Tuy bán thánh được gọi là bán tôn thánh linh nhưng không cácha nào so sánh với thánh linh thật sự.
Thánh linh thật cách hư không búng một cái là xuyên thủng người bán thánh.
- Chết đi!
Ngư gia vung Thiên Nhai Thước, luồng thánh quang giáng xuống chém bán thánh đã chạy ra tám trăm vạn dặm thành hai khúc, đạo đắc trong người bị chém nát, linh hồn bị lực lượng thánh linh dụng cụ đè nổ.
Đây là lực lượng của thánh linh dụng cụ, một khi bị dẫn động hoàn toàn thì dưới thánh linh không ai đỡ nổi.
Thiên Nhai Thước được gọi là thánh linh dụng cụ có thể đo đạc chân trời, dù ngươi trốn tới chân trời góc biển cũng khó thoát chết.
- Chém nữa!
Ánh mắt Ngư gia âm trầm, thước ngọc như lệnh phù sinh tử. Thước giáng xuống, thiên địa bị tách thành hai.
Phập!
Một bán thánh yêu tộc đã trốn vào hư không bị thước ngọc chém đứt đầu, biến thành cái xác không đầu lơ lửng trong hư không, cơ thể phát ra kình khí cường đại.
Khí thế từ Thanh Liên linh sơn quá khiếp người, làm nhiều người run rẩy.
Mười phút ngắn ngủi, hai vị bán thánh chết, ba bán thánh bị thương nặng.
Trên bầu trời đổ mưa máu, dưới đất đầy rẫy tiếng quỷ hồn nức nở kêu gào. Cảnh tượng như thiên địa khóc.
Bán thánh nào mới nãy tham gia đánh nhau đều chạy trốn. Có vượt qua hư không bỏ chạy, có sử dụng bí pháp ẩn giấu thân thể, không ai dám đánh lại. Uy lực thánh linh dụng cụ có kinh khủng.
Một chuẩn thánh cầm thánh linh dụng cụ đại biểu cho vô địch, trừ phi thánh linh thật sự ra tay mới trấn áp được.
Nhưng có bao nhiêu tu sĩ tu vi đến cảnh giới thánh linh?
Trong một tộc quần có người đến cảnh giới thánh linh thì toàn dốc sức tham ngộ thiên đạo, truy tìm tiên cảnh, hầu như không quan tâm mấy cuộc tranh đấu này.
Thánh linh bế quan một lần cỡ một ngàn năm, thậm chí mấy ngàn năm.
Trong thời đại thánh linh không xuất thế, có ai đấu nổi với chuẩn thánh cầm thánh linh dụng cụ?
- Thiên Nhai Thước, đây là thánh linh dụng cụ do Cạch Chu thánh tổ tế luyện! Có thánh linh dụng cụ này trấn thủ Thanh Liên linh sơn thì không ai xông vào được!
Phương xa, đám tu sĩ đều biết lực lượng khủng bố của thánh linh dụng cụ, không ai dám xông Thanh Liên linh sơn.
Nữ ma đánh nhau với con rắn to chín đầu, đại chiến đã kết thúc. Nữ ma chặt đứt hai cái đầu to.
Con rắn to chín đầu cảm giác uy lực của thánh linh dụng cụ thì bỏ trốn, biến mất nơi cuối trời.
- Hai xác bán thánh thuộc về ta!
Nữ ma lấy đi một cái xác cụt đầu trong không trung, một cái xác cụt đầu dưới đất, đây là xác của hai bán thánh.
Hai bán thánh mới chết không lâu, huyết khí trong người chưa xói mòn bao nhiêu.
Nữ ma vừa mới đột phá thi biến lần thứ sáu, cảnh giới chưa ổn định, đang cần nhiều huyết khí bổ sung nên lấy hai huyết thi.
- Phong Phi Vân, ta đi đây, lần này coi như ta trả lại nhân tình của ngươi. Sau này nếu có rảnh ngươi hãy đến Phiêu Miểu thần triều tìm ta, lúc gặp mặt làm phiền báo tên ta, Tiêu Nặc Lan.
Nữ ma thân hình nhẹ nhàng, phong hoa tuyệt đại, thánh tính và ma tính hiện ra trên người, vừa giống tiên nữ vừa như ma phi. Quanh người nữ ma có nhiều bia mộ thi hoàng chìm nổi, nàng dùng hai sợi xích kéo hai huyết thi bán thánh, cảnh tượng như ma sát. Nữ ma lướt qua không trung.
Đám tu sĩ dưới đất thấy nữ ma liền lùi lại, sợ hãi run bần bật.
Lực lượng trong người Phong Phi Vân liên tục tăng lên, bốc lửa cháy hừng hực, cô đọng ra một trăm lẻ tám khối phượng cốt.
Vù vù vù vù vù!
Tất cả khí thánh linh bị hút vào người Phong Phi Vân, bị ức chế. Phong Phi Vân trở nên đơn giản, tuấn tú, trẻ trung, càng nội liếm hơn.
Đột phá cảnh giới, Phong Phi Vân từ già nua trở về tuổi trẻ. Tóc đen bay bay,ặt mày thanh tú.
Phong Phi Vân từ trên trời đáp xuống, đứng trên tảng đá xanh trên đỉnh Thanh Liên linh sơn. Phong Phi Vân nhìn hướng nữ ma rời đi, thi vân cuồn cuộn biến mất.
Phong Phi Vân nói:
- Dường như nữ ma lại thay đổi, sau mỗi lần thi biến là sẽ thay đổi, thế giới thi tà thật khó hiểu.
Mặt nữ nhân áo xanh trắng bệch, khóe môi dính máu:
- Đây chính là thi biến, mỗi một lần thi giải sẽ thoát biến.
Nữ nhân áo xanh nói xong ho khục khặc, thân thể rất yếu ớt.
Lúc trước nữ nhân áo xanh bị sáu bán thánh hợp tác công kích đã bị thương nặng, tổn thương yêu nguyên.
Tu vi đến cảnh giới như nữ nhân áo xanh đan dược bình tĩnh không hiệu quả, chỉ có thể dựa vào bảo dược.
- Đa tạ cô nương giúp đỡ.
Phong Phi Vân là người nhớ ơn đền đáp. Phong Phi Vân đưa nhánh cây cửu nguyên cổ dược Hiên Viên Nhất Nhất tặng mình ra cho nữ nhân áo xanh. Lúc tùng kích cảnh giới Phong Phi Vân không nỡ dùng, giữ lại để dành.
Đây là bảo dược vô thượng, có tác dụng mạnh nhất với yêu linh thực vật.
Nữ nhân áo xanh không từ chối ý tốt của Phong Phi Vân, nàng cầm cửu nguyên cổ dược sau đó đi xuống, vào đạo quan điều dưỡng.
Phong Phi Vân nói cảm ơn Ngư gia, Hiên Viên Nhất Nhất. Không nhờ hai người giúp đỡ thì bây giờ Phong Phi Vân đã nằm trong bụng đám người Kim Ô bán thánh.
Phong Phi Vân nói:
- Hiên Viên cô nương, lần này thánh linh dụng cụ lộ ra e rằng về sau có nhiều người sẽ tìm cô nương gây rắc rối.
Ngư gia đã trả Thiên Nhai Thước cho Hiên Viên Nhất Nhất.
Hiên Viên Nhất Nhất huệ chất lan tâm, tiên nhan thánh khiết, người có tiên khí không ăn nhân gian khói lửa.
Hiên Viên Nhất Nhất nói:
- Thiên Nhai Thước nằm trong tay ta không phải bí mật gì, nhiều cường giả yêu tộc biết điều đó. Ta thản nhiên lấy Thiên Nhai Thước ra nghĩa là ta có đủ năng lực tự bảo vệ.
Hiên Viên Nhất Nhất rất tự tin vào mình, nàng không sợ đầu sợ đuôi. Dù đối diện đẳng cấp cỡ Lão Kim Ô thì Hiên Viên Nhất Nhất chưa từng lùi bước.
Phong Phi Vân càng lúc càng cảm thấy Hiên Viên Nhất Nhất là một nữ nhân không tệ, hợp khẩu vị của hắn. Tương lai nếu ai cưới được Hiên Viên Nhất Nhất sẽ là tuyệt vời nhất đời. Nhưng nữ nhân giống Hiên Viên Nhất Nhất đã định sẵn cuộc đời hiến dâng cho tiên đạo, sẽ không bị tình yêu trói buộc. Hơn nữa trên đời có nam nhân nào làm Hiên Viên Nhất Nhất trao trọn con tim?
Vẻ mặt Hiên Viên Nhất Nhất nghiêm túc nói:
- Phong Phi Vân, bây giờ ngươi có thể theo ta đi Thủy Nguyệt Thiên Cảnh chưa?
Phong Phi Vân im lặng, nhíu mày. Phong Phi Vân biết chuyện kiếp trước có lẽ chỉ là mơ, hoặc là ký ức hư vô do cường giả mô phỏng. Nhưng Phong Phi Vân có thể thản nhiên đối diện Thủy Nguyệt Đình không?
Đáp án là, không thể.
Phong Phi Vân có thể vứt bỏ linh hồn khác, chỉ giữ lại linh hồn thuộc về mình. Linh hồn này không phải Phượng Phi Vân hay Phong Phi Vân, nó chỉ thuộc về hắn.
Phượng Phi Vân hay Phong Phi Vân cũng vậy, hắn bình thản chấp nhận hoặc chém đứt.
Nhưng Phong Phi Vân không thể vứt bỏ ký ức quá thật kia. Thật lâu về trước Phong Phi Vân và Thủy Nguyệt Đình yêu nhau, hận nhau, từng như keo như sơn, cũng từng thù sâu như biển. Cái này không phải nói quên liền quên.
Phong Phi Vân có một vạn lý do nói cho mình đó chỉ là mơ, nhưng không có lý do nào thuyết phục được hắn. Không thể thuyết phục Phong Phi Vân rằng hắn không yêu Thủy Nguyệt Đình, chưa từng yêu khắc cốt minh tâm.
Trải nghiệm đọc truyện tuyệt vời trên ứng dụng TYT