"..."
Địa Ngục Ma Long mắt trợn trắng.
Nghe được những lời này có đánh chết nó cũng không nói nữa.
- Khanh khách.
Tạp Mễ Lạp nhìn qua bộ dáng kinh ngạc của Địa Ngục Ma Long, cười rộ lên. Nàng nhìn qua Lâm Hi, xuyên thấu qua ấn ký linh hồn bất động thanh sắc nói:
- Chủ nhân thứ này hẳn là thu được ở Tử Vong Hắc Hỏa Sơn đúng không?
Tạp Mễ Lạp vẫn đi theo Lâm Hi, cũng chỉ có tách ra khi ở "Tử Vong Hắc Hỏa Sơn" mà thôi.
- Đúng vậy, ngươi đã đoán trúng!
Lâm Hi cười rộ lên. Trong đầu hiện ra Hư tiên áo trắng Lý Thiếu Quân ở Tử Vong Hắc Hỏa Sơn.
Pháp phù này là do hắn đưa cho mình. Tử khí trên pháp phù này chính là chứng minh tốt nhất.
Đối với "Lý Thiếu Quân", Lâm Hi biết rõ cũng không phải rất nhiều nhưng mà cảm thấy trên người của hắn che dấu cái gì đí. Dùng năng lực "Hư tiên" có thể tế luyện "Tuyệt phẩm pháp khí", đây cũng không phải chuyện ai cũng làm được.
Hơn nữa có thể tế luyện sử dụng!
Không có khả năng có người hao phí đại lượng tinh lực, vật lực, tài lực chỉ vì tế luyện một pháp khí mà bản thân không dùng được.
Lâm Hi hôm nay có được lực lượng "Mười tám thánh tử", lực lượng mãnh liệt đã vượt qua Hư tiên đỉnh phong. Nhưng mà chân khí hùng hồn này là dựa vào đan dược thiêu đốt sinh ra năng lượng, mới có thể thúc dục "Sơn Hà Ấn", càng không cần nói những người khác.
Không hề nghi ngờ Lý Thiếu Quân tuyệt đối không như hắn công bá là Hư tiên độc lai độc vãng. Một "Hư tiên" tán tu tuyệt đối không có khả năng có tuyệt phẩm pháp khí.
Ban đầu ở Tử Vong Hắc Hỏa Sơn, hai người ước định tương kiến ở Bắc Băng Nguyên. Nhưng mà về sau xảy ra nhiều chuyện nên Lâm Hi đã quên đi.
Nhưng mà không ngờ ba ngày trước Lâm Hi rõ ràng cảm ứng được khí tức của "Lý Thiếu Quân", hơn nữa rõ ràng còn ở trong Phong Bạo Chi Môn.
- Phía bắc, phía bắc... Đây chính là vị trí của "vị diện trụ cột" nha? Hắn đi vào từ chỗ nào?
Trong nội tâm Lâm Hi như có điều suy nghĩ.
Thông đạo phía bắc của "Vương Quan Phong" đã bị đại quân chủ lực của Thái Nguyên, Đâu Suất, Thái A ba phái trấn áp. Cũng là vị diện duy nhất đại quân yêu tộc không tấn công.
Sở dĩ Lâm Hi không công kích nơi đó cũng không phải "Phổ Lạc Tư" không có nghe hắn, mà là không nên chọc vào nhân tố không cần thiết.
- Thái Nguyên, Đâu Suất, Thái A bên kia mấy ngày nay điều tra thế nào rồi?
Đột nhiên Lâm Hi ngẩng đầu lên nhìn qua Tạp Mễ Lạp.
- Không có động tĩnh, vẫn bình tĩnh như không có gì xảy ra, ta cũng không có cảm giác được bọn họ có động tĩnh đặc biệt gì.
Tạp Mễ Lạp lắc lắc đầu nói.
Chủng tộc của nàng có thiên phú phân thân, diễn hóa thành con dơi nhỏ đi trinh sát là quá tốt. Khó bị phát hiện và không mang theo nguy hiểm quá lớn, hơn nữa còn có thể đồng thời sinh sát nhiều mục tiêu.
- Không có động tĩnh sao?
Lâm Hi lắc đầu, như có điều suy nghĩ:
- Thái Nguyên, Đâu Suất, Thái A ba phái bị yêu tộc công kích ăn tổn thất không nhỏ. Có thể nói là điên cuồng. Ba phái từ trước tới nay làm việc vô cùng ngang ngược, vì một quả trứng Hắc Long cũng có thể xuất động trưởng lão đoạt đi từ trong tay phái khác. Chớ nói chi là ăn thiệt thòi trong tay yêu tộc mà chúng xem thường..., Thái Nguyên, Đâu Suất, Thái A hiện tại bình tĩnh chính là khoảng lặng trước cơn bão.
! ! !
Tạp Mễ Lạp cùng Địa Ngục Ma Long nghe xong chấn động, toàn thân run lên.
- Mấy vị...
Một âm thanh đột nhiên từ phía sau truyền tới:
- Đại Vương cho mời!
Một hỏa viên Pháp Lực Kỳ ngồi xổm cách đó không xa kêu Lâm Hi.
- Bá!
Lâm Hi mở năm ngón tay ra thu thập "Pháp phù" vào trong "Thứ Nguyên Tiểu Tiên Đại". Lâm Hi đối ngoại tuyên bố thân phận chính là một yêu quái đoạt xá thân thể người, hiểu một ít đồ vật của nhân loại mới không khiến người ta sinh nghi.
- Đi thôi!
Lâm Hi đứng dậy quay người đi ra ngoài.
Vương Quan Phong, trong đại điện to lớn có ăn uống linh đình.
"Phổ Lạc Tư" ngồi ở chủ vị, hai bên là một đám "Yêu tộc lãnh chúa" cùng "Đại yêu Hư tiên" . Nhìn thấy Lâm Hi tiến đến thì một đám đại yêu và "Yêu tộc lãnh chúa" hiện ra thần sắc kính trọng.
Trong "Yêu tộc lãnh chúa" bao quát cả "Đại yêu Hư tiên" lúc bắt đầu còn tràn ngập hoài nghi Lâm Hi. Nhưng mà qua một trận chiến Lâm Hi dùng hành động của mình nhận được tôn kính của yêu tộc.
Đặc biệt là những đại yêu Hư tiên tham gia chặn giết "Lý Càn Thiên" rất kính trọng Lâm Hi. Hơn mười đại yêu Hư tiên bị "Lý Càn Thiên" giết té cứt té đái, còn chết thật nhiều người.
Kết quả Lâm Hi vừa xuất hiện mấy hô hấp đã giết chết "Lý Càn Thiên", chính thức khiến những cường giả yêu tộc này cung kính với hắn..
- Lâm Hi, đây!
Bàn tay "Phổ Lạc Tư" ném một chén rượu lớn tới.
Bàn tay Lâm Hi mở ra tiếp được. Cúi đầu nhìn qua rượu có màu hồng đỏ như máu.
Đây cũng không phải là máu của nhân loại ép ra, mà là Hỏa Hầu Tửu tiếng tăm lừng lẫy của Tiên Đạo Đại Thế Giới. Cũng là đám khỉ trong vị diện này thu thập thực vật, hoa, quả sản xuất ra.
Bầy khỉ cỡ lớn đều có thói quen sản xuất Hỏa Hầu Tửu, hương vị đặc biệt, lừng danh thế tục. Thậm chí rất nhiều thương nhân thế tục tổ chức thương đội bắt bầy vượn nuôi dưỡng dùng sản xuất "Hầu Nhi Tửu".
Người trong tiên đạo nhìn chúng không phải "Hầu Nhi Tửu" bình thường rồi. Nhưng mà đám khỉ sản xuất "Hỏa Hầu Tửu" lại không giống bình thường, chỉ chọn dùng những thiên tài địa bảo để sản xuất mà thôi.
Dùng thiên tài địa bảo mấy trăm năm, mấy ngàn năm sản xuất rượu, lại trải qua đám khỉ tinh chế thì hương vị của "Hỏa Hầu Tửu" phi thường đặc biệt, có tác dụng tẩm bổ chân khí và an thần.
Hơn nữa bởi vì thứ này cực kỳ hiếm có, hỏa hầu cũng không thường xuyên sản xuất, cho nên cực kỳ được hoan nghênh. Có chút người trong tiên đạo thậm chí chuyên môn vơ vét Hỏa Hầu Tửu này sau đó chuyên bán giá cao thu đan dược về.
Sau lần chiến đấu chiến thắng này, Vương Quan Phong chúc mừng ba ngày ba đêm, uống chính là Hỏa Hầu Tửu này.
- Đa tạ Đại nhân!
Chén rượu được Lâm Hi một hơi uống cạn sạch. Một hương vị cay và dịu ngọt trợt xuống yết hầu. Chất rượu vào bụng thì một hương vị đậm đặc từ trong bụng bay lên, lập tức trong miệng tràn ngập hương vị thơm mát.
- Lâm Hi, chén này mời ngươi, nếu không có ngươi ra tay vào lúc mấu chốt thì chỉ sợ ta đã chết trong tay đám Luyện Khí Sĩ kia rồi.
"Phổ Lạc Tư" trong mắt bắn ra tinh quang, cực kỳ hào hứng cầm chén rượu lên uống cạn.
- Tốt!
- Đại Vương tốt lắm!
...
Yêu tộc hai bên toàn lực ủng hộ.
Lâm Hi cũng không nói, sau khi âm thanh hoan nghênh dừng lại mới nói:
- Đại nhân khách khí. Nếu không nhờ đại nhân vào lúc mấu chốt ngăn cơn sóng dữ thì sợ rằng chúng ta đã thảm bại. Cho nên ta đề nghị chúng ta nên kính đại vương một ly.
Chén rượu của Lâm Hi đã cạn sạch, một tiểu yêu bên cạnh lập tức rót đầy cho Lâm hi.
- Đúng vậy, chúc mừng đại vương!
- Chúc mừng đại vương!
...
Mọi người nhao nhao giơ chén rượu lên và uống cạn sạch. Lúc này chủ khách tận hoan, vui vẻ hòa thuận.