Thiên Toán thư sinh cùng Yến Tử Vũ chính là anh kiệt cầm đầu Vạn Tượng Tháp, ngay cả hắn cũng lên tiếng, người khác tự nhiên là không dám có dị nghị gì.
Được cô gái dẫn dắt, Phong Phi Vân từ từ đi vào trong đại điện, dáng người phiêu nhiên, bộ pháp nhẹ nhàng, ánh mắt nhìn qua người trong đại điện, tự nhiên nhìn ra hiện trường hào khí không đúng.
- Phong Phi Vân, ngươi đi có một mình, hồng nhan tri kỷ của ngươi đâu?
Giọng của La Phù công chúa lạnh lùng, giọng nói truyền ra rất xa.
La Phù công chúa ở trong nhà đế vương, tụ tập ngàn vạn sủng ái trên người, Nam Cung Hồng Nhan chính là môn khách của nàng, Phong Phi Vân là người đầu tiên dám dùng đao kiếm chỉ vào nàng.
Thiên nữ hoàng gia này làm sao không tức giận?
- Thiên hạ không có bữa tiệc nào không tàn, Hồng Nhan đã đi rồi.
Phong Phi Vân giống như không có nghe ra La Phù công chúa tức giận, trả lời túy ý.
- Ha ha, nói nghe hay lắm, ngươi là bị nàng vút bỏ a.
Lăng Phong giọng mỉa mai cười cười.
Tiếng cười lập tức vang vọng trong đại điện!
Ánh mắt Phong hong Phi Vân nhìn chằm chằm vào Lăng Phong, làm cho tên tuấn kiệt này cảm thấy con mắt bị đau, tiếng cười lập tức dừng lại, cảm giác thân thể như bị đông cứng.
- Nghe nói Nam Cung Hồng Nhan mê hoặc không ít nam nhân, ngay cả tu sĩ thế hệ trước cũng nghe lệnh của nàng, các ngươi nói nàng chỉ dùng bộ mặt mê hoặc nam nhân, hay là dùng thân thể mê hoặc nam nhân?
Lại có giọng nói chanh chua vang lên.
Phong Phi Vân nói:
- Người vừa nói là ai?
Một đạo hàn khí bao phủ cả đại điện.
Tất cả mọi người cảm giác sát ý ngập trời, đông lạnh sống lưng của mọi người
Thiên Toán thư sinh nhíu mày, vội vàng nói:
- Chúng ta nên bàn đại sự nhật thực hai ngày sau, trong nội tâm của ta đã lập kế hoạch, đang muốn giao lưu trao đổi với mọi người...
- Vừa rồi là ai nói?
Phong Phi Vân nói lần nữa.
Ánh mắt Phong Phi Vân cuối cùng nhìn lên người Bắc Minh Liệt, nhìn thẳng vào hắn.
Bắc Minh Liệt bị Phong Phi Vân nhìn chằm chằm vào toàn thân không được tự nhiên, yêu ma chi tử này đúng là cuồng vọng, mới xuất đạo bao lâu, cũng dám đối nghịch với ta, chẳng lẽ không biết ta chính là đệ tử trực hệ Bắc Minh gia tộc sao?
Bắc Minh Liệt không sợ hãi, tự tin đối phó Phong Phi Vân là không có vấn đề, đứng lên nói:
- Chẳng lẽ ta nói sai sao? Nam Cung Hồng Nhan vốn chính là một nữ nhân, nàng trừ dựa vào...
Phốc!
Thân thể Phong Phi Vân khẽ động, không biết như thế nào, cũng đã xuất hiện trước người Bắc Minh Liệt, một chưởng đánh vào đỉnh đầu Bắc Minh Liệt, một đạo lực lượng bàng bạc đánh từ đầu tới chân của hắn.
Cách cách!
Xương cốt toàn thân Bắc Minh Liệt bị đánh thành bụi phấn, cơ bắp biến thành bùn máu, chỉ có làn da không tổn thương gì, mềm nhũn co quắp trên mặt đất, biến thành viên thịt.
Quá nhanh!
Quá nhanh!
Chỉ có mấy người ở đây nhìn thấy bóng dáng Phong Phi Vân, người khác ngay cả bóng dáng Phong Phi Vân cũng không nhìn thấy.
Phong Phi Vân làm sao trở nên cường đại như thế, mấy tháng trước chỉ là Thần Cơ đỉnh phong, hiện tại tu vị tăng lên không biết bao nhiêu lần, đám thiên tài tuấn kiệt ở trong đại điện không ngừng sợ hãi.
Vậy mà ở trước mặt mọi người, một chưởng đánh chết thiên tài của Bắc Minh gia tộc, Phong Phi Vân này quá bá đạo, chẳng lẻ không sợ bị Bắc Minh gia tộc trả thù sao?
Bắc Minh gia tộc thế có một thiên tài cấp sử thi, nếu như dẫn xuất người nọ, vậy chẳng khác gì đi tìm chết.
Phong Phi Vân lạnh lùng nhìn qua mọi người ở đây, nói:
- Nếu ai còn dám nói loạn, ta không quan tâm giết nhiều thêm mấy người.
La Phù công chúa hừ lạnh một tiếng, lộ ra vẻ khinh thường, nhưng mà không có nói nhiều.
- Phong Phi Vân, ngươi định là địch với Vạn Tượng Tháp sao?
Lăng Phong lạnh lùng quát lên.
Phong Phi Vân nói:
- Ta không muốn là địch với kẻ nào, nhưng mà, nếu ai muốn là địch với ta, như vậy ta sẽ khiến kẻ đó hối hận vì sống trên đời này.
- Ngươi...
Lăng Phong vốn còn muốn nói gì, nhưng mà Phong Phi Vân không biết như thế nào đã tới bên cạnh hắn, thật sự quá nhanh, vượt qua tốc độ thần thức cảm ứng.
Lăng Phong nhìn qua Bắc Minh Liệt trên mặt đất, trong lòng cảm giác phát lạnh, cuối cùng vẫn nuốt những lời vừa định nói vào bụng, biệt khuất ngồi trở lại.
- Phong Phi Vân ta vẫn là đệ tử Vạn Tượng Tháp, lần này đến đây, chỉ vì mang một người đi, cũng không muốn giết chóc quá nhiều, đừng có ép ta.
- Ngươi muốn dẫn người nào đi?
Mộ Lăng Hoa nhướng mày nói.
Mộ Lăng Hoa tại Bách Tháp Bảng bài danh thứ mười một, đã đạt tới Thiên Mệnh nhất trọng, cũng là đám người cao cấp nhất, sau lưng cũng có thế lực lớn làm chỗ dựa, địa vị cực cao.
- Tô Huyết!
Phong Phi Vân nói.
- Không có khả năng!
Mộ Lăng Hoa nói:
- Tám yêu nữ tà tông, một cũng không thể ít, vào lúc nhật thực, các nàng sẽ có tác dụng.
- Bích Tiên Tiên, Tô Huyết, Lục Ly Vi đều bị ngươi bắt, dựa theo bảng giá bàn ban đầu, một yêu nữ là ba gốc linh thảo, ngươi có thể cầm chín gốc linh thảo.
Yến Tử Vũ cau mày, nhắc nhở một câu.
Bọn họ cũng biết Phong Phi Vân hiện tại chính là Thần Cơ đại viên mãn, cần gấp linh thảo tăng tu vị, muốn dùng linh thảo chắn Phong Phi Vân trở về.
- Ta xem hắn đã đầu nhập vào dưới cờ tà tông rồi, không ngờ muốn mang yêu nữ tà tông đi.
Một đệ tử Vạn Tượng Tháp lạnh giọng cười nói.
- Giao chín gốc linh thảo cho hắn, bảo hắn nhanh cút đi, thực không muốn làm bạn với hắn.
Mộ Lăng Hoa mặt mũi không vui.
Mộ Lăng Hoa tu vị cao tuyệt, đã đạt tới Thiên Mệnh, đạt tới Thiên Mệnh nhất trọng, có thể sống năm trăm năm, hắn vốn còn trẻ đã là cường giả, đã rất ít đi ra đi đi lại lại, nhưng mà đối phó tà tông thập điện, cao thủ trẻ tuổi của Vạn Tượng Tháp cũng chạy tới, trong đó tự nhiên cũng có tuấn tài đạt tới Thiên Mệnh Cảnh.
Bách Tháp Bảng tu sĩ bài danh top mười đều có tu vị Thiên Mệnh Cảnh.
Mộ Lăng Hoa xếp hạng thứ mười một vị, cách đây không lâu đã bước vào Thiên Mệnh Cảnh.
Phong Phi Vân nói:
- Hôm nay ta phải mang Tô Huyết đi.
- Ngươi...
Mộ Lăng Hoa trực tiếp đứng dậy, khí thế sắc bén như hóa thành thực chất áp qua Phong Phi Vân.
Phàm là người vượt qua địa kiếp đều có thể mượn khí thế đại địa trùng điệp với khí thế bản thân, tu sĩ không có vượt qua địa kiếp thì không ngăn cản được, thậm chí dựa vào khí thế có thể ép chết đối phương.
Thiên Mệnh Cảnh mới xem như chính thức bước vào cảnh giới tu tiên, không có đạt tới Thiên Mệnh Cảnh chỉ là phàm nhân, một khi đạt tới Thiên Mệnh Cảnh mới xem là tu tiên giả.
Đây là khác biệt giữa trời và người.
Người tự nhiên là không thể chống lại trời.
Phong Phi Vân đứng trong đại điện, thân thể cao ngất, ánh mắt không sợ nhìn chằm chằm vào Mộ Lăng Hoa, bốn mươi đạo thần thức xoay tròn trong đầu, dễ dàng ngăn cản khí thế của Mộ Lăng Hoa.
Cả đại điện tuy nhìn như bình tĩnh, nhưng mà không khí giữa Phong Phi Vân cùng Mộ Lăng Hoa đã cứng lại, không có lưu động.
Trải nghiệm đọc truyện tuyệt vời trên ứng dụng TYT