Phong Phi Vân cười ha ha, muốn qua loa qua, đột nhiên, yết hầu liền bị khốn trụ, một bàn tay lạnh như băng bóp lấy cổ hắn, toàn bộ cổ hắn đều kết đầy băng tinh, huyết dịch trong thân thể cũng bắt đầu cứng lại.

Ngón tay Nữ Ma hết sức nhỏ, đầu ngón tay mọc ra móng tay xanh ngọc, nắm lấy cổ Phong Phi Vân, nói:

- Ngươi cho rằng ngươi còn gạt được ta sao, bổn tọa thấy ngươi là nhân tài, cho nên mới nhiều lần dung túng ngươi, ngươi đừng cho rằng ta cái gì cũng không biết.

- Ngươi biết cái gì?

Phong Phi Vân tỉnh táo lại, cảm giác trên cổ đông lạnh lên một tầng băng vụn, lần này Nữ Ma tựa hồ động thật rồi.

Nữ Ma âm thanh lạnh lùng nói:

- Ngươi tự xưng là sứ giả của ta, nhưng mỗi lần ngươi đạt được bảo vật và thần binh, đều không hiến cho ta, mà tự mình cất dấu.

- Mấu chốt là ngươi chưa bao giờ hỏi ta mà?

Phong Phi Vân nói.

- Vậy ngươi giao Thánh Thực Quả cho ta đi.

Nữ Ma nói.

- Cái này thực không có.

Phong Phi Vân nói.

- Nếu ngươi không giao ra, ta sẽ tự mình đến lấy.

Tay Nữ Ma chộp vào trong thân thể Phong Phi Vân, lúc này Linh Thạch Thần Tượng trên lưng Phong Phi Vân phát ra quang mang bạch sắc, phát ra một giọng nữ thanh thúy dễ nghe:

- Nữ Ma Đầu, không cho phép tổn thương hắn.

Linh Thạch Thần Tượng sống lại, một bàn tay màu trắng đánh qua Nữ Ma.

- Một tiểu Thần Tà nho nhỏ, cũng dám đối địch với ta.

Nữ Ma một chưởng đánh nứt bàn tay màu trắng, sau đó liền lấy đi Linh Thạch Thần Tượng trên lưng Phong Phi Vân, cầm trong tay.

Linh Thạch Thần Tượng cảm nhận được ma khí cường đại trên người Nữ Ma, lập tức liền sợ hãi, phát ra tiếng khóc "Ô ô" .

Con mắt Phong Phi Vân biến thành màu đỏ như máu, sẳng giọng nhìn chằm chằm vào Nữ Ma, trầm giọng:

- Không cho phép tổn thương nàng.

Nữ Ma liếc Phong Phi Vân, nói:

- Giao Thánh Thực Quả cho ta, bằng không thì đừng trách bổn tọa bóp nát thần hồn của nàng.

Phong Phi Vân hai tay xiết chặt, hàm răng cắn chặt, theo hắn thấy thì Thánh Thực Quả hiện giờ đã không khác gì thân nhân của mình, tự nhiên sẽ không giao cho Nữ Ma ăn tươi rồi.

- Nếu Nữ Ma đại nhân đã hùng hổ dọa người như thế, vậy thì đừng trách ta cùng ngươi dốc sức liều mạng rồi.

Phong Phi Vân lấy ra Bán Thánh Lệnh Phù, vô luận như thế nào cũng phải cứu Thái Vi ra.

Trên mặt Nữ Ma đột nhiên lộ ra thần sắc trầm tư, tà ma chi khí trên người chậm rãi thối lui, đôi mắt trở nên càng lúc càng thanh tịnh, da thịt tinh tế tỉ mỉ mà trắng noãn, tản mát ra linh khí thánh khiết, nhìn nhìn Linh Thạch Thần Tượng trong tay, lầu bầu nói:

- Ta đột nhiên nhớ lại, dường như trước đó không lâu đi Thánh đình bảo khố một chuyến, đã lấy được đủ nhiều linh thạch, đủ để đến Đan Đỉnh Quỷ Thị mua Thái Cổ Ma Thổ, có Thái Cổ Ma Thổ rồi dĩ nhiên có thể trùng kích lần thứ sáu thi biến, dường như có Thánh Thực Quả hay không cũng không sao cả.

Phong Phi Vân âm thanh lạnh lùng nói:

- Ngươi đến cùng đang giở trò quỷ gì?

Nữ Ma bỗng nhiên quay người, tiên trên mặt lộ ra một tia cười yếu ớt, nói:

- Phong Phi Vân, theo ta cùng đi Đan Đỉnh Quỷ Thị, đợi khi ta hoàn thành lần thứ sáu thi biến, ta giúp ngươi phá tan Vũ Hóa cảnh.

- Ngươi đến cùng muốn làm gì?

Phong Phi Vân nói.

Hiên Viên Nhất Nhất đứng ở cách đó không xa, cũng cảm giác không hiểu thấu, truyền âm cho Phong Phi Vân nói:

- Lực lượng trong cơ thể nàng rất khổng lồ, cũng rất hỗn loạn, hẳn là đã vượt qua lần thứ năm thi biến thành lực lượng đỉnh phong, cổ lực lượng này ngay cả chính nàng cũng khó mà khống chết, từ đó khiến suy nghĩ nàng trở nên hỗn loạn.

Phong Phi Vân đổ mồ hôi.

Nữ Ma đã luyện hóa được tà khí trong Tinh Hồng Quỷ Thuyền, có lẽ đã bước chân vào đệ ngũ thi biến đỉnh phong, đang bức thiết tìm kiếm cơ hội, đột phá đệ lục thi biến.

Nhưng trong lúc này, nàng lại không tiết chế đã uống rất nhiều bảo vật, ví dụ như, Thánh Linh Phượng Hoàng Huyết Tinh cướp đi từ chỗ Mao Ô Quy, khẳng định đã bị nàng hấp thu toàn bộ rồi.

Đây chính là tinh thạch do máu tươi của Thánh Linh ngưng tụ thành, dù chỉ luyện hóa một khối cũng có năng lượng không phải chuyện đùa, đủ khiến một vị Đại Hiền Giả no bể bụng, nhưng nàng lại luyện hóa toàn bộ, không bạo thể mà vong cũng đã rất lợi hại rồi.

Cho dù như thế, nàng vẫn không hề tiết chết, vừa rồi lại căn nuốt một vị Tước gia.

Đây là kết cục của lòng tham.

Phong Phi Vân định trước tiên ổn định Nữ Ma đã, nói:

- Vậy ngươi trả Thái Vi cho ta trước đi, chuyện đi Đan Đỉnh Quỷ Thị chúng ta lại từ từ nói chuyện.

- Tốt, trả lại cho ngươi.

Nữ Ma đưa Linh Thạch Thần Tượng trong tay vào tay Phong Phi Vân, trên mặt lộ ra dáng cười nhàn nhạt, thuần khiết tựa như một thiên sứ vô hại vậy.

Nàng như đột nhiên biến thành một người khác.

Phong Phi Vân liền tranh thủ cất kỹ Linh Thạch Thần Tượng, miễn cho lại bị Nữ Ma đoạt mất, nói:

- Ta kỳ thật cũng muốn đi Đan Đỉnh Quỷ Thị mua sắm chút đồ, bất quá cái này phải đợi đến sau khi trận Thánh đình chiến loạn này chấm dứt mới được.

Nữ Ma trở nên rất dễ nói chuyện, công bố vào lúc tối hậu trọng yếu có thể ra tay trợ giúp Phong Phi Vân một tay, bộ dạng với lúc trước muốn giết Phong Phi Vân quả thực tưởng như hai người.

Khi Phong Phi Vân, Nữ Ma, Hiên Viên Nhất Nhất, lần nữa quay lại Thánh đình thì Thánh đình đại chiến đã đến khâu cuối cùng.

Rất xa, có thể chứng kiến một pháp tướng cực lớn đứng trên đỉnh Thánh đình Chúa tể cung, khinh thường trời xanh:

- Một đám đám ô hợp, không chịu nổi một kích.

- Trữ Sư Đạo, ngươi đừng tưởng rằng ngươi đã triệt để thắng, Long gia chúng ta anh tài xuất hiện lớp lớp, vĩnh viễn không nhận thua.

Lần này Long gia anh kiệt tiến đến Thánh đình Chúa tể cung, tuyệt đại đa số đều bị chém giết, chỉ có số ít cường giả còn sống, nhưng cũng đều bị trói vào trên đồng trụ, bên trong đồng trụ thiêu đốt lên hỏa diễm hừng hực, đốt cho đồng trụ trở nên đỏ hồng, muốn đốt luyện thân thể của bọn hắn.

Pháp tướng của Thần Thiên Tước gia hiện ra trên đỉnh Chúa tể cung điện, trang nghiêm mà lạnh lùng, nói:

- Long gia các ngươi vận số đã hết, cần gì phải giãy dụa phí công, sau ngày hôm nay, Đệ Lục Trung Ương Vương Triều cũng không còn người Long gia nữa.

Những lời này vừa ra, toàn bộ Thánh đình đều trở nên sôi trào.

Tuy rằng rất nhiều người đều biết Thần Thiên Tước gia hôm nay muốn trèo lên Chúa tể vị, trở thành chủ nhân Đệ Lục Trung Ương Vương Triều, nhưng khi lời này được nói ra từ miệng Thần Thiên Tước gia thì vẫn khiến người khó mà bình tĩnh được.

Đây là muốn thời tiết thay đổi.

- Lớn mật, Thánh đình Chúa tể há lại ngươi nói thay thế liền thay thế?

Bên ngoài vòm trời truyền đến một tiếng quát lớn, một chòm râu màu trắng từ bên ngoài hư không bay đi đến, cách một phiến hư không chặt đứt pháp tướng của Thần Thiên Tước gia.

Ngay sau đó, một lão giả áo bào trắng đầu đầy tóc trắng, râu bạc trắng từ trong hư không đi ra, trên người tản mát ra vạn trượng bạch quang, chói mắt khiến người không mở mắt ra nổi.

Trải nghiệm đọc truyện tuyệt vời trên ứng dụng TYT

Download on the App Store Tải nội dung trên Google Play