- Lâm Hi, ngươi còn chưa nói cho ta biết, làm sao ngươi biết? Chẳng lẽ mắng chửi nhau cũng có thể phân ra thắng bại sao?
Thượng Quan Dao Tuyết theo đuổi không bỏ.
- Ngươi nhìn xem cái kia, chẳng phải sẽ biết sao?
Lâm Hi thản nhiên nói, chỉ về một phương hướng.
Thượng Quan Dao Tuyết theo đó nhìn qua, chỉ thấy một một tên đệ tử hộ pháp áo trắng đang vội vàng chạy qua đây.
Thượng Quan Dao Tuyết:
- ...
Hai gã đệ tử hộ pháp cùng một chỗ, trò khôi hai này không cần nói cũng biết. Thượng Quan Dao Tuyết còn chưa đi được bao xa, liền phát hiện đám người sau lưng tán ra. Tên đệ tử chấp pháp kia cũng im lặng rời đi.
- Cái này cũng thua quá dễ dàng a.
Thượng Quan Dao Tuyết trong miệng nói thầm, vẫn không cam lòng.
Lâm Hi im lặng không nói, quay đầu lại nhìn qua, nhìn về phía đệ tử hộ pháp và đệ tử chấp pháp rời đi, như có điều suy nghĩ. Trong óc ẩn ẩn có một đạo linh quang hiện lên, tựa hồ đột nhiên nghĩ đến gì đó.
Nhưng muốn cẩn thận bắt lấy ý niệm này lại lập lờ nước đôi, mơ mơ màng màng, phảng phất như còn kém gì đó, mới có thể xuyên phá tầng giấy mỏng kia.
- Lâm Hi, ngươi đang suy nghĩ gì à? Nhìn ngươi trên đường đi không yên lòng, bộ dáng như có suy nghĩ vậy?
Thanh âm của Thượng Quan Dao Tuyết lại vang lên bên tai.
- Ah!
Lâm Hi cả kinh, phục hồi tinh thần lại. Lúc mới phát hiện, trong lúc xuất hiện, rõ ràng đã đến chỗ ở của Thượng Quan Dao Tuyết, tiến vào trong phòng nàng.
Nghĩ chuyện đến thất thần mất hồn như thế, Lâm Hi cũng cảm tấy có chút xấu hổ. Có thể tưởng tượng, chính giữa quá trình đều là Thượng Quan Dao Tuyết ở phía trước dẫn đường, hắn đều ở phía sau ngẩn người, hai người không nói một lời nào.
- Đúng. Ngọc tuyết, ngươi kiến thức uyên bác, ngươi giúp ta xem thứ này thử.
Lâm Hi vội nói sang chuyện khác, lấy ra một vật từ trong ngực. Đó là một tấm Thanh Đồng tạp phiến kỳ lạ. Đúng là sau khi Lâm Hi giết chết Mộc Đức đạo nhân đã đạt được từ trên người hắn.
- Ah! Lâm Hi, ngươi sao lại có thứ này?
Thượng Quan Dao Tuyết cầm lấy tạp phiến, trên mặt cả kinh.
- Ngươi biết cái này?
Lâm Hi nói.
- Biết rõ, làm sao lại không biết. Quả thực quá quen thuộc.
Thượng Quan Dao Tuyết cầm tạp phiến trong lòng bàn tay, lật qua lật lại. Chỉ vào tiêu chi màu đỏ hồng kỳ dị trên đó.
- Tiên Đạo Đại Thương Minh!... Đây là Tiên Đạo Đại Thương Minh cấp bậc đệ nhị, Thanh Đồng tạp phiến. Lâm Hi, ngươi sau khi lên núi mới đến Luyện Khí Cảnh. Hơn nữa, ngươi lại chưa từng hạ sơn, làm sao có được loại Thương Minh tạp phiến thượng đẳng này?
Thượng Quan Dao Tuyết trừng mắt nhìn Lâm Hi, lòng tràn đầy ngạc nhiên.
- Tiên Đạo Đại Thương Minh...
Lâm Hi như có điều suy nghĩ, hắn dường như đã nghe qua cái tên này ở đâu đó.
- Tiên Đạo Đại Thương Minh là một liên minh buôn bán tự do độc lập với tất cả Đại tông phái tiên đạo. Mua bán đều là đan dược, pháp khí, tuyệt học, cùng với các loại đồ vật kỳ lạ quý hiếm cổ quái trong thế giới tiên đạo. Bao hàm đủ loại vật phẩm, chủ yếu là nhằm vào tan tu thế giới tiên đạo, cùng với tiểu thế lực bên ngoài tông phái. Đương nhiên, cũng có rất nhiều đệ tử tiên đạo tiến vào trong đó, mua sắm ít gì đó. Thậm chí đối tượng kinh doanh còn kể cả hải ngoại thập phái. Trong Tiên Đạo Đại Thương Minh tiền sử dụng không phải tiền, cũng không phải giá trị công huân, mà là đan dược dùng để tu luyện. Bởi vì đối với tán tu, chỉ có đan dược mới có tác dụng. Để dễ dàng mang theo, Tiên Đạo Đại Thương Minh phát minh ra bốn loại tiền tạp phiến, theo thứ tự hoàng kim tạp phiến nhằm vào các phương chưởng môn, trưởng lão, cùng với bá chủ các phương; Bạch ngân tạp phiến nhằm vào tiên đạo cường giả; Thanh Đồng tạp phiến nhằm vào cường giả ngoài Luyện Khí đệ tứ trọng, cùng Hắc Thiết tạp phiến nhằm vào Luyện Khí sĩ bình thường dưới tứ trọng. Trong tay ngươi cầm chính là Thanh Đồng tạp phiến nhắm vào đệ tử tiên đạo ngoài đệ tứ trọng.
Thượng Quan Dao Tuyết từ từ nhắm hai mắt, thuộc như lòng bàn tay, xuất ra một đống tin tức lớn, cuối cùng trợn mắt nhìn Lâm Hi nói:
- Lâm Hi, hiện giờ ngươi phải nói cho ta biết, trên người của ngươi vì sao lại có vật này a?
Đối với tri thức thế giới tiên đạo, Thượng Quan Dao Tuyết quả thật không phải chỉ hai chữ "Uyên bác" là có thể hình dung, nàng chỉ có tu vi Luyện Khí đệ nhất trọng, nhưng đối với các loại chuyện ngoài tu vi cảnh giới lại rõ như lòng bàn tay.
Đặc biệt Lâm Hi phát hiện, lúc nàng nói chuyện, biểu lộ kia thật giống như có người cưỡng ép nhét những thứ kia vào đầu nàng vậy. Mà việc nàng làm, chẳng qua chỉ là đọc thuộc lòng những cái kia ra thôi.
Lâm Hi do dự một chút cuối cùng vẫn quyết định.
Chuyện hắn đánh chết Mộc Đức đạo nhân có chút cấm kỵ, là không thể đơn giản nói cho người khác. Bất quá, Thượng Quan Dao Tuyết cũng không phải ngoại nhân, nàng là người thân mật nhất với Lâm Hi ở Thần Tiêu Tông Sơn. Nói cho nàng biết ngược lại cũng không sao.
- Cướp đoạt được!...
Lâm Hi mới mở miệng đã long trời lở đất, khiến Thượng Quan Dao Tuyết cực kỳ giật mình.
Thượng Quan Dao Tuyết đi ra sớm, cũng không biết những chuyện Lâm Hi đã trải qua trong Dung Lô Tiểu Địa Ngục. Lâm Hi trầm ngâm thoáng một phát, liền giản lượt kể lại chuyện ở Dung Lô Tiểu Địa Ngục một lần.
- Chuyện chỉ đơn giản như vậy, Lục Đức đạo nhân muốn giết ta, kết quả giết ta không thành, bị ta giết ba tên. Tạp phiến này chính là đạt được ở trên người Mộc Đức đạo nhân...
Lâm Hi cuối cùng nói.
Thượng Quan Dao Tuyết ngơ ngác, bỗng nhiên liền ôm lấy cổ Lâm Hi, vui mừng hét rầm lên:
- Ah! Lâm Hi, chúng ta phát tài. Thực phát tài! Thanh Đồng tạp phiến ah! Nếu như ta đoán không sai, đan dược của Lục Đức đạo nhân trong Tiên Đạo Đại Thương Minh toàn bộ đều tập trung trên tấm tạp này của Mộc Đức đạo nhân Lâm Hi, chúng ta phát đạt rồi!
Thượng Quan Dao Tuyết hưng phấn, dật vu ngôn biểu.
Lâm Hi ngơ ngác, mới hiểu được ý của Thượng Quan Dao Tuyết:
- Ngọc Tuyết, ý của ngươi là Lục Đức đạo nhân dùng chung một tấm Thanh Đồng tạp phiến. Mà tấm Thanh Đồng tạp phiến kia lại ở ngay trên người Mộc Đức đạo nhân, chính là tấm này sao?
- Đúng vậy a, đúng a! Ta trước kia đã nghe nói qua. Lục Đức đạo nhân phi thường có "tiền", bọn hắn thường xuyên giao dịch với Tiên Đạo Đại Thương Minh, sáu người bọn hắn giàu đến chảy mỡ, so với tu vi cảnh giới của bọn hắn phải lợi hại hơn nhiều...
Thượng Quan Dao Tuyết hưng phấn nói.
- Ngươi trước kia nghe qua?...
Lâm Hi nhướng mày, mẫn cảm bắt lấy lỗ hổng trong lời nói của Thượng Quan Dao Tuyết.
- Ah!
Thượng Quan Dao Tuyết cả kinh, ý thức được nói lỡ, ánh mắt lập tức lóe lên, phảng phất bị bắt lấy chỗ yếu hại, lập tức ấp úng, cẩn thận nói với hắn:
- Ta nói là..., ta cũng là nghe người khác nói. Ai nha,... Dù sao ngươi đừng quản nhiều như vậy. Lâm Hi, ngươi phát đạt! Đây chính là tài phú của sáu người ah. Lôi Đức đạo nhân còn là Thánh tử Luyện Khí tầng thứ bảy của Đâu Suất Cung, tuyệt đối giàu đến chảy mỡ! Ngươi nếu như lấy ra hết đồ vật trong thẻ, như vậy bọn hắn khẳng định sẽ đau lòng đến chết!
Lâm Hi nghe được trong nội tâm cũng rục rịch.
Trong tấm Thanh Đồng tạp phiến này có bao nhiêu tiền còn chưa nói. Mấu chốt là, nếu như có thể thông qua chuyện này, lần nữa đả kích Đâu Suất Cung và Lục Đức đạo nhân một phen, Lâm Hi tuyệt đối sẽ không ngại đi làm một hồi.
- Bất quá, Lục Đức đạo nhân có thể phát hiện ra đã mất vật này, đi báo cáo với Tiên Đạo Đại Thương Minh, yêu cầu cấp một tấm Thanh Đồng tạp phiến khác không. Nếu vậy cái này của chúng ta chẳng phải không dùng được sao?
Lâm Hi từ trước đến nay luôn cẩn thận, lập tức hỏi.
- Không có khả năng! Tiên Đạo Đại Thương Minh chỉ nhận tạp phiến, không nhận người. Có câu rất hay, thương nhân chỉ nhận tiền, chưa bao giờ nhận người. Đừng nói là Lục Đức đạo nhân, dù là nhất phái chưởng môn, mất đi tạp phiến, cũng không có khả năng làm như vậy. Hơn nữa, ở thế giới tiên đạo, trọng yếu nhất chính là thực lực. Ngay cả tạp phiến của mình cũng làm mất, người nào mà tôn trọng ngươi chứ. Ngươi cứ yên tâm đi.
Thượng Quan Dao Tuyết không chút do dự nói, đối với những vật này, nàng biết quá sâu, trong hàng ngoại môn đệ tử người có thể vượt qua nàng chỉ sợ có thể đếm được.
- Lâm Hi, vừa vặn ta cũng phải về nhà một chuyến. Ta biết rõ nơi nào có thể tìm được người của Tiên Đạo Đại Thương Minh. Không bằng, ngươi cùng ta xuống núi một chuyến đi.
Thượng Quan Dao Tuyết nói.
Lâm Hi trầm mặc không nói.
Thần Tiêu Tông phó chưởng môn hạn định hắn ba tháng, phải đạt tới Khí Tiên Kỳ.
Trước mắt, đã qua một tháng, Lâm Hi căn bản không có quá nhiều thời gian đi làm các chuyện khác.
- Đi thôi, đi thôi..., coi như đi theo giúp ta đi. Dù sao qua lại một chuyến cũng không mất bao nhiêu thời gian. Hơn nữa, Thanh Đồng tạp phiến nói không chừng có đại lượng đan dược, nếu như lấy ra, dùng để tu luyện, chẳng phải sẽ làm chơi ăn thật sao?
Thượng Quan Dao Tuyết ánh mắt lập loè, nhìn Lâm Hi bộ dáng vẫn không động tâm, cắn cắn bờ môi, rốt cục xuất ra lá bài cuối cùng:
- Hơn nữa... Lục Đức đạo nhân muốn giết ngươi, cướp đoạt đạo thống. Chẳng lẽ, ngươi không muốn lần nữa đả kích bọn hắn một phen sao?
Thượng Quan Dao Tuyết kỳ thật muốn Lâm Hi xuống núi như vậy, thật ra cũng là do nguyên tắc kia của nàng. Bất quá, những tâm tư nữ nhi này lại không tiện nói rõ với Lâm Hi.
- Cũng tốt.
Nghe được câu nói sau cùng của Thượng Quan Dao Tuyết, Rốt cục Lâm Hi động dung. Đối với địch nhân, cần phải "Diệt cỏ tận gốc"! Đối với tất cả thủ đoạn có thể đả kích địch nhân, Lâm Hi tuyệt đối sẽ không keo kiệt.
Lục Đức đạo nhân muốn giết người đoạt công, Lâm Hi đối với bọn họ tự nhiên sẽ không nhân từ nương tay. Sở dĩ chỉ giết ba, không phải vì Lâm Hi không muốn giết, có đôi khi do lực chưa đủ. Ít nhất một tên Lôi Đức đạo nhân Luyện Khí tầng thứ bảy cũng không phải Lâm Hi có thể đối phó được.
Bất quá, nếu như có thể thông qua tấm "Thanh Đồng tạp phiến" này lần nữa đả kích Lục Đức đạo nhân, Lâm Hi cũng tuyệt đối sẽ ngại làm. Về phần tu luyện, lúc đi đường cũng có thể làm được.
Bất quá, Lâm Hi còn có một chuyện cần cân nhắc.
- Lâu như vậy, cũng nên quay lại Ngũ Lôi Sơn một chút, nhìn xem Đại trưởng lão bọn hắn...
Trong nội tâm Lâm Hi như có điều suy nghĩ.
Ngũ Lôi Phái là tổ tiên Lâm Hi sáng chế, chung quy cũng có chút tình cảm. Hơn nữa, Đại trưởng lão trông coi Lâm gia ba đại chưởng môn, rất trung thành và tận tâm, Lâm Hi cũng muốn đền bù tổn thất cho hắn một chút.
Quan trọng hơn là Lâm Hi muốn đi gặp cô cô...
- Vậy quá tốt. Chúng ta qua mấy ngày nữa sẽ cùng xuất phát a.
Thượng Quan Dao Tuyết đắm chìm trong vui sướng, cũng không chú ý tới dị trạng của Lâm Hi.
Đông đông đông!
Một hồi tiếng đập cửa vang lên:
- Nha đầu, mở cửa. Ta đưa đến cho ngươi một ít đồ
Thanh âm quen thuộc, là Thanh Liên Thánh nữ.
- Sư tỷ!
Thượng Quan Dao Tuyết và Lâm Hi tất cả giật mình, phục hồi tinh thần lại. Vẻ mặt Thượng Quan Dao Tuyết mỉm cười, lập tức đi qua mở cửa.
C-K-Í-T..T...T ách!
Thanh Liên Thánh nữ mùi thơm ngát như Bạch Liên từ ngoài cửa đi tới. Chứng kiến Lâm Hi cũng ở trong phòng liền nao nao, lập tức cười nói:
- Lâm Hi, nguyên lai ngươi ở đây. Ta còn tưởng rằng là các nữ đệ tử khác của môn phái.
Thượng Quan Dao Tuyết nhân duyên phi thường tốt, thường xuyên có các nữ đệ tử khác đến bái phỏng, ngược lại cũng không chỉ riêng Lâm Hi.