Phong Phi Vân tự nhiên biết Tà Hoàng xuất thế, nhưng mà Bạch Như Tuyết lại cũng không biết chuyện này. Nàng hỏi với vẻ cự kì kinh ngạc:
- Tà Hoàng, chẳng lẽ ngươi nói đến Phong Hoàng đã mất tích gần hai ngàn năm ?
- Đúng là Phong Hoàng.
Nhắc tới hai chữ Phong Hoàng này, người Cản Thi Tử Minh Thi Động ai nấy đều khẽ biến sắc mặt.
Người bình thường, nếu như mất tích hai ngàn năm, khẳng định trên đời này đều không có bất cứ người nào còn nhớ rõ hắn. Nhưng mà uy danh của Tà Hoàng, dẫu hai ngàn năm trôi qua lại vẫn không tổn hại.
- Thì ra là Tà Hoàng Thiếu Chủ phái người chiếm đoạt Đệ Tam Điện Sâm La Điện.
Trong lòng Phong Phi Vân trầm tư, mười điện Sâm La Điện, mỗi một điện có thực lực đều không phải chuyện đùa. Coi như so ra còn kém Tứ Đại Môn Phiệt, nhưng mà cũng tuyệt đối so sánh một tòa Thiên Hầu phủ thì mạnh hơn nhiều lắm, chính là bá chủ trong tà đạo.
Thế lực của ba tòa tà điện cộng gộp vào, liền có khả năng sánh ngang với bất cứ một phiệt nào trong Tứ Đại Môn Phiệt. Hiện nay Tà Hoàng Thiếu Chủ dùng thế sét đánh không kịp bưng tai, liền đã chiếm đoạt năm điện trong đó. Hơn nữa ban đầu hắn đã khống chế Đệ Nhất Điện, nên trên thực tế, Tà Hoàng Thiếu Chủ đã nắm giữ sáu điện.
Bất cứ một phiệt nào trong Tứ Đại Môn Phiệt đều không thể so sánh với Sâm La Điện hiện nay.
Nếu như thật sự để cho Tà Hoàng Thiếu Chủ tập hợp Sâm La Thập Điện lại làm một, như vậy thế lực Sâm La Điện tuyệt đối so với Sâm La Điện trước đây lại càng cường đại hơn. Chỉ sợ đến lúc đó, ngay cả triều đình đều sẽ bị so sánh kém hơn.
- Nói như vậy Bích Tiên Tiên và mấy yêu nữ khác đều đã bị dẫn tới bản bộ Sâm La Điện.
Phong Phi Vân đối với mấy yêu nữ này thì tịnh không quan tâm, nhưng mà lại quan tâm Huyết Cấm Huyền Trạc trên người bọn họ.
- Chúng ta đi.
Phong Phi Vân lại bay lên trên lưng Đại Trùng Lân, Bạch Như Tuyết tự nhiên cũng lại đi theo. Đôi cánh trên lưng Đại Trùng Lân Lân vỗ mạnh tựa như một máy xay gió thật lớn, thân thể cao lớn cứ như thế bay vọt lên, phi thẳng vào trời cao.
Sau khi Phong Phi Vân rời đi, đám những lão già này của Tử Minh Thi Động liền đều thở phào một hơi, nhưng mà trên mặt bọn họ bỗng nhiên dâng lên một mảnh khí lạnh, chủ tâm giết người hiện ra trong mắt.
- Phong Phi Vân lại xuất hiện, việc này nhất định phải lập tức thông báo động chủ, tốt nhất trước khi hắn quay về Thần Đô thì chặn giết hắn.
- Đúng, hiện tại Phong Phi Vân mặc dù cường đại, nhưng mà tựa như vây cánh không gió, chỉ cần không có lực lượng Thần Vương phủ trong tay thì liền cũng không tính là gì. Tử Minh Thi Động ta có rất nhiều cường giả có khả năng giết hắn.
- Hắn khẳng định là đang tìm người nào đó của Đệ Tam Điện Sâm La Điện, hiện tại hẳn là đang tiến đến bản bộ Sâm La Điện, trên đường đi có vài chỗ nhất định đi qua, ở đó chắc chắn có thể giết chết hắn.
- Đi.
Thái Thượng trưởng lão Tử Minh Thi Động vội vàng sai người cất các bộ hài cốt đã tìm được vào quan tài đá, sau đó đoàn người liền lập tức rời khỏi thành Huyền Giải. Chúng chạy một mạch về hướng tây suốt cả đêm, phải mất thời gian ba ngày mới đi ra khỏi dãy núi Thiên Kỳ.
Bọn họ cũng không phải quay về phủ Tây Vực mà là đi vào trong một tòa tử vong đại thành ở bên rìa dãy núi Thiên Tề.
Tòa tử vong đại thành ở vào vị trí vùng ven Trung Hoàng Phủ, chính là vị trí tiếp giáp giữa các phủ Nam Thái, phủ Cổ Cương, Trung Hoàng Phủ. Nơi này chính là một vị trí chiến lược quan trọng. Động chủ của Tử Minh Thi Động tạm thời trang bị nơi này thành hành cung, biến thành một điểm chiếm cứ của Tử Minh Thi Động.
- Lỗ sư tổ, làm sao các ngài bị thương, còn có những người khác đâu?
Một đệ tử trẻ tuổi của Tử Minh Thi Động ra nghênh đón, đỡ lấy một ông lão bị thương nặng nhất.
Vị Thái Thượng trưởng lão thì trực tiếp đi vào một tòa đại cung Âm Khí dày đặc, bái kiến Tử Minh Động Chủ "Tử Minh Vương".
- Phong Phi Vân lại xuất hiện, mặc dù chỉ là một kẻ tiểu tốt, nhưng mà lại không thể không đề phòng.
Tử Minh Vương nằm ở trong một mảnh huyết đàm, lão đang tắm rửa tiên huyết. Những tiên huyết này giống như là những chiếc xúc tua, đang không ngừng hướng tới trong thân thể lão mà chui vào.
- Phong Phi Vân và Tử Minh Thi Động chúng ta có mối hận cũ. Năm đó Diêm Vương Hủ Huyết thiếu chút nữa lấy được tánh mạng của hắn. Hiện tại tu vi của hắn còn chưa đủ mạnh, có lẽ sẽ không ra tay đối với Tử Minh Thi Động chúng ta. Nhưng mà với thiên tư của hắn, không đầy ba mươi năm nữa thì nhất định sẽ bước vào hàng ngũ cường giả tuyệt đỉnh. Hơn nữa trong tay của hắn nắm giữ lực lượng của Thần Vương phủ, e rằng Tử Minh Thi Động chúng ta là người thứ nhất bị hắn lấy ra khai đao.
Tử Minh Vương hai mắt nhắm nghiền, trên mặt hiện lên một thoáng mỉm cười, hắn nói:
- Thần Vương phủ, sau ba mươi năm, chỉ sợ ngay cả Thần Tấn Vương Triều đều cũng không còn, làm sao có thể còn có Thần Vương phủ. Nhưng mà Phong Phi Vân đích thật là đại uy hiếp, nếu như loại bỏ được hắn thì sẽ đỡ được không ít phiền toái, Bổ Thiên.
Trong Đại cung nổi lên một cơn gió lạnh phần phật. Gió lạnh hội tụ thành một người nam nhân sắc mặt tái nhợt. Hắn liền đứng ở nơi đó, Âm Khí trên người cực thịnh, hắn nói:
- Tại hạ có mặt.
Vị Thái Thượng trưởng lão sau khi nhìn thấy nam nhân này, cảm giác toàn thân bỗng nhiên cực kì lạnh toát, như thể rơi vào trong hầm băng. Chẳng lẽ đây chính là đại đệ tử "Bổ Thiên" của động chủ.
Nam nhân này đứng ở chính giữa đại cung, cực kì cung kính đối với Tử Minh Vương, ống tay áo bên trái nhẹ nhàng tung bay, không ngờ hắn chỉ có một tay.
- Ngươi tế luyện Chiến Thi, đã đạt tới cảnh giới Thi Vương chứ ?
Tử Minh Vương hỏi.
Bổ Thiên máy móc gật đầu đáp:
- Đã sơ bộ đạt tới cảnh giới Thi Vương, chỉ là còn cần lấy chiến đấu để tôi luyện thì mới có thể thực sự có được chiến lực Thi Vương.
Bổ Thiên vung ống tay áo lên, từ bên ngoài đại cung lập tức chạy vào một người toàn thân phủ đầy lân phiến. Những lân phiến này đều là lấy Huyền Vũ thiết để chế luyện, thiết lập được hoa văn trận pháp. Chính là Bổ Thiên tự tay khảm từng phiến vào người nó, nên coi như là Linh Khí cũng không nhất thiết có thể đánh xuyên qua một tầng lân phiến này.
Kẻ phủ đầy lân phiến này hé miệng thét dài một tiếng, trong miệng đã sớm hư thối, Thi Khí bắt đầu khởi động.
- Hảo, hiện tại liền cho ngươi một cơ hội tôi luyện Thi Vương. Không phải là ngươi đã sớm nghĩ muốn đánh một trận nổi danh sao. Đi giết một người, là ngươi có thể nổi danh, hơn nữa tiếng tăm rung động thiên hạ.
Tử Minh Vương nói.
Bổ Thiên toàn thân đều là khí lạnh, vẻ mặt hắn vẫn rất bình tĩnh, hắn hỏi:
- Giết ai.
- Phong Phi Vân, Phong Phi Vân đang trên đường chạy đến bản bộ Sâm La Điện, hiện tại ngươi chặn đường giết hắn. Giết được hắn, tiếng tăm của ngươi so với hắn còn lớn hơn nữa.
Những lời Tử Minh Vương đã nói vẫn còn chưa nói xong, Bổ Thiên liền đã biến mất khỏi một tòa đại cung này. Một khối Thi Vương phủ đầy lân phiến kia, đương nhiên cũng đi theo phía sau hắn.
Trải nghiệm đọc truyện tuyệt vời trên ứng dụng TYT