Trong Tử Quang, con Thủ hộ thú đã biến mất không thấy gì nữa. Thủ hộ thú còn một thời gian ngắn còn lại mới xuất hiện. Nhưng mà Thủ hộ thú sẽ triệu hoán Linh thú thời gian ra ngoài.
Lâm Hi thu nạp lực lượng của Thì Ngọ Thú cũng ảnh hưởng tới Thủ hộ thú . Còn chênh lệch một chút thời gian với Thủ hộ thú biến mất.
Cũng vì phát giác điểm này nên Long Băng Nhan mới càng lưu tâm tới Huyền Vũ Đại Bích Lũy, âm thầm suy đoán Lâm Hi có khả năng đang hấp thu lực lượng của Thời Ngọ Thú.
Hôm nay không có Thủ hộ thú của Tử Quang Hải ngăn cản, bọn người Long Băng Nhan không còn cố kỵ mà ra tay, làm gì cho Lâm Hi an tâm tu luyện cơ chứ?
Rầm rầm rầm!
Từng đạo khí tức bàng bạc liên tục không ngừng đánh vào trong Huyền Vũ Đại Bích Lũy, nhưng mà Huyền Vũ Đại Bích Lũy hoàn toàn không bị phá vỡ.
Ba người công kích Huyền Vũ Đại Bích Lũy ngược lại còn làm bị thương chính mình.
- Đây là vật gì, tại sao nó cứng rắn như vậy chứ?
Rốt cuộc Công Tôn Lượng biến sắc.
Dùng thực lực của hắn phối hợp với hai người bên cạnh, cho dù là pháp khí gì cũng bị đánh nổ tung rồi.
- Dùng pháp khí đi, Huyền Vũ Đại Bích Lũy có thể phản chấn chân khí, nên dùng pháp khí công kích.
Long Băng Nhan lập tức nhắc nhở người bên cạnh, nhưng mà trong mắt nàng hào quang ác liệt hiện ra ngoài.
Rầm rầm rầm!
Không có chút do dự, ba người đều dùng pháp khí bản thân mình, sau đó phun ra một đạo tinh khí, vận dùng toàn bộ khí lực của bản thân đánh vào trong Huyền Vũ Đại Bích Lũy.
Răng rắc!
- Ah!
Mộ Dung Viễn rú thảm một tiếng, một đạo lực lượng bàng bạc phản chấn lại, xương cốt trên cánh tay phải bị gãy nát.
- Phốc!
Công Tôn Lượng bị thương quá nặng, trực tiếp bị đánh bay ra ngoài, ngực sụt xuống sau đó phun ra một ngụm máu tươi.
Thần sắc Long Băng Nhan tốt hơn một chút, nhưng mà thần sắc trắng bệch, hiển nhiên là bị thương không nhẹ.
- Làm sao có thể! Không ngờ nó có thể ngăn cản pháp khí của chúng ta.
- Tiên khí cũng không có biến thái như vậy! Làm gì có pháp khí khủng khiếp như vậy chứ?
...
Công Tôn Lượng, Mộ Dung Viễn bật thốt lên, vẻ mặt hoảng sợ. Tuy bọn họ đã nghe Long Băng Nhan nhắc nhở qua, nhưng mà không nghĩ tới phòng ngự của pháp khí này đạt tới mức không tưởng tượng nổi, biến thái tới cực điểm!
Tới một mức độ nào đó nó đã vượt qua nhận thức của người trong tiên đạo!
Thực tế làm cho hai người chấn động chính là pháp khí cường đại như thế mà hai người chưa từng nghe qua gì cả. Thậm chí trong Tiên Đạo Đại Thế Giới còn không có bao nhiêu người nghe nói.
Hai người không biết đây chính là pháp khí của Huyền Vũ Thánh tử Đâu Suất Cung. Huyền Vũ Thánh tử tuy địa vị bất phàm, nhưng so sánh với Công Tôn Lượng là cường giả Thánh vương so thì chênh lệch ba cấp bậc. Công Tôn Lượng không nghe qua là chuyện quá bình thường.
Hơn nữa Đâu Suất Cung Thanh Giao, Bạo tuyết, Đằng Long, Huyền Vũ bốn Thánh tử như ảnh tùy hình, bình thường cần Huyền Vũ Thánh tử vận dụng Huyền Vũ Đại Bích Lũy để phòng ngự cũng không nhiều lắm. Cho nên người biết rõ pháp khí này cũng không nhiều.
- Kiện pháp khí này là của Huyền Vũ Thánh tử Đâu Suất Cung, chính là đồ vật hắn đạt được trong di tích thượng cổ, chỉ nhìn kiện pháp khí này rơi trong tay hắn đã biết rõ Huyền Vũ Thánh tử chỉ sợ dữ nhiều lành ít...
Long Băng Nhan thở dài một tiếng, mang chuyện Huyền Vũ Đại Bích Lũy nói rõ một lần.
Thanh danh của Huyền Vũ Đại Bích Lũy thì nàng đã sớm nghe nói qua. Mặc dù biết trong tay Huyền Vũ Thánh tử không thể phát huy toàn bộ uy lực. Nhưng mà Lâm Hi cầm kiện pháp khí này đối phó bọn họ thì trong lòng Long Băng Nhan vẫn thở thật sâu, chẳng thể làm gì được.
Con chuột kéo rùa, không biết ra tay chỗ nào chính là cảm giác của bọn họ hiện tại.
Mấy tháng trước Lâm Hi từng thể nghiệm qua trên người của Huyền Vũ Thánh tử, hôm nay đến phiên Long Băng Nhan, Mộ Dung Viễn cùng Công Tôn Lượng thử nghiệm cảm giác quẫn bách của Lâm Hi khi đó.
- Ngay cả pháp khí cũng không ngăn cản được, kiện pháp khí này thật đáng sợ. Tiếp tục như vậy chúng ta chẳng những không tổn thương hắn được, ngược lại còn bị hắn gây thương tích.
Mộ Dung Viễn nói.
Tinh quang trong mắt của hắn chớp động, đôi mắt nhìn chằm chằm vào Huyền Vũ Đại Bích Lũy.
- Ba người chúng ta không thể làm gì được một người. Chuyện này nói ra không ai tin tưởng, kẻ này đã sắp thành hình rồi!
Công Tôn Lượng cũng lắc lắc đầu nói.
Hắn là người của Không Thánh vương nhất mạch, trước kia không có ân oán gì với Lâm Hi. Nhưng hôm nay Không Thánh vương đã quyết ý kết giao Thần phi Long Băng Nhan, chẳng khác nào là đứng bên cạnh nàng.
Long Băng Nhan trở mặt với Lâm Hi, mà thực lực của Lâm Hi tiến bộ vô cùng nhanh chóng, chuyện này làm cho Công Tôn Lượng cảm thấy sầu lo.
- Các ngươi không nên suy nghĩ quá nhiều, Tiên Đạo Đại Thế Giới còn chưa có pháp khí này không bị công phá đâu. Hắn có Huyền Vũ Đại Bích Lũy lực phòng ngự khủng bố, còn có thể phản chấn công kích nhưng mà phản chấn này cũng có hạn mà thôi.
Huyền Vũ Đại Bích Lũy thừa nhận công kích cũng có hạn định. Nhưng mà công kích của chúng ta còn chưa đạt tới mức độ đó.
Tinh quang trong mắt Long Băng Nhan chớp động, hiển lộ suy tư thật sâu.
Long Băng Nhan nói chính là lẽ thường. Trong thiên hạ này hoàn toàn không tồn tại pháp khí nào không thể công phá được, cũng không tồn tại phòng ngự không thể phá!
Lâm Hi chỉ có cấp bậc Luyện Khí, Huyền Vũ Đại Bích Lũy cũng không phải là tiên khí đỉnh cấp. Long Băng Nhan cho dù thế nào cũng không tin Lâm Hi mạnh tới mức độ này.
Nhưng mà Long Băng Nhan cũng không biết Huyền Vũ Đại Bích Lũy có phòng ngự cường đại không phải tới từ chất liệu, mà là đến từ trận pháp cổ xưa khắc trong nó.
Tới mức độ nào đó Long Băng Nhan ba người công kích không phải một cái pháp khí, mà là một trận pháp thượng cổ. Đây chính là nguyên nhân thật sự khiến Huyền Vũ Đại Bích Lũy có phòng ngự mạnh như thế!
Công Tôn Lượng là cường giả Luyện Khí thập trọng, nhưng mà muốn công phá Huyền Vũ Đại Bích Lũy đã được Lâm Hi chủ trì ba trận pháp, đây là chuyện tuyệt đối không thể nào.
- Làm sao bây giờ? Nếu như hắn vẫn ở trong đó không đi ra, chúng ta chẳng lẽ vĩnh viễn không làm gì được hắn sao?
Mộ Dung Viễn hỏi vấn đề thực chất nhất.
Tuy hắn xuất thủ hai ba lần, nhưng mà công kích hai ba lần này làm cho hắn bị thương nặng nề, trong nội tâm sinh ra khó chịu với khối kim loại này, sinh ra cảm giác tim đập nhanh.
- Không có khả năng! Hắn không có khả năng ở mãi bên trong. Tu sĩ Luyện Khí Cảnh không có năng lực tích cốc không ăn. Trên người hắn Tích Cốc đan nhiều hơn nữa cũng có ngày ăn hết! Hắn sớm muộn gì cũng phải đi ra thôi.
Long Băng Nhan oán hận nói.
- Thế nhưng mà... Ta sợ Tích Cốc đan của chúng ta không chèo chống được lâu như vậy.
Công Tôn Lượng thiện ý nói.
Lần này tiến vào Phong bạo chi môn chỉ là hành động thời gian ngắn, căn bản cũng phải chuẩn bị đi lâu dài. Ba người mang theo Tích Cốc đan cũng không nhiều.