- Một nam nhân khiếp đảm chính là nam nhân hèn nhát hơn bất cứ kẻ nào, bất kỳ nữ nhân nào cũng không thích.
Diêu Cát nói.
- Ta đi chiến với hắn một trận.
Hứa Phong nói.
- Uống một chén lại đi.
Diêu Cát cười ngọt ngào đưa chén rượu qua, gương mặt tuyệt mỹ của nàng càng ngày càng đẹp, làm cho Hứa Phong diệp càng ngày càng si mê, sắp mất đi hồn vía.
Trong lòng chỉ nghĩ nếu như có thể được nàng xem trọng, cho dù mất mạng thì như thế nào?
Hứa Phong hào tình vạn trượng uống cạn chén rượu, sau đó hắn như mũi tên lao thẳng xuống chiến đài, khiêu chiến Phong Phi Vân.
La Phù công chúa đứng trong linh vụ, chậm rãi đi ra, mặc trường bào sau lưng kéo theo quần áo màu vàng, mang trên mặt lụa mỏng màu vàng, trên người có long hoàng chi khí vờn quanh.
- Ngươi thật sự là một ma nữ, nếu ta là nam nhân, chỉ sợ đã bị ngươi hại chết.
Diêu Cát đứng bên ngoài ngọc diện thanh nhã tới cực điểm, cười nói tự nhiên:
- Công chúa điện hạ, thật sự là oan uổng ta, ta mới không có hư hỏng như vậy.
- Đúng vậy a! Ngươi còn hư hỏng hơn nữ nhân hư hỏng cả trăm lần.
Chỉ nói mấy câu đã hại chết ba tên vương giả trẻ tuổi, loại phương thức giết người này còn nhẹ nhõm hơn Phong Phi Vân nhiều.
- Trong tay ngươi cầm là vật gì?
Ánh mắt La Phù công chúa sáng ngời, vừa rồi mơ hồ trông thấy Diêu Cát trong tay cầm một cái bình ngọc, nhưng mà trong nháy mắt đã không thấy bình ngọc đâu cả.
- Vẫn không thể giấu diếm hoả nhãn kim tinh của công chúa điện hạ mà.
Diêu Cát cười cười, duỗi một bàn tay ngọc ra, lòng bàn tay có hào quang sáng ngời, một bình ngọc chậm rãi bay ra ngoài.
Bình ngọc mọc ra chín cái chân, có hai lỗ tai, trước sau bình ngọc có một tấm quỷ phù, dùng máu tươi vẽ phù văn. Chất liệu bình ngọc không phải vàng không phải đá, không phải cỏ không phải mộc, vô cùng băng hàn.
Diêu Cát bộ dáng ngây thơ mà đáng yêu cầm bình ngọc lắc hai cái, bên trong có âm thanh ma kêu quỷ khóc, thập phần ghê người, chẳng khác gì ma quỷ gào khóc thật sự.
La Phù công chúa tuy là hoàng gia thiên nữ, nhưng nàng không phải là loại công chúa khiếp nhược yếu ớt, nàng kiến thức rộng rãi, nghe được trong bình ngọc truyền ra âm thanh này, lông mày nhíu lại thật sâu, nói:
- Ngươi dưỡng quỷ?
Quỷ, đây là thứ đồ vật hư ảo, mặc dù là tuyệt đại đa số tu tiên giả không hiểu quỷ là cái gì, càng là chưa từng nhìn thấy quỷ, nhưng mà trong rất nhiều điển tịch tiên môn đã từng ghi về quỷ, đây là một loại linh hồn con người, nhưng nó không phải ba hồn bảy vía.
Bởi vì trong cơ thể người sống có ba hồn bảy vía, cũng chính là do mười bộ phận tạo thành, tam hồn: thiên Hồn, địa hồn, mệnh hồn. Bảy phách: Thiên Xung phách, Linh Tuệ phách, Khí phách, Lực phách, Trung Khu phách, Tinh phách, Anh phách!
Nhưng mà sau khi người chết thì hồn phách tụ tập lại, hóa làm một thể, hình thành "Quỷ hồn" .
Quỷ hồn tuy hình thành nhưng lại cũng không phải là ba hồn bảy vía kết hợp nguyên vẹn, bên trong sẽ có thành phần đã mất đi.
"Thiên Hồn, địa hồn, mệnh hồn", lại được xưng là: "Thai quang, sảng linh, u tinh" .
Sau khi con người chết mệnh hồn vỡ vụn, u tinh tản mát, hóa thành hư ảo trong thiên địa.
Quỷ hồn mất đi "Mệnh hồn ", cũng mất đi ý thức, biến thành du hồn không có tư tưởng, nhìn qua giống như đám khói xanh, đương nhiên cũng mất đi tư cách lưu lại thế giới này, sẽ phải thế giới khác triệu hoán, sau đó xuyên qua không gian bay về thế giới kia.
Thế giới kia phật gia gọi là "Địa ngục ", đạo gia xưng nó là "Khu vực" .
Mà trên đời này lại không có tuyệt đối, có một ít nhân vật cường đại sau khi chết sẽ lưu lại một ít "Mệnh hồn" trong quỷ hồn.
Có một ít chết vào thời gian đặc thù, chết dưới binh khí đặc thù, sau khi chết cũng có thể lưu lại một tia "Mệnh hồn" .
Một ít người oán khí rất mạnh, một ít thù hận sâu đậm, sau khi chết cũng sẽ còn lưu lại một tia "Mệnh hồn."
Bởi vì mệnh hồn là tàn phá cho nên quỷ hồn cũng hung lệ, có mang theo là oán niệm cường đại.
Đương nhiên cũng chính bởi vì những quỷ hồn này có một tia mệnh hồn bất diệt, cho nên có thể chống cự địa ngục lôi kéo, ở thế gian, hóa thành quỷ hồn, lệ quỷ, oán linh.
Những quỷ hồn này muốn tu thành "Một kiếp quỷ tà ", không chỉ cần thôn phệ âm khí và quỷ hồn khác, còn phải tu luyện ra "Tinh phách" cùng "Lực phách" .
Bởi vì quỷ hồn trừ mất đi "Mệnh hồn" trong ba hồn, cũng mất đi bảy phách "Tinh phách" cùng "Lực phách" .
Nếu không có "Tinh phách ", quỷ hồn không thể lưu lại hình ảnh trên thế gian, mắt người không nhìn thấy nó, trông chẳng khác gì không khí hư vô.
Một ít quỷ tà tu vị cường đại, ngưng tụ vô số tinh phách, thậm chí có thể dùng tinh phách ngưng tụ hình người, thậm chí có được thân thể.
Nếu là không có "Lực phách ", quỷ hồn không có bất cứ sát thương nào, ngay cả giết người cũng không được.
Quỷ hồn ngưng tụ "Lực phách" càng cường đại, chiến lực càng khủng bố.
- Công chúa điện hạ quả nhiên kiến thức rộng rãi.
Diêu Cát chậm rãi mở nắp bình ngọc ra, bên trong có vài chục đạo quỷ hồn cường đại tỏa ra, trong đó có ba đạo quỷ hồn giống như ba vương giả trẻ tuổi vừa chết trong tay Phong Phi Vân.
Trên người bọn họ lệ khí rất nặng, dữ tợn dọa người, tuy chỉ là một đạo quỷ hồn nhưng vẫn là vương giả trong quỷ hồn.
Diêu Cát lại đậy nắp bình lần nữa, trên mặt tươi cười thản nhiên, thật giống như chuyện vừa rồi chẳng liên quan gì tới mình.
La Phù công chúa nghiêm nghị nói:
- Ngươi là người âm giới?
- Đương nhiên không phải, ta chính là đệ tử Âm Hư thi động, chỉ tùy tiện học mấy thần thông thu quỷ mà thôi.
Diêu Cát môi hồng răng trắng, lúm đồng tiền hoa đào, chậm rãi thu hồi bình ngọc trong tay lại.
La Phù công chúa tự nhiên không tin nàng nói lời ma quỷ, cho dù là tầm bảo sư cường cũng khó có thể thu quỷ hồn giữa ban ngày ban mặt mà không bị người ta phát giác.
Huống chi trên chiến đài chữ hoàng ngũ đệ tử của thái sư thủ hộ, nếu Diêu Cát chỉ học mấy thần thông thu quỷ, hắn chắc chắn sẽ phát hiện.
Dưỡng quỷ chính là tối kỵ của tu tiên giới, một khi bị phát hiện sẽ bị vây công.
- Chẳng lẽ ngươi không sợ người âm giới tới gây phiền toái sao?
La Phù công chúa nói.
Diêu Cát đôi mắt dễ thương đảo quanh, cười nói:
- Âm giới hiện tại địch nhân lớn nhất là nữ ma, làm gì bận tâm tới loại tiểu đả tiểu nháo này!
La Phù công chúa nhìn người rất chuẩn, biết rõ nàng vẫn không có nói thật.
Phía dưới, trên chiến đài, sát uy của Phong Phi Vân làm cho lòng người run sợ, rất nhanh đã chém giết Từ Phong, máu tươi đương trường.
Lại một vương giả trẻ tuổi ngã xuống, toàn yên lặng, không còn ai dám leo lên chiến đài nữa.
- Đông Phương huynh, chẳng lẻ không ra tay thử hai chiêu, thiên tài yêu nghiệt cỡ này không phải là thứ ngươi yêu nhất sao?
Lý Tiêu Nam cười nói.
Đông Phương Kính Thủy khí định thần nhàn, nói:
- Phong Nhị Cẩu nếu đã xuất hiện, như vậy cung đánh bạc ngầm chắc chắn sẽ phái rất nhiều thiên tài tuấn kiệt thiên kiêu đi đuổi giết, hôm nay là trò hay đánh bạc ba mươi vạn linh thạch, nếu bị ta quấy nhiễu thì quá đáng tiếc.
Trải nghiệm đọc truyện tuyệt vời trên ứng dụng TYT