- Ha ha! Tiểu bạch kiểm, mặc dù tu vi của ngươi cũng là Thần Cơ trung kỳ, nhưng mà lại tuyệt đối không phải là đối thủ của ta, ở cùng cảnh giới ta là vô địch. Chỉ bằng vào tu vi của ngươi còn muốn ra mặt vì súc sinh Phong Phi Vân kia, sớm muộn sẽ chết ở trong tay của Trừ ma liên minh chúng ta.
Tần Chiến nghĩa chính ngôn từ nói:
- Bất quá thiên tư của ngươi cũng rất tốt, nếu như chịu quỳ ở trên mặt đất dập đầu với ba người chúng ta một cái, bản thân ta có thể suy nghĩ bỏ qua cho ngươi.
- Còn phải hủy diệt gương mặt kia của hắn, thấy bộ mặt như nhân yêu kia tâm trạng của ta đều rất không thoải mái.
Một vị nghịch thiên tài tuấn khác nói.
Nạp Lan Tuyết Tiên chưa từng chịu qua ủy khuất bực này, nghiến răng, dùng bàn tay nhỏ bé nắm lại vết thương tuôn máu, khẽ hướng về phía trong nhã gian nhìn thoáng qua, nhưng mà lại phát hiện Tửu Nhục hòa thượng như cũ đang nhắm mắt dưỡng thần, căn bản liền không có ý tứ xuất thủ giúp nàng.
- Tu vi của Tần huynh thật là kinh khủng, căn bản không cần phải vận dụng chân thân, vẻn vẹn chỉ là một chiêu ngự kiếm chi thuật liền có thể đánh bại tất cả cao thủ đồng cảnh giới trong thiên hạ, nếu như gặp được súc sinh Phong Phi Vân kia cũng tất nhiên có thể một kiếm tru diệt.
Một vị nghịch thiên tài tuấn cố ý nhục mạ Phong Phi Vân, kích cho Nạp Lan Tuyết Tiên tức giận động nộ.
Quả nhiên Nạp Lan Tuyết Tiên lần nữa bị chọc giận, năm ngón tay nắm chặt, lạnh lùng nói:
- Các ngươi thật sự khinh người quá đáng!
- Chúng ta còn thật là khi dễ ngươi, chỉ bằng vào tu vi của ngươi, cho dù ngươi có luyện ba năm nữa cũng không phải là đối thủ của ta.
Tần Chiến vận chuyển Phi Thiên ngự kiếm thuật, một kiếm đem Nạp Lan Tuyết Tiên đang bay tới trảm trở về, ở trên cổ của nàng kéo ra một đạo vết máu nhợt nhạt, nếu không phải là nàng đủ nhanh, mới vừa rồi nàng cũng đã hương tiêu ngọc tổn, đầu thân hai nơi rồi.
Nạp Lan Tuyết Tiên từ trong nhã gian đi ra, Phong Phi Vân liền nắm chén rượu, rơi vào trầm mặc, không nhúc nhích, trong mắt hiện ra quang mang phức tạp, thật lâu sau mới mạnh mẽ đổ rượu vào trong miệng.
...
- Lại có thể liên tục ở dưới Vạn Kiếm Quy Nhất của ta tránh thoát hai kiếm, ngươi cũng có thể coi như là một vị nghịch thiên tài tuấn, chỉ bất quá kinh nghiệm thực chiến quá ít, hơn nữa lại tức giận xuất thủ, sơ hở thực sự quá nhiều. Mặc dù tu vi của ngươi tương đương với ta, nhưng mà trong mười chiêu là ta có thể chém giết ngươi.
Tần Chiến khẽ nhíu mày, nếu như là thiên tài bình thường, một kiếm của hắn là có thể chém chết đối phương, nhưng mà hiện tại liên tiếp giao thủ qua hai chiêu, cũng vẻn vẹn chỉ là khiến đối phương bị thương nhẹ, rất hiển nhiên thư sinh anh tuấn phi phàm này cũng là một vị nghịch thiên tài tuấn.
- Ngươi quá cuồng vọng rồi!
Nạp Lan Tuyết Tiên vốn là rất ít khi giao thủ với tu sĩ cùng cảnh giới, ở trên chiến pháp đúng là không cách nào so sánh với loại người thân kinh bách chiến như Tần Chiến.
Phỉ thúy Phật châu từ lòng bàn tay của nàng từ từ dâng lên, tản mát ra đạm lục sắc quang hoa, chín lỗ trên Phật châu bắn ra chín đạo kim sắc phật quang, vô số Phật ảnh bao phủ nàng vào trong.
- Ngươi có Vạn Kiếm Quy Nhấ, thử Vạn Phật Quy Nhất của ta một chút xem thế nào.
Nạp Lan Tuyết Tiên mặc dù tế ra Phỉ thúy Phật châu, nhưng mà thời gian nàng tu luyện Phật môn công pháp ngắn ngủi, căn bản không thể nào khống chế được lực lượng mạnh mẽ của Phỉ thúy Phật châu.
Mặc dù vạn Phật ở xung quanh thân thể nàng lượn lờ, khiến cho nàng lộ ra vẻ thánh khiết mà trang nghiêm, nhưng mà trên thực tế nàng đã bị lực lượng của Phỉ thúy Phật châu cắn trả, trong cơ thể đã bị thương không nhẹ.
- Ai! Si nhi, si nhi!
Tửu Nhục hòa thượng nhẹ thở dài một hơi, nhưng mà lại như cũ không có tính toán xuất thủ, nếu không phải để cho nàng trải qua đau đớn tê tâm liệt phế, nàng như thế nào lại chủ động buông tay.
Mặc dù chỉ mượn một tia lực lượng của Phỉ thúy Phật châu, nhưng mà Nạp Lan Tuyết Tiên cũng đã hoàn toàn áp chế phi kiếm, thừa nhận đau đớn xé rách bị cắn trả, xông vào trong kiếm quang đầy trời.
Tần Chiến rốt cuộc đứng dậy, ngón tay niết động vô số kiếm quyết, một trăm linh tám đạo kiếm khí cùng Phật ảnh đầy trời liên tiên giao thủ hơn mười chiêu, tương tranh ngang hàng, chiến đấu đến kinh thiên động địa.
- Tuyết Điểu chi hồn!
Tần Chiến quát lên một tiếng, trong miệng thổ ra một đoàn bạch sắc quang hoa, bên trong bao phủ một đầu bạch sắc dị điểu, thân thể dài chừng một thước, mọc ra ba cặp cánh chim, mỏ chim như lợi kiếm lưu chuyển hàn quang, hai cái móng vuốt mọc đầy thiết lân, vô cùng sắc bén.
- Quả nhiên không hổ là nghịch thiên tài tuấn ở trong mười vạn tu sĩ mới xuất ra một cái, thế nhưng trong thân thể tu luyện ra dị thú chi hồn.
Những đại gia tộc nhất lưu kia nội tình thâm hậu, có thể chăn nuôi dị thú, sau đó giết chết dị thú, cường hành rút ra dị thú chi hồn, chuyên môn dùng để giúp cô đọng thân thể của đệ tử trẻ tuổi.
Phàm là người có thể thu phục dị thú chi hồn, luyện hóa vào trong thân thể đều là cường giả có thiên phú vượt xa thường nhân, có đại nghị lực.
Một đầu Tuyết Điểu này vốn chỉ là một đầu dị thú bốn trăm năm, bị Tần Chiến ở lúc mười lăm tuổi mạnh mẽ thu phục, luyện hóa vào trong thân thể, theo tu vi của Tần Chiến đề cao, chiến lực của Tuyết Điểu cũng nhanh chóng tăng lên, thực lực hôm nay đã có thể so với dị thú năm trăm năm.
Dĩ nhiên chỉ là dị thú bình thường có tu vi năm trăm năm, cũng không bao hồm một ít thú quần của chủng tộc cổ xưa hoặc thú quần của chủng tộc nghịch thiên.
Thực lực của dị thú năm trăm năm đã tương đối kinh khủng, một trảo liền xé nát mười tám đạo Phật ảnh, xông vào trong vòng chiến, lại là tự thân xuất ra bạch sắc điểu trảo, từng đạo thiết lân ma sát ra ánh lửa ở trong không khí.
- Oanh long long!
Vô số chiến ảnh xuyên toa ở trong không khí, có ánh lửa đang chớp động, có tiếng chim hót vang lên, Phật quang bị từng tòa phá vỡ.
- Oanh!
Chiến thanh kết thúc, Tuyết Điểu mang theo tư thái thắng lợi bay trở về trong thân thể của Tần Chiến, Tần Chiến cũng thu lại phi kiếm, cười nói:
- Lại có thể ép ta dùng cả Vạn Kiếm Quy Nhất cùng dị thú chi hồn, mặc dù ngươi thua nhưng mà tu vi của ngươi đã đủ cường địa, ta có ý định thả cho ngươi một đường sống, điều kiện tiên quyết là ngươi phải nói ra hạ lạc của Phong Phi Vân cho ta biết.
Tần Chiến trên cao nhìn xuống, chắp hai tay sau lưng, liền giống như một tôn vương giả của thế hệ trẻ, coi rẻ chúng sinh, không đem bất luận kẻ nào để vào trong mắt.
Người thắng sẽ phải có tư thái của người thắng, được làm vua, thua làm giặc, vốn là như thế.
Giờ phút này Nạp Lan Tuyết Tiên không còn được anh tuấn tiêu sái như trước, trên người ít nhất mang theo mười đạo vết thương, trên lưng bị Tuyết Điểu kéo xuống một khối huyết nhục, đại lượng máu tươi từ trong vết thương xông ra, khiến cho bạch y trên lưng nàng đều bị nhuộm đỏ.
Trải nghiệm đọc truyện tuyệt vời trên ứng dụng TYT