Trình độ chân khí cường hoành của Lâm Hi đã vượt qua tưởng tượng của bọn hắn.

Ngay cả Công Thâu Mộ Long mâu thuẫn với Lâm Hi cũng kinh nghi bất định, không thể tin được nhìn Lâm Hi. Chân khí hùng hậu như thế, cho dù hắn cũng không làm được.

- Chẳng lẽ hắn nói là sự thật? Đám chân truyền đệ tử ở Dục Huyết Chi Hoàng thật sự là nhờ hắn mới đoạt lại được Dục Huyết Chi Hoàng sao?

Công Thâu Mộ Long trong đầu không kìm được hiện lên lời Lâm Hi từng nói trước kia. Đối với lời của Lâm Hi, hắn vốn xì mũi coi thường, nhưng hiện giờ lại không thể không cân nhắc tính chân thật trong đó.

Nếu như dựa theo biểu hiện của Lâm Hi, chỉ sợ Lâm Hi thật sự có khả năng dùng lực lượng cá nhân, ngăn cơn sóng dữ, trợ giúp toàn bộ "Chân truyền đệ tử" ở Dục Huyết Chi Hoàn.

Chỉ là Công Thâu Mộ Long vẫn còn có chút không quá tin tưởng, -- một người làm sao có năng lượng lớn như vậy được.

So với vẻ kinh nghi bất định của Công Thâu Mộ Long thì Tôn Vĩ Tín lại cực kỳ vui vẻ.

Hắn căn bản không trông cậy vào Lâm Hi có thể giúp được bao nhiêu, có thể giúp một hai sư đệ tử muội Luyện Khí Cảnh bổ sung chút chân khí đã coi như không tệ rồi. Nhưng biểu hiện của Lâm Hi lại vượt xa dự liệu của hắn. Ước chừng hai canh giờ sau, Lâm Hi mở mắt ra, chậm rãi thu công. Bốn phía đều là đám đệ tử Tiên La Phái, đều cảm kích nhìn hắn.

- Sư huynh, đa tạ.

- Lâm sư huynh, cám ơn ngươi.

- Cảm ơn, Lâm sư huynh.

... Mọi người nhao nhao cảm kích nói.

Hiện giờ, phàm là chân truyền đệ tử trở xuống, Lâm Hi cơ hồ đều đã bổ đầy chân khí cho bọn hắn rồi, hơn nữa còn đạt đến đỉnh phong.

- Chỗ ta có ít đan dược, an dưỡng một chút thì cũng không sai biệt lắm.

Lâm Hi tâm niệm vừa động, "Thứ Nguyên Tiểu Tiên Đại" mở ra, từng hạt đan dược màu xanh tản ra mùi thuốc nồng đậm bồng bềnh trong lòng bàn tay Lâm Hi.

Bá!

Lâm Hi bàn tay bung ra, những đan dược chữa thương này liền phân thành một cổ, tán đến trong tay mọi người.

- Đa tạ sư huynh.

Mọi người lớn tiếng nói.

Không còn có con tin nghi, Thần Tiêu Tông vì cái gì chỉ phái một người đến giúp bọn hắn rồi. Tuy rằng chỉ có một người, nhưng đã đầy đủ rồi.

- Vị sư huynh này, xưng hô như thế nào?

Lâm Hi mở rộng bước chân, đi tới bên cạnh "Tôn Vĩ Tín".

- Tôn Vĩ Tín, ngươi gọi ta Tôn sư huynh đi, Ta đại biểu Công Thâu sư đệ hướng ngươi xin lỗi, chuyện vừa rồi, đã thất lễ rồi.

Tôn Vĩ Tín nói. Trông thấy biểu hiện của Lâm Hi, hắn cũng biết lúc nãy đã quá phận rồi.

- Tôn sư huynh, ta đến giúp ngươi bổ sung chân khí a.

Lâm Hi cố ý không để ý đến lời Tôn Vĩ Tín, nói thẳng.

- Ha ha, vậy làm phiền rồi. Bất quá, chân khí bình thường chỉ sợ vô đụng đối với chân truyền đệ tử chúng ta.

Tôn Vĩ Tín thiện ý nói.

"Chân truyền đệ tử" Tiên Đạo Cảnh đều là Thuần Dương chi thể, chỉ có thể tiếp nhận chân khí phẩm chất cực cao, đan dược như Tiên La Đan dù có dùng vào, chẳng những không bổ sung được chân khí, ngược lại sẽ ô nhiễm đến thể chất của "Thuần Dương chi thể".

- Hữu dụng hay không. Tôn sư huynh thử xem sẽ biết. Truyện được copy tại TruyệnFULL.vn

Lâm Hi cũng không nhiều lời, bàn tay vỗ, trực tiếp truyền "Thái Cổ Long Cương" qua.

- Chân khí thật cao cấp!

"Thái Cổ Long Cương" của Lâm Hi vừa truyền qua, Tôn Vĩ Tín liền lắp bắp kinh hãi.

Cổ năng lượng này xác thực không bằng "Thuần Dương tiên khí", nhưng phẩm chất cũng cực cao, hoàn toàn có thể lợi dụng.

Càng đáng ngưỡng mộ chính là, bên trong không có tạp chất gì, phi thường tinh khiết, sẽ không ô nhiễm "Thuần Dương chi thể" của mình.

Ti!

Từng đợt hơi bay lên trời, bao phủ quanh thân. Thân hình Tôn Vĩ Tín nhanh chóng biến mất trong đó, như ẩn như hiện. Khí tức trên người như diều gặp gió, thời gian dần qua càng ngày càng lớn mạnh.

Thời gian chân khí bại thiếu thật sự quá dài, đối với Luyện Khí sĩ mà nói, rất khó tưởng tượng tình huống chân khí ở vào trạng thái khô kiệt trường kỳ.

Lâm Hi chuyển vận tới "Thái Cổ Long Cương" khiến Tôn Vĩ Tín cảm giác sảng khoái đầm đìa, rất lâu không đã không thoải mái như vậy rồi.

- Lôi Thánh Vương này, thật là không thể dùng lẽ thường đo lường được ah.

Tôn Vĩ Tín thầm nghĩ, rất nhanh đắm chìm vào trong tu luyện.

Một bên, sắc mặt Công Thâu Mộ Long lúc trắng lúc đen, nhìn Lâm Hi trợ giúp Tôn Vĩ Tín bổ sung chân khí, nhớ tới Lâm Hi nói tuyệt không giúp hắn, sắc mặt lập tức trở nên càng thêm đặc sắc.

Thời gian cũng không lâu, mấy canh giờ sau, Tôn Vĩ Tín công lực khôi phục, tinh thần rạng rỡ, từ trên mặt đất nhảy dựng lên:

- Lâm sư đệ, đa tạ rồi.

- Sư huynh không cần phải khách khí. Đây là liệu thương dược của Thần Tiêu Tông chúng ta, có thể tiêu trừ bách bệnh, sư huynh cầm lấy luyện hóa đi!

Lâm Hi từ trong Thứ Nguyên Tiểu Tiên Đại xuất ra một hạt đan dược bích sắc chừng quả trứng bồ câu, đưa tới nói.

- Đa tạ.

Tôn Vĩ Tín nhẹ gật đầu, nhận lấy đan dược.

Lúc này, trong sơn động, hai ba mươi người, ngoại trừ Công Thâu Mộ Long ra thì công lực đều đã phục hồi. Bất quá, mọi người ai cũng không nói gì, hào khí có chút là lạ.

Một đám Hư Tiên, Đạo Quả, Thánh Vương, thỉnh thoảng liếc mắt về phía Công Thâu Mộ Long, đáy mắt hiện lên từng đạo phức tạp.

Công Thâu Mộ Long là "Chân truyền đệ tử" của Tiên La Phái, là "Sư huynh" của bọn hắn, theo đạo lý có lẽ ưu tiên đối đãi. Nhưng hết lần này tới lần khác hắn lại là người duy nhất chân khí hao tổn tính đến hiện giờ.

Chỉ tiếc lúc trước hắn đắc tội "Lâm Hi", ngôn từ quá ác, huyên náo đến người ta căn bản không muốn giúp hắn. Mà hết lần này tới lần khác Lâm Hi lại là đệ tử Thần Tiêu, không chịu bọn hắn quản lý. Giúp bọn hắn là tình nghĩa, không giúp cũng không ai nói được gì.

- Lâm, Lâm sư huynh..., cái kia...

Một nữ đệ tử Tiên La Phái vụng trộm nhìn thoáng qua Công Thâu Mộ Long, trong miệng chi chi ngô ngô, tựa hồ muốn nói gì đó.

- Hừ!

Lâm Hi tâm như gương sáng, chỉ hừ lạnh một tiếng, nữ đệ tử Tiên La Phái kia toàn thân run lên, lại càng hoảng sợ, lập tức không dám nói gì nữa.

"Công Thâu Mộ Long" và vị "Lôi Thánh Vương" của Thần Tiêu Tông này trước kia huyên náo một trận, công bằng mà nói, mọi người cũng hiểu được lời "Công Thâu Mộ Long" nói trước kia chút quá mức, cái gì mà bảo Tiên La Phái và Thần Tiêu Tông đoạn tuyệt liên minh, đầu nhập vào Thái Nguyên Cung? Đây là chuyện có thể nói tùy tiện sao? Còn liên lụy đến Lạc Anh Tiên Tử nữa!

Tượng đất cũng có ba phần tính tình, vị Lâm sư huynh Thần Tiêu Tông này không tức giận mới là lạ. Chỉ là thân là đệ tử Tiên La Phái, lại là sư đệ sư muội, bọn hắn cũng không nên nói sư huynh cái gì.

- Lâm sư đệ.

Tôn Vĩ Tín do dự một chút, tiến lên hai bước, thấp giọng năn nỉ nói:

- Có thể xem mặt mũi ta mà giúp Công Thâu sư đệ một phen không. Hắn cũng không có ý gì, hơn nữa chúng ta lần này muốn rời khỏi vị diện chinh chiến chi địa, không thể thiếu được lực lượng của hắn.

Tôn Vĩ Tín là "Chân truyền đệ tử", luận thân phận cao hơn Lâm Hi nhiều. Như vì đại cục nên cũng không thể không cúi đầu xin Lâm Hi giúp đỡ.

Trải nghiệm đọc truyện tuyệt vời trên ứng dụng TYT

Download on the App Store Tải nội dung trên Google Play