Rào rào!

Mao Ô Quy vốn phơi nắng trong hồ bị lời Phong Phi Vân nói kích thích, nó trở mình trong nước gây sóng lớn, mắt ti hí tràn đầy tham lam.

Mao Ô Quy nói:

- Huyệt Bạch Chu thánh tổ đã bị tìm ra? Sao không nói sớm cho lão phu biết? Ta nghe nói lão già kia tu vi cái thế, khi còn sống vô địch thiên hạ, suýt đưa Bạch Chu yêu tộc hành thánh yêu tộc.

Phong Phi Vân kinh ngạc hỏi:

- Ngươi cũng biết chuyện này?

Bạch Chu thánh tổ là thánh linh yêu tộc viễn cổ, Phong Phi Vân chỉ nghe tên nó, không có nhiều ấn tượng.

Mao Ô Quy khẽ thở dài:

- Tu vi của Bạch Chu thánh tổ khá mạnh trong số thánh linh, tự sáng tạo Vạn Kiếp Bất Tử Công, tu luyện đến đại thừa, sống mười hai vạn năm mới chết. Bạch Chu thánh tổ thọ hơn Bất Tử Phượng Hoàng Thân phượng hoàng yêu tộc ba vạn năm, từng đánh bại thánh linh phượng hoàng yêu tộc cùng thời đại, ngươi nói xem Bạch Chu thánh tổ có oai không?

Tu luyện Bất Tử Phượng Hoàng Thân dến đại thừa, tu luyện ra chín trăm chín mươi chín khối phượng cốt chỉ sống được chín vạn năm.

Phong Phi Vân kiên quyết nói:

- Không thể nào! Bất Tử Phượng Hoàng Thân là luyện thể thuật đệ nhất thiên hạ, Vạn Kiếp Bất Tử Công làm sao sánh bằng? Hơn nữa huyết mạch hệ phượng hoàng cao hơn Bạch Chu yêu tộc biết bao nhiêu lần. Đại thánh phượng hoàng yêu tộc sao có thể thua vào tay Bạch Chu thánh tổ? Nói đùa!

- Ha ha ha ha ha ha! Tiểu tử, ngươi rất trẻ tuổi, có nhiều thứ ngươi không hiểu. Mặc dù phượng hoàng được gọi là chim bất tử, tuổi thọ lâu hơn yêu tộc khác nhiều, nhưng trên đời không thiếu kỳ tài ngút trời. Chẳng lẽ huyết mạch cao quý sẽ không bị thua vào tay người huyết mạch đê tiện sao? Chẳng lẽ nhân vật mạnh nhất trong thiên địa chỉ ra bốn yêu tộc. Ngươi quá ngây thơ!

Điều này thì Phong Phi Vân không phản đối.

Như Phong Phi Vân bây giờ huyết mạch là bán yêu đê tiện nhất, chẳng lẽ bán yêu không có kỳ tài ngút trời? Bán yêu không thể đánh bại đệ tử Trung cổ thế gia được sao?

Huyết mạch không quyết định tất cả!

Mao Ô Quy thèm muốn mộ chôn Bạch Chu thánh tổ, đó là di bảo thánh linh, một thứ trong đó toàn là vô thượng thần bảo.

Mao Ô Quy tuyên bố có cách buộc công chúa Bạch Chu yêu tộc khai ra, nó hưng phấn chạy ra đảo biển, một canh giờ sau cõng một rổ thảo dược to trở về.

Mao Ô Quy tràn đầy tự tin nói:

- Muốn một người nói chuyện, khống chế tinh thần của nàng là hạ sách, cách tốt nhất là khiến nàng tự nói ra.

Phong Phi Vân hỏi:

- Chẳng lẽ ngươi có kế thượng sách?

Mao Ô Quy chính nghĩa lẫm lẫm:

- Đối phó nữ yêu tinh và nữ nhân đều như nhau, cách trực tiếp nhất là dùng thuốc!

Phong Phi Vân không biết nên nói cái gì:

- A? Cách này có vẻ không siêu phàm thoát tục.

- Người trẻ tuổi, ngươi không hiểu!

Mao Ô Quy phớt lờ Phong Phi Vân, tập trung điều chế thần dược. Mao Ô Quy loay hoay nửa ngày rót một chén dược cho nữ yêu tinh.

Phong Phi Vân cảm thấy Mao Ô Quy không đáng tin, nhưng lần này hắn hơi tin nó. Bởi vì khi Phong Phi Vân hỏi nữ yêu tinh có mặc quần lót không? Sắc mặt nàng rất bình tĩnh đáp: Không.

Phải nói cách này tuy rằng không siêu phàm thoát tục nhưng rất trực tiếp.

Một người một rùa hỏi han nữ yêu tinh. Chén dược Mao Ô Quy điều chế có hiệu quả siêu tốt, nữ yêu tinh mơ hồ khai hết tất cả, nhưng đáp án làm một người một rùa giật mình.

- Mở ra mộ chôn thánh linh, làm thánh linh tái hiện . . . Cái . . . Này . . . Nghe ghê quá.

Mao Ô Quy thụt lùi hai bước, thẫn thờ ngồi bệch xuống đất.

Phong Phi Vân, Mao Ô Quy biết một tin tức kinh người từ miệng nữ yêu tinh. Bạch Chu yêu tộc biết vị trí đại khái mộ Bạch Chu thánh tổ, muốn mở thánh mộ tìm xác, dụng cụ thánh linh, để Bạch Chu thánh tổ tái hiện trên đời.

Phong Phi Vân lắc đầu nguầy nguậy:

- Không thể nào! Người và yêu tuổi thọ có hạn, một khi thiên nhân ngũ suy tuyệt đối không thể sống lại, dù là thánh linh cũng không được.

Mao Ô Quy gật đầu, nhìn nữ yêu tinh:

- Đúng là không thể nào, nàng dù gì chỉ là một thị nữ bên cạnh Phi Viện công chúa, không tiếp xúc chuyện bí mật nhất được. Ta suy đoán có người cố ý bày ấn ký trong đầu nàng, để chúng ta không thể đoán ra mcụ đích thật sự của Bạch Chu yêu tộc.

Nữ yêu tinh này không phải Phi Viện công chúa, nàng chỉ là thị nữ theo hầu bên công chúa.

Mặc kệ nữ yêu tinh nói có thật hay không, khẳng định một điều rằng Phi Viện công chúa đã đến Mộc Thần Giá chiến khu, đến vì mộ táng Bạch Chu thánh tổ.

Mắt Phong Phi Vân lóe tia sáng trí tuệ, trầm ngâm thật lâu sau nói một câu:

- Ta cảm thấy ta đã biết Phi Viện công chúa là ai.

Phong Phi Vân vội vàng rời khỏi Thiên quốc, đóng con đường Thiên Quốc, lại xuất hiện trong binh doanh. Ngoài phòng Phong Phi Vân có nhiều hơi thở cường đại xuất hiện, thỉnh thoảng một số đại tộc đến Mộc Thần Giá chiến khu, làm binh doanh bình tĩnh trở nên hỗn loạn, ầm ĩ.

Trong binh doanh tám bảy lăm vốn không cho phép đấu tranh, tàn sát lẫn nhau. Nhưng vì cường giả đại tộc đến hoàn toàn phá vỡ phép tắc.

chiến vương trong binh doanh cũng không dám đắc tội hiền giả đại tộc.

Phong Phi Vân không hứng thú với đại nhân vật cổ tộc, hắn hứng thú Phi Viện công chúa, mộ táng thánh linh hơn. Phong Phi Vân định dẫn động trùng động linh thạch đi Nham Hồng bí cảnh cao cấp.

Đột nhiên một luồng sát khí từ hư không truyền đến, rất mạnh mẽ, khiến người toàn thân lạnh lẽo như rơi vào hầm băng.

Không khí khuếch tán sóng gợn, trung tâm làn sóng bay ra một luồng kiếm phong màu đen đâm thẳng trán Phong Phi Vân.

Ầm!

Phong Phi Vân triệu hoán Thiên Tủy Binh Đàm ngay, biến thành thanh chiến đao chém bay kiếm phong màu đen.

- Là ai? Dám giết người trong binh doanh?

Phong Phi Vân ngồi trên đài đá, tay cầm chiến đao, sắc mặt bình tĩnh. Phong Phi Vân khuếch tán thần thức hoàn toàn, theo dõi chặt chẽ tình huống xung quanh.

đối phương dám ra tay trong binh doanh nghĩa là bọn họ không sợ chiến vương, chắc chắn là người của đại tộc.

Ầm ầm ầm ầm ầm!

Bốn thanh chiếm kiếm cùng đâm ra hư không, kiếm khí sáng rực từ bốn hướng chém vào Phong Phi Vân, phong kín mọi đường lui.

Phong Phi Vân nhảy cẫng lên định đâm thủng nóc nhà, lao ra binh doanh. Nhưng một đại thủ ấn hiện ra trên đầu Phong Phi Vân, vỗ xuống.

Phong Phi Vân tung một chưởng cách không va chạm, đánh nát đại thủ ấn. Trong không trung vang tiếng rên khẽ, kẻ đánh lén bị chưởng ấn của Phong Phi Vân chấn bị thương.

Đối phương chuẩn bị sẵn sàng mới đến đánh lén, không biết trong hư không giấu bao nhiêu cường giả. Phong Phi Vân không dám đánh lâu, vội vàng dẫn động trùng động linh thạch mở cánh cửa, nhảy vào trong.

Một thanh âm lạnh lùng nói:

- Còn muốn trốn?

Luồng kiếm khí lao vào cửa trùng động chém hướng Phong Phi Vân.

Phong Phi Vân bước vào cửa trùng động, đứng trên đường hầm không gian, tay cầm chiến đao chém một nhát chặn lại kiếm khí.

Nhưng đường hầm không gian không chịu nổi lực lượng đã nứt rạn, vỡ thành nhiều mảnh. Phong Phi Vân vội sử dụng tiểu diễn thế giới, chân đạp hư không nhảy ra ngoài.

Trải nghiệm đọc truyện tuyệt vời trên ứng dụng TYT

Download on the App Store Tải nội dung trên Google Play