- Lâm sư huynh, ngươi đã luyện hóa pháp khí này rồi sao?

- Lâm sư huynh, ngươi sẽ không phải là muốn bỏ chúng ta vào đó đấy chứ?

Vài tên đệ tử cao tầng Tiên La Phái vây quanh Lâm Hi nói. Thần Tiêu Tông và Tiên La Phái kết minh, Lâm Hi lại ngàn dặm xa xôi chạy đến cứu bọn họ, trong khoảng thời gian này, mọi người đều thân cận với Lâm Hi hơn rất nhiều.

- Ân. Đây là biện pháp tốt tốt nhất hiện giờ.

Lâm Hi gật đầu cười.

"Thứ Nguyên Tiểu Tiên Đại" có thể chứa vật, nhưng không thể chứa người. "Tiểu Động Thiên Pháp Khí" lại có thể chứa người lẫn vật. Chỉ cần giấu mọi người vào trong "Tiểu Động Thiên Pháp Khí" thì việc rời khỏi không gian "Tiên La chi nhận" căn bản không có vấn đề gì.

- Phương pháp này không tệ. 

- Ta còn chưa bao giờ có thứ này a.

Vượt ngoài ý định, đối với bị chứa vào tiểu động thiên, mọi người chẳng những không phản cảm, phản đối, ngược lại còn có một loại cảm giác kích động. Tô Tự, Tôn Vĩ Tín đều là chân truyền đệ tử, nhưng loại "Tiểu Động Thiên Pháp Khí" có thể xuyên thẳng qua không gian này bọn hắn cũng không có.

Ngay cả Tô Tự và Tôn Vĩ Tín đều là thế, chớ đừng nói chi đến những người khác.

Đối với Tiểu Động Thiên Pháp Khí của Lâm Hi, trong lòng mọi người rất hiếu kỳ.

Đương nhiên, cũng không phải là mỗi người đều thế, trong mọi người, dùng Thánh Vương cấp là lạnh nhạt, trấn định nhất, nhưng những Thánh Vương của Tiên La Phái này liếc nhìn nhau, không thể không thừa nhận, ở nơi có yêu ma Tiên Đạo Cảnh hoành hành thế này, phương pháp của Lâm Hi quả thực là bảo đảm nhất.

- Lâm Hi này, thật sự không đơn giản!

Tôn Vĩ Tín và Công Thâu Mộ Long nhìn Tiểu Động Thiên Pháp Khí trong tay Lâm Hi, trong mắt hiện lên một đạo hào quang cực kỳ hâm mộ. Vấn đề vẫn một mực nghẹn trong nội tâm mọi người không thể giải quyết cứ như vậy bị một kiện "Tiểu Động Thiên Pháp Khí" của Lâm Hi giải quyết dễ dàng.

Tình huống trước mắt này, mọi người hiển nhiên rất nhanh đã thống nhất phương thức rời khỏi "Tiên La chi nhận". Chuẩn bị mượn nhờ "Tiểu Động Thiên Pháp Khí" của Lâm Hi để rời đi.

- Sư huynh, cám ơn ngươi.

Mọi người nhao nhao hướng Lâm Hi xin lỗi.

Lâm Hi chỉ cười cười.

Bên phía đường hành lang, Tô Tự nhẹ thở ra thật dài, những sư huynh đệ đồng môn này xem như đã bảo vệ được. Bất quá, xoay chuyển ánh mắt, lúc đảo qua "Lạc Anh Tiên Tử" ở một bên, Tô Tự giật mình, tựa hồ nghĩ tới điều gì đó, lông mày lập tức nhíu lại.

Mắt thấy vấn đề của mọi người đã được giải quyết, nhưng còn có một người, lại bị mọi người không để ý đến. Đó chính là Lạc Anh Tiên Tử".

Nàng hiện giờ luyện hóa "Yêu ma huyết nhục" trong cơ thể, nguyên khí đại thương còn chưa khôi phục. Tuy rằng là "Chân truyền đệ tử", nhưng lại không hề có lực chiến đấu.

Tiểu tử này rốt cuộc nghĩ thế nào thế? Đã quên mất Lạc Anh sư muội hay sao? Hoặc là, hắn chuẩn bị coi Lạc Anh sư muội giống như những người khác, cất vào "Tiểu Động Thiên Pháp Khí" mang đi sao?

Chân truyền đệ tử cũng cần thể diện đấy, hắn chẳng lẽ không cân nhắc qua điểm này sao?

Tô Tự mày nhăn lại, thần sắc trên mặt cũng không được tốt lắm.

Bá bá!

Tô Tự sải bước, trong lúc trong lòng mọi người vui sướng, nghị luận nhao nhao liền lặng lẽ đi đến bên người Lạc Anh Tiên Tử. Có chút do dự một chút, liếc qua Lâm Hi ở bên cạnh, Tô Tự khẻ nhếch cặp môi đỏ mọng, rất nhanh nói vài câu.

- Sư tỷ...

Lạc Anh Tiên Tử cũng không biết đã nghe được gì, ngẩng đầu lên, khẽ cáu vài câu, lỗ tai đều đỏ bừng lên, ngay cả chiếc cổ tuyết trắng như thiên nga cũng phủ lên một tầng đỏ bừng.

- Ngươi nha đầu kia...

Tô Tự lắc đầu, nhẹ mắng vài câu, sau đó bờ môi khẻ nhếch, lại dùng "Truyền âm nhập mật" nói vài câu.

Lạc Anh Tiên Tử cúi đầu, chỉ lắc đầu, trên cổ đỏ hơn.

Lạc Anh Tiên Tử vốn cũng không phải loại tính cách dễ ngượng ngùng, chỉ là không biết Tô Tự nói gì với nàng khiến cho với tính cách của nàng cũng không chịu nổi như thế.

- Ngươi nha đầu kia, có cái gì? Nếu ngươi không nói, ta sẽ đến nói thay ngươi.

Tô Tự trừng Lạc Anh Tiên Tử, lấy ra tư thế sư tỷ. Nàng dù sao thời gian bước vào Tiên Đạo Cảnh cũng sớm hơn Lạc Anh Tiên Tử nhiều. Mà Lạc Anh Tiên Tử cũng chỉ mới trở thành "Chân truyền đệ tử" gần đây thôi.

Lạc Anh Tiên Tử mắt nhìn bộ dạng tức giận của Tô Tự, do dự một chút, rốt cục nhẹ gật đầu.

- Hắc hắc, như thế còn được.

Tô Tự lúc này mới lộ ra vẻ tươi cười.

- Tiểu tử, ngươi theo ta tới đây một chút.

Trong náo nhiệt, Tô Tự vươn tay chỉ chỉ Lâm Hi.

- À?

Lâm Hi khẽ giật mình, kịp phản ứng:

- Sư tỷ, ngươi gọi ta.

- Không phải ta, còn có thể là ai. Ngươi đi theo ta.

Tô Tự trừng Lâm Hi, một tay lôi kéo Lạc Anh Tiên Tử, cũng không quay đầu lại, trực tiếp đi vào sâu trong sơn động.

Lâm Hi giật mình, vẻ mặt không hiểu thấu, bất quá vẫn đi theo cùng.

Tôn Vĩ Tín và Bạch Phục chú ý tới một màn này, bất quá lại không nói gì, rất nhanh liền quay đầu lại.

- Lâm Hi, những chuyện ngươi làm, ngươi có phụ trách không?

Sâu trong sơn động, sau nặc tức cấm chế, câu đầu tiên của Tô Tự đã dọa Lâm Hi nhảy dựng.

- Tô sư tỷ, ngươi đang nói gì đấy?

Lâm Hi nói.

- Hừ! Ta hỏi ngươi, thánh khí của Quang Minh Đại Thế Giới có phải là của ngươi không?

Tô Tự nói.

- Là của ta. Nhưng ta không phải dùng để thay Lạc Anh sư tỷ luyện hóa yêu ma huyết nhục sao?

Lâm Hi nói.

- Hừ! Đừng nói nhiều như vậy. Ta hỏi ngươi, tất nhiên thánh khí kia là của ngươi, vậy thương thế tăng thêm trên nguời Lạc Anh sư muội ngươi có phải nên chịu trách nhiệm không?

Tô Tự nổi giận đùng đùng nói.

- Cái này...

Lâm Hi giật mình, nhìn thoáng qua Lạc Anh Tiên Tử, chỉ thấy nàng cúi thấp đầu, nhìn không ra biểu lộ trên mặt, chỉ lộ ra một đoạn cổ trắng đỏ bừng.

- Sư tỷ nếu nói như vậy, ta thừa nhận. Bất quá, thương thế này qua một ít thời gian nữa sẽ dần tốt hơn.

Lâm Hi nói.

- Tốt? ! Ngươi nghĩ sẽ tốt lên, nhưng ngươi có nghĩ tới như vậy sẽ tăng thêm tổn thương cho Thuần Dương chi thể của nàng không. Nếu như bị thương thời gian dài, không thể chữa trị Thuần Dương chi thể, như vậy sẽ ảnh hưởng đến tiềm năng Tiên Đạo của nàng về sau. Thành tựu tương lai không chừng sẽ dừng lại như vậy, cuối cùng vô duyên với Vô Thượng Tiên Đạo.

Tô Tự lạnh lùng nói.

Dọa!

Lâm Hi lại càng hoảng sợ. Hắn chỉ muốn thay Lạc Anh Tiên Tử luyện hóa đoàn "Yêu ma huyết nhục" kia trong cơ thể, giúp nàng khôi phục công lực, nhưng căn bản không ngờ tới chuyện này.

"Tiên Đạo tiềm lực", đây quả thật là một vấn đề không thể không cân nhắc. Cái này trực tiếp ảnh hưởng đến một người trên Tiên Đạo chi đồ tương lai có thể có bao nhiêu thành tựu. Như Lý Tranh Phong ở Tiên La tấn chức đại điển lấy ra "Ngũ phủ lục phủ đan", chính là thứ có thể gia tăng tiềm lực tu sĩ.

Loại vật này sẽ không lập tức đề cao thực lực của ngươi, nhưng quả thật là thiên kim khó cầu.

Loại vật này, người bình thường trừ phi cố ý, nếu không căn bản sẽ không nghĩ tới.

Trải nghiệm đọc truyện tuyệt vời trên ứng dụng TYT

Download on the App Store Tải nội dung trên Google Play