- Lệ!

Một cây trường thương cự đại đen kịt nhanh như điện quang hỏa thạch, trong chốc lát xuyên qua tầng tầng hư không bắn tới Lâm Hi. Nhưng mà khi trường thương còn cách Lâm Hi khoảng hơn ba thước đột nhiên bị dừng lại, thật giống như là bắn trúng một tấm chắn vô hình, như thế nào cũng không xuyên qua được.

Trong nội tâm Lâm Hi hơi động một chút, lúc này mới chú ý tới chính mình đang đưa thân vào trong một cái không gian khúc kính trong suốt. Chuôi trường thương này hoàn toàn là bị Không gian khúc kính ngăn cản ở phía bên ngoài.

- Đây là đường hầm không gian đi.

Trong lòng Lâm Hi hơi động, hiện lên một đạo ý nghĩ trong đầu.

Thực lực của đầu ác ma kia tuy cường đại nhưng không thể đánh phá quy tắc không gian, có cường thịnh hơn nữa cũng vô dụng.

- Ông!

Tất cả hết thảy chỉ là trong nháy mắt mà qua, sau một khắc, ‘Ông’ một tiếng, Lâm Hi lập tức dọc theo Không gian khúc kính vô hình như thiểm điện chìm xuống phía dưới.

Hắc ám cùng ác ma vô tận ở chung quanh chợt lóe lên, Lâm Hi tựa như một khối thiên thạch nặng nề rơi xuống.

- Ầm!

Cũng không biết đã qua bao lâu, một trận cảm giác kiên cố từ dưới chân truyền đến.

- Cuối cùng đã tới...

Lâm Hi mở mắt ra:

- Đao Sơn tiểu địa ngục!

Một mảnh đại địa dày đặc đen như mực, cứng rắn như sắt từ dưới chân vô biên tràn ra khắp nơi.

Gần gần xa xa, khắp nơi đều như là sóng cả, sơn mạch chập chùng.

Hô!

Một trận phong thanh tê liệt tràn ngập đại địa, vang vọng bốn phương tám hướng.

Lâm Hi ngẩng đầu lên, chỉ thấy xa xa, chỗ các mặt đất mấy ngàn trượng, một tòa ‘Sơn phong’ khôi hoành khác lơ lửng ở trong hư không.

Chuẩn xác mà nói, đó cũng không phải là ‘sơn phong’, mà là ‘Đao sơn’ rậm rạp chẳng chịt do không gian toái phiến không thể đếm hết tổ hợp lại.

Ở chỗ sâu trong thương khung, gần gần xa xa, dạng đao sơn trầm trọng như vậy có ngàn vạn, rậm rạp chằng chịt khó có thể thấy được cuối cùng.

Oanh!

Ngay tại lúc Lâm Hi nhìn kỹ, một tòa cự đại đao sơn cao tới ngàn trượng bỗng nhiên phân liệt, sụp đổ. Oanh một tiếng, có hàng triệu lưỡi đao gào thét lượn vòng trên không trung, hiện ra một đường vòng cung hẹp dài hướng về bốn phương tám hướng gào thét mà đi.

- Xuy!

Gần trăm Không gian toái phiến như lưỡi đao gào thét, hóa thành một mảnh hồng lưu cỡ nhỏ hướng về Lâm Hi phóng tới. Tốc độ của những không gian toái phiến này cực nhanh, không gian mấy vạn trượng trong chớp mắt đã áp sát. 

Rầm rầm rầm!

Lưỡi đao rậm rạp chằng chịt đánh tới Lâm Hi, từng mảnh từng mảnh mãnh liệt đụng vào bên trên chân khí hộ thể. Mỗi một mảnh đều tương đương với một kích toàn lực của tu sĩ Khí Tiên kỳ, trên đó bám vào một tia không gian chi lực đủ để uy hiếp được bất kỳ tu sĩ nào.

Sơ ý một chút, trực tiếp sẽ bị những lưỡi đao này chém thành hai đoạn, thân tử đạo tiêu.

Đây chính là thế giới Đao Sơn tiểu địa ngục, hung hiểm hơn nhiều so với Dong Lô tiểu địa ngục.

Những đao sơn huyền phù kia ở giữa không trung sinh sinh diệt diệt, không ngừng băng tán, lại không ngừng ngưng tụ, là đặc thù quy tắc ở cái thế giới này quyết định, đồng thời cũng là nguyên nhân mà địa ngục tiểu thế giới này có tên gọi như vậy!

- Quả nhiên không hổ là Đao Sơn địa ngục, loại không gian toái phiến này khó lòng phòng bị, mức độ nguy hiểm hơn xa Dong Lô tiểu địa ngục.

Cánh tay Lâm Hi rung lên, lập tức đã đem tất cả lưỡi đao hồng lưu chấn thành phấn vụn, một ít năng lượng sau khi vỡ vụn bị hắn trực tiếp chuyển hóa, dung nhập vào trong thân thể.

Đao Sơn tiểu địa ngục tuy hung hiểm, nhưng trên mặt Lâm Hi lại không có bất kỳ kinh hãi nào, ngược lại là một mảnh kích động, hưng phấn.

- Những đao sơn lơ lửng này tuy hung hiểm, ngay cả Hư Tiên sơ ý một chút cũng sẽ bị chém giết. Bất quá, hắc hắc, với ta mà nói lại là một chỗ tu luyện thật tốt.

Lâm Hi ngửa đầu nhìn lên trời, trong con mắt phản chiếu lấy từng tòa đao sơn rậm rạp chằng chịt, trong mắt lướt qua một tia quang mang sáng như tuyết.

Trước khi lên đường, Lâm Hi sớm đã điều tra qua, không gian kết cấu của Đao Sơn tiểu địa ngục có chút hỗn loạn, không quá ổn định. Rất nhiều quy tắc không gian, không gian năng lượng tán dật vào trong hư không liền tạo thành cảnh tượng những núi đao nửa chìm nửa nổi này.

Tu sĩ tiến vào nơi này bình thường ở trên đỉnh đầu phải có pháp khí rủ xuống từng đạo chân khí để bảo hộ toàn thân. Bất quá loại phương thức này cực kỳ hao tổn chân khí, cho nên người tiến vào đều dừng lại không được bao lâu.

Bất quá Lâm Hi tu luyện Phong ấn đại pháp, đang cần loại năng lượng không gian này.

Loại không gian toái phiến thành hình này cực kỳ sắc bén, đẳng cấp cực cao, cũng cực kỳ nguy hiểm. Đối với tu sĩ bình thường mà nói, công pháp hỏa hầu không đủ, thực lực không mạnh, chẳng những là tu luyện không thành, ngược lại lấy thân cho hổ ăn, bị chết cực nhanh.

Bất quá Phong ấn đại pháp của Lâm Hi đã đạt đến đại thành chi cảnh, ngay cả không gian phong bạo cỡ nhỏ cũng đã thu nạp qua, chớ nói chi là cái đao sơn này.

Oanh!

Sau một khắc, Lâm Hi đột ngột từ mặt đất bay lên như một con đại ưng vẫy cánh bay lên. Oanh một tiếng liền xông vào bên trên một tòa đao sơn lơ lửng.

Xuy!

Không gian toái phiến vô tận hóa thành lưỡi đao lập tức từ bốn phương tám hướng hướng về Lâm Hi ở chỗ trung tâm đè ép tới. Hàng ngàn hàng vạn, tựa như một tòa cương sơn cũng có thể bị xé thành phấn vụn.

- Phong ấn đại pháp!

Đan điền của Lâm Hi chấn động, một đạo Phong ấn phù lục cự đại hậu trọng như núi, tản mát ra khí tức trầm trọng, giống như là sóng lớn bằng thép thình lình xuất hiện ở dưới chân hắn.

- Ngang!

Trong tiếng nổ thật lớn, bốn đầu Viễn cổ thần tượng mặt ngoài có sơn hà vân lộ ầm ầm đứng sừng sững thành hình chữ thập, phân bố ở bốn phía quanh Lâm Hi.

Phong ấn chi lực của bốn đầu Viễn cổ thần tượng này trấn áp bát phương, đúng là biểu tượng khi Phong ấn đại pháp của Lâm Hi tu luyện đến đại thành.

- Phong ấn đại pháp, thu nạp tứ phương!

Lâm Hi vị nhiên bất động, đứng ở trung tâm của bốn đầu Viễn cổ thần tượng, toàn lực thúc dụng Phong ấn đại pháp.

Tay áo hắn lay động, chân khí toàn thân thôi động đến cực điểm.

Ông!

Hư không sụp xuống, ở trong vùng không gian mà Phong ấn phù lục mở rộng kia phảng phất biến thành một cái động không đáy. Tất cả không gian toái phiến chỉ cần khẽ tới gần biên giới phù lục đã bị hút vào, dung nhập vào trong phong ấn đại pháp của Lâm Hi.

- Năng lượng thật cường đại, Phong ấn đại pháp của ta rốt cục cũng có cơ hội có thể tu luyện tới cảnh giới đại viên mãn rồi.

Ánh mắt Lâm Hi sáng ngời, hết sức chăm chú thu nạp không gian năng lượng ở trong đao sơn huyền phù chuyển hóa tới, sau đó lại chuyển hóa thành Phong ấn chân khí rót vào bên trong phù lục ở dưới chân.

Bên tai tất cả đều là thanh âm gào thét, phảng phất như thiên địa sụp đổ, bất quá Lâm Hi nhưng lại không hề bị ảnh hưởng, bốn đầu Viễn cổ thần tượng tựa như tứ đại hộ vệ, đưa hắn bảo vệ vô cùng chặt chẽ.

Trải nghiệm đọc truyện tuyệt vời trên ứng dụng TYT

Download on the App Store Tải nội dung trên Google Play