Ầm! Ầm! Ầm! Ầm! Ầm! Ầm!!

Cơ hồ là cùng trong lúc đó, Thủy Hỏa Đại Pháp của Lâm Hi bị nghiền vỡ vụn, rồi thổi bay theo một phương hướng khác mà bắn văng đi ra ngoài.

- Con Tứ Cực Đại Uyển này thật mạnh mẽ!

Đây là ý nghĩ duy nhất trong đầu Lâm Hi trong khoảnh khắc bị đánh bay đi.

Thủy Hỏa Đại Pháp của hắn là một tuyệt học trấn phái của Đâu Suất Cung, cực kỳ cường đại. Hồi đó ngay cả Không Thánh Vương đều không làm gì được nó. Chỉ tiếc, Thủy Hỏa Đại Pháp dẫu có cường thịnh đến đâu lại cũng chỉ là pháp môn cấp Luyện Khí, mà con Tứ Cực Đại Uyển thật sự là quá cường đại!

Tất cả những điều này nói ra thì rất dài dòng, trên thực tế chỉ là trong thời gian chớp lửa đá chạy cát bay.

Từ khi con Tứ Cực Đại Uyển giáng xuống từ trên trời, giết chết người của Thái Bạch hoàng triều, lại đến lượt Lâm Hi, Âu Dương Nạp Hải, Khí Thánh Vương bị đánh bay thì thời gian chỉ xảy ra trong nháy mắt.

Tứ Cực Đại Uyển lấy ưu thế tuyệt đối của mình, khống chế cơn sóng chớp tím như triều dâng mà chèn ép tất cả đối thủ ở dưới chân.

Vào lúc này, Bạch Nguyên bởi vì thực lực không đủ nên không thi triển Tiểu Na Di Pháp, vốn bị đám người Lâm Hi bỏ lại ở phía sau. Ngược lại hắn thành người duy nhất may mắn thoát khỏi tai họa này!

Nhìn thấy con Tứ Cực Đại Uyển có thanh thế bực này, Bạch Nguyên làm sao còn dám đi tới. Thân hình hắn nhoáng lên, liên tục lui về phía sau. Ánh mắt của hắn nhìn lên trên bầu trời, ánh mắt lại càng nhấp nháy không chừng, có hơi kinh hãi.

- Ngâm! Ngâm! Ngâm! Ngâm!

Tiếng Long Ngâm réo rắt giống như tiếng sấm xẹt qua bên trên Ly Long Sơn. Con Tứ Cực Đại Uyển một chiêu chèn ép được đối thủ đang vô cùng phấn chấn. Ở trong thiên địa nó vẽ ra một đường cong duyên dáng, rồi lại bay lên bầu trời, nhập vào trong đám mây tít trên trời cao.

Chỉ thấy phía trên tầng mây có những tia chớp tím lóe ra, như ngàn vạn con rắn độc.

Tứ Cực Đại Uyển đánh tan đối thủ nhưng lại cũng không có rời đi. Mắt thấy còn muốn tích góp lực lượng cho một lần tiến công nữa.

Xoạt!

Trong khoảnh khắc Tứ Cực Đại Uyển bay trở lại bầu trời trên cao, thân hình Bạch Nguyên nhoáng lên rồi xuất hiện ở bên cạnh ba người. Chỉ thấy trong phạm vi một vùng rộng mấy ngàn trượng, Khí Thánh Vương, Âu Dương Nạp Hải, Lâm Hi đều rơi xuống cùng một chỗ.

- Bạch Nguyên, mau đưa ba người chúng ta chạy đi! Đây lại là một con Tứ Cực Đại Uyển hệ Lôi..., chúng ta căn bản không phải đối thủ của nó. Chạy mau...

Khí Thánh Vương ngồi xếp bằng trên mặt đất, vội vội vàng vàng khẩn thiết thúc giục.

Dây thắt mũ vàng trên đầu hắn đều bị đứt tung, bắn văng ra rồi rơi tại một chỗ xa hơn mười trượng. Mái tóc dài của hắn bị chớp giật đốt qua, xõa tung tán loạn, rủ xuống bù xù, trên người một mảnh đen, một mảnh trắng. Hoàn toàn là vết tích bị sấm chớp giáng qua.

Thậm chí ngay cả trên người hắn, Thánh Vương pháp bào tượng trưng cho cường giả Thập Trọng Đại viên mãn cũng bị xé tung. Hiển nhiên bị thương không nhẹ.

Thực lực của con Tứ Cực Đại Uyển đã vượt thật xa ra ngoài dự liệu của mọi người.

Khí Thánh Vương này trong chốc lát khoanh chân mà ngồi, nhắm mắt điều tức. Khí tức trên người hắn một lúc lại tăng vọt, một lúc lại giảm xuống, vô cùng hỗn loạn. Hiển nhiên thương thế bên trong cơ thể hơn xa so với những vết bên ngoài mà chỉ nhìn thấy đã ghê người.

Lấy thực lực Lục Quả Thánh Vương của Khí Thánh Vương mà đều không phải đối thủ của nó, có thể nghĩ những cao thủ Thái Bạch hoàng triều này liệu còn có mấy người giữ được mạng sống!

Cái con Tứ Cực Đại Uyển này có thực lực quá ư mạnh mẽ!

- Tiểu sư đệ, tiểu sư đệ đâu rồi?... Mau nhìn xem tiểu sư đệ thế nào?

Âm thanh của Âu Dương Nạp Hải vang lên ở trên không trung, toàn thân hắn hoàn toàn nám đen, ngã xuống nằm vật trên đất, không thể động đậy. Nhưng điều trước tiên nhớ tới chính là Lâm Hi.

Trong ba người, cảnh giới của Lâm Hi là thấp nhất. Vậy mà ngay cả hắn và Khí Thánh Vương đều bị trọng thương, chớ nói chi là Lâm Hi.

- Hầu sư huynh, Âu Dương sư huynh..., ta không sao!

Cơ hồ là đồng thời, một âm thanh vang lên, thập phần mạnh khỏe. Hoàn toàn không giống Khí Thánh Vương và Âu Dương Nạp Hải, hắn không có một chút dáng vẻ nào là bị thương.

Âm thanh dừng lại liền im bặt, Âu Dương Nạp Hải một hồi lâu mới có phản ứng lại.

- A!

- Ngươi không có việc gì?

Không chỉ là Âu Dương Nạp Hải, ngay cả Khí Thánh Vương cũng không nhịn được sự kinh ngạc trong lòng. Hắn liền mở mắt ra, ngay cả áp chế thương thế bên trong cơ thể cũng đều không để ý tới nữa.

Khí Thánh Vương là Lục Quả Thánh Vương, là đệ tử đứng đầu Nội Môn, thực lực hơn xa Lâm Hi. Ngay cả hắn cũng vừa mới dính một đòn đánh trúng làm người bị thương nặng, mà Lâm Hi lại còn nói hắn không có việc gì?

Điều này sao có thể?!

Trong lòng hai người đều có vẻ sợ hãi lẫn kinh ngạc, ngay cả chữa thương đều không để ý tới nữa, nhất tề nhìn về phía hắn ở đằng trước.

Chỉ thấy cách đó đến hơn ba mươi trượng, Lâm Hi hai chân xoạc ra, đứng ở trên mặt đất. Tóc mai hắn tung bay, y bào phần phật, hai mắt hơi nheo lại, khí tức toàn thân đang phát động phập phồng, nào đâu có chút xíu dấu vết bị thương.

- Tiểu sư đệ, ngươi xác định thật sự không hề bị thương sao?

Một âm thanh trầm trầm truyền đến, là của Bạch Nguyên. Đúng là có mang theo sự kinh ngạc.

Những lời này cũng đồng thời đại biểu cho tiếng nói từ đáy lòng của Âu Dương Nạp Hải, Khí Thánh Vương. Cả ba ánh mắt đều nhất tề nhìn về phía Lâm Hi, trong không gian hoàn toàn yên tĩnh.

Thực lực của Tứ Cực Đại Uyển đã có cấp bậc cao hơn Thập Trọng Thánh Vương, đạt tới nửa bước cảnh giới Tiên Đạo, hoặc là trực tiếp chính là tu vi cảnh giới Tiên Đạo. Lâm Hi bị thương mà nhẹ hơn một chút so với mọi người thì mọi người còn tin tưởng. Dù sao rất nhiều thứ đều không thể quơ đũa cả nắm. Nhưng hắn lại còn nói chính mình không có chịu một chút tổn thương nho nhỏ nào, điều này sao có thể?

Không chỉ là Bạch Nguyên, Âu Dương Nạp Hải, mà ngay cả Khí Thánh Vương vào lúc này cũng không tin.

- Ha ha, không chỉ không có bị thương. Hơn nữa công lực của đệ vẫn còn tiến một tầng, có tăng lên không ít.

Lâm Hi tóc dài tung bay, y bào phần phật. Hắn đột nhiên mở mắt ra, trong mắt thần quang cháy bập bùng, tinh khí thập phần đầy đủ, nào đâu có một chút dấu vết bị thương.

- A!

Mọi người đua nhau chấn động, mà ngay cả Bạch Nguyên từ trước tới nay không làm sao nói chuyện, trong mắt cũng lộ ra một vẻ đầy kinh ngạc.

Tư tư!

Lâm Hi tâm niệm nhất động, toàn thân như có một tia chớp bắn phụt ra ngoài rồi bao phủ khắp người. Toàn thân của hắn chân khí hào hùng, khí tức như nước thủy triều, tròn trĩnh tự nhiên như thường, nào đâu có một chút dấu vết bị thương.

Mọi người lúc này mới thật sự tin tưởng, Lâm Hi quả đúng là thật sự không có chịu một chút vết thương nào.

Lâm Hi ngẩng đầu nhìn bầu trời cao phía trên, những ánh chớp lấp lóe. Trong mắt phụt ra một ánh sáng kỳ dị, hắn cũng không quay đầu lại mà bảo:

- Sư huynh Bạch Nguyên, huynh mang Âu Dương sư huynh và Hầu sư huynh đi. Còn con Tứ Cực Đại Uyển kia, liền giao cho đệ đến đối phó.

Trải nghiệm đọc truyện tuyệt vời trên ứng dụng TYT

Download on the App Store Tải nội dung trên Google Play