- Ta đây liền càng hiếu kỳ rồi, nếu như ngươi đã muốn đối phó ta, vì sao lại ở bên ngoài giết nhiều cường giả của yêu tộc như vậy, mục đích đến nơi này là cái gì, đây có phải là quá mâu thuẫn hay không.
Ánh mắt của Phong Phi Vân trở nên ngưng trọng lại, nói:
- Ta cũng không biết tại sao...
Dừng một chút, lại trêu chọc nói:
- Nói không chừng ta đột nhiên phát hiện ra chính mình thích ngươi, cho nên bỏ chạy trở về xem ngươi đã chết hay chưa.
Hiên Viên Nhất Nhất đối với câu nói trêu chọc này của Phong Phi Vân hoàn toàn thờơ, lẳng lặng ngồi ở chỗ cũ, tiên mâu linh hoạt kỳảo, trầm ngâm nói:
- Hai vị hồng nhan tri kỷ kia của ngươi bị Phi Viện công chúa mang đi, ngươi giết nhiều cường giả yêu tộc như vậy, sợ rằng Phi Viện công chúa sẽ không tha cho các nàng.
ÁNh mắt của Phong Phi Vân cũng trở nên ngưng trọng, cũng biết tình huống rất không ổn, tính toán đuổi theo đem Diêu Cát cùng Tuyết Lang cứu về, hắn vừa mới quay người lại đã nghe được phía sau truyền đến một thanh âm trầm muộn.
- Ngân!
Khi hắn lần nữa xoay người hướng Hiên Viên Nhất Nhất ở trong ao nhìn lại, phát hiện nàng đã gục ở trên bàn đá, khóe miệng có một tia máu, sắc mặt tái nhợt đến dọa người.
Tóc dài trên đầu nàng rơi xuống lả tả, sau đó rơi xuống mặt đất.
- Bá!
Phong Phi Vân bay qua mặt nước, vô cùng cẩn thận nhảy lên trên bàn đá, sau khi xác định nàng thật sự bị thương mới tiến đến, nắm lấy cánh tay ngọc mảnh khảnh của nàng, ngón tay đặt ở trên chỗ mạch đập.
Mạch đập của nàng cực kỳ yếu ớt, lúc đứt lúc liền, sinh mệnh chi hỏa giống như tùy thời đều muốn dập tắt.
Trong thân thể nàng có một cỗ hàn khí lạnh như băng, cơ hồ muốn đem huyết mạch của nàng đều đông cứng alij.
Ở trước lúc Phong Phi Vân tiến vào tòa đình viện này, Hiên Viên Nhất Nhất cũng đã bịám thương, nhưng mà vẫn mạnh mẽáp chế thương thế của mình, sợ bị Phong Phi Vân nhìn ra, nghĩ rằng muốn dùng khí thế trên người đem Phong Phi Vân dọa lui.
- Tâm mạch bị hao tổn, đây là tự tổn thương do Tâm Ngự Tĩnh Tâm kiếm điển cắn trả tạo thành, suy giảm tới bổn nguyên, xem ra mặc dù nàng đem chút ít cường giả kia của yêu tộc đánh lui nhưng mà tự thân cũng bị thương tích không nhẹ.
Phong Phi Vân đối với loại thương thế này quen thuộc đến không thể lại quen thuộc được nữa, thời điểm lần đầu tiền hắn gặp Thủy Nguyệt Đình, Thủy Nguyệt Đình cũng giống như Hiên Viên Nhất Nhất ở lúc này, tâm mạch bị hao tổn, kiếm khí phệ tâm.
Lúc này giết Hiên Viên Nhất Nhất, không chỉ có thể trả thù Thủy Nguyệt Đình, hơn nữa có thể lấy được Thiên Nhai Thước ở trên người Hiên Viên Nhất Nhất, đây hoàn toàn là hảo sự nhất cử lưỡng tiện.
Nhưng mà trong lòng Phong Phi Vân lại do dự, ân oán của hắn và Thủy Nguyệt Đình thì cũng không có liên quan đến Hiên Viên Nhất Nhất, hơn nữa Hiên Viên Nhất Nhất còn đã cứu hắn hai lần.
Mặc dù Phong Phi Vân chưa bao giờ nghĩ chính mình là một người tốt nhưng mà muốn hắn làm một tên tiểu nhân lấy ân báo oán, điểm mấu chốt trong lòng lại hiện ra.
- Ngươi sẽ không muốn giết nàng đi, giết thì thật làđáng tiếc, dù sao thiên tài cấp bậc truyền kỳ có thể ngộ nhưng không thể cầu, hơn nữa người của Thủy Nguyệt thiên cảnh tuyệt đối sẽ không bỏ qua cho ngươi, sẽ không tiếc bất cứ giá nào mà tìm ra ngươi, trừ phi ngươi chạy ra khỏi quốc gia nhân loại, nếu không thì không thể nào tránh được đuổi tiết của Thủy Nguyệt thiên cảnh.
Mao Ô Quy cảm giác được sát khí trên người Phong Phi Vân.
Trong lòng Phong Phi Vân vùng vẫy hồi lâu, cuối cùng đem cổ tay của Hiên Viên Nhất Nhất nhẹ nhàng đặt ở trên bàn đá, dùng ống tay áo che lại xong, nói:
- Ta không giết nàng, ta có phương pháp tốt hơn để trả thù Thủy Nguyệt Đình, nếu như nàng có thể dạy dỗ ra truyền nhân kiệt xuất như thế, ta liền có thể khiến cho truyền nhân của nàng đọa lạc.
- Ngươi sẽ không đem Thủy Nguyệt thánh nữ bán vào trong thanh lâu đi, cạc cạc, cái ý nghĩ này ta thích.
Mao Ô Quy chỉ sợ thiên hạ không loạn, ném ra một chủý xấu cho Phong Phi Vân.
- Tu vi của Hiên Viên Nhất Nhất cực cao, cho dù bán nàng vào trong thanh lâu cũng không có bất kỳ một tòa thanh lâu nào vây được nàng, huống chi Thủy Nguyệt thiên cảnh lợi hại bậc nào, cường giả vô cùng nhiều, một khi rời đi tiên thành di chỉ liền nhất định là có người sẽ suy tính ra hung cát của nàng, căn bản không người nào có thể chân chính xúc phạm tới nàng.
Phong Phi Vân nói.
Mao Ô Quy nói:
- Ngươi sẽ không đem nàng đi ngủ cùng đi, cạc cạc, đây... Ta cũng thích!
Phong Phi Vân lắc đầu:
- Hiên Viên Nhất Nhất tu luyện chính là Tâm Ngự Tĩnh Tâm kiếm điển, tu vi tâm cảnh cao thâm chí cực, cho dù thật sự ngủ cùng với nàng xong, đạo tâm của nàng như cũ là bất diệt, huống chi nàng chính là thánh nữ của Thủy Nguyệt thiên cảnh, Thủy Nguyệt Đình khẳng định ở trên người nàng điểm Ngọc Cung Sa, trừ phi nàng tự nguyện, nếu không... Trong thiên hạ chỉ sợ không có mấy nam nhân có thể pháđược Ngọc Cung Sa trên người nàng.
Mao Ô Quy ủ rũ, nói:
- Đạo tâm của nàng vững chắc không thể phá, trên người lại có Ngọc Cung Sa, từ trên thân thể cùng tinh thần ngươi đều không thể công pháđược nàng, vậy ngươi đang ở chỗ này giả bộ trâu bò hồi lâu, cóích lợi gì?
Phong Phi Vân nói:
- Đạo tâm của nàng chưa chắc không thể phá, chỉ cần là nữ nhân liền nhất định có nhược điểm, chỉ cần để cho ta biết được nhược điểm của nàng, chính là thời điểm ta đánh tan đạo tâm của nàng, cuối cùng có một ngày ta muốn đem Thánh nữ Thủy Nguyệt thiên cảnh trở thành song tu bạn lữ của bán yêu Phong Phi Vân ta, đến lúc đó ta muốn đích thân đi Thủy Nguyệt thiên cảnh đem tin tức này nói cho Thủy Nguyệt Đình.
- Ngoan độc, Thủy Nguyệt thánh thần nếu như biết truyền nhân của tĩnh tâm đạo chính mình lại bị ngươi làm cho một lần.... Mẹ kiếp, nàng nhất định sẽ giết ngươi...
Nước trong ao nhẹ nhàng dập dờn, vỗ thành tiếng nước chảy nhè nhẹ.
Sau khi Phong Phi Vân đem một viên Kim Tàm phật đan cho Hiên Viên Nhất Nhất ăn vào, liền ngồi ở một bên tu luyện, phía dưới xuất hiện một tà phật thai thất thập nhị phẩm, phật quang trên người rạng rỡ, sau gáy có phật hoàn hiện ra, hàng nghìn hàng vạn phan văn bao phủ.
Hiện tại Phong Phi Vân đã tu luyện tới đệ tam bức cổđồ của Kim Tàm kinh, ở dưới tham ngộ của tám ức Thánh Linh tro cốt, đệ tam bức cổđồđã hoàn toàn hiểu được, phật khí trong thân thể cũng đã hướng cấp bật cao hơn chuyển hóa, phật lực trở nên càng thêm tinh thuần.
Đệ tam bức cổđồ có 360 vạn loại biến hóa, bày ra 360 vạn loại phật hiệu thần thông những phật hiệu thần thông này ở trong mắt người khác có lẽđều được xem là thuật pháp khó lường, nhưng màở trong mắt Phong Phi Vân đều chỉ là tiểu thuật mà thôi.
Cái gọi làđại đạo chí giản, thiên địa chí cường chân chính trở tay là có thể thành một phiến thế giới, lật tay là có thể hủy diệt chúng sinh, hết thảy thần thông thuật pháp đều ẩn chứa ở trong lòng bàn tay, điểm ra một ngón tay là có thể phá tan hết thảy đạo pháp của thế gian.
Trải nghiệm đọc truyện tuyệt vời trên ứng dụng TYT