Hô!

Lâm Hi thủ chưởng nhất chiêu, thi thể của một con Tiên khí trùng lập tức bay lên rơi vào trong lòng bàn tay của hắn.

Lâm Hi vừa cẩn thận đánh giá con Tiên khí trùng loại này một chút, trắng trắng mập mập, không quá một bàn tay.

- Đây rốt cuộc là cái thứ gì?

Lâm Hi trong lòng nói thầm.

Hắn nghe ngóng qua, Tiên khí trùng chỉ cần là Tiên La thánh thụ thì đều sẽ có. Những địa phương khác cũng sẽ không ra đời. Địa phương có Tiên La thánh thụ thì đều có loại Tiên khí trùng này.

Lâm Hi đã hỏi lai lịch của loại Tiên khí trùng này, câu trả lời của mọi người đều là đến từ chỗ cao nhất của tán cây Tiên La thánh thụ. Nhưng rốt cuộc là làm sao ra đời lại không có người biết, cũng không có người xem qua Tiên khí trùng đản sinh.

Đối với lai lịch của Tiên khí trùng, nội bộ Đan Đỉnh đại điện có một thuyết pháp thống nhất, đây kỳ thật là một loại quy tắc sản vật đặc thù. Nói cách khác, loại Tiên khí trùng này kỳ thực là không có giới tính, hơn nữa cũng sẽ không sinh sôi nảy nở ra đời sau, bọn chúng là từ hư vô mà có, trống rỗng sinh ra.

Chỉ cần Tiên La thánh thụ tồn tại, loại Tiên khí trùng này cũng sẽ tương ứng sinh ra. Hơn nữa liên tục không ngừng.

Chính là bởi vì nguyên nhân này, cho nên đối với Tiên khí trùng vẫn luôn là lấy khống chế làm chủ.

Ti!

Từng cỗ tiên khí nhàn nhạt từ dưới làn da của Tiên khí trùng tán dật ra, tốc độ bay ra rất nhanh. Tiên khí trùng rõ ràng không có nội tạng, Lâm Hi nhìn thi thể của con Tiên khí trùng ở trong tay này nhanh chóng khô quắt, cuối cùng chỉ còn dư lại lớp da kia cũng bị phân giải.

Tốc độ phân giải của Tiên khí trùng sau khi chết là tương đối nhanh!

- Quên đi!

Lâm Hi cầm thi thể Tiên khí trùng trong tay đưa lên, ba một tiếng ném ở trên cành cây:

- Vẫn là giết sâu trùng thôi.

Lâm Hi tung thân thể lên, lập tức bay vào trong tiên khí vân vụ, cùng với những Tiên khí trùng kia giết chóc ở một chỗ.

Đối với Lâm Hi mà nói, đây không chỉ là giết sâu trùng, đồng thời còn là luyện kiếm!

Từng con Tiên khí trùng ở trong vân vụ quay cuồng lượn vòng phảng phất như một thanh phi kiếm thiểm thước, quanh thân Lâm Hi kiếm khí quấn quanh, ở trong vân vụ cùng với những Tiên khí trùng này kích đấu cùng một chỗ... ... ... Thời gian qua đi rất nhanh, pháp phù cầu trợ mà Lâm Hi đưa tới cũng rất nhanh đã có hồi đáp.

Giữa trưa ngày thứ hai, Lâm Hi đang cùng đám người Vương Thiên Tâm ở trên cây trảo trùng, đột nhiên trong lúc này một trận tiếng xé gió xuy xuy từ phương hướng rễ cây truyền đến.

- Ân?

Trong tai Lâm Hi vừa động, lập tức xoay người lại, hướng phương hướng Tiên La thụ căn nhìn tới. Chỉ thấy từng đạo bóng người nhanh như lưu tinh đang từ mặt đất bay vút mà đến.

- Là các sư huynh của Chấp Pháp điện!

Lâm Hi liếc mắt liền nhìn thấy được Chấp Pháp đạo bào trên thân những người này.

- Sư huynh!

Lâm Hi còn chưa mở miệng, một trận tiếng gọi quen thuộc lập tức từ phía dưới truyền đến. Đám người tách ra, Quách Khôi, Vương Khôi, Viên Triêu Niên cùng các đệ tử Chấp Pháp điện tinh thần chấn hưng, vẻ mặt hưng phấn hướng phương hướng Lâm Hi lướt tới.

Mọi người cũng bắt chước học đám người Lâm Hi rối rít dùng hai chân đạp lên trên cành cây như giẫm lên trên đất bằng.

- Vương sư huynh, Quách sư huynh, Viên sư huynh...

Lâm Hi đại thủ, tùy thủ nhất chỉ đánh chết một con Tiên khí trùng, cười ha ha, quay người đi tới cùng các đệ tử của Chấp Pháp điện chào hỏi.

- Lâm sư huynh, chúng ta vừa nhận được pháp phù của ngươi liền lập tức tới đây.

Đám người Vương Khôi cười nói.

- Những thứ đó dẫn theo đi?

Lâm Hi nói.

- Đem theo. Pháp kiếm, pháp khí..., những thứ này đều là vật tùy thân, làm sao có thể quên được.

Vương Triêu Niên ha ha cười nói, đan điền rung lên, hai thanh pháp kiếm, một kiện pháp khí lập tức nhảy ra, bay vào trong tay hắn, tán phát ra đạo đạo hào quang.

- Các sư đệ, cũng đem đồ vật xuất ra đi.

Vương Triêu Niên hướng phía sau nói.

- Vâng, sư huynh.

Mọi người theo lời nói.

Ông!

Trong nháy mắt, từng đạo pháp kiếm phá không ra, từng kiện pháp khí treo cao trên đỉnh đầu, quang mang chói mắt nhìn rất tráng quan.

Lâm Hi gật đầu, pháp khí là để hộ thân, để phòng xuất hiện ngoài ý liệu, pháp kiếm là lợi khí công kích, những thứ này đều là tất yếu để đối phó với Tiên khí trùng.

- Cùng lên đây đi, sư huynh đang chờ!

Đám người Vương Khôi hướng phía dưới vẫy tay.

Hô! Lần lượt từng đệ tử Chấp Pháp ở trong con mắt vui mừng của những người phía sau Lâm Hi phù diêu mà lên, bay vút mà đến.

- Sư huynh!

- Sư huynh!

- Sư huynh!

... ... Tất cả mọi người xếp thành một hàng, liên tiếp từ phương hướng rễ cây phóng lên. Mỗi người đi lên cũng chào hỏi Lâm Hi một tiếng.

Đám người Vương Thiên Tâm thấy những Đệ tử Chấp Pháp điện mới tiến vào này cũng là vui mừng không dứt.

- Thật tốt quá. Lâm sư huynh, thật là đã gọi đệ tử của Chấp Pháp điện tới rồi!

- Nhiều như vậy, đầy đủ bổ khuyết chỗ trống mà đệ tử Hộ Pháp điện bỏ chạy rồi.

- Thánh tử cấp, hết thảy đều là Thánh tử cấp trở lên. Thật tốt quá!

- Hai mươi người, ba mươi người..., bốn mươi người! Chấp Pháp điện lại có nhiều đệ tử như vậy!

... ... Đệ tử Chấp Pháp điện liên tục không ngừng từ phương hướng rễ cây bay vút mà lên, không ngừng xúm lại chung quanh Lâm Hi. Lúc này cũng có thể thấy được địa vị của Lâm Hi ở trong Chấp Pháp điện, chỉ cần là đệ tử Chấp Pháp điện trong Thần Tiêu sơn, hơn nữa có điều kiện phù hợp, trên căn bản đều tới rồi.

Từng đám người càng tụ càng nhiều, cơ hồ tạo thành một cái tiểu thế lực. Mà thủ lĩnh của thế lực này chính là Lâm Hi. Ánh mắt mỗi người nhìn về phía hắn cũng tràn đầy tôn kính. Vẻ mặt kia giống như binh lính đang chờ tướng quân ra lệnh.

- Lâm Hi này... Xem ra so với trong truyền thuyết còn mạnh hơn. Đến nơi này trảo trùng căn bản không có một chút tiện nghi để chiếm, nhưng một cái pháp phù của hắn lại để cho nhiều người cam tâm tình nguyện như vậy, để làm loại chuyện cố hết sức không lấy lòng này.

Vương Nghĩa Phu đứng ở phía sau Lâm Hi, trong lòng nói thầm.

- Chấp Pháp phong tại sao có thể có nhiều Thánh tử, Hư Tiên như vậy? Không phải là nói Chấp Pháp điện cũng đã xuống dốc sao? Nhìn thế trận này sợ rằng so với điện nào cũng đều nhiều hơn.

Tiêu Vũ từng được Lâm Hi cứu thầm nghĩ trong lòng.

- Lâm sư huynh, không sao chứ.

Vương Khôi cũng không biết ý nghĩ của mọi người, ánh mắt nhìn Lâm Hi, cười nói.

- Không sao.

Lâm Hi gật đầu, nhìn Thánh tử, Hư Tiên ở trước mắt, bộ dạng nhiều người như vậy, trong lòng cũng hơi có chút tự hào.

Những người này đều là sau khi Chấp Pháp, Hộ Pháp chi tranh mà gia nhập vào Chấp Pháp điện. Hôm nay Thánh tử, Hư Tiên của Chấp Pháp điện ở trong tất cả trưởng lão điện chỉ sợ là nhiều nhất.

Rất nhanh, Thánh tử, Hư Tiên Chấp Pháp hạ xuống trên cành cây đã đạt tới hơn sáu mươi người, bóng người từ phương hướng rễ cây chạy tới cũng đã dần dần thưa thớt. Đám người Vương Thiên Tâm, Tiêu Vũ gật đầu, biết người của Chấp Pháp điện đã không sai biệt lắm đã đến đông đủ.

Trải nghiệm đọc truyện tuyệt vời trên ứng dụng TYT

Download on the App Store Tải nội dung trên Google Play