Hắc thủy huyền xà mục quang nhìn thẳng vào Tinh Hồn. Trong lòng không khỏi tự hỏi có nên cho hắn biết toàn bộ hay không. Nhưng chợt nhớ lại rằng, tổ sư trước kia có dặn là một khi “người ấy” trải qua kiếp số của bản thân thì mới cho “người ấy” biết toàn bộ câu chuyện năm xưa. Y nghĩ một hồi, cũng chỉ còn cách kể chín phần thật, một phần giả vậy. Sau đó mới nói:

- Được rồi, nếu ngươi muốn biết thì ta cũng kể cho ngươi nghe toàn bộ sự thật. Nhưng trước tiên ta muốn xác nhận lại một chuyện. – Hắc thủy huyền xà vận chuyển nguyên lực, viết lên mặt đất ba chữ nhìn rất kỳ quái, rồi hỏi – Ngươi cho ta biết, ba chữ này có nghĩa là gì?

Tinh Hồn nhìn xuống ba chữ kia. Trong đầu chợt trở nên bất ngờ. Nếu như là người thường thì chắc chắn sẽ không hiểu được ý nghĩa của ba chữ này. Nhưng Tinh Hồn thì khác, hắn đã từng đọc qua những chữ này rồi. Chính là Tiên thiên cổ ngữ. 

Loại cổ ngữ mà Tinh Hồn đã học được từ trong Hắc ám động phủ ở thành Hắc Mộc. Và lần thứ hai mà hắn đã nhìn thấy nó, chính là trong mật thất Ma thú môn trong lúc làm nhiệm vụ ngoại môn. Tinh Hồn không khỏi có cảm giác kỳ quái. Tiên thiên cổ ngữ trong di thư cổ đã viết lại rằng đã biến mất khỏi Tiên ma giới cách đây hàng chục ức vạn năm. Và chưa từng có ai thấy lại được loại cổ ngữ này. Thật không ngờ nó lại xuất hiện ở thế giới này, hơn nữa còn tồn tại nhiều hơn quyển cổ thư. 

Thấy Tinh Hồn đang trầm ngâm, Hắc thủy huyền xà bỗng hỏi:

- Thế nào? Ngươi không đọc được sao? Hay có lẽ… chắc là do ta nhầm lẫn. – Y bỗng có cảm giác hụt hẫn. Thế nhưng câu trả lời của Tinh Hồn khiến hắn bất ngờ.

- Không, ta biết. Ba chữ này nghĩa là: Ngạ quỷ đạo!

Câu trả lời khiến cho Hắc thủy huyền xà chuyển từ bất ngờ sang mừng rỡ. Không sai, ba chữ đó chính là Ngạ quỷ đạo. Vậy là đúng người rồi, cuối cùng cũng tìm ra được rồi. Yêu giới sắp được khôi phục rồi. Những suy nghĩ tràn ngập trong đầu của Hắc thủy huyền xà. Sau đó y lại viết tiếp ba chữ nữa:

- Còn ba chữ này, ngươi đọc xem? – Y lại đưa tay viết thêm ba chữ nữa trên mặt đất.

- Ba chữ này là: Tu la đạo.

- Ha ha ha, đúng vậy. Chính là Tu la đạo. Tốt lắm, bây giờ ta sẽ cho ngươi biết tất cả. – Hắc thủy huyền xà cười lớn một tiếng, sau đó bắt đầu thao thao bất tuyệt. – Tên của ta là Ngô Tinh, thuộc tộc Thần xà của yêu tộc. Trước tiên ra sẽ chi biết tất cả các cấp độ của võ giả ở ngũ hoang đại lục này. Có ba phẩm cấp chính là Địa thần, Nguyên thần và Đấu thần. Trong Địa thần được chia làm năm phẩm là Võ sư, Đại võ sư, Võ vương, Võ hoàng và Võ đế; mỗi phẩm lại được thành cửu cấp từ nhất tinh đến cửu tinh, mà theo như cách gọi hiện tại là sơ kỳ, trung kỳ và hậu kỳ. Tiếp theo là phẩm Nguyên thần, chia làm tám phẩm lần lượt là Thánh cấp, Thần cấp, Cổ thần, Thiên thần, Chân thần, Thần vương, Thần hoàng và Thần Đế. Trong phẩm giai này, giai đoạn Thần hoàng còn được gọi là bán Đấu thần, một giai đoạn khó khăn nhất để tiến vào Đấu thần. Cuối cùng là phẩm Đấu thần, gồm có ba phẩm là Chủ thần, Thượng thần và Chí tôn thần. Hiện giờ, tiểu tử ngươi đang ở Đế cấp, sẽ sớm thôi chuẩn bị đón nhận Địa kiếp để tiến vào giai đoạn Nguyên thần.

Tinh Hồn khẽ nói:

- Nhiều đến vậy sao? Trước giờ ta cứ tưởng cường giả Thần Đế đã là đỉnh cao của thế giới này rồi. Không ngờ lại còn có phẩm cấp còn trên cả Thần đế. Vậy Ngô Tinh tiền bối đang ở phẩm nào?

Ngô Tinh thở dài một cái, rồi đáp:

- Nếu như là một vạn năm trăm năm trước, thì ta là cường giả Thần hoàng cao cao tại thượng. Nhưng vì bị thương trong Thần ma chi chiến, bị đánh trọng thương đến nỗi, bây giờ đã tụt xuống còn cấp Chân thần. Nghĩ lại cũng thật đáng thương cho ta! 

Tinh Hồn bất giác khẽ run trong lòng. Cường giả Thần hoàng mà bị đánh đến nỗi tu vi tụt xuông đến hai phẩm. Thần ma chi chiến, rốt cuộc là kinh khủng đến chừng nào. Tại thời đại đó, rốt cuộc là con người và yêu ma mạnh đến chừng nào. Nó khiến cho Tinh Hồn không khỏi cảm thán. Ngô Tinh khẽ cười:

- Ngươi không cần phải ngạc nhiên đâu, còn khối thứ khiến ngươi kinh ngạc đến lòi cả mắt đấy. Ở thời đại của ta, cao thủ như mây, cường giả Đấu thần có đến hơn năm ngàn người. Phẩm giai của ta, ngươi đoán xem nhiều đến chừng nào!?

- Không thể nào. Mặc dù thời đại của tiền bối là đỉnh cao của lịch sử, thế nhưng không thể nào có nhiều cao thủ đến vậy. Con người muốn bước vào cái giai phẩm tiền bối gọi là Nguyên thần, thì thiên phú của họ chắc chắn phải có duy nhất một linh căn, hoặc là hai linh căn. Mà số lượng người có đơn linh căn không thể nào nhiều đến như vậy được. – Tinh Hồn thốt lên.

- Ha ha, giải thích của ngươi ở thời đại này đúng là không sai. Nhưng vừa mới cho ngươi xem đấy thôi. Đó chính là nhờ hai quyển kỳ thư Ngạ quỷ đạo và Tu la đạo. Bên yêu tộc chúng ta sở hữu Ngạ quyển đạo, còn bên nhân loại có được Tu la đạo. Lúc đầu chẳng ai biết nó là thứ gì, nhưng đã có một người ngộ ra ý nghĩa của nó, chính là vị thống lĩnh của nhân loại. Sau đó lại đến Yêu đế của yêu tộc chúng ta tìm ra quyển thứ hai, cũng lĩnh ngộ được ý nghĩa của quyển thứ hai. Vào thời điểm đó, cả hai nhân vật này đều đạt đến đỉnh cao của thế giới. Nhưng cả hai đều nghĩ, nếu như có thể để cho tộc nhân mình cũng lĩnh ngộ được, sức mạnh chắc chắn sẽ tăng lên không ít. Lập tức họ đã điều động không ít nhân lực, bỏ ra khối thời gian để giải đáp bí mật được ẩn chứa bên trong quyển thiên thư. Trải qua một quãng thời gian rất dài, cuối cùng cũng dịch được một phần bí mật của nó. Tuy chỉ có một phần, nhưng nó giúp cho tộc nhân của cả hai bên tăng lên rất nhiều. Người có đa linh căn, chỉ cần dựa vào pháp quyết cũng có thể trở thành cường giả đỉnh cao. Đó chính là thời đại hoàng kim của thế giới này. Nhưng mà…

Nói đến đây, Ngô Tinh bỗng dừng lại. Đột nhiên trong ánh mắt trở nên dữ tợn, chứa đầy sát khí. Song thủ nắm chặt lại, móng tay báu vào cả da thịt. Y bỗng quát lớn:

- Bên nhân loại, lại có một kẻ thứ ba cũng tìm được một quyển thiên thư. Mà cái mà người ta không ngờ rằng, kẻ đó lại hiểu được nó còn hơn cả những gì mà hai thống lĩnh đời trước ngộ ra. Ta còn nhớ rất rõ tên của hắn là Âm Tuyệt Không, kẻ sáng lập ra Ma thú môn.

Tinh Hồn vừa nghe Ngô Tinh nói xong, cũng ngạc nhiên không kém. Bởi vì, quyển kỳ thư thứ ba mà Ngô Tinh nói chính là Súc sanh đạo. Chính là bởi vì quyển kỳ thư này mà cả đại lục nổi lên không ít sóng gió. Cuộc chiến hủy diệt Ma thú môn, khiến cho tổng chiến lực của cả hai bên tổn thất không ít. Có thể nói, Ma thú môn là môn phái mạnh nhất thời bấy giờ. Thậm chí trong cổ thư Thiên lam đại lục mà Tinh Hồn đọc ở trong Đồ thư quán có nói rằng, môn chủ Ma thú môn thậm chí có thể một mình đấu với cả hai thống lĩnh của yêu tộc và nhân loại. Tuy cuối cùng bại trận, nhưng cả hai người kia không lâu sau đó cũng rời khỏi thế gian. Truyền thuyết này được không ít kẻ sĩ ghi lại, thêu dệt thành một câu chuyện được truyền đến tận bây giờ. Hôm nay có thể được nghe chính chứng nhân lịch sử của thời đại hoàng kim đó kể lại, còn sống động hơn cả những gì đọc được. 

- Âm Tuyệt Không, môn chủ Ma thú môn tìm hiểu được bí mật của quyển thiên thư thứ ba. Lập tức bắt đi cả vạn Ma thú, không kể là yếu hay mạnh. Rồi sau đó dùng pháp quyết gì đó khống chế Ma thú, yêu hóa chúng lên. Mà ngay cả đồng loại của chúng cũng không tha, giết người như nghóe, coi mạng người như cỏ rác. Yêu vương của yêu tộc ta nổi giận, lập tức cho quân tiến đánh Ma thú môn. Nhưng không ngờ, toàn bộ quân bị giết sạch, không còn một mạng. – Nói đến đây, sát khí của Ngô Tinh bốc lên ngùn ngụt. – Mà bên nhân loại cũng tương tự như vậy. Cuối cũng cả hai bên đều bỏ qua tư thù cá nhân để hợp sức đấu với Ma thú môn. Đại chiến cũng diễn ra suốt mấy tháng trời, liên minh yêu – nhân giành được chiến thắng, Ma thú môn hoàn toàn bị tiêu diệt. Sau đó liên minh lại cử người đi tìm tin tức của quyển thiên thư thứ ba. Rốt cuộc cũng chả tìm được thứ gì. Nhưng trớ trêu thay, không lâu sau đó lại có kẻ phao tin cho yêu tộc ta biết là con người đã tìm được thiên thư nhưng lại giấu giếm. Rồi bên nhân loại cũng tương tự. 

Ngô Tinh thở dài, như muốn tự chế giễu bản thân. Cũng như là chế giễu các tiền nhân. Chỉ vì những lời đồn đại đó mà một trận hạo kiếp đã xảy ra, làm mất đi cái thời đại đỉnh cao ấy. Ngô Tinh nói tiếp:

- Ngươi biết đấy, dù cả hai bên đã trở thành liên minh nhưng cũng mang tính tạm thời. Sau khi có lời đồn ấy, hai bên xảy ra cãi vả không ngừng. Tộc nhân hai bên đều cho rằng bên kia mới là người cố tình chiếm đoạt thiên thư. Yêu vương và thống lĩnh nhân tộc mới lên đều là những người trẻ tuổi. Ban đầu còn giữ được bình tĩnh, nhưng chỉ sau một trăm năm không thể nhịn được nữa. Nguyên nhân là do những cuộc chiến nhỏ lẽ, rồi dần dần lan rộng ra đến nỗi không thể kiềm chế được nữa. Thần ma chi chiến xảy ra. Phải nói đó chính là hạo kiếp đáng sợ nhất. Mỗi ngày đều có hàng ngàn người phơi xác ngoài chiến trường, và chỗ nào cũng là chiến trường cả. Đến khi Thần ma chi chiến kết thúc, hậu quả kinh khủng đến nỗi không thể nào khắc phục được nổi. Các đại tông môn bị hủy diệt, hàng vạn công pháp bị tiêu hủy, toàn bộ căn nguyên của đại lục mất đi. Lịch sử gọi đó là Mạt pháp thời đại.

Thật không ngờ lại khủng khiếp đến như vậy. Tinh Hồn bây giờ mới hiểu vì sao võ giả ở thời đại này lại yếu đuối đến vậy. Không có pháp quyết của thiên thư, người đa linh căn hoàn toàn không thể tu luyện được nữa. Các tông môn may mắn thì còn sót lại một số bí tịch tu luyện, nhưng đều là công pháp đơn hệ, hoặc là nhị hệ mà thôi. Thời đại Mạt pháp, không sai tí nào.

Tinh Hồn suy tư một hồi, rồi mới cất giọng hỏi:

- Ngô Tinh tiền bối, không biết bây giờ còn bao nhiêu cường giả ở cấp Thần hoàng trở lên?

- Có lẽ chỉ còn không tới ba trăm cường giả. – Ngô Tinh thở dài buồn bã.

- Ít vậy sao. Vậy tiền bối có biết họ ở đâu không?

Ngô Tinh lắc đầu, giọng đầy ưu tư:

- Không biết. Những kẻ còn sót lại đều bị trọng thương nặng nề, không ít kẻ bị chết đi không lâu sau đó do vết thương quá nặng. Ngay cả ta, cũng không biết còn sống bao lâu nữa đây. À, có lẽ ta biết được một số ít. Đó là bên Long tộc đấy. Hiện giờ có lẽ bọn họ đang trong bí cảnh Bàn Long để tu dưỡng.

Trải nghiệm đọc truyện tuyệt vời trên ứng dụng TYT

Download on the App Store Tải nội dung trên Google Play