- Biết rõ là tốt rồi!
Lý Thiếu Quân giống như một đạo thiểm điện oanh một tiếng, đột nhiên trùng trùng điệp điệp không chút dấu hiệu trầm xuống sâu bên trong.
Ma khí đen kịt dâng trào khắp thân thể của hắn.
Hơn nữa trên người của hắn toát ra khí thế nói một không hai cực kỳ cường đại. Đó là khí thế của thượng vị giả thân ở địa vị cao lâu ngày dưỡng mãi mà thành.
Minh chủ Tử Vong Đại Liên Minh cũng là cường giả Tiên Đạo Cảnh. Khí thế mạnh không nói, nhưng không ngờ bị khí tức trên người Lý Thiếu Quân trấn áp triệt để.
- Ngươi thật lớn mật không ngờ dám ra tay với chúng ta!
Âm thanh Lý Thiếu Quân lạnh như băng, vô cùng lạnh lẽo.
- Thỉnh... Thứ tội, ta không biết hắn là bằng hữu của ngài. Nếu không ta hiện tại mang hắn quay về!
Minh chủ Tử Vong Đại Liên Minh hai tay buông thỏng, âm thanh run rẩy, cực kỳ bất an.
Hắn căn bản không ngờ vị kia của Vạn Ma Lĩnh lại có thể đi tới Tử Vong Hắc Hỏa Sơn, trước kia hắn không xem người ta vào đâu. Nếu như sớm biết như vậy cho dù hắn có thêm mười vạn lá gan cũng không dám động thủ với Lâm Hi.
Tử Vong Đại Liên Minh tuy vô cùng cường đại, nhưng mà so sánh với cường giả siêu cấp khủng bố của Vạn Ma Lĩnh thì còn kém quá xa, người trước mặt tuy tuổi còn trẻ nhưng chính là đệ tử dòng chính của Vạn Ma Lĩnh.
Chỉ cần nói một câu tùy tiện thì không cần động thủ cũng có thể khiến Tử Vong Đại Liên Minh sụp đổ. Cho dù bọn họ chạy tới chân trời góc biển cũng chỉ có con đường chết.
Ma đạo nhất mạch cũng không có ôn hòa như tông phái tiên đạo, tôn chỉ "Trảm thảo trừ căn, chém tận giết tuyệt" làm vô cùng nhuần nhuyễn. Thủ đoạn tàn nhẫn, ác độc khiến lòng người lạnh lẽo, suy nghĩ một chút đã cảm thấy trái tim băng giá.
- Không cần!
Lý Thiếu Quân suy nghĩ một lát, rốt cục khoát khoát tay:
- Thân phận của ta tạm thời không thể cho người ta biết. Nếu ngươi đã bức hắn đi ra ngoài thì đâm lao phải theo lao, nhưng mà nếu chuyện hôm nay ta biết rõ ngươi tiết lộ ra ngoài thì đó là con đường chết!
Khí tức ma đạo trên người của hắn chậm rãi rút đi. Một tầng ánh sáng tím từ trong người hiện ra, rốt cục từ từ biến thành tiên khí hạo nhiên.
- Ta hiểu rồi!
Minh chủ Tử Vong Đại Liên Minh cúi đầu xuống, không dám thở mạnh.
Bá!
Lý Thiếu Quân hơi trầm tư, bàn tay mở ra và một đạo pháp phù phá không bay đi. Bay về hướng của Lâm Hi bên kia... Bên ngoài Tử Vong Hắc Hỏa Sơn chừng trăm dặm có hào quang lóe lên, Lâm Hi lập tức rơi từ không trung xuống.
Bá!
Đan điền Lâm Hi chấn động, một đạo chân khí nổ tung bắn ra ngoài.
- Vị tiền bối này đúng là keo kiệt. Chỉ chiếm chút tiện nghi của hắn cũng không được!
Lâm Hi cười khổ một tiếng, lắc đầu. Biết rõ minh chủ Tử Vong Đại Liên Minh nhân cơ hội trả thù!
Lâm Hi lần này khiến Tử Vong Đại Liên Minh chảy máu, ăn thiệt thòi lớn, không công phục vụ cho Lâm Hi và hai mươi mấy Hư Tiên. Minh chủ Tử Vong Đại Liên Minh vẫn canh cánh trong lòng, không chờ lâu được đã trả thù ngay!
Nhưng mà lần này tu luyện là hắn chiếm đại tiện nghi, cũng không đi so đo làm gì.
- Chủ nhân, lúc nào học bay nhanh vậy. Nháy mắt đã bay ra ngoài trăm dặm!
Địa Ngục Ma Long có chút bối rối truyền âm cho Lâm Hi.
- Ít nói nhảm! Nhanh chóng chở ta đi!
Lâm Hi mắt trợn trắng, tức giận nói.
Đầu tiện long này quá không biết nói chuyện mà.
- Tạp Mễ Lạp, ngươi cũng nhanh tới đây.
Lâm Hi xuyên thấu qua tâm linh cảm ứng.
- Khanh khách, tốt, chủ nhân. Ta sẽ tới.
Tạp Mễ Lạp vui sướng kêu một tiếng, nhanh chóng bay qua phía Lâm Hi.
Tử Vong Hắc Hỏa Sơn khí hậu nóng bức, nhiệt độ này ảnh hưởng phương viên ngàn dặm.
Với tư cách yêu tộc hút máu, Tạp Mễ Lạp phi thường không thích nơi nóng bức này, muốn nhanh chóng rời đi.
Lúc đang chờ đợi thì một đạo lưu quang màu tím bay tới.
- Là pháp phù!
Ánh mắt Lâm Hi nhìn qua. Pháp phù này tỏa ra khí tức màu tím lóng lánh làm cho hắn phi thường quen thuộc. Đó là khí tức của Lý Thiếu Quân.
Nháy mắt Lâm Hi thò tay ra bắt lấy pháp phù này.
Quả nhiên pháp phù vừa cầm vào tay thì âm thanh Lý Thiếu Quân đã vang lên trong đầu Lâm Hi.
- Hiền đệ, không có sao chứ. Ta còn cần mấy ngày mới tế luyện xong. Ngươi trước xuất phát đi tới phía Bắc Băng Nguyên đi, ta sẽ tới sau, đến lúc đó chúng ta tụ hợp tại băng nguyên, xem có thể lại gặp mặt hay không.
Lâm Hi tay cầm pháp phù, lơ lửng hư không như có điều suy nghĩ.
- Cũng tốt. Liệt Dương Đại Pháp đã tu luyện thành công. Ta vẫn nên đi tìm hiểu Băng Sương Cung một chút. Nếu không có bất đắc dĩ, tốt nhất không nên mượn tay của người khác.
Trong nội tâm Lâm Hi nói.
Tu hành vẫn là từng bước ma luyện mà phát triển, nếu như chuyện gì cũng trông vào người khác thì một ngày nào đó sẽ không trông cậy được. Khi đó chính là con đường chết.
Lâm Hi tâm niệm khẽ động lập tức thu pháp phù, cũng chẳng suy nghĩ nhiều.
Tạp Mễ Lạp cùng Địa Ngục Ma Long tuy tốc độ rất nhanh, nhưng hơn một trăm dặm vẫn cần chút thời gian. Trong nội tâm Lâm Hi suy nghĩ tới đồ vật từ trên người Phần Thiên Hung Ma rơi ra hòa tan biến thành cái hộp, hắn nhanh chóng lấy nó từ trong Thứ Nguyên Tiểu Tiên Đại ra ngoài.
Cái hộp đã biến hình, không cách nào mở ra bình thường. Phía trên có pháp trận thủ hộ đã bị nhiệt độ cao hòa tan.
Nhưng mà chuyện này không làm khó được Lâm Hi, pháp kiếm cộng thêm Liệt Dương Chân Hỏa chém vài cái đã đánh tan xác ngoài.
Rầm rầm!
Một đống đồ vật từ bên trong rơi ra ngoài, bị Lâm Hi dùng chân khí nâng lên.
- Của cải của người này không nhỏ.
Lâm Hi nhìn qua đống đồ vật được chân khí bao phủ. Đó là một đống đan dược còn lớn hơn cả Tiên La Đan của Lâm Hi, hơn nữa dược hiệu rất nhiều.
Năng lực Tiên đạo Luyện Khí sĩ không đủ, không cách nào tu luyện Thứ Nguyên Tiểu Tiên Thuật, cũng không có nhiều tiền như vậy, nếu bỏ tiền ra mua đồ vật không gian đắt đỏ như Thứ Nguyên Tiểu Tiên Đại thì quá không đáng. Cho nên hối đoái một ít đan dược giá trị lớn diện tích nhỏ là lựa chọn của rất nhiều người.
Nếu như có người trên người luôn mang theo cả trăm vạn thì không tiện. Nhưng nếu mang theo đống chi phiếu thì tiện lợi hơn nhiều.
- Ta không có nhìn lầm chứ, đây là Phù Lục Đại Đan, đây là Thương Khung Đại Đan. Đây là Thuần Dương Tiên Đan!
Bàn tay Lâm Hi nhiếu tám viên đan dược như mặt trời, tiên khí trắng bóc nhưng trong vắt vàng óng bay tới.
Thuần Dương Tiên Đan là Tiên đan có dược hiệu kém cỏi nhất, tương đương với Tăng Khí Đan của Luyện Khí Cảnh, có thể gia tăng rất nhiều chân khí, mỗi tông phái đều có thể luyện chế, đây là đan dược "Đệ tử chân truyền" nhất trọng Thuần Dương Kỳ phục dụng.
Phần Thiên Hung Ma tích lũy tám viên Thuần Dương Tiên Đan, dựa theo một viên một trăm vạn công huân mà tính thì nó tương đương với tám trăm vạn công huân. Cộng thêm đan dược khác cũng hơn một ngàn vạn công huân.
- Ti! Tám viên Thuần Dương Đan, không ngờ người này giàu có như vậy.
Lâm Hi thở sâu.
Đệ tử tông phái kiếm công huân vĩnh viễn không đủ, không bao giờ đủ dùng.
Ban thưởng Thần Tiêu Tinh Túc Bảng là một ngàn vạn công huân sớm đã bị hắn dùng sạch.
Phần Thiên Hung Ma lưu số đan dược này vừa vặn giúp hắn bổ sung.
- Không ngờ còn có bốn viên Tăng Thọ Đan!
Ánh mắt Lâm Hi sáng ngời nhìn qua mấy viên đan dược kia.
Mấy viên đan dược này to như trứng ngỗng, óng ánh sáng long lanh, mùi thơm xông vào mũi. Hạch tâm của đan dược Lâm Hi còn nhìn thấy hư ảnh hỏa long phôi thai.
- Ti! Mấy viên đan dược này mỗi viên ít nhất gia tăng hai mươi năm thọ nguyên.
Lâm Hi hít sâu một hơi.
Tăng Thọ Đan lúc ra là đã tiến hành hóa đan. Hóa đan càng ít thì dược hiệu càng kém. Muốn hạch tâm của đan dược hình thành hư ảnh hỏa long thì lúc hóa đan phải có bốn viên đan dược trở lên.
Mấy viên đan dược này hư ảnh hỏa long cực kỳ rõ ràng, trông rất sống động.
Nói một cách khác lô Tăng Thọ Đan này lúc ra lò phải có tám viên.
Trong thế giới tiên đạo đan dược như vậy là Sơ đan, là dược hiệu mạnh nhất.
Trên tay Lâm Hi lại có bốn viên Tăng Thọ Đan dược hiệu mạnh mẽ.
- Thọ nguyên của Thanh Liên sư tỷ hiện tại có hạn, lần trước tặng nàng một viên trứng Hắc Long cũng chỉ là uống thuốc độc giải khát. Ở trong tông được nàng nhiều cố mà không tặng gì cho nàng. Lần này không ngại tặng nàng mấy viên Tăng Thọ Đan vậy.
Trong nội tâm Lâm Hi thầm nghĩ.
Thanh Liên thánh nữ đã hai màu đen trắng, nàng dùng tóc đen che lại. Đây chỉ có hắn và Thượng Quan Dao Tuyết biết rõ. Hơn nữa Lâm Hi hiện tại cũng biết Thanh Liên thánh nữ tặng mình Liệt Dương Đại Pháp chính là tuyệt học cường đại.
Nếu như không phải Thanh Liên thánh nữ tặng cho hắn Liệt Dương Đại Pháp thì hắn không có thành tựu hiện giờ. Một viên Hắc Long đan đổi một bản Liệt Dương Đại Pháp, kỳ thật là Lâm Hi chiếm đại tiện nghi. Tặng nàng mấy viên Tăng Thọ Đan xem như tâm ý của Lâm Hi.
- Còn lại một viên tặng cho Đại trưởng lão.
Trong nội tâm Lâm Hi thầm nghĩ.
Thanh Liên thánh nữ cùng đại trưởng lão Ngũ Lôi phái là người có ơn với Lâm Hi, cần có Tăng Thọ Đan nhất. Hai người đều có thọ nguyên không nhiều. So ra mà nói Tăng Thọ Đan không quan trọng bằng mấy viên Thuần Dương Đan của Lâm Hi.
- Phần Thiên Hung Ma là người trong ma đạo, không ngờ có tài phú không tưởng tượng nổi.
Trong nội tâm Lâm Hi thầm nghĩ.
Trong nội tâm Lâm Hi đều biết những tán tu không bối cảnh thường độc lai độc vãng, lại không kiếm tiền nhanh bằng đệ tử tông phái. Phần Thiên Hung Ma mặc dù có tu vi Luyện Khí thất trọng nhưng thân gia phong phú như vậy chỉ sợ còn hơn phân nửa là giết người cướp của, dùng đen ăn đen.
Cũng chỉ có phương thức này mới có thể giúp Phần Thiên Hung Ma vơ vét được nhiều như thế.
- Thường đi giang hồ phải có ngày ướt chân, ngươi chết cũng không oan.
Lâm Hi thầm nghĩ.
Phần Thiên Hung Ma dùng đen ăn đen, hoành hành hơn nửa đời người, kết quả bị Lâm Hi dùng một chiêu giết chết trong Tử Vong Hắc Hỏa Sơn, xem như chết cũng đáng tội.
Trong đan dược Lâm Hi còn phát hiện một thanh đồng tạp phiến của "Tiên Đạo Đại Thương Minh".
Nhưng mà Lâm Hi tính ra trong thanh đồng tạp phiến hơn phân nửa là không có bao nhiêu thứ. Dù sao thứ đáng tiền nhất đang nằm trong tay Lâm Hi.
- Khặc khặc, chủ nhân, ngươi làm ta nhớ muốn chết...
Một tiếng cười quái dị, Địa Ngục Ma Long cùng Tạp Mễ Lạp giống như lưu tinh bay tới.