"A Tu La ma công" đẳng cấp cực cao, ít nhất là mạnh hơn "Thủy Hỏa Đại Pháp" một chút, nói cho đúng tuy kém hơn "Phấn Toái Đại Pháp" nhưng đẳng cấp đã vượt qua "Thủy Hỏa Đại Pháp".

Không hề nghi ngờ, làm công pháp của Địa Ngục A Tu La nhất tộc, đẳng cấp của "A Tu La ma công" còn vượt qua đại bộ phận tuyệt học của nhân loại.

Lâm Hi khổ tư hồi lâu cũng không rõ đã xảy ra chuyện gì.

Cho dù hắn là thiên tài cũng không nghĩ tới năng lực của Địa Ngục A Tu La nhất tộc là trời sinh, căn bản không cần tu luyện. A Tu La Quả Thực chính là thánh quả được giao phó năng lực này.

Lâm Hi đã quen cách tu luyện trong tiên đạo, cho dù hắn thông minh cũng không nghĩ tới trên đời có chủng tộc không cần tu luyện như thế này.

- Bỏ đi, ván đã đóng thuyền, nghĩ nhiều cũng vô ích. Môn A Tu La Ma công đúng là cường đại, nhưng mà ta là đệ tử tiên đạo đại phái, bây giờ tu luyện tuyệt học ma tộc chắc chắn sẽ bị lên án.

Lâm Hi nghĩ thầm trong lòng và mê mang bất định.

Tuyệt học ma đạo và tuyệt học ma tộc địa ngục hoàn toàn khác nhau.

Lâm Hi cảm giác được ma khí trên người hoàn toàn là ma khí của ma tộc cao cấp, là năng lực của sinh vật địa ngục. Chuyện này với Lâm Hi mà nói là phiền toái.

- Ta phải làm sao bây giờ? Rốt cuộc ta là nhân loại hay là ma tộc?

Lâm Hi nhìn qua hai tay của mình và thở dài.

Tiên Đạo Đại Thế Giới từ trước tới nay dùng thái độ đả kích với nhân loại đầu nhập địa ngục, chuyển hóa thành yêu ma địa ngục, ngay cả ma đạo cũng không dung nạp kẻ như vậy, thường xuyên sẽ phái người đuổi giết.

Nhưng mà chuyện làm Lâm Hi dễ chịu một chút chính là "A Tu La nhất tộc" là quý tộc trong Địa Ngục Đại Thế Giới, cũng là chủng tộc có ngoại hình nhân loại, không quá khác nhân loại.

Tuy Lâm Hi luyện hóa một giọt "A Tu La ma huyết", có được huyết thống của A Tu La, nhưng ngoại hình cũng không có biến hóa, vẫn là nhân loại.

Hơn nữa chân khí trong người Lâm Hi cực kỳ bá đạo, một giọt "A Tu La ma huyết" có tác dụng chuyển hóa với hắn cực kỳ có hạn.

- Thần Tiêu Tông kỳ thật không quan tâm tới ma đạo, quan tâm nhất chính là đệ tử tu dưỡng phẩm đức của mình. Tuy A Tu La Ma Công bá đạo nhưng chỉ cần sau khi tu luyện ngoại hình không trở nên quá mức kinh khủng thì không có vấn đề gì cả.

Trong đầu Lâm Hi hiện ra nhiều ý niệm.

Hắn nhớ tới "Tà Thánh Vương" cùng "Lý Phần Đính", đây là hai người đạt được truyền thừa chính đạo đạo nho của tà đạo. Nhưng mà không ra ngoài giết người lung tung, bại hoại thanh danh đệ tử tiên đạo thì Thần Tiêu Tông cũng bỏ qua mà thôi.

Hơn nữa lúc trước "Hoàng Tuyền thái tử" cũng đã nói kỳ thật người trong tiên đạo không thiếu kẻ tu luyện tuyệt học ma đạo, muốn tiên ma cùng tu xác minh lẫn nhau, cũng không có vấn đề gì xảy ra cả.

Đối với đệ tử tu luyện ma đạo tuyệt học thì tông phái tiên đạo ước thúc phẩm đức nhiều hơn. Cho dù tu luyện tuyệt học tiên đạo mà đi giết người lung tung, làm ra một ít chuyện cực kỳ bại hoại thì cũng bị tông phái tiên đạo phát ra lệnh truy nã đuổi giết khắp nơi.

- Dù sao A Tu La ma huyết cũng chỉ cải biến thân thể của ta, chỉ cần linh hồn còn là nhân loại thì không phải ma tộc. Cũng không có gì lớn cả, nếu bị truy cứu thì phế bỏ công pháp ma tộc là được.

Hàn quang lóe lên trong mắt Lâm Hi, hắn cũng bình tĩnh lại.

Hắn cũng không phải là người xoắn xuýt không rõ, có chủ ý, hắn nhanh chóng buông tha ý niệm trong đầu.

- Đáng tiếc. A Tu La Quả Thực chỉ mở rộng kinh mạch của ta, nếu không một trái cây này đủ cho ta đột phá lên Luyện Khí tầng thứ bảy, trực tiếp trở thành Thánh tử trong tông phái.

Lâm Hi đứng dậy, thầm nghĩ trong lòng.

Tích lũy của hắn đủ hùng hậu, hiện tại nuốt một viên A Tu La Quả Thực, kinh mạch mở rộng và có thể dung nhập nhiều chân khí vào trong, tương đương biến tướng làm căn cơ của Lâm Hi trở nên hùng hậu hơn nữa.

Về sau tăng cảnh giới lên càng trở nên khó khăn hơn nữa.

Nhưng mà chỗ tốt cũng rõ ràng. Lực lượng của Lâm Hi bành trướng một mãnh lớn, đã có thể vững vàng áp chế cường giả hai quả, cũng không cần phải chiến đấu thảm liệt như trước kia.

Hơn nữa bỏ qua "A Tu La Ma Công" là tuyệt học ma tộc, kỳ thật nó cũng là công pháp ma đạo cực kỳ cường đại.

Nhưng mà Lâm Hi cảm giác được "A Tu La Ma Công" tuy tinh thâm, huyền ảo nhưng cũng không quá nguyên vẹn. Đây là bởi vì một viên A Tu La Quả Thực tối đa chỉ ẩn chứa một giọt "A Tu La ma huyết" mà thôi.

- Nếu như tính ra thì ta đã có được hai tuyệt học huyết thống khủng bố! Một môn A Tu La huyết thống, một là hỏa xà thượng cổ.

Lâm Hi thầm nghĩ trong lòng, như có điều suy nghĩ:

- Tuy A Tu La huyết thống cường đại nhưng cũng chỉ có một giọt máu huyết. Ngược lại còn yếu hơn huyết thống hỏa xà nhiều, về sau phải nghĩ biện pháp tăng cường mới được, còn phải nghĩ biện pháp vơ vét một loại huyết thống băng hệ nguyên vẹn, trước không cần vội vàng, bây giờ phải quay về thôi.

Oanh!

Hắn đạp mạnh và mặt đất chấn động, Lâm Hi lập tức bay lên không trung. Một loại cảm giác như nước sữa giao hòa hiện ra trong lòng của hắn.

Làm đệ tử tiên đạo sẽ bị thế giới địa ngục bài xích. Nhưng mà hiện tại Lâm Hi kế thừa "A Tu La huyết thống" tôn quý nên cả cảm giác hoàn toàn không giống trước kia, giống như sinh linh ra đời ở thế giới này.

- Nên quay về Thần Tiêu Tông!

Lâm Hi bay lên không trung và nhìn phương hương, rất nhanh nhắm chuẩn phương hướng và quay về.

Rất nhanh Lâm Hi vượt qua Đao Sơn Tiểu Địa Ngục tiến vào "Dong Lô Tiểu Địa Ngục", đi vào tiết điểm thời không.

- A Tu La Ma Công quá đại rêu rao, nhất định phải phong ấn mới được!

Trong nội tâm Lâm Hi khẽ động, lập tức thi triển Phong Ấn Đại Pháp:

- A Tu La Ma Công, -- phong!

Ngón tay Lâm Hi điểm một cái, một tấm phù lục nhỏ bé mang theo Tứ đại Viễn Cổ Thần Tượng và thần linh thượng cổ hiện ra. Chỉ trong nháy mắt Phong Ấn phù lục chui vào trong đan điền, phong ấn toàn bộ "A Tu La Ma Công" vào trong, không có chút khí tức nào tỏa ra ngoài cả.

Loại phong ấn này chỉ là phong ấn tạm thời.

Nếu như Lâm Hi muốn sử dụng "A Tu La Ma Công" thì chỉ cần động niệm là được, nhưng mà nếu như hắn không có sử dụng thì những người khác muốn cảm giác được là quá khó khăn.

- Đi!

Lâm Hi tế "Thời không chi môn" ra ngoài, dưới chân đạp mạnh xuyên qua "Thời không chi môn", trở về Thần Tiêu Sơn.

Đưa mắt nhìn qua thì thấy gió nhẹ thổi qua gương mặt, trong Thần Tiêu Sơn yên tĩnh như lúc ban đầu, vẫn giống như đúc lúc Lâm Hi rời khỏi, nhưng mà kỳ thật Lâm Hi ở trong thế giới địa ngục mấy tháng rồi.

- Đi tới Nhiệm Vụ đại điện giao nhiệm vụ rồi nói sau.

Lâm Hi ngẩng đầu lên nhìn qua hướng Nhiệm Vụ đại điện và bay tới đó.

Ông!

Gió mạnh mênh mông thổi qua, vào lúc Lâm Hi vừa bay tới thì con mắt của "Nhiệm Vụ trưởng lão" nháy động một cái, ánh mắt của hắn xuyên thấu hư không nhìn qua Lâm Hi.

Trải nghiệm đọc truyện tuyệt vời trên ứng dụng TYT

Download on the App Store Tải nội dung trên Google Play