể.
Nói rồi, gã lấy ra mười tấm ngọc bài màu đỏ. Sau đó giải thích:
- Tấm ngọc bài này dùng để tham gia Phong Thần Chiến. Ngươi chỉ cần khắc tinh thần ấn ký của mình lưu lại là xong. Lưu ý một điều, tấm ngọc bài này chỉ lưu được tinh thần ấn ký của võ giả tu vi Chủ Thần Cảnh trở lên, người dưới Chủ Thần Cảnh nếu tiếp xúc sẽ bị phản phệ.
Long Ngọc Huyền nhận lấy mười tấm ngọc bài màu đó, đa tạ một tiếng rồi cùng với đám huynh đệ của mình rời đi. Dù đã trải qua một lúc, thế nhưng dư uy vẫn còn đó, đặc biệt Long Ngọc Huyền lại mang đến cho người ta một loại cảm giác thần bí khó lường, đúng là hạng người khiến cho người ba có cảm giác bất an nhất. Ngoài Long Ngọc Huyền thần bí khó lường ra, những nhân vật còn lại khí chất mỗi người mỗi khác, tỷ như Long Vân quỷ dị, Long Chiến dũng mãnh như thần tướng, Long Tuyền huyết sát yêu tà… không ai giống ai. Điểm chung duy nhất chính là tất cả đều là những thiên tài tinh anh khó ai sánh bằng.
********* Quyển 5: Quân Lâm Thiên Hạ *********
Bên ngoài Vô Thượng Thiên Cung, cách Vô Thượng Thiên Cung năm nghìn dặm.
Trên một tảng đá lớn nhô ra khỏi sườn núi, tại vị trí này có thể nhìn bao quát được một góc bên ngoài của Vô Thượng Thiên Cung. Ngồi trên tảng đá, có một bóng người đang ngồi xếp bằng trên đó, kẻ này chính là Tinh Hồn.
Bao quanh thân thể Tinh Hồn có một luồng ám khí lờ mờ vẫn đục, lúc ẩn lúc hiện, như có như không, quỷ dị khôn lường. Cứ mỗi lần cỗ khí tức này xuất hiện là thân thể của hắn lại biến thành một màu đen tuyền, trong màu đen tuyền ấy lại có những điểm sáng lấp lánh tựa như tinh vân trên trời.
Nhìn dưới đan điền của hắn, có năm quả cầu nhỏ chừng đầu ngón tay cái đang xoay xung quanh quả cầu màu tím nằm ở trung tâm, quả cầu màu tím này đang chậm rãi hấp thụ linh khí mà năm quả cầu kia đang phát tán ra. Lại nằm giữa quả cầu màu tím ấy, dường như có một mầm cây nhỏ đang nhú lên.
Mầm cây rất nhỏ bé, nhưng không hiểu sao sinh cơ của nó vô cùng đậm đặc, sinh mệnh chi lực của nó tựa hồ tinh thuần hơn tất cả mọi vật tồn tại trên cõi đời này.
Mầm cây đấy chính là Thế Giới Chi Thụ. Thế Giới Chi Thụ không thể phát triển bằng cách sử dụng thổ nhưỡng hay linh khí thiên địa thông thường, nó chỉ có thể phát triển nhờ vào hấp thụ linh khí của Ngũ Hành Bản Nguyên mà thôi.
Nhưng chỉ nhiêu đó là không đủ để Thế Giới Chi Thụ có thể sinh sôi được. Phải có một thế giới đặc thù hoặc thể chất đặc biệt nào đó thì Thế Giới Chi Thụ mới tồn tại được. Trước đây khi giữ mầm Thế Giới Chi Thụ, thử hàng trăm biện pháp, cách nào cũng đem ra dùng thử, tất cả đều thất bại trong việc khiến cho Thế Giới Chi Thụ nẩy mầm.
Cách đây không lâu, sau khi Tinh Hồn thu thập bản nguyên còn khiếm khuyết còn lại – chính là Địa Chi Bản Nguyên – để hợp nhất, trở thành Ngũ Hành Bản Nguyên đại viên mãn. Cùng lúc đó, cơ thể của hắn cũng phát sinh biến dị, tựa hồ thoát thai hoán cốt, thức tỉnh một thể chất vô cùng đặc biệt. Hắn đọc rất nhiều kỳ thư thượng cổ, có rất ít thể chất đặc biệt hắn mới không biết mà thôi, thế nhưng cái thể chất mà bản thân thức tỉnh hắn lại không biết được nó là cái gì.
Tinh Hồn chỉ cảm nhận được thể chất này giống như một vùng hư vô hỗn độn, như có thể chứa đựng vạn vật trong thiên địa, cũng có thể hủy diệt thiên địa vạn vật chỉ trong một ý niệm, cảm giác đó khiến cho hắn quái lại vô cùng. Và cũng nhờ thức tỉnh thể chất này, Thế Giới Chi Thụ mới nảy mầm và ký sinh trong thân thể hắn. Mỗi lần Thế Giới Chi Thụ phát triển, dù chỉ chút ít cũng khiến cho tu vi của Tinh Hồn tăng vượt bậc. Tinh Hồn đặt cho cái thể chất này tên là Hư Không Chi Thân.
Lại ở trong Tiềm Long Bí Cảnh thu được một khối hỗn độn chi khí, thông qua Ngọc Hoành mà lưu lại. Hỗn độn chi khí này đối với vạn vật chi linh chính là hủy diệt tàn phá sinh cơ, còn đối với Hư Không Chi Thân và Thế Giới Chi Thụ lại là vật đại bổ.
Tu vi đột phá, Thế Giới Chi Thụ lại phát triển, từ hạt mầm đã xuất hiện một chiếc lá nhỏ rồi.
Lúc này đây, bầu trời mây đen đã kéo đến, tầng mây đen dày đặc che phủ cả một góc trời rộng lớn. Nếu không phải mọi sự chú của các cường giả đã dành cho Phong Thần Chiến, có lẽ dị tượng kinh biến thế này sẽ thu hút bọn họ.
Sau khi mây đen xuất hiện thì chính là sấm chớp, tiếng sấm nổ ầm ầm như tiếng gầm giận dữ của thiên đạo. Đây không phải là lôi kiếp bình thường, bởi vì nó giống như tồn tại ở một cõi hư vô nào đó. Năng lượng thiên địa hội tụ vào trung tâm kiếp vân, hình thành một dòng xoáy đen kịt cực lớn, trong đêm đen như hiện ra một khuôn mặt to lớn trông rất giống với con người.
Không hiểu sao, cái khuôn mặt do thiên địa hóa thành này lại có vài nét trông tương tự như Tinh Hồn vậy, thật kỳ lạ. Khuôn mặt cao lơ lửng trên vòm trời, chỉ riêng một con mắt đã to đến gần ngàn trượng. Nếu như nhìn gần, sợ rằng chỉ nhìn thấy trên bầu trời kia là một mảnh đen kịt, căn bản không phát hiện được điều gì. Còn Tinh Hồn thì đang tập trung năng lượng để đột phá, cũng không thể phát hiện ra khuôn mặt huyễn ảo trên vòm trời kia.
Tiếng sấm sét nổ ầm ầm, vô số thiểm điện trên không trung, hơn nghìn dặm trong không trung, trong sát na đều bị sấm chớp phủ kín. Chỉ trông thấy vô số sấm chớp này hội tụ vào miệng của khuôn mặt to lớn kia, nhìn như đang mở ra một cánh cửa không gian nào đó. Từ trong hố đen, một đạo lôi kiếp màu đỏ tía vô cùng khổng lồ giáng xuống.
Khí tức hủy diệt của đạo lôi điện màu đỏ tía này gấp trăm, gấp ngàn lần so với lôi kiếp mà người khác độ kiếp thông thường. Dưới khí tức hủy diệt này, dường như vạn vật sinh linh chỉ có một con đường chết mà thôi.
Tinh Hồn chính là thứ mà đạo lôi điện màu đỏ tía nhắm vào, hay nói đúng hơn là do khuôn mặt to lớn huyễn ảo kia nhắm đến, muốn làm cho hắn phi hôi diệt yên.
Lúc này, thân thể Tinh Hồn đã biến thành trạng thái hư không, thứ có thể nhìn rõ khi nhìn vào thân thể của hắn chính là Thế Giới Chi Thụ cùng với Ngũ Hành Bản Nguyên.
Mọi sinh vật trên thế gian này đều không thể chống lại sự hủy diệt kia, ấy vậy mà Thế Giới Chi Thụ nhỏ bé chỉ mới nhú lên được một chiếc lá nho nhỏ lại khiến cho đạo lôi kiếp màu đỏ kia bất lực. Đánh xuyên qua Hư Không Chi Thân, rồi lại bị Thế Giới Chi Thụ vừa phản lại vừa trộm đi một chút tinh hoa Thiên Lôi Chi Khí. Dù không giúp Thế Giới Chi Thụ phát triển, nhưng dù sao vẫn là một vật đại bổ.
Khuôn mặt kia không thể hủy diệt được Tinh Hồn thì bỗng trở nên tức giận, con sâu con kiến vậy mà lại khiến cho y khó khăn như vậy. Bỗng trông nó trở nên vô cùng đáng sợ, lại tiếp tục đánh xuống thêm một đạo nữa, so với đạo lôi điện vừa rồi thì mạnh hơn đôi chút.
Kết quả vẫn không có gì thay đổi. Đi xuyên qua Hư Không Chi Thân, rồi lại bị Thế Giới Chi Thụ phản hồi trở lại. Chín lần như vậy, kết quả cũng như vậy, dường như đã chán nản, khuôn mặt kia bỗng gian ra, rồi từ bỏ không tiếp tục điều động lôi kiếp tấn công Tinh Hồn nữa.
Thay vào việc giáng lôi kiếp thì khuôn mặt kia lại ban xuống một tia thần huy. Thần huy chính là tinh hoa thai nghén tinh thuần nhất trong thiên địa, hay còn có tên khác là Huyền Hoàng Nhị Khí, là tia linh khí đầu tiên xuất hiện trước khi vũ trụ hình thành. Dù rằng tia thần huy này chỉ bé bằng một hạt gạo, nhưng chỉ bằng chừng đó cũng đủ khiến cho các Tiên tôn Chư thiên điên cuồng tranh đoạt.
Thần huy bị Thế Giới Chi Thụ thôn phệ, ánh hào quang bên trong Hư Không Chi Thân tăm tối lóe lên, chiếc lá nhỏ bé kia đã trở nên to hơn, giờ nó đã bằng một nửa bàn tay người rồi, đồng thời lại nhú thêm một chiếc mầm lá nho nhỏ nữa.
Tinh Hồn thu lại Hư Không Chi Thân, cảm giác được Thế Giới Chi Thụ vừa trải qua một sự lột xác to lớn, đồng nghĩa với việc bản thân cũng được cải tạo. Hắn cảm giác sức mạnh chảy cuồn cuộn trong huyết quản, hắn hét lớn một tiếng, chỉ thấy thiên địa biến sắc, cuồng phong nổi loạn, mây đen bị tiếng gầm đánh tan.
- Sức mạnh của ta đã trở lại.
Chứng kiến sức mạnh của mình một lần nữa khôi phục, thậm chí so với lúc trước còn nhỉnh hơn một bậc, hắn vừa kinh ngạc vừa vui mừng. Đã không còn phải chần chừ tiêu diệt kẻ thù của mình nữa, lúc này đây, quyền định đoạt đã thuộc về hắn.
- Kẻ chết đầu tiên đang ở tại Âm Phong Sơn sao? Để xem hắn có thể chống đỡ được bao lâu!
Trải nghiệm đọc truyện tuyệt vời trên ứng dụng TYT