Hoa Sinh đạo trưởng biết mình bị Phong Phi Vân dụ dỗ nhỡ mồm, hung tợn lườm hắn.
Hoa Sinh đạo trưởng phân bua:
- Ta chỉ muốn bù đắp sai lầm, mang Diệt Thế Ma Nữ về địa ngục.
Mạnh bà nói:
- Chỉ bằng vào ngươi cũng mơ đấu với Diệt Thế Ma Nữ? Ta nghi ngờ đạo tổ báo mộng là Diệt Thế Ma Nữ báo mộng cho ngươi, nhờ cậy ngươi trốn ra địa ngục!
Hoa Sinh đạo trưởng rùng mình, mắt xoay tròn:
- Ừm! Rất có thể!
Mạnh bà, Hoa Sinh đạo trưởng lại cãi nhau, đám quỷ hồn trên cầu Nại Hà ngẩn ngơ nhìn.
Phong Phi Vân đứng một bên, chuyến đi địa ngục lần này giúp hắn tăng kiến thức. Thì ra tu vi của đại thánh khủng bố như thế, có cách bất hủ trong thời gian.
Thâm uyên Ma Quân, Diệt Thế Ma Nữ đều còn sống vậy ba đại thánh thái cổ không chừng sống với hình hài khác?
Phong Phi Vân nghĩ đến bức tranh kia, Oa Hậu Đại Thánh ngồi xếp bằng trong ngũ thải thần thạch, xinh đẹp động lòng người, như tiên nhân giáng trần.
Phong Phi Vân thầm nghĩ:
- Không chừng một ngày nào đó Oa Hậu Đại Thánh sẽ quay về.
Hy vọng lại trào dâng, có lẽ khi đám tu sĩ vực ngoại giết tới di châu hỗn nguyên đại thế giới còn khả năng liều mạng.
Phong Phi Vân nhìn Mạnh bà, Hoa Sinh đạo trưởng, cười tủm tỉm.
Phong Phi Vân dài giọng:
- Lén đi dương gian là tội lớn, ta phải báo cho địa ngục quỷ chủ biết, nếu không quy tắc nguyên khu vực sẽ rối loạn hết.
Hoa Sinh đạo trưởng giật mình kêu lên:
- Không thể cho quỷ chủ biết, không thì lão đạo ta sẽ bị đánh đến thần hình đều diệt!
Mạnh bà cũng hiểu vụ việc nghiêm trọng. Mạnh bà cảm thấy đúng là Hoa Sinh đạo trưởng đã phạm sai lầm lớn, nhưng lão và Mạnh bà có quan hệ không tầm thường, nếu địa ngục quỷ chủ biết chuyện thì Hoa Sinh đạo trưởng khó thoát chết.
Mạnh bà nói:
- Đúng là lão gài này đã phạm sai lầm lớn, nhưng xin vị tiểu hữu này giơ cao đánh khẽ tha cho hắn một lần. Tất cả đều tại Diệt Thế Ma Nữ ở sau lưng giở trò quỷ.
Phong Phi Vân cười nói:
- Ta và Hoa Sinh đạo trưởng có chút quen biết, ta sẽ không làm chuyện như vậy. Nhưng nếu ta ở địa ngục khó tránh khỏi ngày nào đó lỡ miệng.
Mạnh bà, Hoa Sinh đạo trưởng là người thông minh, biết ngay ý đồ của Phong Phi Vân.
Mạnh bà hỏi:
- Ngươi muốn chúng ta giúp ngươi chạy ra địa ngục?
Phong Phi Vân nói:
- Chỉ cần hai vị tiền bối chịu giúp một tay thì vãn bối vô cùng cảm kích.
Mạnh bà, Hoa Sinh đạo trưởng liếc nhau. Giờ điểm yếu của bọn họ nằm trong tay Phong Phi Vân, nếu không giúp hắn chưa biết chừng hắn liều mạng cá chết lưới rách.
Hoa Sinh đạo trưởng đề nghị:
- Hay giúp hắn một phen đi?
Mạnh bà liếc xéo Hoa Sinh đạo trưởng, cuối cùng gật đầu:
- Ngươi dẫn hắn đi đi, tuyệt đối đừng để mấy đại nhân vật trong Phong Đô quỷ thành phát hiện, nếu không lần này sẽ rắc rối to.
Phong Phi Vân biết có đường ra thì mừng rỡ, cùng Hoa Sinh đạo trưởng đi âm ti địa ngục quỷ thành trong truyền thuyết.
Phong Đô quỷ thành tồn tại từ thái cổ đến nay, là một trong các thần thành cổ xưa nhất thiên địa.
Đi trên cầu Nại Hà dưới chân đầy mây mù.
Các quỷ hồn lướt qua bên người, có quỷ không đầu, có đầu cọp sói, có cưỡi trên chiếc xe quỷ, có ngồi trên lưng quỷ ưng.
Phong Phi Vân hỏi bóng gió:
- Này Hoa Sinh lão đạo, tại sao cầu Nại Hà gãy?
Hoa Sinh đạo trưởng mặc đồ rách rưới, hai tay chắp sau lưng ủ rũ đi tới.
Hoa Sinh đạo trưởng trả lời:
- Thiên địa có khuyết, âm dương hai mặt. Cầu Nại Hà và cầu thông thiên là cùng một chiếc cầu. Nhưng cầu Nại Hà đi thông địa ngục, cầu thông thiên đi thông tiên giới. Cầu Nại Hà thuộc mặt âm cây cầu, cầu thông thiên thuộc mặt dương.
- Thật lâu trước kia xảy ra đại chiến kinh thiên động địa, cây cầu bị đánh gãy tách âm dương, một nửa ở lại địa ngục, một nửa ở tại tiên giới.
Hoa Sinh đạo trưởng nói tiên giới ý chỉ Tiểu Linh tiên giới chứ không phải vân chi tiên giới trong truyền thuyết.
Phong Phi Vân gật gù:
- Hóa ra là vậy.
Phong Phi Vân lại hỏi:
- Nghe đồn địa ngục quỷ chủ là nhân vật cực kỳ lợi hại, không biết quỷ chủ là thân phận gì?
Hoa Sinh đạo trưởng vuốt râu bạc trên cằm, nói:
- Mỗi đời địa ngục quỷ chủ đều chọn từ thánh nhân đức cao vọng trọng.
Phong Phi Vân kinh ngạc hỏi:
- Thánh nhân công tích đại viên mãn sau khi chết sẽ đến địa ngục làm quỷ chủ?
Hoa Sinh đạo trưởng gật đầu, nói:
- Đương nhiên mỗi đời quỷ chủ không thể vượt qua một ức năm, khi thánh nhân mới xuất hiện thì quỷ chủ thế hệ trước sẽ nhường ngôi, đi luân hồi cuộc sống mới. Đại thánh nhân mới trở thành địa ngục quỷ chủ.
Phong Phi Vân hỏi:
- Vậy quỷ chủ đời này là vị đại thánh nhân nào?
Hoa Sinh đạo trưởng cười tủm tỉm:
- Là một vị đại thánh hiền, vô thượng vĩ nhân của nhân tộc, là ai thì chắc trong lòng ngươi đã có suy đoán.
Phong Phi Vân cực kỳ giật mình:
- Chẳng lẽ là . . .
Phong Phi Vân nghĩ đến đại thánh nhân trong truyền thuyết.
Phong Phi Vân nhìn chằm chằm Phong Đô quỷ thành bờ bên kia cầu Nại Hà, rất muốn đi vái đại thánh nhân kia. Nhưng đó chỉ là xúc động, nếu hắn thật sự đến gặp đại thánh nhân đó thì không ra khỏi địa ngục được.
Hèn gì Mao Ô Quy nói tu vi địa ngục quỷ chủ không thấp hơn phủ chủ mộ phủ. Đâu chỉ không thấp, lợi hại còn hơn phủ chủ mộ phủ.
Phong Phi Vân thắc mắc hỏi:
- Ngay cả địa ngục quỷ chủ cũng phải đổi người các một ức năm, nhưng tại sao hai vị tiền bối từ thái cổ đến bây giờ không đổi người?
Hoa Sinh đạo trưởng cười nói:
- Ta và Mạnh bà chỉ là hai tiểu nhân vật, hai người nấu canh và múc canh. Đại nhân vật luôn không thể ngồi trên ngôi cao mãi, nhưng tiểu nhân vật lại có thể trường tồn trong thiên địa.
Phong Phi Vân không tin lời Hoa Sinh đạo trưởng:
- Tiểu nhân vật, tiểu nhân vật có thể nghe đạo trước mặt đạo tổ? Tiểu nhân vật có thể cầm Đạo Tổ cổ kinh đi dương gian? Trong thiên địa này không có mấy người đến đi tự nhiên giữa địa ngục và dương gian.
- Lão nhân gia người đi địa ngục và dương gian như đi chợ. Địa ngục quỷ chủ cũng không thể tồn tại mãi trong địa ngục, nhưng người và Mạnh bà tiền bối thì sống từ thái cổ đến bây giờ, chỉ là hai tiểu nhân vật thật sao?
Hoa Sinh đạo trưởng không trả lời thẳng câu hỏi của Phong Phi Vân, mỉm cười nói:
- Lão đạo ta từng thề trước mặt đạo tổ là địa ngục không trống thì suốt đời không luân hồi cuộc sống mới.
Phong Phi Vân móc mỉa:
- Thế tại sao đi dương gian hai lần?
Mặt Hoa Sinh đạo trưởng đen thui:
- Đó là tình huống đặc biệt, đặc biệt!
Phong Phi Vân không dây dưa mấy chuyện vặt với Hoa Sinh đạo trưởng, hỏi:
- Tiền bối định dùng cạch gì đưa ta ra địa ngục?
Hoa Sinh đạo trưởng nói:
- Còn cách gì? Đương nhiên là đi luân hồi lộ, luân hồi cuộc sốngm ới. Yên tâm, ngươi không uống canh Mạnh bà, dù luân hồi chuyển thế vẫn giữ ký ức kiếp trước. Tư chất như ngươi khoảng mấy trăm năm là sẽ trở về tu vi hiện nay.
Phong Phi Vân túm cổ áo Hoa Sinh đạo trưởng xách lên:
- Lão già kia, đùa sao? Hiện tại đang là thiên địa Thanh Đồng cổ thuyền, lão kêu ta chuyển thế làm lại? Đùa hơi lố
Trải nghiệm đọc truyện tuyệt vời trên ứng dụng TYT