Nghe Long Kình Thiên nói Phá Diệt Thần Đỉnh đã từng bị trọng thương, tám người Hướng Hữu Sơn nhìn kỹ, phát hiện ra một phía khác của Thần Đỉnh quả nhiên xuất hiện một vết bàn tay nhàn nhạt.
Phá Diệt Thần Đỉnh này là thần khí thượng phẩm, đối phó lại có thể lưu lại vết tay trên bề mặt nó, nói rõ ít nhất hắn phải là Chủ Thần, hơn nữa cũng không phải Chủ Thần thực lực bình thường.
- Các ngươi giữ vững vị trí bốn phía giúp ta.
Long Kình Thiên nói với bảy người Tiên Vân Các. Hiện tại hắn muốn luyện hóa Phá Diệt Thần Đỉnh này.
- Vâng, thưa chủ nhân!
Bảy người Tiên Vân Các cung kích đáp, không dám trái lời.
Mà đám người Hướng Hữu Sơn cũng đều lui qua một bên.
Lập tức Long Kình Thiên liền phi thân lên, đi vào trên không Phá Diệt Thần Đỉnh, vung hai tay lên. Phá Diệt Thần Đỉnh chậm rãi bay lên từ mặt đất. Hai tay Long Kình Thiên vung lên có thể tùy tiện nâng cả một dãy núi vạn dặm nhưng Phá Diệt Thần Đỉnh này lại còn nặng hơn thế.
Sau đó, Phá Diệt Thần Đỉnh liền bay tới không trung.
Hai tay Long Kình Thiên bắt pháp quyết, không ngừng đánh với Phá Diệt Thần Đỉnh, từng bước phá vỡ cấm chế của nó.
Theo sự luyện hóa của Long Kình Thiên, Phá Diệt Thần Đỉnh vốn mất đi vẻ sáng bóng, giờ bắt đầu tỏa sáng chói mắt.
Một ngày trôi qua, trên thân Phá Diệt Thần Đỉnh đã xuất hiện vầng sáng nhàn nhạt. Vầng sáng không ngừng được mở rộng, càng ngày càng sáng.
Nửa tháng đi qua, vầng sáng trên Phá Diệt Thần Đỉnh đã khuếch trương tới vài mét. Một tháng đi qua, vầng sáng trên thân Phá Diệt Thần Đỉnh được gần mười mét.
Lại một tháng nữa đi qua, một tiếng reo vù vù truyền ra tè bên trong đỉnh, tuy rằng rất nhỏ nhưng khi đám người Hướng Hữu Sơn nghe được, tiếng vù vù liền dần dần lớn lên. Cuối cùng Thần Đỉnh nổ ầm một tiếng. Một luồng sáng rực rỡ phóng từ miệng đỉnh lên bầu trời.
Toàn bộ Phá Diệt Thần Đỉnh tỏa ra hào quang vạn trượng.
Long Kình Thiên thở phào một hơi. Rốt cục cũng đã luyện hóa xong! Nếu chỉ là một Thiên Thần thì chỉ sợ trăm năm cũng không luyện hóa được Phá Diệt Thần Đỉnh này. Lấy thực lực của Long Kình Thiên bây giờ, hơn nữa dùng thủ pháp của Thiên Tôn trước đây mà cũng phải hao phí hơn một tháng.
Sau khi luyện hóa xong Phá Diệt Thần Đỉnh, Long Kình Thiên há miệng một cái. Một giọt máu màu vàng bay ra, nhỏ lên phía trên Phá Diệt Thần Đỉnh. Lập tức Phá Diệt Thần Đỉnh huyết nhục tương liên. Sau đó hai luồng Thiên Hỏa trên hai tay hắn rơi vào bên trong Phá Diệt Thần Đỉnh. Dấu bàn tay trên Phá Diệt Thần Đỉnh dần dần biến mất.
Sau đó, Long Kình Thiên ngừng lại, nhìn Phá Diệt Thần Đỉnh bóng loáng trước mặt. Tuy dấu tay trên thân Phá Diệt Thần Đỉnh đã biến mất nhưng Phá Diệt Thần Đỉnh này rõ ràng không dễ chữa trị như vậy.
- Ta xem trước một chút, bên trong Thần Đỉnh có thứ gì!
Long Kình Thiên thầm nghĩ.
Cái Phá Diệt Thần Đỉnh này lúc trước là đỉnh lô của Chủ Thần, bên trong không chừng có thần đan thượng phẩm hay linh dược gì đó.
Thần thức của Long Kình Thiên xuyên qua cấm chế của Phá Diệt Thần Đỉnh, nhìn quét qua tầng tầng không gian.
Mà khiến Long Kình Thiên hơi thất vọng là bên trong đỉnh chẳng có vật gì. Hẳn là năm đó bị lực lượng của Chủ Thần kia xuyên thấu vào trong đỉnh, đánh nát hết toàn bộ linh dược hay đan dược bên trong đó.
Mỗi tầng không gian đều tràn ngập mùi hương và vị thuốc.
Ngay khi Long Kình Thiên thu hồi thần thức, đột nhiên hắn cảm thấy không gian sâu trong Phá Diệt Thần Đỉnh có một luồng chấn động yếu ớt. Nội tâm hắn máy động, vẫy một cái, trong tay liền xuất hiện một bình ngọc.
Cái bình ngọc này tỏa ra hào quang màu đỏ như máu, không ngờ lại là linh thạch cực kỳ hiếm thấy của Thần giới., Huyết Ngọc Thạch chế tạo ra. Huyết Ngọc Thạch này cực kỳ cứng rắn, dù là Chủ Thần cũng khó có thể đánh nát.
Rất nhanh, Long Kình Thiên liền mở cấm chế của bình ngọc ra. Vừa mở cấm chế ra, đột nhiên hào quang bừng lên. Tám hạt đan dược bay ra từ bình ngọc, không ngờ muốn chạy trốn.
Chẳng qua Long Kình Thiên đã chuẩn bị từ sớm, lập tức đưa hai tay chụp một cái, bắt tám hạt đan dược bên trong lòng bàn tay. Tám hạt đan dược này, viên nào cũng đều óng ánh ánh sáng, tỏa ra chấn động năng lượng mạnh mẽ. Trong đan dược hình như đã tạo thành cả thế giới, thai nghén ra một đám sinh mệnh trong đó. xem tại TruyenFull.vn
- Đây là thần đan thượng phẩn, Sinh Mệnh Giới Vương Đan!
Hai mắt Long Kình Thiên sáng ngời. Hơn nữa mỗi viên này đều có phẩm chất cực cao, đã đạt tới cao giai thượng phẩm.
- Tốt lắm. Đã có tám viên Sinh Mệnh Giới Vương Đan này rồi, ta đã có thể khôi phục Bán Tiên hậu kỳ đỉnh phong rồi!
Trong nội tâm Long Kình Thiên vô cùng vui vẻ.
Rốt cục đã có hy vọng đạt tới Bán Tiên hậu kỳ đỉnh phong rồi!
Hắn ra lệnh cho bảy người Tiên Vân Các tiếp tục bảo vệ, sau đó phi thân nhoáng lên, tiến vào bên trong Phá Diệt Thần Đỉnh, thúc dục đại trận trong đó, biến hóa thời gian bên trong và bên ngoài. Bên trong nửa năm, bên ngoài mới mười ngày.
Long Kình Thiên nuốt một viên Sinh Mệnh Giới Vương Đan xuống. Lập tức nguyên khí sinh mệnh bành trướng ra giống như sóng to gió lớn, giống như đang không ngừng trùng kích đan điền và kinh mạch của Long Kình Thiên. Cho dù là hiện tại đan điền và kinh mạch của hắn đã rất cứng cỏi nhưng vẫn cảm thấy trong cơ thể truyền tới cơn đau như bị xé rách.
Đúng ra thì dược tính bên trong linh dược phải ôn hòa, rất dễ luyện hóa mới đúng. Nhưng Sinh Mệnh Giới Vương Đan này là thần đan cao giai thượng phẩm, ẩn chứa năng lượng quá khổng lồ, mạnh hơn tiên đan hạ phầm mà Long Kình Thiên dùng bình thường không biết bao nhiêu lần. Năng lượng mạnh mẽ như vậy trùng kích, chỉ sợ dù là Thiên Thần cũng phải nổ tan xác.
Long Kình Thiên vội vàng vận chuyển Hỗn Độn Đại La Thiên, toàn lực hấp thu nguyên khí sinh mệnh bên trong đan điền và kinh mạch, lần lượt nhiều lần.
Mười ngày qua đi, năng lượng đan dược trong đan điền và kinh mạch của hắn mới từ từ bình ổn lại.
Một tháng qua đi, viên Sinh Mệnh Giới Vương Đan này rốt cục đã bị Long Kình Thiên luyện hóa hoàn toàn.
Một viên Sinh Mệnh Giới Vương Đan thượng phẩm cao giai được luyện hóa, thực lực của hắn tăng lên mấy phần, đương nhiên còn chưa đạt tới Bán Tiên hậu kỳ đỉnh phong.
Long Kình Thiên tiếp tục nuốt viên Sinh Mệnh Giới Vương Đan, bắt đầu luyện hóa viên thứ hai.
Viên Sinh Mệnh Giới Vương Đan thứ hai vừa nuốt xuống, nguyên khí sinh mệnh bành trường tiếp tục trùng kích bên trong kinh mạch và đan điền của hắn. Nhưng tình huống lúc này tốt hơn viên đầu tiên rất nhiều. Tuy thế cũng phải mất tám ngày, đan điền và kinh mạch của hắn mới từ từ lắng xuống được.
Lại một tháng nữa, viên Sinh Mệnh Giới Vương Đan thứ hai đã được Long Kình Thiên luyện hóa hoàn toàn. Vì thế hắn lại bắt đầu nuốt viên thứ ba, thứ tư. Sau khi Long Kình Thiên luyện hóa tám viên Sinh Mệnh Giới Vương Đan xong, hắn rốt cục cũng khôi phục tới Bán Tiên hậu kỳ đỉnh phong!
Bán Tiên hậu kỳ đỉnh phong, hô phong hoán vũ, một tay che trời, tung hoành bễ nghễ!
Long Kình Thiên tùy ý đứng lên, thần uy khôn cùng đã phát tán ra, giống như cả thiên địa đều thần phục dưới chân hắn vậy.
Hắn đi ra từ bên trong Phá Diệt Thần Đỉnh, mặc dù không cố gắng phát ra khí tức nhưng tám người Hướng Hữu Sơn vẫn nhịn không được mà có ý quỳ xuống.
Nhìn Long Kình Thiên, tám người Hướng Hữu Sơn đều hoảng sợ.
- Chủ, chủ nhân, chẳng lẽ ngươi đã đột phá tới Chân Thần rồi hả?!
Một vị thái thượng trưởng lão Tiên Vân Các cũng sợ hãi. Khó trách bọn họ lại cho là như thế. Bởi vì bọn họ cảm thấy, dù là Âu Tu Văn là đệ nhất của Thái Hư Thần phủ cũng không có khả năng khủng bố như Long Kình Thiên hiện giờ.
Long Kình Thiên cũng không trả lời, sau đó cười nhạt một tiếng, nói:
- Chúng ta đi thôi!
Nói xong, hai tay hắn liền xé mở hư không. Trong ánh mắt khiếp sợ của tám người Hướng Hữu Sơn, hắn đã mở ra một vết rách không gian.
Hắn mang tám người phi thân vào bên trong vết rách không gian. Tám người chỉ thấy trước mắt tối sầm, sau mấy hơi thở lại thấy hai mắt bừng sáng. Bọn họ phát hiện ra mình đã ở bên ngoài Phá Diệt Thần Điện.
Ra khỏi Phá Diệt Thần Điện, Long Kình Thiên mang tám người thuấn di, không bao lâu liền rời khỏi Độc Trùng Đại Lục.
Chẳng qua hắn cũng không vội vàng tiến vào từng vị diên thu phục các phái mà phi hành sâu vào bên trong Thái Hư Thần phủ. Đợi hắn luyện hóa được hạch tâm đại trận, khống chế Hỗn Độn Linh Bảo Thái Hư Thần phủ này rồi thì sẽ chính thức vô địch thiên hạ trên thế giới này!
Đến lúc đó thì Băng Phách, Thần Giáo, Âu Tu Văn gì đó đều là cặn bã hết!