Mấy ngày nay các loại tài liệu rõ ràng rành mạch, đã sớm đưa lên trước bàn của các trưởng lão, mọi người đã sớm nhìn quen thuộc rồi. Tống Huyền Bạch bị Hình Tuấn Thần một lời điểm phá ẩn tình, đầu tiên là cứng lại, sau đó sắc mặt trướng hồng, thẹn quá thành giận, vỗ mạnh lên bàn một cái:
- Hình Tuấn Thần, coi như là Tiết Đạo Quang động thủ trước thì như thế nào? Chẳng lẽ đồ đệ ngươi tàn sát đồng môn là đúng sao? Ngươi bây giờ còn muốn che chở cho hắn, hơn hai mươi đệ tử chân truyền, bốn gã Tiên Hoàng, ngươi biết đây đối với Thần Tiêu tông chúng ta là tổn thất lớn thế nào rồi, kẻ địch không diệt, nội họa liền lên, như thế nào mà mỗi người nói dăm ba câu, một lời không hợp liền muốn động thủ giết người, Thần Tiêu tông chúng ta còn thành thể thống gì.
- Hắn hôm nay dám giết Tiết Đạo Quang, ngày mai có phải hay không liền dám dĩ hạ phạm thượng, khi sư diệt tổ. Chúng ta làm sư trưởng, một cái lơ đãng, đối với môn hạ đệ tử trách móc nặng nề mấy câu có phải hay không sẽ rước phải họa sát thân? Hình Tuấn Thần, loại người như ngươi nói đúng là phải giết!
Nói đến câu sau cùng, Tống Huyền Bạch cơ hồ là gầm hét lên.
Trong đại điện im ắng, từng gã trưởng lão cau mày, im lặng không nói. Những lời này của Tống Huyền Bạch cố nhiên là nhằm vào Hình Tuấn Thần, nhưng lại không phải là không hề có đạo lý.
Trưởng lão chính là trưởng lão, sư huynh chính là sư huynh, nếu như không có bất kỳ địa vị gì đáng nói thì còn làm cái gì trưởng lão? Những lời này của Tống Huyền Bạch chính là một phen tâm lý của bọn hắn.
Đồng thời đây cũng là nguyên nhân mà rất nhiều trưởng lão tông phái ghét Lâm Hi, biết rõ ràng sai là ở đám người Tiết Đạo Quang nhưng như cũ đối với bọn họ như cũ vẫn có đồng tình.
Nói cho cùng, hơi hai mươi tên đệ tử chân truyền bao gồm Tiên Hoàng thâm niên, thế lực như vậy tuyệt đối không phải là có cũng được mà không có cũng chẳng sao, nhưng hi sinh rồi. Chỉ sự Lâm Hi chiếm lý nhưng người cũng đã giết quá nhiều rồi, đã ảnh hưởng đến thực lực tông phái.
Chấp Pháp trưởng lão nhíu nhíu mày, cảm thấy khác thường trên tràng.
- Tống Huyền Bạch, thị phi đúng sai tự có công luận, còn chưa tới phiên ngươi tới phân trần. Chuyện này ta tin tưởng Chưởng giáo nơi đó tự có xử trí.
Chấp Pháp trưởng lão dứt lời ngồi xuống, không hề nói gì nữa.
Tranh luận trên đầu lưỡi chỉ có thể chiếm được tiện nghi nhất thời nhưng không giải quyết được vấn đề, Chấp Pháp trưởng lão biết rõ thấy tốt liền thu, nắm giữ từng phân đạo lý.
Việc cấp bách vẫn là phải làm rõ cặn kẽ tình huống của chuyện này.
Một bên khác, Tống Huyền Bạch tức giận hư một tiếng, cũng phất tay áo ngồi xuống.
Hai người cách thiết bàn tương đối xa, nhưng không người nào nhìn người nào.
Chấp Pháp trưởng lão mặc dù ở bên trong tông không kéo bè kết phái, nhưng mấy ngàn năm vẫn là ít nhiều nhận thức được mấy người. Từ trong miệng mấy trưởng lão trung lập, Chấp Pháp trưởng lão rốt cuộc biết chân tướng sự tình.
Trong căn cứ tông phái, chân truyền đệ tử đông đảo. Mặc dù không có ai biết quá trình chiến đấu cặn kẽ nhưng sự tình đại thể vẫn còn ở đó, Tiết Đạo Quang cùng hơn hai mươi tên chân truyền đệ tử bị Lâm Hi giết chết, thây ngã khắp nơi, tử trạng thê thảm!
Sau khi Chấp Pháp trưởng lão nghe xong trong lòng một phen kinh hãi sâu sắc, cũng không biết là nên vui hay nên buồn. Từ trong không gian bảo tàng của Vạn Thú đại đế đi ra, hai người cũng bị trọng thương phải tìm kiếm địa phương chữa thương.
Ma khí trong Địa Ngục đại thế giới quá nặng, không thích hợp chữa thương. Đây cũng là nguyên nhân mà hắn và Ma Kiếm trưởng lão không đúng hẹn tiến về căn cứ tông phái gặp Lâm Hi.
Không nghĩ tới chính là một cái 'quyết định' nhìn như không quan trọng gì ở chỗ này, chỉ là so với Lâm Hi trước sau muộn đi vài ngày cuối cùng lại có thể dẫn phát ra kịch biến như thế.
- Ai!
Chấp Pháp trưởng lão thở dài một tiếng, trong lòng buồn bã:
- Đây là số mệnh a!
Nếu như hắn và Ma Kiếm trưởng lão cùng nhau trước tiên tiến về căn cứ tông phái, nếu như bọn họ không bị thương nói không chừng đám người Tiết Đạo Quang ít nhiều kiêng kỵ thân phận của bọn họ, sẽ không đem chuyện này làm đến quá tuyệt, khiến cho song phương không còn chỗ nghịch chuyển.
Song điều này cũng vẻn vẹn chỉ là một loại khả năng, một loại khả năng khác lớn hơn nữa có thể là cho dù hắn và Ma Kiếm trưởng lão đến nơi này cũng căn bản không làm nên chuyện gì, không ảnh hưởng được cái gì.
Tiên Đạo thất trọng Tiên Hoàng, tu vi so với trưởng lão như hắn còn cao hơn, căn bản không cần thiết nhìn sắc mặt của hai người. Địa vị của Tiết Đạo Quang đã không ở dưới bọn hắn, chỉ là càng cao hơn, coi như là xuất thủ với bọn hắn, chỉ cần không có giết chết thì bọn hắn cũng không làm được gì gã rồi.
Song trận đồ sát thảm liệt này vẫn ra ngoài lý giải của Chấp Pháp trưởng lão đối với Lâm Hi.
- Hắn đây là muốn đập nồi dìm thuyền a!
Trong lòng Chấp Pháp trưởng lão thở dài một tiếng. Mặc dù trong cả tin tức, bộ phận liên quan đến Lâm Hi rất ít nhưng mà Chấp Pháp trưởng lão vẫn có thể từ trong hành động của Lâm Hi thấy được quyết tâm của hắn, --- Thần tử cùng với người đi theo liên tục không ngừng chèn ép cùng ám hại, chân chính khơi dậy sát cơ cùng lửa giận ở chỗ sâu nhất của hắn.
Từ một khắc Tiết Đạo Quang ngã xuống liền ý nghĩa Lâm Hi thu hồi một chút nhân từ nương tay cuối cùng rồi, hoàn toàn thay đổi phong cách hành sự, từ nay về sau chỉ còn lại là lấy tàn nhẫn đối tàn nhẫn, lấy quả quyết đối quả quyết, thăng cấp đối kháng!
Giữa Lâm Hi cùng với Thần tử và người đi theo Thần tử lại không có một chút che giấu nào nữa, triệt triệt để để quyết liệt!
Đối với loại chuyển biến này của Lâm Hi, trong lòng Chấp Pháp trưởng lão ngũ vị tạp trần, không thể nói là cảm giác gì, một phương diện có chút tự hào, một phương diện khác cũng có lo lắng thật sâu.
- Tiểu tử thúi này... Lại đã tấn thăng đến Tiên Hoàng cảnh rồi!
Trong lòng Chấp Pháp trưởng lão một mảnh vui mừng, đây có thể nói là một tin tức ở bên trong để cho hắn cảm thấy phấn chấn. Không cần suy nghĩ nhiều hắn cũng có thể đoán được, chuyện này hơn phân nửa có liên quan đến nguyên thần của Vạn Thú đại đế.
Lâm Hi mặc dù làm xuống 'Đại án' như vậy nhưng dù sao cũng không phải là mãng phu, Tiên Hoàng cảnh ở trong tiên đạo tông phái có quá nhiều ý nghĩa rồi.
Cùng là Tiên Hoàng, Tiết Đạo Quang đã chết, Lâm Hi lại còn sống!
Sự thật này hết sức quan trọng!
Chấp Pháp trưởng lão bình tĩnh lại, hỏi thăm rất nhiều, lại cặn kẽ xem xét pháp phù tình báo sưu tập được. Đám người Hải Thánh Vương, Khí Thánh Vương cùng Bạch Nguyên bị bắt, bao gồm Thượng Quan Dao Tuyết bị giam lỏng, ở lúc ban đầu chuyện phát sinh, Tiết Đạo Quang căn bản là không muốn dấu diếm, vì vậy người nhìn thấy rất nhiều.
Khi thấy đoạn tài liệu này Chấp Pháp trưởng lão nhắm mắt lại trở về chỗ cũ, trong chốc lát trong đầu hiện lên rất nhiều ý niệm, cũng đã biết tiền căn hậu quả của cả chuyện này.
Lại mở mắt ra, ánh mắt của Chấp Pháp trưởng lão sáng ngời rất nhiều, hắn biết chính mình tiếp theo phải ứng đối như thế nào rồi.