- Thật sự là bằng mặt không bằng lòng, là một đám nội đấu tâm ngoan thủ lạt, không chút lưu tình. Ta và Đâu Suất Cung, Thái Nguyên Cung cho dù giao thủ có chút hiểu rõ. Nhưng mà gia hỏa Vạn Ma Lĩnh chỉ sợ càng nham hiểm hơn.

Lâm Hi thầm nghĩ trong lòng.

Hắn trước kia đều liên hệ với tiên đạo nhất mạch, người của Vạn Ma Lĩnh mới gặp lần thứ hai.

Lâm Hi lại nghĩ tới "Hoàng Tuyền thái tử", tuy đứng hàng "Thập ma thái tử", nhưng mà "Hoàng Tuyền thái tử" cho Lâm Hi cảm giác hoàn toàn khác với đám người Lục Chung này.

- Có lẽ đây mới thực sự là phong cách của người ma đạo nhất mạch.

Trong đầu Lâm Hi hiện ra ý niệm này.

"Vạn Ma Lĩnh" hội tụ ma đầu nguy hiểm nhất, đáng sợ nhất của toàn bộ Tiên Đạo Đại Thế Giới. Cường giả ma đạo ở nơi đó chính là tồn tại khủng bố.

Bọn người Lục Chung biểu hiện như vậy cũng hợp lý.

- Hắc hắc, nhưng mà bất kể như thế nào, chuyện này có lợi cho ta.

Lâm Hi thở ra một hơi và cười rộ lên.

Tuy người trong ma đạo âm hiểm tàn nhẫn, thập phần nguy hiểm, nhưng chỉ cần có cảnh giác, có chuẩn bị tâm lý thì Lâm Hi căn bản không sợ.

Ngược lại ba người đưa ra quyết định cuối cùng làm cho Lâm Hi có chút ngoài ý muốn, cũng thở ra một hơi.

Đồ vật mất đi là không tìm, lại thống nhất nói là chưa thấy qua. Vậy cũng làm Lâm Hi mở rộng tầm mắt.

- Có lẽ, âm hiểm cũng có chỗ tốt nha.

Lâm Hi cười rộ lên, hắn đưa mắt nhìn qua Gia Tư Mạn nằm cách đó không xa, vẫn không nhúc nhích. Tuy đã chết nhưng uy áp của ác ma đại lãnh chúa vẫn còn, trong lúc nhất thời không có ác ma nào tới đây cả.

- Vừa vặn nơi này không có người, những người kia cũng đã rời đi. Ta muốn xem đồ vật khiến cường giả Tiên Đạo của Vạn Ma Lĩnh động tâm rốt cuộc là thứ gì?

Tâm niệm Lâm Hi vừa động, từ trong "Thứ Nguyên Tiểu Tiên Đại" lấy "A Tu La Quả Thực" ra ngoài.

Lúc hắn xông và động quật chỉ lo cướp đoạt, cũng không thấy rõ ràng rốt cuộc "A Tu La Quả Thực" có dạng gì.

- Trái cây kỳ dị!

Lâm Hi nhìn qua đồ vật này và kêu lên một câu.

Trái cây trong bàn tay của Lâm Hi chỉ có bộ dáng như nắm tay. Nhưng mà bộ dáng lại kỳ quái, chỉ cao chừng bảy tấc, có bộ dáng nhân loại tuấn mỹ, có tay có chân, còn mặc "Quần áo", ngay cả ngũ quan cũng cực kỳ tinh tế tỉ mỉ.

Chính thức khiến nó có khác nhân loại chỉ có hai sừng trên đỉnh đầu mà thôi, nếu như không nhìn kỹ thì không thể phát hiện được.

Nhưng mà chính thức làm cho Lâm Hi cảm thấy kinh ngạc chính là "Trái cây" này tỏa ra khí tức sinh mệnh đậm đặc.

Đây chính là sinh mệnh lực cả đời của nó!

- Đây là địa ngục A Tu La Tộc sao?

Lâm Hi nhìn qua diện mạo "Trái cây" trong tay, trong đầu hiện ra ý niệm này!

Trong truyền thuyết, "A Tu La nhất tộc" sâu trong thế giới địa ngục là chủng tộc có diện mạo đẹp nhất của Địa Ngục Đại Thế Giới, cũng là chủng tộc gần giống nhân loại. Lâm Hi âm thầm suy đoán, bộ dáng của A Tu La Quả Thực có lẽ chính là bộ dáng của A Tu La nhất tộc.

Nhưng mà nhìn thấy "Tiểu A Tu La" mà sờ sờ như thế này thậm chí còn có tính mạng giống như hắn, có được khí tức sinh mệnh đậm đặc. Nhưng mà trái cây là trái cây. Trên đỉnh đầu có sừng thì không thể nào là nhân loại được.

- Trái cây này quá kỳ lạ rồi, trước kia còn chưa nhìn thấy bao giờ. Loại khí tức sinh mệnh đậm đặc này không thể nào là giả được.

Trong nội tâm Lâm Hi âm thầm suy đoán.

Nhưng mà hắn đúng là đoán chuẩn rồi. Mỗi một quả "A Tu La Quả Thực" dài ngắn không giống nhau thì tác dụng tăng trưởng tuổi thọ cũng không giống nhau.

- Ngay cả cự phách của Vạn Ma Lĩnh cũng cần tới nó, có lẽ hiệu quả không nhỏ a. Ta nuốt xem nào!

Lâm Hi gật gật đầu, sau đó chuẩn bị ăn "A Tu La Quả Thực".

Nhưng vào lúc này một chuyện làm cho Lâm Hi không tưởng tượng nổi xảy ra.

Dường như cảm nhận được ý tứ ăn của Lâm Hi, hai con mắt của A Tu La Quả Thực khép chặt đột nhiên mở ra, thần sắc vốn tuấn mỹ trở nên hung thần ác sát, trong miệng bộc phát tiếng rít hoàn toàn không giống hình thể:

- Lê-eeee-eezz~!!

Âm thanh ầm ĩ, một đạo sóng nước vô cùng chói tai cao vút làm cho người khó có thể tin.

Phanh!

Cùng một thời gian, một đạo ý niệm mạnh mẽ đánh vào trong đầu của Lâm Hi, ý đồ trùng kích linh hồn hắn.

Đạo ý niệm này không có cường đại, nhưng cũng rất cứng rắn, nó tinh tế giống như châm vậy. Nếu không phải có được ý chí kiên định thì không làm gì được.

Ít nhất ác ma địa ngục tràn ngập thô bạo, dục vọng bình thường là không chịu nổi.

Tràn ngập bạo lực dục vọng, ưa thích giết chóc cũng không có ý nghĩa ý chí kiên định.

Giết chóc là một loại dục vọng, đối tượng nhỏ yếu như ác ma địa biểu hiện cực kỳ hung ác, nhưng đụng phải đối thủ cường đại thì đám ác ma lại bỏ trốn mất dạng, hoảng sợ như chó nhà có tang.

Cho nên trong thế giới địa ngục kỳ thật đại bộ phận ác ma cũng không phải thế hệ có ý chí kiên định, chúng chỉ ưa thích giết chóc, giống như con người phải ăn cơm mà thôi.

- Có ý tứ, không ngờ còn có năng lực này. Đây là cảm nhận diệt vong cho nên muốn phản kháng sao?

Trong nội tâm Lâm Hi cười thầm.

Hắn cảm giác được đạo ý niệm này xuất ra từ "A Tu La Quả Thực", nhưng chỉ là một loại lực lượng thuần túy, không có ý thức của mình.

Mà không có ý thức thì không phải "Tánh mạng".

Một quả "A Tu La Quả Thực" đã vượt qua tưởng tượng của Lâm Hi, không có linh hồn, không phải tánh mạng nhưng có được bản năng cầu sinh.

Không hề nghi ngờ, đây đã là một loại "Linh vật" cực kỳ cường đại.

Nhưng mà loại công kích tinh thần mức độ này khó mà uy hiếp được kẻ như Lâm Hi.

Lâm Hi chỉ hơi chấn động tâm thần một cái là đánh xơ xác đạo ý niệm này. Cùng một thời gian, tiếng rít chói tai kia cũng bắt đầu dừng lại, giống như con vịt đang kêu bị người ta bóp cổ nó.

- Có lẽ tiếng thét lên vừa rồi đã khiến cho đám ác ma chung quanh chú ý tới, tuy không tới mức uy hiếp được ta. Nhưng mà đây là thế giới địa ngục, nếu bị vây quanh thì đúng là phiền toái.

Lâm Hi cầm A Tu La Quả Thực, thân hình thoáng cái biến mất tại chỗ.

Về phần thi thể "Gia Tư Mạn" tự nhiên đã bị Lâm Hi bỏ qua. Tuy đây là một con ác ma đại lãnh chúa có thể đổi lấy công huân không nhỏ.

Nhưng mà con ác ma này do kẻ khác chém giết, chính mình lấy chỗ tốt nhưng không thể dùng thi thể của nó đổi lấy công huân.

Nếu là lúc trước Lâm Hi có lẽ còn có thể cho rằng chuyện này không thể thực hiện được.

Nhưng mà mà biết sau khi biết được "Nhiệm vụ trưởng lão" thần bí khó lường thì Lâm Hi đã bỏ qua hoài nghi này. Hơn nữa một con ác ma đại lãnh chúa chỉ được thưởng mười vạn công huân, trong nội tâm của Lâm Hi xem thường con số này.

Lâm Hi nhanh chóng đổi địa phương an tĩnh khác.

- Nuốt! Sau khi tiêu hóa xong thì rời khỏi Đao Sơn Tiểu Địa Ngục.

Lâm Hi nhìn thấy "A Tu La Quả Thực" trong tay, không hề do dự, hắn tại Đao Sơn Tiểu Thế Giới có thời gian đủ dài, cũng nên rời đi.

Trải nghiệm đọc truyện tuyệt vời trên ứng dụng TYT

Download on the App Store Tải nội dung trên Google Play