Thiên tài cấp sử thi đỉnh phong có thể dùng tu vị nửa bước cự phách chém giết cự phách, có thể tranh phong với Thiên Mệnh bát trọng siêu cấp cự phách, một khi đạt tới cấp bậc cự phách, chiến lực cường hoành vô song, bách chiến bất thắng, trở thành vương giả chân chính, chân nhân không ra thì không cách nào trấn áp được.

Mà thiên tài cấp bậc truyền kỳ có thể dùng tu vị nửa bước cự phách chém giết thượng vị cự phách Thiên Mệnh cửu trọng, đạt tới cự phách có thể chống lại chân nhân.

Thiên tài cấp bậc này đương thời hiếm thấy, đừng nói là Thần Tấn vương triều, cho dù năm đại vương triều trong lịch sử cũng chưa từng xuất hiện qua thiên tài cấp truyền kỳ, nghe càng chưa nghe qua chứ đừng nói gặp.

Mục tiêu của Phong phi vân hiện tại là tu thành vạn thú chiến thể, đạt tới thiên tài cấp sử thi đỉnh phong, không chỉ xưng hùng thế hệ trẻ, còn có thể huyết chiến tu sĩ thế hệ trước.

Trong thời gian ngắn nhất đạt được chiến lực mạnh nhất, trong mấy năm có thể có chiến lực chống lại đại lão tu tiên giới của Thần Tấn vương triều.

Gào!

Một tiếng thú gào khủng khiếp vang lên, trong long mạch có một đám lôi điện lớn như bao phủ toàn bộ thiên địa thành lôi hải.

Âm thanh khủng bố làm long mạch sôi lên như nước sôi.

Từng đạo lôi điện màu tím thô to như chén ăn cơm, từ trên bầu trời bổ xuống, giống như thiên địa đại thế sơ khai, chấn nhiếp nhân tâm.

Những dị thú tu vị bảy tám trăm năm không ngừng tránh lui, trong mắt mang theo thần thái sợ hãi, cả đám như chim sợ cành cong, thoát đi thật nhanh, giống như gặp phải thiên địch của chúng vậy.

Có lẽ hung thú cái thế đã bị dẫn tới.

Dị thú nuốt đan có thể trợ giúp tu hành, có thể tiết kiệm thời gian giúp chúng đạt được lực lượng cường đại hơn.

Phong Phi Vân vội vàng vận dụng miểu quỷ ban chỉ thủ hộ thân thể, miểu quỷ ban chỉ chính là tam phẩm linh khí, uy năng cường đại, hộ thể thần quang hóa thành năm tầng, mỗi tầng đều là một bức thần đồ.

- Không ngờ dẫn hung thú ngàn năm xuất hiện.

Phong Phi Vân muốn thu hồi chín viên Thiên Tủy Đan lại, nhưng đã trễ một tiếng nổ tung thật lớn vang lên, chấn quần áo toàn thân Phong Phi Vân tán loạn, làn da bị lõm vào.

Một cự trảo dài hơn mười thước duỗi ra từ dưới đáy long mạch,cự trảo mang theo cương khí như kiếm, có hơn ba mươi đạo lôi điện màu tím đan vào nhau, lạnh lẽo làm người ta sợ hãi, bọc thân thể Phong Phi Vân vào lòng bàn tay của nó.

Phong Phi Vân nhuệ khí bức người, tâm thần bình tĩnh, cũng không úy kỵ, thân thể hóa thành vòng xoáy, thu viên Thiên Tủy Đan thứ hai mươi vào lòng bàn tay, chạy ra khỏi cự trảo của linh thú ngàn năm.

Cho dù tao ngộ linh thú ngàn năm, Phong Phi Vân vẫn dám vuốt râu hùm.

Chiến lực linh thú ngàn năm so được với cự phách, khí tức khổng lồ, bị Phong Phi Vân thoát ra khỏi trảo của nó, nó cực kỳ tức giận, hét lớn một tiếng, sóng âm như lôi đình, có chín đạo lôi điện nổ vang trên đỉnh đầu Phong Phi Vân.

Linh thú ngàn năm phun lôi đình căn bản không thể đón đỡ, Phong phi Vân chỉ có thể trốn tránh, dưa vào tốc độ xuyên qua lôi đình, lại thu được hai viên Thiên Tủy Đan.

Thu hai mươi hai viên Thiên Tủy Đan.

Còn lại sáu viên lơ lửng trong long mạch giống như sáu ngôi sao.

Đây chính là sáu viên tứ phẩm linh đan, rất nhiều cự phách tranh nhau vỡ đầu, muốn Phong Phi Vân buông tha cho là chuyện không thể.

Nhưng mà linh thú ngàn năm không phải chuyện đùa, vừa rồi Phong Phi Vân đắc thủ là may mắn, nếu còn dám tiến lên cướp đoạt sẽ toi mạng ngay.

Oanh!

Chợt một đạo thủ ấn màu trắng đánh ra, đánh lên người linh thú ngàn năm, trực tiếp đánh bay linh thú ngàn năm như con ruồi.

Thu hồi chưởng ấn, một bóng người mềm mại uyển chuyển hàm xúc phiêu phù trên long mạch, nàng lơ lửng trên sông dài màu vàng, tóc dài màu đen phiêu phù, đẹp chẳng khác gì thần nữ đi ra khỏi bức tranh, ngón tay nhỏ nhắn điểm một cái, sáu viên linh đan rơi vào trong tay của nàng, giống như sáu ngôi sao sáng ngời.

Nữ ma tỉnh rồi!

Cũng chỉ có nàng mới có thể khoác tay đập bay linh thú ngàn năm,

Phong Phi Vân vô cùng trấn định, thu hai mươi hai viên Thiên Tủy Đan lại, sau đó nói:

- Đa tạ nữ ma đại nhân ra tay đánh bay con súc sinh kia, sáu viên Thiên Tủy Đan này là tiểu tử dốc hết tâm huyết, dốc toàn bộ tài phú cả đời luyện chế thành, may mắn có nữ ma đại nhân ở đây mới có thể giữ được linh đan, tiểu tử cảm tạ nữ ma đại nhân ra tay trượng nghĩa a.

Phong Phi Vân đứng thẳng, duỗi một tay ra, hai mắt thành khẩn nhìn chằm chằm vào nữ ma.

Nữ ma nói:

- Chó khua môi múa mép ở trước mặt ta, muốn sáu viên linh đan này thì ngoan ngoãn trả lời vấn đề của ta, bằng không sáu viên linh đan này sẽ là của ta.

- Nữ cường đạo, đã biết rõ không dễ dàng lấy được bảo vật trong tay ngươi trở về mà!

Phong Phi Vân nói thầm một câu.

- Ngươi vừa mới nói cái gì?

Tóc dài nữ ma bay lên cao, lộ ra tiên nhan lãnh diễm và tuyệt lệ, kim y đai lưng ngọc, hai mắt băng hàn.

Phong Phi Vân ho khan hai tiếng, làm ra tư thái không có gì, nói:

- Vấn đề của nữ ma đại nhân, tiểu tử không biết sẽ không nói, nếu biết sẽ nói hết.

- Xem như ngươi thức thời.

Nữ ma đạp lên một đám linh khí ngưng tụ thành đám mây màu vàng, gió xoáy mạnh trên đỉnh đầu sinh ra, nói:

- Ngươi rốt cuộc là người phương nào?

- Tại hạ là Phong Phi Vân, giới tính nam, tuổi vừa mới mười chín, nhà ở Nam Thái Phủ, Bách Lĩnh Quận, thành Linh Châu, trên có gia gia tám mươi tuổi, dưới có muội muội mười sáu tuổi...

Phong Phi Vân chậm rãi nói ra.

- Ngừng lại!

Nữ ma điểm một cái, hóa thành một đạo kiếm quang chỉ vào mi tâm Phong Phi Vân, lạnh lùng nói:

- Ngươi dám gạt ta?

Trên người nữ ma tỏa ra sát khí băng hàn thấu xương, máu trong người Phong Phi Vân như đông cứng lại, từ lòng bàn chân tới cổ đã đóng băng, cơ hồi sắp đông cứng toàn thân của hắn.

Phong Phi Vân cũng không sợ, nói:

- Tiểu tử câu nào cũng là thật, nữ ma đại nhân không tin cứ đi tra xét, việc này không cách nào dấu diếm được, rất nhiều thế lực lớn đều có tất cả hồ sơ tin tức từ khi ta ra đời cho tới bây giờ, ghi chép kỹ càng mỗi ngày ta mặc quần lót màu gì, ngũ với bao nhiêu thiếu nữ, bao nhiêu lần chọc ghẹo thiếu nữ đàng hoàng...

Nữ ma khẳng định phát hiện được cái gì đó, trong lòng Phong Phi Vân đề phòng.

Nữ ma cũng không tin lời Phong Phi Vân nói, nàng bị Phong Phi Vân lừa gạt không chỉ một lần, nàng cũng học thông minh.

- Vậy tại sao ngươi biết thuật luyện đan của yêu tộc?

Nữ ma không thu kiếm khí trên ngón tay về.

Phong Phi Vân tâm bình khí hòa, nói:

- Nữ ma đại nhân chẳng lẽ không biết ta là yêu ma chi tử? Mẫu thân của ta chính là người trong yêu tộc.

- Nói bậy nói bạ, từ vài vạn năm trước khi vạn tộc đại chiến, tất cả đại yêu tộc đã rời khỏi khu vực này, cho dù có yêu tộc xuất hiện trong đất nhân tộc, cũng không có khả năng đi tới nơi xa xôi như Thần Tấn vương triều này.

Trải nghiệm đọc truyện tuyệt vời trên ứng dụng TYT

Download on the App Store Tải nội dung trên Google Play