Đây cũng là nguyên nhân vì sao lúc chạy trốn hắn vẫn luôn bảo vệ tên kia.

Bạch Hoài Chỉ giết hắn, kỳ thật chính là trừng phat. Chỉ là, hắn đã làm mất "Kim liên tử" nên không thể làm gì.

- Ngoài ra..., ta có việc hỏi ngươi!

Bạch Hoài Chỉ nói.

Cổ tay của nàng chấn động, tất cả huyết thủy lập tức đều bốc hơi, lại trở nên trắng nõn không tỳ vết.

- Vâng, Thánh nữ.

Ân Thái Cảnh đứng dậy.

- Tên đệ tử Tiên Đạo kia đến cùng là người nào, ta biết rõ các ngươi trước kia lấy qua cái gì. Nói cho ta biết tất cả tư liệu về hắn.

Bạch Hoài Chỉ lạnh lùng nói, trong mắt đẹp, một đám sát cơ huyết hồng xẹt qua.

"Tà Mị đại pháp" có thể chiếu lại chuyện đã xảy ra trên phạm vi lớn, nhưng chỉ có hình không có tiếng. Có nhiều thứ, vẫn phải hỏi Ân Thái Cảnh.

- Tên đệ tử Tiên Đạo kia gọi Lâm Hi, là đệ tử Thần Tiêu Tông, phong hào Lôi Thánh Vương!...

Ân Thái Cảnh nói ra mọi chuyện mà mình biết. Tuy rằng đang trong nỗi đau mất con, nhưng đối với Lâm Hi, hắn cũng rất phẫn hận. Nếu không phải "Kim liên tử" bị đoạt mất, sao lại có loại chuyện này chứ.

Bạch Hoài Chỉ yên lặng nghe, không nói một lời, sắc mặt âm trầm đáng sợ.

Lâm Hi đem pháp phù lấy ra, lại cũng không có rời tay.

Hoa quang trên pháp phù toát ra, đầu phù chỉ thị phương hướng vô cùng kỳ quái, không phải là phương hướng trung tâm căn cứ thời không, mà là vị trí phía tây bắc căn cứ thời không.

- Bọn họ rời đi căn cứ thời không!

Trong lòng Lâm Hi chấn động.

Cái pháp phù này là do Chấp Pháp trưởng lão Hình Tuấn Thần đích thân luyện chế, có thể cảm ứng được phương vị của tất cả đệ tử Chấp Pháp điện nhất mạch. Phương hướng mà nó chỉ thị tuyệt đối sẽ không sai.

Lâm Hi vốn là cho rằng còn phải phí một phen thủ cước, hoặc là bọn họ đã rời đi, tiến vào những không gian khác. Không nghĩ tới một bước tiến vào nơi này liền cảm ứng được vị trí của bọn hắn.

Ở chỗ này, pháp phù là không thể phát, sẽ dẫn khởi đến sự chú ý của địa ngục yêu ma, nếu như những địa ngục Ma tướng, Ma vương kia dọc theo pháp phù đuổi theo, vậy thì phiền toái.

- Ta phải tự mình đi qua một chuyến.

Lâm Hi thầm nghĩ trong lòng.

Vị trí của đệ tử chân truyền Thần Tiêu tông ở phía tây bắc, cũng không cần đi qua căn cứ thời không, càng không cần xuyên qua nhóm lớn ác ma, đây cũng là đại hạnh trong bất hạnh.

- Chủ nhân, cẩn thận có ác ma tới đây.

Thanh âm của Tạp Mễ Lạp đột nhiên vang lên trong đầu Lâm Hi.

- Ừ.

Lâm Hi ngẩng đầu lên, chỉ thấy một đầu Ác ma đại lĩnh chủ tuần tra đang dẫn theo một nhóm ác ma tướng mạo hung ác, đầy mặt dữ tợn hướng chính mình lao đến.

Mà những địa phương khác, tất cả ác ma lớn nhỏ cũng chú ý tới chính mình, nhìn qua.

- Ngươi, chính là ngươi, xuống đây! Ngươi rốt cuộc có lai lịch gì, báo tên ra? Còn có, trên tay của ngươi tại sao lại có pháp phù của nhân loại?

Ác ma đại lĩnh chủ có thực lực sánh ngang Nhất quả Thánh Vương kia vẻ mặt cảnh giác cùng hoài nghi nhìn Lâm Hi, một bộ tùy thời muốn động thủ.

- Gia hỏa này ngược lại là có chút kiến thức, còn biết cái ở trên tay ta chính là pháp phù.

Lâm Hi thầm nghĩ trong lòng.

Hắn chỉ lo nhìn cái pháp phù này, ngược lại đã quên hoa quang do vật này phát ra sẽ hấp dẫn sự chú ý cùng hoài nghi của đám ác ma này. Dù sao cao đẳng ác ma cùng người trong tiên đạo còn là có một chút tiếp xúc.

- Pháp phù là của nhân loại chết ở trên tay ta, đương nhiên là giết được một tên nhân loại mà có được.

Lâm Hi lạnh lùng liếc nhìn tên ác ma tiến lên chất vấn kia, hắn cố ý đổi tiếng nói, khiến cho chính mình nghe tới cũng không quá giống nhân loại, đồng thời nói:

- Về phần, ta là thân phận gì còn chưa tới phiên ngươi chất vấn.

Bá!

Thanh âm chư dứt, Lâm Hi một kiếm giết qua, A tu la ma khí cuồn cuộn thay thế Thái Bạch kiếm khí, 'nhân mã hợp nhất', một kiếm liền xẹt qua cổ của tên Ác ma đại lĩnh chủ này, dừng lại ở phía sau hắn.

- Khanh khách...

Tên Ác ma đại lĩnh chủ cao hơn một trượng đứng ở nơi đó, mắt mở thật to, cổ họng khanh khách rung động, sắc mặt nhanh chóng xám xịt.

- Xoạt!

Một cỗ huyết tuyền phóng lên cao, một cái đầu lâu to lớn rầm một tiếng lăn trên mặt đất, khởi lên một trận bụi bặm, mà thi thể không đầu kia còn đứng ở nơi đó không hề nhúc nhích.

- Kiếm thật nhanh a!...

Trong đầu lướt qua ý nghĩ này, ý thức của tên Ác ma đại lĩnh chủ này liền chìm vào trong hắc ám vô tận.

Oanh!

Ác ma ở chung quanh nhất thời xôn xao một mảnh, mấy tên cao đẳng ác ma ở gần đó lại càng loạng choạng liên tục lui về phía sau, ánh mắt nhìn về phía Lâm Hi tràn đầy hoảng sợ.

Đường đường là Ác ma đại lĩnh chủ ở trước mặt Lâm Hi lại giống như gà đất chó sành, một kiếm liền chém đầu, ngay cả phản kháng cũng không làm được. Thực lực cường đại như vậy làm sao bọn họ có thể chống lại.

- Hiện tại còn có người chất vấn thân phận của ta sao?

Lâm Hi thản nhiên nói.

Ánh mắt của hắn quét qua, từng tên ác ma rối rít sợ hãi cúi đầu xuống, không dám tiếp xúc với ánh mắt của hắn. Ác ma thế giới nhược nhục cường thực, so sánh với loài người còn muốn lợi hại hơn.

Lâm Hi một kiếm giết chết đầu Ác ma đại lĩnh chủ kia, cảm giác đầu tiên của những ác ma khác không phải là tức giận cùng trả thù, mà là run rẩy cùng sợ hãi.

Một bộ thủ pháp này Lâm Hi một đường tới đây đã dùng qua rất nhiều lần rồi, trăm lần trúng cả trăm.

Lân phiến của Ma Long cộng thêm ma khí của A tu la, hắn một bộ ngụy trang tới đây đã lừa gạt không ít ác ma rồi. Vốn là ánh mắt của hắn còn là có một sơ hở, dù sao con ngươi của nhân loại là không đồng dạng với con ngươi của ác ma.

Nhưng mà Lâm Hi trực tiếp vận khởi 'thụ đồng' của Hoàng kim Thánh Long, ác ma nhìn tới rối rít sợ hãi.

- Hừ! Mau tránh ra!

Lâm Hi cười lạnh một tiếng, chúng ma rốt rít thối lui, không có một người dám lên phía trước chặn lại.

- Giá!

Lâm Hi thúc vào bụng ngựa, chỉ nghe một tiếng trường ngâm như long, Tứ Cực Đại Uyển tung người mà ra, ngay lập tức biến mất không thấy gì nữa.

Một đường đi qua, Lâm Hi cơ hồ là vòng một vòng lớn, tận lực tránh khỏi địa phương mà yêu ma Tiên Đạo cảnh thường lui tới, từng đạo trùng thiên ma khí hủy thiên diệt địa giống như phong yên hỏa trụ hạo hạo đãng đãng hoành quán thiên địa.

Khí tức cường liệt kia khiến người ta nhìn thấy mà kinh tâm.

- Khí tức thật cường đại a!...

Lâm Hi nói thầm. Một đường đi vòng qua cũng có một loại cảm giác giãy dụa ở bên bờ vực tử vong. Khí tức của những địa ngục yêu ma kia chỉ là ở rất xa cảm giác một chút cũng khiến cho người ta kinh tâm không dứt.

Lâm Hi để cho Tạp Mễ Lạp đem phân thân trải rộng đến toàn bộ chỗ sâu thương khung, một khi có động tĩnh, hắn cũng có thể kịp thời thoát thân. Cùng với loại đại yêu ma Tiên Đạo cảnh này chiến đấu, đó là không cần nghĩ, nhưng mà cưỡi Tứ Cực Đại Uyển chạy trốn vẫn là có thể. Chỉ là loại cảm giác này sợ rằng sẽ vô cùng không được tự nhiên.

Trải nghiệm đọc truyện tuyệt vời trên ứng dụng TYT

Download on the App Store Tải nội dung trên Google Play