Đây là Tinh hà chân khí của Tinh Hà Phái, tinh thần chi lực và hải dương chi lực dung hợp mà thành.

Ầm ầm!

Trong cả đại điện sôi trào lên, giống như biển cả nổi giận gào thét. Trong hư không thậm chí xuất hiện tràng cảnh tinh hà chiếu rọi. Một đạo lực lượng bàng bạc xuyên thấu qua hư không, dung nhập vào trong chân khí của Lam Vô Đạo.

- Chết đi!

Lam Vô Đạo quát lớn, lập tức một đạo chân khí giống cao cả trăm trượng đánh qua phía Lâm Hi. Lam Vô Đạo giờ khắc này đúng là biến thành lãng nhân, nhấc lên sóng to gió lớn đánh qua phía Lâm Hi.

Rầm rầm rầm!

Lâm Hi ở trong hư không nhảy lên như cá, từ một góc của đại điện nhảy vào trong góc khác, lại từ góc đó nhảy qua góc khác nữa, Tiểu Na Di Pháp bị hắn vận dụng tới mức linh hoạt không nói được nữa.

Tốc độ của hắn cũng không nhanh, chỉ nhanh hơn Lam Vô Đạo một đường, nhưng tính linh hoạt hoàn toàn lại vượt qua rất nhiều. Tinh hà chân khí của Lam Vô Đạo luôn không kém, không có đánh trúng hắn.

Thoạt nhìn giống như Lam Vô Đạo cố ý theo phía sau hắn vậy.

- Tiểu sư đệ suy nghĩ đúng là tiến bộ rồi. Bộ Tiểu Na Di Pháp này ta đã học qua thật lâu rồi, nhưng chưa từng có nghĩ tới còn có thể vận dụng tới tình trạng này.

Âu Dương Nạp Hải nhìn thấy Lâm Hi di chuyển trong chân khí hải dương của Lam Vô Đạo thì trong lòng chấn động nhiều.

Tiểu Na Di Pháp vẫn được công nhận là tuyệt học đệ nhất, bụng dạ thẳng thắn và vô cùng nhanh chóng. Âu Dương Nạp Hải cũng không phải an tâm sử dụng Tiểu Na Di Pháp, trên thực tế chỉ có chân khí đầy đủ, ngộ tính không quá kém sẽ học được Tiểu Na Di Pháp.

Nhưng muốn học được đại pháp này, di chuyển xê dịch biến hóa trong chân khí kẻ khác quá khó khăn, né tránh thế công mạnh mẽ của Lam Vô Đạo khó thực hiện được. Lâm Hi vẫn không có ra tay, chỉ thuần túy né tránh. Đồng thời cẩn thận quan sát Lam Vô Đạo.

Trong đại sảnh diễn võ trường, một lần là cảnh tượng thê thảm khác, nhưng Lâm Hi luốn trong tình cảnh suýt bị trúng đòn là nét tránh công kích của Lam Vô Đạo.

Lam Vô Đạo lúc đầu còn tưc giận, nhưng về sau phát hiện tên trước mặt trơn như cá chạch vậy, luôn bắt không được Lâm Hi, hắn cũng có chút ảo não và xấu hổ điên cuồng. Chân khí bàng bạc tuôn ra ngoài, hư ảnh biển cả ngưng thực hơn.

- Tìm được sơ hở!

Trong nháy mắt Lâm Hi đột nhiên ngừng trên không trung, ánh mắt nhìn qua sau lưng Lam Vô Đạo, tầng tầng chân khí chỉ có một điểm sơ hở. Sau đó Lâm Hi lập tức phát động thế công.

Phanh!

Một tiếng rít gào vang lên, như trường kiếm tỏa ra hàn quang chói mắt, giống như giao long từ trong đại sảnh hiện ra ngoài. Sau đó chỉ thấy bụi quay về bụi, đất quay về đất, hoàn toàn yên tĩnh lại.

- Ngươi thua!

Lâm Hi chậm rãi bò dậy khỏi mặt đất.

Sau lưng hắn là Lam Vô Đạo bảo trì tư thế oanh kích cuối cùng, sắc mặt như phụ mẫu chết.

Ngực, tim và đan điền của hắn có cắm một thanh trường kiếm.

Trường kiếm không chuôi, chọc vào chỉ vài tấc, cũng không có tiến thêm một bước xâm nhập vào trong, có một chút liền ngừng lại. Nhưng mà ai cũng rõ ba thanh kiếm này cắm xuống thì ngực, tim, đan điền của Lam Vô Đạo sẽ tan nát, cho dù có một ngàn cái mạng vẫn phải chết.

- Ta thua.

Cổ họng của Lam Vô Đạo động động, gian nan nói ra những lời này.

Kết cục này hắn chưa từng nghĩ qua, hắn bị thua bởi Lâm Hi. Dù thực lực chân chính của Lâm Hi vẫn là Hư tiên. Nhưng đây là uy lực của kiếm đạo, mặc kệ cảnh giới, cấp bậc gì, chỉ cần cho bọn họ cơ hội và tìm kiếm được sơ hở, mặc kệ cường giả gì cũng thân tử đạo tiêu.

- Được rồi, sáu mươi viên Thuần Dương Tiên Đan đâu?

Lâm Hi nhìn qua đệ tử Tiên La Phái chủ trì trận đấu.

- Lam sư huynh?

Đệ tử Tiên La Phái lập tức nhìn qua Lam Vô Đạo, Lam Vô Đạo lòng tràn đầy bất đắc dĩ, giao hai kiện pháp khí ra.

- Tiến đến.

Đệ tử Tiên La Phái này vẫy tay với xa xa, lập tức có một gã đệ tử từ khe cửa mở đi ra ngoài, trong tay cầm một cái khay, trên khay là cái túi, ẩn ẩn có tiên khí hiện ra ngoài.

- Lâm sư đệ, đây là sáu mươi viên Thuần Dương Tiên Đan.

Đệ tử Tiên La Phái theo ước định mang đồ vật đưa cho Lâm Hi, sau đó mang mười viên Thuần Dương Tiên Đan trả cho Lam Vô Đạo:

- Pháp khí của ngươi cũng không chỉ có sáu mươi viên Thuần Dương Tiên Đan, dư ra cấp cho ngươi.

Lam Vô Đạo tiếp nhận mười viên Thuần Dương Tiên Đan, đâu dám nói cai gì, lập tức rời đi.

Trận doanh hải ngoại thập phái sớm lặng ngắt như tờ. Lam Vô Đạo là thiên tài mới xuất hiện của Tinh Hà Phái, thực lực tuyệt đối không kém. Không nghĩ tới vẫn thua Lâm Hi.

Trong lúc nhất thời ai cũng không nói ra lời.

Trong tràng thi đấu, Lâm Hi nói thầm.

- Sáu mươi viên Thuần Dương Tiên Đan, không tệ!

Cộng thêm số của Chu Dong thì Lâm Hi cũng đã có chín mươi viên Thuần Dương Tiên Đan. Đây chính là chín ngàn vạn công huân, so với Lâm Hi tiến vào địa ngục giết ác ma còn nhiều hơn nhiều.

- Còn có người tới không? Không có người thì ta đi đây.

Lâm Hi áng chừng cái túi, vẻ mặt mỉm cười nói.

Nụ cười này trong mắt đệ tử hải ngoại thập phái rất đáng giận.

- Ta đến!

Thiên tài luôn cao ngạo, đối mặt khiêu khích của Lâm Hi thì không bao nhiêu người thừa nhận được. Rất nhanh, có một người trẻ tuổi đứng ra. Dáng người gầy, mặt có chút hơi ngăm đen, nhưng mà tỏa khí tức cường đại hơn Lam Vô Đạo nhiều.

- Lữ Phù, là Lữ Phù!

- Lữ Phù đánh bại hắn!

- Cho hải ngoại thập phái hả giận!

...

Nhìn thấy người này đứng ra, tinh thần của mọi người đại chấn. Ngay cả La Tĩnh Hải cũng sáng ngời ba phần.

- Một trăm hai mươi viên Thuần Dương Tiên Đan đúng không? Hừ! Ngươi chỉ cần Thuần Dương Tiên Đan, hẳn là thiếu tiên khí a. Không cần hao tổn nhiều tâm tư, hai trăm bốn mươi viên Thuần Dương Tiên Đan! Nếu như ngươi thắng, ta cho ngươi hai trăm bốn mươi viên miếng Thuần Dương Tiên Đan. Trái lại, nếu ta thắng thì ngươi đưa ta hai trăm bốn mươi viên Thuần Dương Tiên Đan!

Người trẻ tuổi này chính là Lữ Phù trong miệng đệ tử hải ngoại thập phái, mí mắt nhắm lại, trong con mắt bắn ra hàn quang kinh người.

Hắn vừa nói ra lời này, ngay cả hải ngoại thập phái cũng chấn động.

Hai trăm bốn mươi viên Thuần Dương Tiên Đan, đây là hai ức bốn ngàn vạn cống hiến! Phần thưởng này quá lớn rồi.

Làm thiên chi kiêu tử của tông phái, những thiên tài hải ngoại thập phái này vẫn có lực lượng và kiêu ngạo, nhưng như há miệng to như Lữ Phù thì quá dọa người.

Lâm Hi cũng kinh ngạc. Hắn xác thực là cần nhiều tiên khí, nhưng mà người này nói nhiều như vậy cũng giật mình.

Ngay cả Lâm Hi đều không muốn qua, hắn cũng muốn ăn hết.

- Tên này muốn ta xuất huyết.

Trong nội tâm Lâm Hi đột nhiên có cảm giác hiểu ra.

Nếu như đánh bạc như vậy, không hề nghi ngờ Lâm Hi nhiều nhất cũng chỉ kiếm thêm được một ít Thuần Dương Tiên Đan.

Cũng nói đúng hơn Lâm Hi gặp phải phong hiểm lớn hơn, so với bắt được ba mươi viên Thuần Dương Tiên Đan của Chu Dong thì nhiều hơn nhiều. Trái lại, hải ngoại thập phái đánh bạc lớn hơn nhiều, áp lực cùng nguy hiển càng lúc càng lớn.

 

Trải nghiệm đọc truyện tuyệt vời trên ứng dụng TYT

Download on the App Store Tải nội dung trên Google Play