Khôi phục được một phần lực lượng, Tinh Hồn liền tiếp tục theo hướng tây mà phi hành. Trong lòng hắn đang nóng như lửa đốt, chỉ mong kịp lúc đến đế đô Thiên Phong ngăn cản đại hôn của Trịnh Thần Không. Lần trước hắn phá vỡ hôn lễ của Lý Tinh Vân đã dẫn động vô số cường giả truy sát, khiến cho hắn suýt chút nữa thân vẫn đạo tiêu. Đó còn là trong trường hợp Lý Tinh Vân không phòng bị, lần này Trịnh Thần Không còn công bố cho cả Huyền Thiên giới biết, chỉ sợ đây là cái bẫy mà Trịnh Thần Không sắp đặt để dụ Tinh Hồn vào tròng.
Nhưng dẫu biết đó là cái bẫy, Tinh Hồn vẫn không thể không đến. Hắn vốn là một người trầm tĩnh quyết đoán, nhưng bây giờ hắn đã không thể làm chủ được bản thân mình nữa. Trên thế gian này, có bao nhiêu người có thể vứt bỏ được chấp niệm của bản thân? Có chăng đó chính là đức phật mà thôi. Nhưng đó là bởi vì phật không có người thân, một lòng cầu đạo, đạt đến niết bàn. Còn Tinh Hồn thì khác, có thể hắn vô tình với người khác, nhưng còn với những người thân quen của mình, hơn nữa lại là nữ nhân của mình, dù có tâm có vững như bàn thạch đi nữa thì hắn vẫn không khỏi lung lay.
- Dừng lại, tên chết tiệt này.
Mặc Uyên nhìn theo bóng lưng Tinh Hồn rời đi, trong lòng phẫn nộ quát lớn. Thế nhưng lực bất tòng tâm, chỉ biết nằm im một chỗ mà chẳng thể làm gì khác. Đối với một kẻ sức mạnh vô song như hắn quả thực là một điều sỉ nhục. Nếu không phải lơ là mất cảnh giác thì làm sao bị biến thành một tên phế vật nằm một chỗ. Đúng là đáng hận mà. Nỗi hận mà có thể biến thành sức mạnh, có lẽ đủ giết Tinh Hồn mấy vạn lần rồi. Trong lòng chỉ cầu mong thời gian nữa ngày trôi qua thật nhanh. Tuy rằng tốc độ của Tinh Hồn rất nhanh, nhưng Mặc Uyên vẫn tự tin với tốc độ của mình nhất định trong khoảng thời gian ngắn là có thể đuổi theo kịp. Dù sao cũng chỉ là hắn suy nghĩ như vậy thôi, còn có đuổi kịp hay không thì còn phải xem Tinh Hồn biến hóa như thế nào.
********* Quyển 4: Nộ phạm thiên điều *********
Trên đường phi hành, Tinh Hồn liên tục phục dụng linh đan trị thương, với tốc độ luyện hóa linh đan của hắn, chỉ trong vòng nửa ngày liền phục hồi đến đỉnh phong, tốc độ phi hành so với lúc trước còn muốn nhanh hơn. Giao đấu với Mặc Uyên đã khiến cho tu của hắn tiến bộ không ít, coi như cũng có thu hoạch. Về phần mấy tên Mặc Uyên, tuy rằng dược tính của Tâm Cung đan khí chỉ có nửa ngày, thế nhưng đó chỉ là hiệu quả chính của nó. Sau thời gian nửa ngày, võ giả trúng phải Tâm Cung đan khí có thể phục hồi lại sức mạnh, nhưng chỉ một phần mà thôi, còn phải xem thể chất người đó như thế nào nữa.
Nhục thân của Mặc Uyên và Phượng Cửu rất mạnh, theo Tinh Hồn tính toán, mất ít nhất bảy ngày mới phục hồi trạng thái đỉnh phong được. Còn Cơ Dung và Kiều An, không mất một tháng, hai tháng đừng mong khôi phục sức mạnh. Tuy rằng Tâm Cung đan khí mà Tinh Hồn luyện thành chỉ là loại thấp kém nhất trong Tâm Cung đan khí hạ phảm, nhưng nó vẫn là thượng cổ thần đan, không phải là thứ mà phàm nhân có thể chống chịu được. Ít nhất cho đến khi hắn đến Thiên Lam đại lục sẽ không bị bốn người kia cản đường.
********* Quyển 4: Nộ phạm thiên điều *********
Nửa tháng sau, tại đế đô Thiên Phong. Cảnh sắc ngày hôm nay đích thực rất hoa lệ tràn đầy màu sắc. Ba đại môn quan đều mở rộng cửa để đón chào những vị khách đến tham dự ngày đại hôn của Trịnh Thần Không. Dù là tông môn đệ tử, võ giả ẩn thế hay tán tu võ giả đi nữa đều tụ hội về đế đô Thiên Phong, khi vừa tiến vào lãnh địa đế đô Thiên Phong thì không ai dám phi hành, hoặc là đi bộ, hoặc là dùng thú cưỡi để tiếp tục chặn đường. Bọn họ không thể phi hành là bởi vì đế đô Thiên Phong có lệnh cấm phi hành, nếu như vi phạm sẽ bị trừng trị thích đáng. Thế nên căn bản không ai dám làm trái.
Đương nhiên chỉ có những người có thân phận đặc thù mới được phép tiến vào. Tỷ như người có thiếp mời mới được phép đi vào Thiên Phong thành, hoặc là những võ giả có tu vi Nguyên Thần kỳ Thần Đế cảnh mới miễn cưỡng cho qua cửa. Mặc dù chính sự hôm nay là đại hôn của Trịnh Thần Không, nhưng vẫn có các hoạt động ngầm như chiêu mộ đệ tử, cài gián điệp…
Do hôm nay là ngày đặc biệt của Thiên Phong đế quốc, thế nên tùy tiện nhìn chỗ nào cũng thấy cao thủ, ngay cả binh tướng gác cổng cũng có tu vi ít nhất là Thần Vương cảnh. Đây không chỉ là bảo vệ nghiêm ngặt hôn lễ mà còn để cho các thế lực khác biết sự hưng thịnh của Thiên Phong đế quốc.
Cung điện hoàng gia nằm ngay chính giữa Thiên Phong thành, xây dựng vô cùng hoa lệ, so với cung điện của tòa cung điện Thiên Long thần điện còn muốn lớn hơn một chút. Lại nói, những người được tiến vào Thiên Phong thành chỉ được xem Trịnh Thần Không rước thái tử phi, còn muốn chứng kiến toàn bộ hôn lễ diễn ra thì phải có thiếp mời mới được.
Linh Quang điện chính là kiến trúc nằm ở trung tâm, đồng thời cũng là nơi sẽ diễn ra hôn lễ của Trịnh Thần Không. Lúc này người có mặt ở Linh Quang điện đã rất đông đúc, đây chỉ mới là những người có thiệp mời bình thường mà thôi, còn những đại thế lực như Vô Thượng Thiên cung, Thiên Long thần điện, Bạo Tuyết đế quốc… thì vẫn chưa tới. Dù sao đó cũng là những thiên đại thế lực nắm giữ căn cơ Huyền Thiên giới, luôn tìm cách để khiến cho thế lực của mình trở nên nổi bật trong mắt giới võ giả. Đón tiếp khách mời đều là những cao thủ tu vi cao cường, thay mặt triều đình sắp xếp vị trí tọa lạc để tránh gây náo loạn.
Bỗng bên ngoài Linh Quang đại điện, một giọng nói trầm bổng truyền vào, mang theo một cỗ áp lực phi phàm:
- Lôi Thần đế quân, Diệu Âm đế hậu đến!
Lôi Thần đế quân chính là hiệu của Trịnh Khoát Thiên, quốc chủ Thiên Phong đế quốc. Khách mời gần như đã đến đông đủ, chỉ còn lại Vô Thượng Thiên Cung, Tây Hàn đế quốc, Bạo Tuyết đế quốc, Thiên Lam thần điện, Lưu Sa thần điện, Ngạo Kiếm thần điện, Thiên Long thần điện, Tứ Hải vương triều là chưa đến mà thôi. Ngoại trừ Tứ Hải vương triều xa xôi không đến kịp, còn những thế lực kia thực chất đã có mặt từ lâu, vẫn là chưa muốn xuất hiện mà thôi. Bọn họ chính là đang đợi Lôi Thần đế quân hiện thân, trực tiếp đón tiếp bọn họ, như vậy mới coi là nể mặt, bằng không đừng mong bọn họ xuất hiện sớm. Giữa các thế lực vẫn luôn đấu đá lẫn nhau, ngay cả phương diện mặt mũi cũng không chịu thua kém.
Khi Lôi Thần đế quân và Diệu Âm đế hậu tiến vào, toàn bộ người có mặt tại đó, bất luận là thuộc thế lực nào đi nữa thì cũng phải quỳ xuống triều bái hai nhân vật này. Đó chính là thể hiện sự tôn kính đối với kẻ nằm hoàng quyền. Chẳng có bao nhiêu người ở đây có thể nhìn thấu được tu vi của Lôi Thần đế quân và Diệu Âm đế hậu, chỉ sợ đã đạt đến mức thông thiên rồi.
Lôi Thần đế quân và Diệu Âm đế hậu ngồi xuống long kỷ phượng kỳ, liền ra lệnh cho bọn họ đứng dậy. Đứng trước áp lực của cường giả, thật sự khiến cho tim người ta đập thình thịnh. Thậm chí có một số người không chịu nổi liền trực tiếp rời khỏi, tránh để bị thương. Đây không phải do Lôi Thần đế quân dùng uy áp để trấn áp bọn họ, mà bởi vì trên người hắn đã có sẵn uy thế trời sinh, muốn thu liễm cũng không thể.
Ngay khi Lôi Thần đế quân và Diệu Âm đế hậu an tọa không lâu, bên ngoài lại truyền đến một đạo âm ba khác:
- Thái tử Bạo Tuyết đế quốc đến.
Chỉ thấy bên ngoài Linh Quang đại điện xuất hiện hơn một trăm người, dẫn đầu là một nam tử ngọc thụ lâm phong, một thân bạch y thêu hình rồng, đầu đội bạch quang, lưng quấn long đái, trên người tỏa ra một cỗ khí thế vương giả bức bách người khác. Đó chính là thái tử Bạo Tuyết đế quốc, một trong những thiên kiêu trẻ tuổi danh tiếng sánh ngang với Trịnh Thần Không, Băng Hoàng thái tử Kim Thiên Hàn.
- Kim Thiên Hàn bái kiến Lôi Thần đế quân, Diệu Âm đế hậu. Thay mặt Bạo Tuyết đế quốc, Thiên Hàn gửi lời chúc tốt đẹp nhất đến Thiên Phong đế quốc.
- Băng Hoàng thái tử không cần phải đa lễ. Cũng đã một thời gian dài, không ngờ khi gặp lại thái tử lại trở nên cường đại như vậy, ha ha. Phải rồi, Kim Bằng đế quân vẫn khỏe mạnh chứ?
Băng Hoàng thái tử tu vi tuổi chưa quá năm mươi đã đột phát Đấu Thần kỳ, trên người không chỉ có khí chất vương giả mà còn có luồn uy áp của cường giả đỉnh tiêm, đúng là khiến người ta ganh tị thiên phú trời ban của hắn mà. Tuy rằng không nhìn được gương mặt của Lôi Thần đế quân ra sao, nhưng có thể thấy Lôi Thần đế quân thoáng qua một tia kinh ngạc, chỉ là ngay sao đó liền biến mất. Còn Băng Hoàng thái tử trong lòng cũng rất chất kinh. Hắn không cách nào nhìn thấu được Lôi Thần đế quân, nhưng có thể cảm giác được vị đế quân này không hề thua kém phụ thân hắn – Kim Bằng đế quân. Chỉ thấy Băng Hoàng thái tử khiêm tốn trả lời:
- Phụ hoàng vẫn khỏe mạnh. Người còn nói với tiểu chất rằng nhất định phải uống rượu với Lôi Thần đế quân một trận thật sảng khoái. Đáng tiếc bây giờ thời điểm yếu trọng, nếu không người đã đích thân đến đây rồi.
- Ha ha, vẫn khỏe là tốt rồi. Bản đế quân sẽ ghi nhớ lời này của y.
- Bẩm Lôi Thần đế quân, đây chính là thành ý mà Bạo Tuyết đế quốc chuẩn bị, người đâu, đêm đồ lên.
Theo mệnh lệnh của Băng Hoàng thái tử, mười nữ tử cầm lên hơn chục cái Càn khôn trạc đặt trong một cái hộp bạch ngọc trân quý, dâng lên trước mặt Lôi Thần đế quân. Chỉ tính riêng cái hộp ngọc chứa Càn khôn trạc giá đã ở trên trời rồi, không biết bên trong Càn khôn trạc sẽ chứa những kiện đồ quý giá gì đây. Tuy rằng biết đều là những vật hiếm có, nhưng không ai dám có dị tâm cả, chỉ là trong lòng không khỏi thèm khát.
- Người đâu, mau nhận lễ vật của Băng Hoàng thái tử, sau đó sắp xếp chỗ để thái tử an tọa.
Một lão giả ăn bận quý phái tiến lên nhận đồ, một lão giả khác thì phụ trách đón tiếp Băng Hoàng thái tử. Chỗ của Băng Hoàng thái tử được sắp xếp ở một chỗ cao, đương nhiên là thấp hơn rất nhiều so với vị trí mà Lôi Thần đế quân đang ngồi, phóng tầm mắt liền có thể nhìn thấy được toàn cảnh.
Tiếp sau Băng Hoàng thái tử chính là Thiên Lam thần điện. Dẫn đầu Thiên Lam thần điện không phải là vị thiên kiêu Thần Võ chiến thần, mà là đích thân điện chủ Thiên Lam thần điện Dương Thanh Sơn trực tiếp cầu kiến. Nhân vật như Dương Thanh Sơn, trừ phi có sự kiện to lớn mới xuất hiện. Có thể nhìn thấy chân thân của lão cũng đủ khiến cho người ta phóng to tầm mắt.
Trải nghiệm đọc truyện tuyệt vời trên ứng dụng TYT