- Đạ ta Vô Hà công tử báo cho, những lời này ta sẽ khắc sâu nhớ kỹ, nhưng mà tối nay vô luận là người nào ở Tuyệt Sắc lâu cũng không ngăn được tâm tầm hoa vấn liễu của ta, nam nhân ở trong phong nguyệt tràng cuối cùng là nên có can đảm lớn một chút, nếu không mỹ nhân sẽ thất vọng, đúng không Huyết Vũ cô nương?

Phong Phi Vân lộ ra một ngón tay, muốn vuốt ve cằm của Huyết Vũ, nhưng mà lại chạm đến khoảng không.

Huyết Vũ chẳng biết lúc nào đã đứng ở địa phương cách xa hơn ba trượng, cười nói:

- Không đưa tiền thì chớ đụng chạm lung tung nha, ta sẽ giết người đấy!

Phong Phi Vân thu tay về, sau đó đột nhiên xoay người nói:

- Ta đã kêu giá hai mươi vạn kim tệ rồi, chẳng lẽ liền không có người tăng giá/ Nếu như không có người tăng giá, Huyết Vũ cô nương tối nay nhưng là thuộc về ta?

Cả Tuyệt Sắc lâu đều yên tĩnh lại.

La Lâm cũng đã sớm bị hù dọa đến ngồi phịch ở trong nhã gian rồi, làm sao còn dám tăng giá.

Mà Vô Hà công tử hiển nhiên là vì Nam Cung Hồng Nhan mà đến, ở trước lúc chưa thử dò xét ra thực lực chân chính của Phong Phi Vân, cũng không muốn tranh đấu với hắn, dù sao một trận chiến ở Kính Hoàn sơn đối với hắn còn có chấn nhiếp rất lớn.

Mà những người khác bị tu vi cường đại của Huyết Vũ trấn trụ, nữ nhân có tu vi cường đại như thế mà lại phong tao vô cùng, không có một chút tự tn căn bản không thể nào khống chế được nàng.

Hiện tại duy nhất có thể đấu giá với Phong Phi Vân liền chỉ có ba nghịch thiên tài tuấn kia ở tầng thứu sáu, nhưng mà ba người này lại cũng không có mở miệng nói chuyện, hiển nhiên cũng không có ý định tăng giá.

Thật lâu đều không có ai lên tiếng!

- Ha ha! Xem ra tối nay ngươi cùng Ngọc Thiền muội muội đều phải hầu hạ một mình ta ròi!

Phong Phi Vân vươn ra một cái tay khác ôm lấy eo của Huyết Vũ, lần này nàng lại không né tránh nữa, ngược lại còn chủ động dán ở trên người Phong Phi Vân, hết sức dính người.

- Ha hả, vậy thì xem ngươi có thể thỏa mãn ta hay không!

Huyết Vũ ôn nhu nói nhỏ ở bên tai của Phong Phi Vân, thổ ra hương khí ôn nhu, trực tiếp đem gương mặt tuyệt mỹ khuynh thành tựa lên trên vai của Phong Phi Vân.

Một tay ôm Ngọc Thiền, một tay ôm Huyết Vũ, một người đa tài văn nhã, một người xinh đẹp gợi cảm, đều là cực phẩm nhân gian, có thể ôm một người trog đó đều là vui mừng vô cùng, huống chi cả hai đều bị hắn ôm vào trong ngực.

Quả thực là hâm mộ chết một đám người.

Cửa của nhã gian lần nữa bị đóng lại, bên trong truyền đến tiếng cười câu hồn của Huyết Vũ, còn có tiếng đàn tuyệt vời của Ngọc Thiền, để cho người ở phía ngoài đều đang tưởng tượng rốt cuộc là phát sinh phong lưu vận sự hương diễm bậc nào.

Yêu cơ Huyết Vũ này tuyệt đối không phải là một nữ nhân quy củ, nói không chừng Phong Phi Vân đều đã bị nàng làm ngược lại rồi.

- Hừ! Nghịch thiên tài tuấn của Trừ ma liên minh chúng ta đối với kỹ nữ một chút hứng thú cũng không có, trừ phi là kỹ nữ cấp bậc như Nam Cung Hồng Nhan còn không sai biệt lắm, có lẽ chúng ta sẽ có chút hứng thú.

Thanh âm của Tần Chiến từ trong nhã gian truyền ra, hiển nhiên là không thích Phong Phi Vân lớn lối, cho nên mới nói ra những lời không phục như vậy.

Nhưng mà hắn nói ra một câu đó lại trực tiếp đắc tội hết với tất cả nữ tử trong Tuyệt Sắc lâu.

Nữ tử thân ở trong Tuyệt Sắc lâu vốn là đã bị người khinh bỉ, bị người xem thường, các nàng ít nhiều gì cũng có một chút tự ti, không muốn người khác nhắc tới hai chữ "kỹ nữ" này.

Đặc biệt giống như hai nữ tử cao ngạo là Huyết Vũ cùng Ngọc Thiền, mặc dù thân ở thanh lâu nhưng lại đều là bán nghệ không bán thân, nếu như thật sự hiến thân cho người khác vậy cũng nhất định sẽ lập tức chuộc thân cho mình, sau đó rời đi Tuyệt Sắc lâu, quyết một lòng đi theo người nam nhân kia, cho dù là người nam nhân này ghét bỏ các nàng, các nàng cũng sẽ tiếp tục đi theo, không xa không rời, làm nô tỳ các nàng cũng nguyện ý.

Bởi vì trong lòng của các nàng là đem chính mình thành một người trong trắng chỉ bán nghệ không bán thân, mà không phải là kỹ nữ. Nếu như đem thân thể của mình giao cho nam nhân, mà người nam nhân này liền không cần các nàng, như vậy đối với tâm lý của các nàng là một loại đả kích trầm trọng, đủ để khiến cho các nàng hỏng mất.

Vô luận là tu vi của các nàng cao bao nhiêu, tài nghệ nhiều thế nào, dung mạo thật đẹp đều không thể thay đổi một cái thực tế, các nàng sinh ra đã ti tiện, bị người khác gọi là kỹ nữ.

Nhưng mà các nàng không muốn bị người khác gọi là kỹ nữ.

Loại vũ nhục đối với nhân cách này so sánh với mạnh mẽ giày xéo thân thể của các nàng đều khó chịu hơn gấp mười lần.

...

Ngón tay ngọc của Ngọc Thiền nhẹ nhàng dời đi, tiếng đàn im bặt mà dừng!

Huyết Vũ cũng không cười nữa, giống như bị xúc động vào bản tâm, thương tổn đến tự ái, tuy là tuyệt đại giai nhân nhưng như thế nào cũng không ném được hai chữ kỹ nữ này, trong đôi mắt nàng hiện lên sát ý, rất muốn giết chết Tần Chiến, nhưng mà lại biết được cho dù làm như vậy, rất nhiều người như cũ sẽ ở trong lòng gọi các nàng là kỹ nữ.

Đây là cái gút mắc không giải được, trừ phi các nàng có thể tìm được một chốn đi về có thể phó thác cả đời.

Nhưng mà nam nhân đều thích nữ tử thanh lâu, nhưng lại tuyệt đối sẽ không cưới một nữ tử thanh lâu, đây không chỉ sẽ liên quan đến danh tiếng của một nam nhân, càng liên quan đến ảnh hưởng đối với sự nghiệp trong tương lai của mình.

Đây càng là một cái gút mắc không thể giải được!

Từ xưa hồng nhan thường bạc mệnh, phong trần nữ tử bất hạnh nhất!

Tần Chiến tựa hồ cũng ý thức được chính mình nói sai, cho nên liền nói lại:

- Tôn chỉ của Trừ ma liên minh chúng ta chỉ là tru diệt yêu ma chi tử Phong Phi Vân, chỉ có lấy máu tươi của súc sinh kia mới có thể tế diện hàng ức vạn linh hồn thương sinh Nam Thái phủ, tà ma không trừ, tự nhiên sẽ không vì một cái.... Phong trần nữ tử mà lãng phí thời gian.

Một cỗ hàn khí khiếp người từ trong nhã gian vị trí chính bắc của tầng thứ năm truyền ra, một cái thanh âm lãnh trầm vang lên:

- Ngươi mắng ai là súc sinh?

- Hừ! Tự nhiên là Phong Phi Vân!

Tần chiến không chút nào kiêng kỵ, lộ ra vẻ bình thản ung dung.

- Ngươi cũng có tư cách mắng hắn, người mắng hắn đều đáng chết!

Thanh âm kia vang lên.

- Lại dám uy hiếp ta, Tần Chiến ta tu luyện gần hai mươi năm, gặp chiến tất thắng, còn chưa từng có người dám uy hiếp ta. Ta còn thật sự mắng, Phong Phi Vân vốn chính là tà ma ngoại đạo nửa người nửa yêu, gọi hắn một tiếng súc sinh có sai sao? Lại nói, chính là hắn để cho nữ ma thức tỉnh, đã tạo thành hàng ức vạn người bị mất mạng, hắn không chỉ là một tên súc sinh, lại càng chính là tay sai của nữ ma!

Tần Chiến tự nhiên không phải là một kẻ nhược trí, ngược lại còn tương đối thông minh, sở dĩ hắn nói như vậy còn là đang kích đối phương xuất thủ.

Trải nghiệm đọc truyện tuyệt vời trên ứng dụng TYT

Download on the App Store Tải nội dung trên Google Play