- Rống!
Tiếng long ngâm to lớn, một đạo long uy trùng thiên ở trong đầu Lâm Hi lao tới cắn nát ý thức của Ô Thiết tà tôn, đồng thời đánh vào óc của Ô Thiết tà tôn.
Oanh!
Ô Thiết tà tôn lúc này giống như bị cự chùy vô hình nện vào đầu, kêu rên một tiếng, sắc mặt tái nhợt, thân hình loạng choạng lùi mấy bước, hai cổ máu đen từ trong mũi chảy ra ngoài.
- Ngươi! !
Ô Thiết tà tôn kinh sợ, ánh mắt nhìn qua Lâm Hi càng thêm khủng bố.
Lâm Hi có "Thái Cổ Chân Long Hộ Thể ", khắc chế tất cả tuyệt học tà đạo, ma đạo. Ô Thiết tà tôn muốn dùng ám chiêu ám hại Lâm Hi, quả thực là không biết sống chết, tự mình chuốc lấy cực khổ!
- Ta bảo ngươi cút, ngươi cho rằng ta chỉ đe dọa ngươi hay sao?
Lâm Hi cười lạnh, năm ngón tay nắm chặt, oanh một tiếng, chân khí cuồn cuộn lập tức từ đan điền bắn ra ngoài, "Liệt Nhật chân hỏa" đốt hết tất cả lập tức xâm nhập vào tà khí trong người Ô Thiết tà tôn, đốt cháy không còn gì cả
Lâm Hi tu luyện "Liệt Dương Đại Pháp" có được "Liệt Nhật Quân Vương Phù Chiếu", đạt được chiếu mệnh của hỏa chi quân vương, ngay cả phù lục của Luyện Khí đệ lục trọng cũng bị đốt cháy không còn.
Lúc trước Lâm Hi còn giết được cả "Quỷ Vương lão tổ" thì xá gì "Ô Thiết tà tôn " còn không bằng "Quỷ Vương lão tổ". Đều là Luyện Khí đệ lục trọng Phù Lục kỳ, tu vi của Quỷ Vương lão tổ còn cao hơn "Ô Thiết tà tôn" nhiều.
Lâm Hi dám đối nghịch với Ô Thiết tà tôn cũng không phải là xúc động nhất thời, hoặc là thiếu niên tranh giành khí phách. Mà là chắc chắc biết Ô Thiết tà tôn không phải đối thủ của mình.
Ô Thiết tà tôn chỉ là xem chuẩn Lâm Hi còn trẻ tuổi, tu vi không cao, không có danh tiếng. Lại không ngờ Lâm Hi lại đạt được truyền thừa đạo Nho thượng cổ chính thống, căn bản không dùng lẽ thường mà đo đếm được.
Oanh!
"Thái Cổ Long Nguyên" bàng bạc phối hợp với chân hỏa của "Liệt Nhật Quân Vương" tạo thành hai dòng thác cuồn cuộn giao thoa lẫn nhau, lại từ cánh tay của Lâm Hi đánh vào cánh tay của Ô Thiết tà tôn.
Cho dù là "Thái Cổ Long Nguyên" hay "Liệt Nhật chân hỏa" đều là thứ chí dương chí cương, cực kỳ khắc chế chân khí tà đạo của Ô Thiết tà tôn loại. Ô Thiết tà tôn cảm giác toàn bộ cánh tay phải của mình giống như đang bốc cháy dữ dội.
- Tiểu bối, ngươi dám...
Ô Thiết tà tôn gầm lên một tiếng, vội vàng điều khiển chân khí tà đạo toàn thân xoắn giết cùng chân khí của Lâm Hi. Dù sao hắn là cường giả Luyện Khí đệ lục trọng Phù Lục Kỳ, muốn ngăn cản chân khí Lâm Hi xâm nhập làm quá dễ dàng, nhưng không ngờ chân khí của Lâm Hi lại có thể xâm nhập vào bả vai của hắn.
- Hừ!
Trong nội tâm Lâm Hi hừ lạnh một tiếng. Nếu như Ô Thiết tà tôn cho rằng làm như vậy là có thể ngăn cản hắn là sai lầm rồi. Tâm niệm khẽ động, "Thiên Lôi chân khí " vừa mới có chút thành tựu vẫn chuyển tùy ý, trong nháy mắt đã từ trong đan điền lao ra ngoài, xuyên thấu qua cánh tay và tiến vào cơ thể Ô Thiết tà tôn.
"Thiên Lôi" chính là vạn linh chi lôi, cực kỳ bá đạo. Trừ công kích sắc bén, tính chất bạo tạc khó điều khiển, hơn nữa còn có được tính xuyên thấu cường đại.
Ầm ầm!
Chỉ nghe tiếng nổ ầm ầm vang lên, đột nhiên Ô Thiết tà tôn lùi lại mấy bước, rốt cục cũng thoát khỏi dây dưa với Lâm Hi, cánh tay phải của hắn mềm nhũn rũ xuống, rõ ràng là bị Lâm Hi phế đi.
Xoạt!
Tất cả mọi người nhìn thấy một màn này đều ăn cả kinh.
- Làm sao có thể! Ô Thiết tà tôn lại thua?
Trong đám người có Hồng Hồ vừa đi tới, còn cách hai người không bao xa, đột nhiên đồng tử co rút lại, khó tin tưởng nhìn qua Lâm Hi.
Ô Thiết tà tôn là nhân vật nào? Hoang mạc ngũ hồ quá rõ ràng thằng này. Trong tán tu có thể đạt tới Luyện Khí đệ lục trọng Phù Lục Kỳ không kẻ nào là đơn giản. Hoang mạc ngũ hồ tuy không tới mức sợ Ô Thiết tà tôn, nhưng ít nhất cũng có kiêng kỵ.
Như không cần thiết chắc chắn không dây dưa với loại người này.
Dùng năng lực của Ô Thiết tà tôn chắc chắn là mạnh hơn tiểu tử trước mặt nhiều lắm, nhưng mà trong thời gian ngắn lại không cách nào chiếm được tiện nghi, ngược lại còn ăn hại chịu thiệt. Điều này làm cho Hồng Hồ cũng phải giật mình.
- Ô Thiết tà tôn bị sao thế? Hắn là cường giả Luyện Khí lục trọng Phù Lục Kỳ nha, tại sao lại ăn thiệt thòi?
- Làm sao có thể! Tiểu tử kia mới bao nhiêu tuổi, chẳng lẽ có người nào đó âm thầm trợ giúp hắn?
- Không trách được, tiểu tử này dám đối nghịch với Ô Thiết tà tôn thì chắc chắn phải có át chủ bài.
- Thua trong tay tiểu tử không chút danh tiếng thế này, mặt mũi của Ô Thiết tà tôn đã mất sạch!
...
Những người chung quanh không ngừng nghị luận, cảm thấy khiếp sợ với kết quả trước mặt này.
Ô Thiết tà tôn nghe những lời châm chọc khiêu khích chung quanh, sắc của hắn lúc trắng lúc xanh, trướng lên như màu gan heo.
Hắn là nhân vật thành danh từ lâu, lúc này lại thua trong tay tiểu tử không chút danh tiếng nào thì làm sao chịu nổi? Hắn đang định nói vài câu ngoan thoại thì đột nhiên trước mặt có một tấm kim loại bắn ra giống như mũi tên, bắn vào mặt đất trước người của Ô Thiết tà tôn.
Đây là tấm thẻ kim loại rộng chừng hai ngón tay, trong nháy mắt bắn ra khỏi tay của Lâm Hi thì cắm sâu vào mặt đất, phát ra âm thanh kim loại thanh thúy.
Ô Thiết tà tôn vô ý thức nhìn qua, lúc nhìn thấy chữ trên mặt tấm kim loại thì tâm thần của Ô Thiết tà tôn chấn động như bị sét đánh trúng.
- Thần Tiêu Tông, ngươi là...
Trong mắt Ô Thiết tà tôn tràn đầy chấn động. Rốt cuốc cuộc hắn đã biết được chỗ dựa của thanh niên trước mặt là gì rồi.
- Ân.
Lâm Hi nhìn qua Ô Thiết tà tôn và hơi gật đầu. Năm ngón tay của Lâm Hi mở ra và dùng hư không nhiếp vật, trước khi mọi người chung quanh nhìn rõ tấm kim loại này là cái gì thì lập tức thu vào trong tay áo.
Sắc mặt Ô Thiết tà tôn lúc trắng lúc xanh, đang định nói cái gì đó nhưng thân hình khẽ động đẩy đám người ra nhanh chóng rời đi, ngay cả một câu ngoan thoại cũng không dám nói.
Loại người như tán tu dù mạnh hơn nữa cũng không cách nào so được với đệ tử đại tông phái.
Ô Thiết tà tôn cho rằng Lâm Hi chỉ là kẻ trẻ tuổi khí thịnh, cô lậu quả văn, không biết trời cao đất rộng. Nhưng hắn không ngờ Lâm Hi có lai lịch lớn như thế này. Thần Tiêu Tông trong Tiên Đạo Đại Thế Giới có bài danh thứ hai, tán tu tà đạo như hắn không thể nào so sánh được.
Đệ tử tông phái tiên đạo không ai là kẻ đơn giản, hôm nay giết kẻ này thì ngày mai chắc chắn sẽ có tên trên bảng nhiệm vụ truy nã của Thần Tiêu Tông. Thiếu niên trước mặt có lẽ tu vi không cao nhưng hắn lại có địa vị lớn, Ô Thiết tà tôn đã hiểu mình không thể làm gì được Lâm Hi, lúc này không đi còn ở lại chịu mất mặt làm gì?
Lâm Hi cong ngón tay búng lệnh bài chứng minh thân phận đệ tử chính thức của Thần Tiêu Tông sau đó thu lại thật nhanh. Động tác nhanh tới mức không thể tưởng tượng được. Thậm chí rất nhiều người chưa kịp phản ứng và phát hiện ra đó là thứ gì. Nhưng thấy cảnh Ô Thiết tà tôn không dám đánh rắm và lặng lẽ rời đi thì cảm thấy không tưởng tượng nổi.
- Rốt cuộc xảy ra chuyện gì?
- Tính tình của Ô Thiết tà tôn tốt như vậy từ lúc nào thế?
- Rốt cuộc tấm kim loại kia là thứ gì?
...
Tuy trong lòng mọi người hiếu kỳ, nhưng Ô Thiết tà tôn rời đi không dám quay đầu lại chính là sự thật. Một hồi xung đột chấm dứt quá khôi hài, hoàn toàn vượt qua dự đoán của mọi người.
- Thế nào đây? Một vạn hai ngàn Tiên La Đan, chúng ta giao dịch thôi!
Lâm Hi quay đầu nhìn qua tán tu bán hàng.
Tán tu Diêm Triêu Ẩn nghe Lâm Hi nói thì khôi phục tinh thần lại. Ô Thiết tà tôn là nhân vật giết người không chớp mắt trong giới tán tu cứ như vậy mà bỏ đi. Làm cho Diêm Triêu Ẩn giật mình, nhưng với hắn chuyện này chính là chuyện tốt.
- Vị tiểu huynh đệ này, ta cũng không có lấn ngươi làm gì. Một vạn hai ngàn Tiên La Đan đã vượt qua giá tị hàng hóa của ta. Ngươi chỉ cần bỏ ra tám ngàn Tiên La Đan là được, mọi người là bằng hữu.
Diêm Triêu Ẩn cười cười, hắn không dám cầm một vạn hai ngàn Tiên La Đan của Lâm Hi.
Buôn bán trong Tiên Đạo Đại Thương Minh phải có chút nhãn lực mới được. Thiếu niên trước mặt nhìn thì rất trẻ, rất lạ mặt, hiện giờ có thể làm Ô Thiết tà tôn mất sạch mặt mũi còn ăn thiệt thòi không nhỏ nhưng chẳng dám kêu lên một tiếng. Diêm Triêu Ẩn biết được lai lịch của thiếu niên này chắc chắn không nhỏ.
Bỏ ra chút lợi ích mà có thể kết giao bằng hữu với người thế này, đối với Diêm Triêu Ẩn mà nói là buôn bán lời to. Hơn nữa tám ngàn Tiên La Đan so với cái giá ban đầu của hắn còn cao hơn nhiều lắm.
- Ah?
Lâm Hi nhìn qua Diêm Triêu Ẩn, trong mắt hơi có chút kinh ngạc. Thương nhân chính là loại người không lợi không làm, Diêm Triêu Ẩn lúc đầu còn muốn đầu cơ trục lợi, treo giá thật cao mà không bán, nhưng hiện tại lại ngại tiền quá nhiều đã làm Lâm Hi ngạc nhiên.
Trong nội tâm Lâm Hi cũng sinh ra chút hảo cảm với thằng này.
- Ta đã nói một vạn hai ngàn chính là một vạn hai ngàn, một vạn hai ngàn dù hơi nhiều nhưng chưa hẳn ta ăn thiệt thòi đâu!
Lâm Hi cười lắc đầu, đưa tạp phiến tới trước.
- Nếu như ngươi thật sự cảm thấy chiếm tiện nghi của ta, vậy thì lưu ý giúp ta một chút đi, xem trong Tiên Đạo Đại Thương Minh có người bán tài liệu lôi hệ hay không. Nếu như phát hiện thì giúp báo lại giúp ta, ta mua được hàng sẽ có hồi báo cho ngươi.
Lâm Hi nói.
Tiên Đạo Đại Thương Minh cách Thần Tiêu Sơn không gần, Lâm Hi không có quá nhiều thời gian chạy qua chạy lại hoặc dừng chân ở tại Tiên Đạo Đại Thương Minh. Nếu có người ở chỗ này hỗ trợ lưu ý giúp thì quá tốt.
Hơn nữa thương nhân có quan hệ của thương nhân. Tìm đồ vật dễ dàng hơn so với người bình thường nhiều.
- Ah? Thì ra ngươi là lôi hệ Luyện Khí sĩ.
Ánh mắt Diêm Triêu Ẩn chớp chớp, sau đó hắn cười rộ lên.
- Không có vấn đề, ngươi cần tài liệu lôi hệ thì ta vừa vặn biết rõ có mấy tán tu bán ra, đang cầm giữ một ít tài liệu lôi hệ, bọn họ qua mấy ngày sẽ đi tới nơi này. Nếu như ngươi muốn thì ta sẽ chào hỏi giúp cho, lưu những món hàng này lại cho ngươi, cũng bớt đi công đoạn chào bán ở nơi này. Ngươi xem thế nào?