Thân là điện hạ Sâm La Điện, có thể lâm vào cảnh bị đè nén như thế, quả thực khiến cho nàng nghiến răng nghiến lợi.

Biến thành tù nhân của bất luận kẻ nào, nàng cũng có thể không sợ hãi chỗ nào. Bởi vì nàng tin chắc không người nào dám động đến một sợi lông của nàng. Nhưng mà Phong Phi Vân cũng là một ngoại lệ.

Nàng không dám nửa phần đến gần Phong Phi Vân, không chỉ có là sợ hãi lây dính Diêm Vương Hủ Huyết trên người hắn, càng là sợ hãi bị hắn xâm phạm thân thể.

Sàn sạt!

Phong Phi Vân đang từ từ đi tới về phía nàng !

Tiên nhan Vạn Hương Sầm có hơi biến đổi, kìm lòng không đậu lui về phía sau mà nói:

- Phong Phi Vân, nếu như ngươi dám đụng đến một đầu ngón tay của ta, người của Phong gia các ngươi tất nhiên sẽ chết sạch.

Phong Phi Vân ngừng bước chân lại, sắc mặt tái nhợt, trán đổ mồ hôi, cười nói:

- Ta mặc dù đã không phải người Phong gia, nhưng nếu mà Phong gia bị diệt tộc, như vậy ta sẽ nhờ ngươi giúp ta sinh ra một Phong gia tộc nữa.

- Ngươi đừng hòng.

Vạn Hương Sầm nhắc tay lên, một chưởng đánh về phía ngực của Phong Phi Vân.

Phong Phi Vân dễ dàng liền vặn lại cổ tay của nàng, cứ thế làm nàng ngã nhào trên mặt đất, ngã vào trong Hoàng Sa. Những hạt cát li ti chảy vào bộ ngực trắng nõn đầy đặn của nàng, chui vào cổ áo, chui vào ống tay áo, bắn toé đến toàn thân nàng cũng vậy.

Phong Phi Vân lạnh lùng liếc mắt nhìn Vạn Hương Sầm. Nữ nhân này đích thật là mỹ nhân, sắc đẹp so sánh Bạch Như Tuyết và Lục Ly Vi đều phải cao hơn một bậc. Hơn nữa mùi hương thân thể từ lúc sinh ra của nàng rất cám dỗ nam nhân, cực kì dễ làm cho người ta phạm tội.

Nếu như Phong Phi Vân không có trúng Diêm Vương Hủ Huyết, có lẽ đã sớm trèo lên bụng nàng. Nhưng mà hiện tại căn bản lại không có tâm tình cưỡi nàng, càng không có thời gian lãng phí trên bụng nữ nhân.

- Hưu!

Một tia sáng trắng như ngọc bay từ chân trời tới.

Đây là một quả Ngọc Phi Phù, Phong Phi Vân duỗi tay ra liền tóm vào trong tay, rót linh khí vào trong Ngọc Phi Phù. Một bản chữ viết liền bay ra, trôi nổi trên không trung.

Đệ tử của Phong gia số lượng đông đảo. Mặc dù tuyệt đại đa số đều bị tu sĩ Đệ Thất Điện Sâm La Điện khống chế, nhưng mà vẫn có cá lọt lưới. Một quả Ngọc Phi Phù này chính là một vị đệ tử Phong gia truyền cho Phong Phi Vân.

Đây là tin tức mới nhất.

Hiện tại những đệ tử Phong gia tránh được kiếp này, đều coi Phong Phi Vân trở thành vị cứu tinh cuối cùng của Phong gia, coi hắn trở thành người đáng tin cậy. Tất cả mọi chuyện đều nghe Phong Phi Vân thu xếp.

- Ba ngày sau, Huyền Tinh Phúc Địa, Phong gia từ đường...

Phong Phi Vân thu lại Ngọc Phi Phù, trong miệng đang thì thầm tự nói một mình:

- Bọn họ lại lấy thân nhân của ta để áp chế ta, trao đổi Vạn Hương Sầm với ta.

Gia gia của Phong Phi Vân, còn có mấy vị thúc bá ruột thịt đều ở trong Huyền Tinh Phúc Địa, đã rơi vào trong tay tu sĩ tà đạo Đệ Thất Điện Sâm La Điện. Đây là bọn họ hạ thông điệp cuối cùng cho Phong Phi Vân, nếu như Phong Phi Vân lại không xuất hiện, sẽ mỗi ngày giết một người, cho đến khi giết hết thân nhân của hắn.

Vạn Hương Sầm tức giận bò lên từ trong Hoàng Sa. Nàng cũng đọc được nội dung trên Ngọc Phi Phù bèn cười nói:

- Phong Phi Vân, Đệ Thất Điện chúng ta muốn chỉ vẻn vẹn là Cưu Cửu Quái Bào, đối với Phong gia các ngươi thì cũng không có một chút hứng thú với tính mạng những người đó, ngươi chỉ cần thả ta trở về, ta có khả năng cam đoan với ngươi, Phong gia một người cũng sẽ không chết.

Phong Phi Vân thản nhiên liếc mắt nhìn nàng, rồi nói:

- Nữ nhân ngực to đều luôn thích gạt người. Muốn ta tin tưởng lời của ngươi... Hay thật, ngươi thực sự khinh ta là dễ lừa như vậy?

Thủ đoạn của người trong tà đạo, Phong Phi Vân cực kì rõ ràng. Cho dù có thả Vạn Hương Sầm về, Phong gia cũng sẽ chỉ rơi vào kết quả diệt tộc. Mà ngay cả chính hắn cũng bị dâng mạng theo.

Coi như muốn gặp người Đệ Thất Điện Sâm La đàm phán, cũng nhất định phải có thực lực đàm phán. Không có thực lực, sẽ bị người khác ăn sống nuốt tươi.

Dựa vào lực lượng một mình Phong Phi Vân, căn bản là không có thực lực kia.

Nhất định phải đi tìm một cỗ lực lượng cường đại làm thực lực đàm phán, chính là tìm ai đây? Ai có lực lượng có khả năng mạnh mẽ để trấn áp được một điện?

Phong Phi Vân trước tiên nghĩ tới Thần Vương, nhưng mà hắn đã mắc nợ Thần Vương quá nhiều. Làm sao vẫn còn không biết xấu hổ đi xin Thần Vương hỗ trợ. Huống chi Thần Vương lúc trước liền gây thù hằn vô số, nếu như lại đắc tội với Đệ Thất Điện Sâm La Điện, như vậy đối với tuổi già của Thần Vương liền rất bất lợi.

Nhưng mà trừ Thần Vương ra, còn có người phương nào ?

- Hưu!

Lại một quả Ngọc Phi Phù bay tới, bị Phong Phi Vân bắt được trong tay.

- Có đệ tử Phong gia biết được, Độc Long lão tổ mang theo Cưu Cửu Quái Bào, đi theo phương hướng tiến đến quận Tam Thánh.

Phong Phi Vân bóp vỡ Ngọc Phi Phù cầm trong tay, bắt đầu suy nghĩ rất nhanh.

Ba vị Cự Kình lão tổ Phong gia đã chết hai vị, chỉ còn một vị cuối cùng này chạy thoát đi ra ngoài. Phong Độc Long, hiện đang bị hai tên tà đạo Cự Kình đuổi giết.

- Vị Phong gia lão tổ này chỉ biết bỏ chạy đến một chỗ!

Phong Phi Vân nhanh chóng xác định đầu đuôi sự việc. Hắn nghĩ tới một chỗ, miệng nói:

- Tổ Địa thứ hai của Phong gia, nơi Phong gia tiên hiền mai táng.

Vừa lúc ở bên ngoài quận Tam Thánh, chính là Tổ Địa thứ hai của Phong gia.

Vừa nghĩ đến đây, Phong Phi Vân lập tức nghĩ tới Gia chủ Phong gia đời thứ nhất, nghĩ tới một ngôi phần mộ thật lớn giống như núi cao kia, tới bộ bạch cốt thật lớn trong Huyết Hà, hóa đạo thụ...

Còn có Gia chủ Phong gia đời thứ nhất rất có thể đã cảm giác tỉnh lại, đây chính là một tồn tại hung thần khủng bố, ngay cả Tửu Nhục hòa thượng đều không thể trấn áp lão.

- Nếu như Gia chủ Phong gia đời thứ nhất thật sự là đã hóa tà thức tỉnh, dẫn lão tới quận Long Chiết, nhất định có thể làm cho những tu sĩ tà đạo Đệ Thất Điện Sâm La Điện này đều sợ đến mông vãi nước tiểu. Đúng rồi, còn có Cưu Cửu Quái Bào... Cưu Cửu Quái Bào đã bị Phong Độc Long mang theo đến đệ nhị Tổ Địa, tuyệt đối phải đoạt lại.

Sau khi Phong Phi Vân nghĩ đến đây liền không hề do dự nữa.Hắn túm Vạn Hương Sầm nhấc lên, sau đó liền bay thẳng lên trời,

Quận Long Chiết và quận Tam Thánh tiếp giáp nhau, cách nhau cũng không xa. Với tốc độ của Phong Phi Vân có thể so với Bán Bộ Cự Kình, đến sáng ngày thứ hai thì hắn cũng đã bay ra khỏi quận Long Chiết, đi tới bên ngoài quận Tam Thánh.

Sau đó, liền vội tăng tốc độ chạy đi về hướng tiên hiền Phong gia chôn cốt. Đó là một vùng đất cấm, Phong Phi Vân không thể không lại xông vào lần nữa.

Thời gian khẩn cấp, cấp bách.

...

Phong Độc Long, chính là vị trẻ tuổi nhất trong ba vị Cự Kình Phong gia, cũng chính là nhân vật tài hoa hơn người. Vẻn vẹn chỉ mất thời gian một trăm năm mươi năm liền bước chân vào cảnh giới Cự Kình.

Trải nghiệm đọc truyện tuyệt vời trên ứng dụng TYT

Download on the App Store Tải nội dung trên Google Play