Hiệu quả rất rõ ràng, sau khi Lý Tranh Phong báo ra hai quả Thượng Cổ tinh huyết và mười một miếng "Ngũ Tạng Lục Phủ Đan" thì mọi người lập tức yên tĩnh lại, ánh mắt đều tập trung vào đồ vật mà Lý Tranh Phong đưa ra.

Mười ba kiện đồ vật này, mỗi loại giá trị bất phàm. Đều đệ tử thiên tài của các thế lực, nhưng muốn bọn hắn xuất ra những vật này, bọn hắn cũng không xuất ra được.

- Thực không hỗ là Thái Nguyên Cung, những vật này cho dù so ra còn kém Trường Sinh Quả, nhưng cũng kém không xa.

Một gã Tiên Đạo đệ tử thì thào tự nói.

"Trường Sinh Quả" sau khi dùng vào, có thể tăng trưởng ngàn năm tuổi thọ, giá trị phi thường to lớn. "Thượng Cổ huyết thống" và "Đan dược" mà Lý Tranh Phong lấy ra, cho dù so ra kém, nhưng cũng chỉ kém một cấp độ thôi.

- Đáng tiếc ah, bảo vật như vậy, cũng không có phần của chúng ta.

Một gã Tiên Đạo đệ tử ánh mắt lập loè, trong mắt một mảnh khát vọng. Mặc kệ Trường Sinh Quả, hay là Thượng Cổ huyết thống, cũng không phải phàm phẩm, duy nhất có thể cạnh tranh chỉ có ba người bọn họ thôi.

- Sao hả? Những vật này có thể đặt cược được chứ?

Lý Tranh Phong ánh mắt đảo qua bốn phía, thu phản ứng mọi người vào mắt, sau đó nhìn nhìn Kim Vương Tôn. Hắn là người đầu tiên xuất ra tặng thưởng, "Tụ Đan Đỉnh" cơ hồ sánh được với một cây "Tiểu Tiên La Thụ", giá trị thật lớn.

Chỉ có Kim Vương Tôn gật đầu thì những thứ hắn xuất ra mới xem như hợp lệ.

Kim Vương Tôn nhìn qua đồ vật bên người Lý Tranh Phong, cười cười:

- Đúng vậy, hai quả Thượng Cổ huyết thống, cộng thêm mười một miếng Tạng Phủ Đan... quả thật là đồ vật cực kỳ hiếm có. Đều là thứ mà Tiên Đạo đệ tử muốn cả. Bất quá, ngươi chỉ sợ phải tăng thêm ít đan dược nữa mới được.

Lý Tranh Phong nghe được mấy lời này, ngược lại thở dài một hơi. Chỉ cần là vấn đề đan dược có thể giải quyết, vậy cũng không coi là vấn đề nữa. Là đệ nhất nhân lớp trẻ của Tiên Đạo đệ nhất đại phái, đan dược không hề thiếu. Cùng lắm thì bán vài món pháp khí là được.

Mấu chốt nhất chính là, Kim Vương Tôn gật đầu, cảm thấy những đặt cược này vượt qua kiểm tra, vậy là đủ rồi.

- Tốt, ta ra lại đặt thêm đan dược giá một trăm triệu giá trị công huân tông phái. Như vậy được rồi chứ?

Lý Tranh Phong phi thường sảng khoái, mở miệng đã là đan dược giá một trăm triệu giá trị công huân.

Cái này cũng chỉ có Thái Nguyên Cung mới có loại khí phách này.

- Có thể.

Kim Vương Tôn nhẹ gật đầu.

Công bằng mà nói, những thứ mà Lý Tranh Phong xuất ra so ra vẫn kém "Tụ Đan Đỉnh" một chút, bất quá, bổn ý của Kim Vương Tôn cũng không ở đây, mục đích của hắn, chỉ là muốn chơi hai người một vố. Đồng thời, bức hai người xuất huyết nhiều một phen.

"Tụ Đan Đỉnh" tuy rằng trân quý, nhưng trên người Kim Vương Tôn, vật có giá trị như vậy còn có ba bốn kiện. Cũng không khó khăn như Lý Tranh Phong và Lâm Hi.

Nếu như ở phương diện đặt cược làm khó dễ quá mức, cuối cùng đổ ước hết hiệu lực, ngược lại không hay. Cái này không phù hợp với bổn ý của Kim Vương Tôn.

Sau khi Kim Vương Tôn gật đầu, toàn bộ hội trường, trong tích tắc liền trống rỗng. Sau đó bỗng nhiên, bốn phương tám hướng áp lực đại trướng, ngàn vạn ánh mắt đều nhìn về phía đạo nhân ảnh cuối cùng trên đấu trường.

---- Lâm Hi.

- Tốt rồi, Lâm Hi, đến phiên ngươi.

Lý Tranh Phong hừ nhẹ một tiếng, đưa mắt nhìn sang trên người Lâm Hi.

Kim Vương Tôn ở một bên, chỉ cười cười:

- Lâm huynh, đến ngươi rồi.

Trên hội trường hoàn toàn yên tĩnh, loại yên tĩnh không tiếng động này, so với âm thanh ồn ào càng thêm áp lực hơn nhiều. Là người cuối cùng, mọi người trong tiềm thức, sẽ lấy vật mà Lâm Hi lấy ra so sánh với vật của Lý Tranh Phong, Kim Vương Tôn, bởi vậy sẽ càng thêm hà khắc, đối với Lâm Hi cũng càng thêm bất lợi.

Ở trước mắt công chúng, trong lòng mỗi người đều có một cán cân, đặt cược mà Lâm Hi lấy ra trong lúc vô hình cũng sẽ ảnh hưởng đến ấn tượng của mọi người đối với Thần Tiêu Tông.

Đây là một hồi so đấu thực lực tổng hợp, ở trường hợp này, Lý Tranh Phong và Lâm Hi đại biểu không còn là cá nhân nữa, mà tông phái của mình.

- Lâm huynh, nếu ngươi cũng có vật gì đó đặt ở chỗ Ma Kiếm trưởng lão, hoặc là sư huynh bổn môn thì hiện giờ có thể đi lấy lại.

Thanh âm Kim Vương Tôn vang lên giữa sân.

Bên phía Hải Ngoại Thập Phái lập tức phát ra một hồi tiếng cười.

Kim Vương Tôn lời này mặt ngoài thoạt nhìn khiêm tốn, ôn nhuận như ngọc, nhưng lại vô cùng sắc bén. Chợt nhìn có vẻ như nói rất khoan dung, chỉ rõ một phương hướng cho Lâm Hi, nhưng kỳ thật là trào phúng hành vi mượn bảo vật từ chỗ trưởng lão Thái Nguyên Cung của Lý Tranh Phong.

Cử động này của Thái Nguyên Cung mặt ngoài thoạt nhìn như không có gì sơ hở. Nhưng bí mật tất cả mọi người đều rõ là chuyện gì xảy ra.

- Đám đáng ghét này!

Lý Tranh Phong nghe được tiếng cười khẽ mỉa mai như thế, bên tai ửng đỏ, trong nội tâm oán hận. Trong lòng của hắn quyết định, về sau nhất định phải hảo hảo trả thù đệ tử Hải Ngoại Thập Phái một phen.

- Ha ha, không cần.

Lâm Hi thản nhiên cười, ý tứ mỉa mai của Kim Vương Tôn hắn đương nhiên nghe ra được.

Hai tên này cũng không phải vật gì tốt, đều đang chờ đợi chê cười hắn cả.

- Chỉ là một vật đặt cược, ta vẫn lấy ra được. Thần Tiêu Tông còn không nghèo đến mức đó đâu!

Khác với hai người khác cố ý thừa nước đục thả câu, Lâm Hi rất dứt khoát liền lấy ra vật đặt cược.

Ông!

Hào quang lóe lên, khí lãng vô biên từ trong cơ thể Lâm Hi phun nhổ ra, sau đó trong hư không, liền có hơn một quả pháp khí hình thoi màu đen, dài ước chừng một xích.

Oanh!

Lúc Lâm Hi lấy ra pháp khí hình con thoi này thật giống như một thanh cự chùy vô hình nện xuống dưới, tâm thần mọi người chấn động, phát ra một hồi tiếng kinh hô trời long đất lở.

Lý Tranh Phong và Kim Vương Tôn vốn đều chờ đợi chê cười Lâm Hi, nhưng ánh mắt tiếp xúc với pháp khí hình con thoi kia thì toàn thân kịch chấn, lộ ra thần sắc chấn động .

- Tiểu Động Thiên Pháp Khí! !

Kim Vương Tôn hô nhỏ một tiếng, đồng tử đột nhiên co rút lại.

- Làm sao có thể? !... Hắn rõ ràng có loại vật này!

Lý Tranh Phong cũng tâm thần kịch chấn, như bị sét đánh, ánh mắt nhìn về phía Lâm Hi càng rung động không thôi.

Ti!

Lúc này, ngay cả Tiên Mộng trưởng lão đang chủ trì trận đấu trên đấu trường cũng hít một hơi thật sâu.

...

Đồ vật mà Lâm Hi xuất ra đen nhánh, không chút bắt mắt. Nhưng loại khí thế trầm trọng vô biên, cùng với loại không gian chấn động đậm đặc kia, thình lình đã biểu lộ ra sự bất phàm của nó.

-- đây là một quả không gian pháp khí.

Hơn nữa là "Tiểu Động Thiên Pháp Khí" chính thức chỉ có chân truyền đệ tử mới có! !

"Tiểu Động Thiên Pháp Khí" có hai loại, một loại là pháp khí như tổ ong, cố định với không gian tông phái, không cách nào di động; mà một loại khác, thì có thể xuyên thẳng qua qua lại, khiêu dược trong không gian.

Trong tay Lâm Hi chính là loại thứ hai!

Trải nghiệm đọc truyện tuyệt vời trên ứng dụng TYT

Download on the App Store Tải nội dung trên Google Play