Chỉ trong một sát na, khí cơ của "Lục Thanh Thiên" đã dày đặc gấp đôi, một cổ khí tức trầm trọng tựa như núi từ trên người hắn phát ra.

Trong tích tắc này, "Lục Thanh Thiên" giống như biến thành một tòa sơn mạch không nhìn thấy điểm cuối vắt ngang trong đấu trường vậy.

- Tứ quả Thánh vương!

Âu Dương Nạp Hải hai mắt trợn trừng, toàn thân kịch chấn, trong nội tâm một mảnh sóng to gió lớn.

Lúc trước trong Diễn Vũ Thính, sau khi đánh bạc với Hải Ngoại Thập Phái xong, Lâm Hi đã từng suy đoán qua, tên "Lục Thanh Thiên" này có tu vi Tứ quả Thánh vương. Lúc ấy Âu Dương Nạp Hải vẫn bán tín bán nghi, nhưng không nghĩ tới, một câu lại trở thành sự thật, rõ ràng thật sự bị Lâm Hi nói trúng.

Âu Dương Nạp Hải thực lực không tầm thường, tu vi Nhị quả Thánh vương đủ để khinh thường đại bộ phận Luyện Khí sĩ, cũng tuyệt không phải thế hệ tự coi nhẹ mình. 

Nhưng lúc thấy Lục Thanh Thiên bộc phát ra bốn khỏa "Đạo quả" thì trong nội tâm cũng không khỏi trầm xuống.

"Nhị quả" và "Tứ quả", cảnh giới của hai người giống nhau, nhưng thực lực lại khác biệt gấp đôi. Cái này căn bản không phải hắn có thể chống lại.

- Âu Dương sư huynh, nhanh nhận thua! --

Thanh âm lo lắng của Lâm Hi lo lắng ẩn ẩn từ bên sân truyền đến.

Âu Dương Nạp Hải có lẽ còn không cảm giác được cổ nguy hiểm này, nhưng Lâm Hi lại từ trong cử động của Lục Thanh Thiên cảm thấy một cổ nguy hiểm dày đặc.

"Lục Thanh Thiên" tuyệt đối sẽ không lưu thủ, Âu Dương Nạp Hải sẽ gặp nguy hiểm.

- Không, ta không thể nhận thua! 

Âu Dương Nạp Hải nghe được lời Lâm Hi..., nhưng trong lòng lại không hề có ý lùi bước.

- Ta có thể nhận thua, nhưng Thần Tiêu Tông lại không thể nhận thua trước mặt người trong thiên hạ!

Trong khoảng cực ngắn, trong nội tâm Âu Dương Nạp Hải đã kiên định ý niệm. Đây là lần đầu tiên hắn không hề cân nhắc ý kiến của Lâm Hi.

- Thập Mãng đại pháp!

Âu Dương Nạp Hải bạo rống một tiếng, thúc dục chân khí toàn thân, thi triển ra "Thập Mãng đại pháp" mạnh nhất của mình.

Ầm ầm!

Hư không kịch chấn, từng đợt tiếng gào thét như rồng từ sâu trong hư không truyền đến.

Trong nháy mắt, mười đầu Mãng Long màu xanh cực lớn, to như sơn lĩnh, thân hình chạy dài từ sau lưng Âu Dương Nạp Hải bắn nhanh ra.

Mười đầu Mãng Long cực lớn bao lấy Âu Dương Nạp Hải vào trong, nhấc lên tiên khí hồng lưu dậy sóng, như tia chớp bắn xuyên qua "Lục Thanh Thiên".

- Hừ! Kiến càng lay cây, không biết tự lượng sức mình!

Tiếng hừ lạnh của Lục Thanh Thiên từ trong tràng truyền đến. Cũng không cao, lại như một kích trọng chùy, đánh vào trong lòng mọi người.

Ầm ầm!

Thiên Địa kịch chấn, đan điền "Lục Thanh Thiên" chấn động, bốn khỏa "Đạo quả" lơ lửng trên đỉnh đầu bỗng nhiên ngay lúc đó, bắn ra tiên khí hồng lưu vô tận.

Bốn miếng đạo quả, chiếm cứ tứ phương. Tiên khí cuồn cuộn thình lình trống rỗng hóa thành một tấm Tiên Khí Cự Luân cuồn cuộn, ù ù xoay tròn, uy áp vô biên kia phảng phất như ngay cả Thiên Địa Thần Ma cũng bị nghiền nát.

Oanh!

"Lục Thanh Thiên" chỉ chấn động "Tiên khí Cự Luân" vô biên vô hạn trên đỉnh đầu, chỉ nghe oanh một tiếng, Cự Luân đè nát chướng ngại vật, dễ như trở bàn tay, mười đầu Mãng Long mà Âu Dương Nạp Hải tế lên nhao nhao nát bấy như tờ giấy, ngay cả ngăn cản một chút cũng không được, toàn bộ sụp đổ.

- Ah! --

Âu Dương Nạp Hải như gặp phải trọng thương, thân thể run lên, mãnh liệt há mồm phun ra một ngụm máu tươi đỏ tươi, cả người bay ra như diều đứt dây, hung hăng đụng lên trên vách tường của Tiên La Phái.

Lần va chạm này, cực kỳ thảm thiết. Mọi người trong tai thậm chí nghe thấy được tiếng xương cốt vỡ vụn rõ ràng.

Phanh!

Khói bụi không tiêu, một cái chân dài như đúc bằng sắt đột nhiên từ trên không đạp xuống, oanh một tiếng, đạp lên trên lồng ngực Âu Dương Nạp Hải, hung hăng đạp ở dưới chân. Một sát na kia, toàn bộ đấu trường đều rung động.

- PHỐC!

Âu Dương Nạp Hải lồng ngực đè xuống, lỗ tai, lỗ mũi, đều phún ra máu tươi màu đen.

- Lục Thanh Thiên! --

Trong mắt Lâm Hi hiện lên một cổ huyết sắc, ngay tích tắc khi cấm chế biến mất, bỗng nhiên ngay lúc đó, từ trong đình đài bạo lên, lướt về phía đấu trường.

- Tiểu tử! Ngươi là muốn chết!

Thanh Thần trưởng lão giật giữ quát một tiếng, trong mắt xẹt qua một tia thần sắc đắc ý mà âm trầm, bàn tay của hắn vỗ, lập tức một cổ tiên khí kinh khủng giống như triều hải trấn áp về phía Lâm Hi.

Cường giả Tiên Đạo Cảnh cường đại cỡ nào, một kích này nếu đắc thủ. Lâm Hi hẳn phải chết không thể nghi ngờ.

- Dừng tay! --

Một tiếng hùng hồn như tiếng sấm, tản ra uy áp Vô Thượng từ trên không đấu trường truyền đến. Một cánh tay cực lớn, to như ngọn núi, do tiên khí ngưng tụ thành, kim chói, vắt ngang phía trước Thanh Thần trưởng lão, cản trở thoáng một phát.

- Tiên Mộng trưởng lão!

Thanh Thần trưởng lão đồng tử co rụt lại.

- Tiểu tử, ngươi cũng dừng lại!

Cùng một thời gian, một đạo tiên khí hạo hạo đãng đãng khác cũng lăng không tới, đã ngăn được Lâm Hi. Là Tiên Trảm trưởng lão xuất thủ, ngăn Lâm Hi lại.

Lập tức thế cục liền ổn định lại, trong đình đài, ánh mắt Thanh Thần trưởng lão đột nhiên lóe lên một cái, xẹt qua một đạo hào quang âm tàn:

- Dù sao cũng đã ra tay, dứt khoát không làm thì thôi, đã làm phải giết luôn kẻ này mới được. Tiểu tử này đầu tiên trái với quy tắc, ta vừa vặn giết hắn đi, sau đó giải thích cho Tiên La Phái là được.

Tâm niệm vừa động, Thanh Thần trưởng lão cánh tay vươn ra, trong miệng quát lên một tiếng lớn:

- Tiểu tử, ngươi dám đánh lén!

Đồng thời, cánh tay duỗi ra, tiên lực khủng bố, lần nữa bắt về phía Lâm Hi.

- Thanh Thần trưởng lão, ngươi! --

Một màn đột ngột này, trưởng lão Tiên La Phái cũng không ngờ tới, Đâu Suất Cung rõ ràng dây dưa không ngớt. Bất quá, cũng may đều là trưởng lão Tiên Đạo Cảnh, vẫn nhanh chóng kịp phản ứng.

- Thanh Thần trưởng lão, dừng lại, nghe ta một lời...

Tiên Mộng trưởng lão bàn tay vung lên, không gian biến ảo, tiên khí mênh mông cuồn cuộn lần nữa xuyên qua hư không, ngăn Thanh Thần trưởng lão lại.

- Một chút chuyện nhỏ thôi, trưởng lão ngạc nhiên rồi.

Một điểm kim mang nổ tung, mênh mông cuồn cuộn sừng sững, bên phía Thái Nguyên Cung, một đạo tiên khí hồng lưu phá không mà ra, cản chân khí của Tiên Mộng trưởng lão lại.

Đạo tiên khí hồng lưu này cũng không phải giao thủ với "Tiên Mộng trưởng lão", chỉ là ngăn cản một chút thôi.

- Không sai, để ý làm gì.

Bên phía Thái A Tông, một đạo tiên khí hồng lưu khác cũng cản Tiên Trảm trưởng lão lại. 

Hai Đại tông phái đều có chủ ý như nhau, không cần đắc tội Tiên La Phái, chỉ là tay ngăn cản, kéo dài thời gian một chút là được.

Lập tức một đạo tiên khí xa xa lăng áp trên Lâm Hi bao phủ về phía đình đài của Thần Tiêu Tông, nhưng vào lúc này, dị biến nổi lên.

Oanh! --

Không hề dấu hiệu, một đạo kiếm khí từ hướng tây mà đến. Nháy mắt khi kiếm khí xẹt qua, trên toàn bộ đấu trường bỗng nhiên tối sầm lại, một cổ khí tức khủng bố vô cùng âm lãnh đột nhiên bao phủ bầu trời.

Toàn bộ đấu trường lập tức giống như từ Thiên Đường, rơi xuống Địa Ngục vậy. Một ít đệ tử ý chí không kiên định thậm chí nhịn không được rùng mình một cái, trong mắt một mảnh hoảng sợ.

Trải nghiệm đọc truyện tuyệt vời trên ứng dụng TYT

Download on the App Store Tải nội dung trên Google Play