Thời gian ngày từng ngày đi qua.

Lâm Hi cũng không ngờ rằng lúc đọ sức với Thương Dương Thánh tử xong cũng giúp hắn thành danh trong nội môn.

Lâm Hi vốn là đệ tử ngoại môn, thanh danh chủ yếu được truyền bá trong ngoại môn.

Đệ tử nội môn đối với hắn cũng không hiểu nhiều. Dù sao nội, ngoại có khác, còn có cấm chế nội môn, đây là khác biệt to lớn.

Nhưng mà hiện tại Thương Dương Thánh tử là cao thủ thành danh lại làm nền cho Lâm Hi.

Dùng tu vi Luyện Khí đệ tứ trọng Khí Tiên Kỳ chiến thắng một Thánh tử tiếng tăm lừng lẫy, cho dù dùng mánh lới cũng là sự thật!

Hiện tại đệ tử nội môn bình thường biết tới Lâm Hi còn không phải quá nhiều, nhưng thanh danh của Lâm Hi đã sớm được truyền bá trong Thánh tử Thánh nữ rồi.

Thế giới tiên đạo khôn sống mống chết, mạnh được yếu thua. Chỉ có thực lực cường đại mới được người ta xem trọng.

Mặc dù Lâm Hi khi đi vào nội môn, cảnh giới cũng không cao. Nhưng mà thực lực của hắn được các Thánh tử tán thành. Không ai dám vì hắn cảnh giới thấp mà xem thường hắn.

Hơn nữaThanh Liên Thánh nữ không ngừng tuyên truyền giúp Lâm Hi, tá trợ sóng trào lần này, rất thuận lợi giúp Lâm Hi truyền bá Tường nhiệm vụ đặc thù kia.

Có một Tường nhiệm vụ đặc thù có thể nhận nhiệm vụ vượt cấp. Không những cho dù là Lộc Đức Bài nào cũng có thể tiếp nhận, đây tuyệt đối là hấp dẫn lớn.

Mỗi Thánh tử, Thánh nữ kỳ thật chính là một hệ thống nhân mạch to lớn, mặc dù chính mình không dùng được thì bên người sẽ có người dùng được. Bởi vậy loại hạn chế vượt qua cấp độ bản thân nên khó tiếp nhận nhiệm vụ tông phái đặc thù, hiện tại nó có giá trị hấp dẫn to lớn.

Rất nhiều Thánh tử, Thánh nữ cũng có nhu cầu làm nhiệm vụ vượt cấp.

Rất nhanh Thánh tử Thánh nữ muốn nhờ Tường nhiệm vụ của Lâm Hi nối liền không dứt.

Lâm Hi cũng không cự tuyệt ai cả, dựa theo Thanh Liên Thánh nữ đề nghị vào mỗi tháng chỉ mở Tường nhiệm vụ vào ngày mồng một, mười một và hai mươi mốt.

Thời gian này sẽ khác với thời gian công bố nhiệm vụ trưởng lão. Hơn nữa làm nhiệm vụ tông phái cũng tiêu hao nhiều thời gian.

Thời gian như vậy rất hợp lý, hơn nữa cũng không ảnh hưởng tới tu luyện của Lâm Hi.

Nhưng mà trọng yếu nhất là vật dùng hiếm là quý.

Vượt cấp tiếp nhận nhiệm vụ tông phái đã thành hàng thông thường, mỗi người có thể tiếp thì sao thành đồ hiếm. Tường nhiệm vụ của Lâm Hi sẽ giảm giá trị.

Mà một tháng chỉ có ba ngày sử dụng "Tường nhiệm vụ", vượt cấp tiếp nhận nhiệm vụ thì nó sẽ càng trân quý, Thánh tử, Thánh nữ mới coi trọng!

Ở phương diện này Thanh Liên Thánh nữ hiển nhiên nhìn xa hơn Lâm Hi, vừa vặn với thân phận Thánh nữ của nàng dễ dàng liên lạc với Thánh tử, Thánh nữ, cho nên Lâm Hi dứt khoát mang "Tường nhiệm vụ" giao cho nàng xử trí.

Tất cả chậm rãi đi vào quỹ đạo, tiếc nuối duy nhất là tên Thánh tử có "Linh hỏa chi thạch" vẫn chưa về Thần Tiêu Sơn.

Bảy ngày trôi qua và Lâm Hi đứng dậy.

- Không sai biệt lắm. Nên đi gặp Chấp Pháp trưởng lão.

Trong nội tâm Lâm Hi thầm nghĩ.

Cẩn thận tính ra hắn ở trong tông phái nhiều tháng rồi. Cũng là lúc nên tham gia khảo hạch trưởng lão.

- Các ngươi chờ ở đây, ta đi ra ngoài chút.

Thân hình Lâm Hi nhoáng lên và rời khỏi chỗ ở.

"Chấp Pháp Điện" là nhà của Chấp Pháp trưởng lão, cũng nằm ở giữa không trung.

Chân khí Lâm Hi cổ động và chín đầu hỏa long kéo mình lên, hỏa diễm hừng hực mạnh mẽ bay lên không trung.

Một đường đi tới gặp nhiều đệ tử đi nhận nhiệm vụ là nhiều nhất.

Cũng không ít đệ tử trưởng lão tay áo bồng bềnh tại đang đi qua lại giữa không trung. Nhưng mà đường đi tới Chấp Pháp Điện người càng ít. Ngẫu nhiên mới có thể nhìn thấy một người.

- Mạnh được yếu thua, được làm vua thua làm giặc. Chấp Pháp Điện tranh đoạt thất bại nên sa sút dẫn tới tình cảnh này.

Trong nội tâm Lâm Hi thầm nghĩ.

Chỉ nhìn diện mạo đệ tử hai điện thì nhìn ra địa vị hiện trạng của Hộ Pháp Điện cùng Chấp Pháp Điện. Một như mặt trời ban trưa, một là mặt trời sắp lặn. Nếu không phải Lâm Hi chèn ép thanh danh Hộ Pháp Điện, chỉ sợ Hộ Pháp Điện thanh thế còn lớn hơn.

Hô!

Hai bên kình phong gào thét qua, từng đám mây bồng bềnh trên cao.

- Thanh Liên sư tỷ đã từng nói qua có người đưa ta tới Chấp Pháp Điện mà. Tại sao ta không nhìn thấy?

Lâm Hi quét mắt nhìn bốn phía không thấy ai cả.

Trong tất cả trưởng lão phong thì "Nhiệm Vụ đại điện" là thấp nhất. Các trường lão phong khác là cao hơn một chút, nhưng cũng không cao hợp thói thường.

Lâm Hi không tin Thanh Liên Thánh nữ lại gạt mình. Cho nên các giải thích duy nhất chỉ có một.

- Chẳng lẽ đây là cửa khảo hạch đầu tiên sao?

Lâm Hi nhìn qua mây trên trời và có điều suy nghĩ.

Có thể khống chế trưởng lão phong thì cũng chỉ có trưởng lão. Vị trí Chấp Pháp Điện chưa từng cải biến. Đây là chuyện đệ tử nội môn đều biết. Lâm Hi vừa tới không thấy thì chỉ có thể do Chấp Pháp trưởng lão đã chú ý tới mình, đặc biệt chuyển lên cao hơn.

Đệ tử thể lực không đủ sẽ không có tư cách tham gia khảo hạch trưởng lão.

Song phương còn không có gặp mặt, cửa đầu tiên đã bắt đầu.

- Ha ha, trách không được sư tỷ các nàng nói gia nhập Chấp Pháp Điện là khó khăn nhất. Nhưng mà không làm khó được ta đâu, cũng không cần tham gia cái gì.

Lâm Hi lắc đầu, trong nội tâm cười to.

Cửa thứ nhất kỳ thật chính là khảo hạch chân khí hùng hậu. Đồng thời cũng là phương pháp chọn ra đệ tử kiệt xuất, thực lực siêu quần, dĩ nhiên sẽ có người thoát lực.

Thực lực của Lâm Hi vượt qua đệ tử bình thường, ngay cả đệ tử Pháp Lực Kỳ, Phù Lục Kỳ cũng không phải đệ tử của hắn, loại khảo nghiệm này hắn không đặt vào mắt.

Hô!

Gió lớn vang lên bên tai, Lâm Hi xuyên qua gió lốc, lại bay lên trên hơn trăm dặm mới nhìn thấy một ngọn núi tỏa kim quang ở xa xa.

- Sư đệ, ngươi định tham gia khảo hạch sao?

Ở biên giới ngọn núi mơ hồ có một bóng người nhỏ bé dường như phát hiện Lâm Hi ở xa xa.

Lâm Hi cười cười, cũng ngẩng đầu lên nói.

- Đúng vậy!

- Vậy ngươi lên đây đi!

Đệ tử kia lại nói.

- Ha ha, tốt!

Lâm Hi cười to, lập tức bay lên cao.

Rầm rầm!

Đột nhiên cuồng phong gào thét, một tầng cương phong như thành đồng vách sắt lấp kín đường đi. Áp lực thật lớn, cơ hồ là không cho hắn đi lên.

Lâm Hi vội vàng không kịp chuẩn bị thiếu chút nữa té xuống đất.

- Thì ra là thế, đây xem như khảo hạch thứ hai sao?

Trong nội tâm Lâm Hi đều biết cương phong này chỉ sợ là do Chấp Pháp trưởng lão giở trò.

Nhưng mà Lâm Hi gặp mạnh càng mạnh, sẽ không lùi bước.

- Ha ha ha, sư huynh, ta cũng tới!

Lâm Hi cười lớn một tiếng, chân khí trong đan điền bùng nổ, hỏa diễm bành trướng cuồn cuộn thiêu đốt chung quanh, hắn xuyên thẳng qua cương phong bay lên Chấp Pháp phong.

Rầm rầm!

Càng lên trên lực lượng cương phong càng lớn, cuối cùng quả thật giống như trong gió lốc muốn kéo Lâm Hi rơi xuống. Tuy Lâm Hi rơi xuống mấy lần nhưng bắt được quy luật, hắn thiêu đốt chân khí làm đại giá triệu hồi chín đầu hỏa long chân khí kéo mình lên, giống như con cá bơi dục theo cương phong.

Ầm ầm!

Cũng không biết qua bao nhiêu lâu, đột nhiên cương phong chung quanh thu lại không còn thổi mạnh nữa. 

Lâm Hi lúc này mới phát hiện mình đã tới nơi. Nhìn thấy trước mặt tiên quang hiện ra. Trên vách núi có một thanh niên sắc mặt tái nhợt mặc quần áo Chấp Pháp Điện vẻ mặt mỉm cười đứng nhìn Lâm Hi, trong con mắt tràn đầy thưởng thức:

- Sư đệ, vất vả rồi.

- Ha ha, không có, sư huynh mới là người vất vả.

Lâm Hi cười cười. Trận cuồng phong này chỉ sợ có quan hệ tới người này.

- Ha ha, đến đây đi. Sư tôn đang chờ ngươi ở Chấp Pháp Điện.

Người thanh niên này quay người rời đi.

- Làm phiền.

Lâm Hi cũng không nhiều lời đi theo sau lưng, lập tức đánh giá Chấp Pháp Phong này.

Nhìn thấy Chấp Pháp Phong lần đầu tiên thì Lâm Hi cũng cảm giác được hương vị tiêu điều. Những gian phòng giống như vài chục năm không người ở lại.

Hai bên đường vốn gieo trồng kỳ hoa dị thảo cũng đã héo rũ, chỉ còn lại châu hoa mà thôi, ở xa xa là các mái nhà cong vẹo.

Ai lần đầu tiên nhìn thấy những căn phòng rách nát này thì cho rằng mình đang đi trong khu bỏ hoang vậy. Lâm Hi thậm chí nhìn thấy một tầng tro bụi dày đặc. Rất khó tưởng tượng trong khu vực trưởng lão tông phái lại dơ như thế.

- Chúng ta trước kia muốn quét dọn nhưng mà trưởng lão không cho. Nói nên cho nó hoang phế đi.

Thanh niên sắc mặt tái nhợt này cũng không quay đầu lại, nhưng mà lại cảm ứng được ánh mắt của Lâm Hi và nói ra.

- Đã bao lâu rồi.

Lâm Hi hỏi.

- Thật lâu.

Thanh niên dừng bước lại, nhíu mày:

- Nhớ không rõ lắm.

Trong nội tâm Lâm Hi hoảng sợ, trí nhớ đệ tử tiên đạo thật tốt. Lâu tới mức nhớ không rõ là quá lâu rồi.

Ánh mắt Lâm Hi nhìn qua bốn phía. Cũng không phải các phòng óc đều lụn bại. Cũng có rất nhiều nơi sạch sẽ nhưng lại ít tới đáng thương. Đó là chỗ ở của đệ tử hiện tại.

Lâm Hi một đường đi tới nhìn thấy đệ tử Chấp Pháp Điện quả thực có thể đếm được.

- Những đệ tử khác đâu rồi?

Lâm Hi nhịn không được nói.

Thanh niên này do dự một chút và nói:

- Các sư huynh đệ có khả năng ưa thích ở lại trong nội môn. Bình thường rất ít quay lại nơi này.

Trải nghiệm đọc truyện tuyệt vời trên ứng dụng TYT

Download on the App Store Tải nội dung trên Google Play