Hô!

Ba đạo bóng tối xoẹt qua hư không.

Đây cũng không phải lần đầu tiên Lâm Hi xuống núi, tất cả đều quen việc dễ làm Lâm Hi một mình đi ra ngoài chỉ mang Hấp Huyết Nữ Vương cùng Địa Ngục Ma Long.

Lâm Hi đạt tới Khí Tiên Kỳ, có được năng lực phi hành. Bất kể Tạp Mễ Lạp hay là Ma Đồ bản thân đều có năng lực phi hành, tốc độ nhanh hơn hắn cho nên mang theo rất thuận tiện.

- Đi, đi Thang Cốc Thành.

Lâm Hi nói.

Rất nhanh ba người đi tới Thang Cốc Thành.

Vẫn là gian khách sạn trước kia, nương vào khứu giác của Địa Ngục Ma Long thì Lâm Hi nhanh chóng tìm được Lý Thanh Linh đệ tử Ngũ Lôi phái.

Khác với lần trước bên người Lý Thanh Linh có thêm hai tiểu cô nương xinh đẹp cơ linh, mặc quần áo Ngũ Lôi phái trên người, hiển nhiên là đệ tử Ngũ Lôi phái.

Có thể phái đến Thang Cốc Thành, không nói trước võ công, độ trung thành nhất định là rất cao.

- Tham kiến chưởng môn!

- Bái kiến chưởng môn!

Nhìn thấy Lâm Hi đi vào cửa, không chỉ Lý Thanh Linh mà hai tiểu cô nương bên cạnh cũng hưng phấn lên.

Đặc biệt là nhìn thấy Địa Ngục Ma Long chẳng có sợ hãi ngược lại còn kích động, chạy tới sờ hai cái.

Lâm Hi quay về Ngũ Lôi Sơn thì hai tiểu cô nương này ở trong đám người nhìn thấy rõ ràng. Biết rõ đây là ma sủng của Lâm Hi, là thần thú thủ hộ Ngũ Lôi phái cho nên không có sợ hãi.

- Chậc chậc, tiểu cô nương bên người chủ nhân thật xinh đẹp.

Tạp Mễ Lạp nhìn ra hai cô nương trong phòng vô ý thức liếm liếm cặp môi đỏ mọng. Nhưng mà ánh mắt của nàng không nhìn qua gương mặt các tiểu cô nương này, mà là ngắm nhìn cái cổ thon dài, nhìn mạch máu đang nhảy mạnh.

Xử nữ, đặc biệt là huyết dịch của xử nữ trẻ tuổi tự nhiên hấp dẫn Hấp Huyết Yêu Nữ rất lớn.

- Được rồi, Tạp Mễ Lạp, đây là đệ tử Ngũ Lôi phái của chúng ta, tuyệt đối không được hút máu của các nàng.

Âm thanh Lâm Hi vang lên bên cạnh.

Hấp Huyết Nữ Vương có thói quen này không lừa hắn được.

- Biết rõ. Ta chưa từng nói muốn hút máu của các nàng mà.

Tạp Mễ Lạp thoáng cái như quả cà khô, không có tinh thần. Trực tiếp đi tới cái ghế ngồi xuống.

Không cho Hấp Huyết Nữ Vương hút máu đúng là khó chịu hơn chết.

- Khặc khặc, đáng đời, phòng vệ nữ nhân này hút máu là được, chủ nhân làm quá đúng.

Địa Ngục Ma Long nhìn thấy màn này thì vui vẻ khi người gặp họa.

- Vậy sao? Hôm nay chạy đi chạy lại bụng có chút đói. Buổi tối phải có thêm đồ ăn nha!

Răng nanh của Tạp Mễ Lạp duỗi ra một đoạn, đôi mắt đỏ tươi không có hảo ý nhìn qua Địa Ngục Ma Long, liếm liếm bờ môi.

Địa Ngục Ma Long run rẩy một cái, sắc mặt xám ngoét, lập tức không dám nói câu nào.

Lâm Hi lắc đầu, mặc kệ chúng. Xoay chuyển ánh mắt nhìn qua mấy người kia:

- Đều không cần đa lễ. Ta phải đi một chuyến thật xa, đến Thang Cốc Thành chỉ là đi ngang qua.

Lâm Hi nói xong, lại hơi dừng:

- Thanh Linh, chỗ của ta có mấy đồ vật. Ngươi mang về Ngũ Lôi phái giao cho Đại trưởng lão a.

- Vâng, chưởng môn.

Lý Thanh Linh kính cẩn nói.

- Ân.

Lâm Hi gật gật đầu, cũng không nhiều lời. Tay áo hất lên và một cái bao rơi vào trên bàn.

- Đây chính là đan dược, ngươi mang về Ngũ Lôi Sơn cho đệ tử sử dụng. Đây là Băng Phách đan, ta muốn ngươi cất kỷ bên người, cần phải đưa đến Ngũ Lôi Sơn.

Lâm Hi nói xong lại lấy ra một tinh thể kẹp vào ngón tay, óng ánh sáng chói:

- Nhìn thấy trưởng lão thì nói cho hắn mang Băng Phách đan cho cô cô của ta ngậm lấy. Băng Phách đan vô cùng lạnh, có thể đông cứng kinh mạch, cốt nhục, chỉ cần nuốt vào thì có thể giúp thân hình của cô cô trong mười năm không hủy.

- Ah!

Lý Thanh Linh kinh hô một tiếng, hiểu được:

- Chưởng môn yên tâm, ta nhất định sẽ giao cho Đại trưởng lão.

"Băng Phách đan" có thể bảo trì thi thể không hủ, đây là Lâm Hi chuẩn bị cho cô cô Lâm Như Vân của mình. Cũng là mục đích quan trọng khi Lâm Hi tới Thang Cốc Thành. Giá trị của nó còn trên đan dược bình thường một chút. Giá trị của Hàn Thiết Quan dù sao có hạn. Nhưng mà "Băng Phách đan" thì khác.

Lâm Hi tại Phúc Đức đại điện trong lúc vô tình nhìn thấy thứ này nên nhanh tay đổi lấy.

Lý Thanh Linh là đệ tử mà cô cô Lâm Như Vân của Lâm Hi còn sống thu nhận, chuyện này cho nàng làm Lâm Hi vẫn yên tâm.

- Ân, cảnh giới của ngươi đã vững chắc. Có thể tiến hành tăng lên tiếp theo. Trước khi ta rời đi sẽ giúp ngươi tăng lên Long Lực Kỳ.

Lâm Hi quét mắt nhìn qua Lý Thanh Linh, mở miệng nói.

Tu vi Long Lực Kỳ giúp cho Lý Thanh Linh hộ tống đan dược quay về Ngũ Lôi Sơn rất tốt.

Trừ phi gặp được Luyện Khí sĩ, nếu không khó có chuyện xảy ra.

Phương thức quán đỉnh tăng lên kỳ thật với tu luyện ngày sau không có chỗ tốt. Căn cơ bất ổn, thành tựu có hạn.

Nhưng mà võ giả trong thế tục muốn trở thành Luyện Khí sĩ vốn khó khăn. Cho dù là đại trưởng lão Ngũ Lôi phái cũng vậy, hơn chín mươi còn chưa đột phá Luyện Khí Cảnh.

Tiên đạo gian nan, cũng không phải mỗi người đều có thể trở thành người trong tiên đạo.

Lâm Hi hiện tại tăng lên cho nàng thì thành tựu ngày sau có hạn. Nếu như không tăng cho nàng thì ngày sau Lý Thanh Linh chỉ sợ không đạt tới Long Lực Kỳ. Khác biệt quá lớn rồi.

- Đa tạ chưởng môn!

Lý Thanh Linh cảm kích nói.

Ầm ầm!

Sau một lát gian phòng chấn động, một đạo khí tức khổng lồ từ trong người Lý Thanh Linh phát ra ngoài, giống như một đầu cự long vậy.

Giờ khắc này Lý Thanh Linh mạnh hơn trước kia vài lần.

- Sư tỷ!

Hai tiểu cô nương Ngũ Lôi phái vẻ mặt cực kỳ hâm mộ.

Trong nháy mắt liền trở thành cường giả Long Lực Kỳ. Đây cũng là đãi ngộ tâm phúc của chưởng môn mới có.

- Được rồi, đan dược cùng công lực có thể trợ giúp ngươi có hạn. Ngày sau có thể đột phá Lôi Minh Kỳ bước vào Luyện Khí Cảnh phải xem tạo hóa của ngươi.

Lâm Hi nói.

Chuyện tu luyện phải dựa vào chính mình nhiều hơn. Dù sao tăng cảnh giới phải trải nghiệm thể ngộ nhiều, cũng không phải dựa vào ăn đan dược tăng lên. Gặp cường giả chính thức thì đánh không lại.

- Tạp Mễ Lạp, Ma Đồ, chúng ta đi thôi.

Lâm Hi vẫy tay một cái, cũng không đợi Lý Thanh Linh phản ứng thì phá không bay đi.

- Ai nha, chủ nhân, chờ ta một chút!

Nhìn thấy Lâm Hi rời khỏi, Địa Ngục Ma Long cùng Tạp Mễ Lạp một trước một sau đuổi theo.

- Không biết lúc nào chúng ta mới như sư tỷ hưởng thụ đãi ngộ này.

Hai tiểu cô nương nhìn qua Lâm Hi rời đi thì vẻ mặt hâm mộ.

Trong Ngũ Lôi phái Lâm Hi đã không phải là chưởng môn đơn giản như vậy, mà giống như thần thoại. Bất luận kẻ nào lọt vào mắt xanh của chưởng môn thì tiền đồ ngày sau bất khả hạn lượng.

...

Gió mạnh trên cao, ở giữa không trung.

- Chủ nhân, ta không rõ ba người đều biết bay vì sao lại cưỡi ta?

Đột nhiên Địa Ngục Ma Long vẻ mặt u oán nói.

- Chẳng lẽ cưỡi ta sao?

Hấp Huyết Nữ Vương tức giận nói.

- Vì cái gì không thể? Ta cũng có thể thu nhỏ như con giun, sẽ không chiếm diện tích. Lại nói ngươi còn không phải đã cho chủ nhân cưỡi sao?

Địa Ngục Ma Long líu lo nói.

- Im ngay!

Lâm Hi cùng Tạp Mễ Lạp sắc mặt đại biến, vẻ mặt tức giận.

- Được rồi!

Địa Ngục Ma Long biến sắc, lập tức biết rõ nói lỡ, cũng không dám nói.

- Ma Đồ, ta thấy ngươi ngứa da. Lần gặp đối thủ lợi hại sẽ do ngươi công kích trước. Chờ ngươi đi lên thì ta và Tạp Mễ Lạp lại ra tay!

Lâm Hi lạnh lùng nói.

- Đừng, đừng! Chủ nhân, nữ vương, ta sai rồi.

Địa Ngục Ma Long biến sắc, trong ánh mắt ủy khuất muốn rơi lệ.

- Lần sau ta không dám còn không được sao?

Nói đùa gì vậy!

Ngay cả Lâm Hi cũng không đối phó được mà nó xông lên không phải chịu chết sao?

Trừng phạt này quá nặng!

Làm gì nói trừng phạt, là giết long mới đúng.

- Khanh khách, đúng vậy. Ma Đồ, ngươi da dày thịt béo, đánh một hai cái chắc không chết đâu. Nghe nói lần này đi tới nơi có Hư Tiên. Đoán chừng một chiêu cũng không đánh chết ngươi đâu. Chờ ngươi hao tổn thực lực của hắn thì ta và chủ nhân sẽ ra tay.

Trong mắt Tạp Mễ Lạp hiện ra hàn quang, cười to lên.

- Hư Tiên?

Địa Ngục Ma Long nghe xong con mắt hồng lên, gào khóc:

- Chủ nhân, không muốn ah, ta sai rồi.

- Ma Đồ, thân thể của ngươi cường hoành, còn trên cả Tạp Mễ Lạp. Hơn nữa cũng không tiêu hao chân khí. Do ngươi đi lên là lựa chọn tốt nhất. Lần sau lại nghe ngươi nói hươu nói vượn, chỉ sợ chuyện của Tạp Mễ Lạp sẽ do ngươi xử lý.

Lâm Hi thản nhiên nói.

Thằng này thật sự càng coi trời bằng vung, nhất định phải trị nó.

- Khanh khách, chủ nhân, đối đãi gia hỏa không nghe lời hút sạch máu là được rồi.

Tạp Mễ Lạp ở bên cạnh bỏ đá xuống giếng.

- Được rồi. Hai người các ngươi đừng cãi. Ma Đồ, về sau ngươi phi hành một ngày thì ta cho ngươi một viên Tiên La Đan. Như vậy là được rồi.

Lâm Hi thản nhiên nói.

Con mắt Địa Ngục Ma Long sáng ngời, lập tức gật đầu như băm tỏi:

- Không có vấn đề, không có vấn đề. Bay bao nhiêu ngày cũng không có vấn đề.

Chỉ cần có lợi Địa Ngục Ma Long làm gì quan tâm mấy người cưỡi.

- Tiện Long!

Tạp Mễ Lạp ở một bên trợn mắt.

Đầu tiện long này trở mặt quá nhanh mà!

- Đúng rồi, chủ nhân, kế tiếp chúng ta đi nơi nào?

Địa Ngục Ma Long lập tức nói sang chuyện khác, hỏi.

- Tử Vong Hắc Hỏa Sơn!

Lâm Hi mở miệng nói.

- Tử Vong Hắc Hỏa Sơn trong Tiên Đạo Đại Thế Giới chính là một trong chín ngọn núi lửa lớn, đồng thời cũng là trong số ít núi lửa có Đại Địa Đoán Hỏa Chi Tinh.

Lâm Hi được phó chưởng môn tặng "Thiên Đạo Vân Thạch", đã thu thập đủ tài liệu tế luyện Cửu Hỏa Chân Long Tráo. Cửu Hỏa Chân Long Tráo hiện tại vẫn vẫn là thượng phẩm sơ giai ngũ thải pháp khí, nhất định phải đi tới núi lửa lớn dùng nhiệt độ cao rèn luyện lại mới có thể trở thành thượng phẩm ngũ thải pháp khí đỉnh phong.

Lần đi phía Bắc Băng Nguyên nguy hiểm trùng trùng điệp điệp, cao thủ như mây. Lâm Hi dùng toàn lực tăng thực lực lên tới cao nhất. Sau đó mới có thể hoàn thành nhiệm vụ trưởng lão ở Bắc Băng Nguyên.

Từ Thần Tiêu Tông đi tới Bắc Băng Nguyên đường xá xa xôi, ở giữa đường có hai ngọn núi lửa lớn. Mà Tử Vong Hắc Hỏa Sơn cách Lâm Hi gần nhất.

Hô!

Cuồng phong mênh mông cuồn cuộn, nháy mắt Địa Ngục Ma Long đã mang Lâm Hi cùng Hấp Huyết Nữ Vương bay đi thật nhanh.

Trải nghiệm đọc truyện tuyệt vời trên ứng dụng TYT

Download on the App Store Tải nội dung trên Google Play