Một công tử tuấn tú mặc áo tím phong độ phiên phiên bước tới, rất đẹp trai. Các thiếu nữ nhìn công tử áo tím chằm chằm. Nhưng giọng điệu công tử áo tím rất kiêu ngạo, một tay chắp Sau lưng, một tay phẩy quạt, không thèm nhìn các thiếu nữ.
Lại là người này.
Phong Phi Vân đã gặp công tử áo tím trong chợ Phù Thiên.
Lần này công tử áo tím càng Khí thế, một đội tu sĩ đi theo Sau lưng, toàn là siêu cường giả, mỗi người tu vi không tầm thường.
Công tử áo tím đến, cung chủ Đấu Chiến cung tự mình nghênh tiếp nhưng không được công tử áo tím nhìn thẳng. Ánh mắt công tử áo tím hoàn toàn bị kim tàm phật đan trong tay Phong Phi Vân hấp dẫn.
Biểu tình Ngư gia nghiêm túc nói nhỏ bên tai Phong Phi Vân:
- Lai lịch của tiểu tử này không nhỏ, bốn lão già Sau lưng hắn tu vi cao khủng khiếp.
Phong Phi Vân ra hiệu Phùng Vãn Hạ kéo Ngư gia ra sau, nếu để lão đi lên hỏi về mẫu thân của công tử áo tím thì sẽ gây lớn chuyện, không chừng liên lụy cả đám.
Phong Phi Vân ung dung ứng đối, hai tay co lại chắp tay, hơi cúi đầu hướng công tử áo tím.
Phong Phi Vân cười nói:
- Vị đại nhân tôn kính này, chúng ta đều là bán yêu, với thân phận như đại nhân chắc sẽ không muốn phật đan trong tay bán yêu đi?
Xoẹt!
Công tử áo tím khép cây quạt, dừng bước, nhìn kỹ Phong Phi Vân.
Công tử áo tím lắc đầu, nói:
- Ta đã gặp ngươi, ngươi là bán yêu trong chợ Phù Thiên. Viên phật đan này phẩm cấp không tệ, ngươi lấy từ đâu ra?
Công tử áo tím đứng xa, không dám đến gần, sợ dính xui từ người bán yêu.
Phong Phi Vân nói:
- Cái này . . . Đây là việc tư của ta. Đại nhân muốn can thiệp cả chuyện này sao? Nó sẽ hạ thấp thân phận của đại nhân.
- To gan, ngươi có biết đang nói chuyện với ai không?
Một nam nhân mặc giáp bạch ngọc bước ra từ Sau lưng công tử áo tím, tay cầm trường thương, long hành hổ bộ. Mũi nhọn trường thương chỉ vào cổ họng Phong Phi Vân.
Đây là cường giả cảnh giới niết bàn, Khí thế chấn nhiếp đám tu sĩ bán yêu lùi bước, chỉ có Phong Phi Vân là đứng thẳng không nhúc nhích.
Phong Phi Vân chậm rãi nói:
- Không biết.
- Ngươi . . .!
Người nam nhân mặc giáp bạch ngọc bắn ra linh quang màu trắng, mắt phát ra ánh sáng rực rỡ. Bán yêu ti tiện trước mắt dám khiêu khích làm gã rất tức giận.
Phong Phi Vân bình tĩnh ung dung đứng như tảng đá, chuẩn bị tùy thời ra tay nghênh đón công kích sấm sét.
Công tử áo tím nhìn Phong Phi Vân chằm chằm, cảm thấy bán yêu này khác với các bán yêu khác. Nhưng công tử áo tím chỉ nhìn Phong Phi Vân một lúc rồi đi.
- Chỉ là một bán yêu, chấp nhặt với hắn làm gì?
Viên phật đan đó rất tinh thuần nhưng với công tử áo tím đó chỉ là đan dược không tệ, chưa đến mức khiến gã giành giật.
Nam nhân mặc giáp bạch ngọc thu về Khí thế, lạnh lùng trừng Phong Phi Vân, đi theo công tử áo tím.
Phong Phi Vân đưa phật đan cho Mộng Thái Nhạc:
- Mộng huynh, nuốt viên phật đan này đi.
Mộng Thái Nhạc cảm thấy phật đan quá quý giá, không chịu nhận.
Phong Phi Vân tiếp tục bảo:
- Giờ ta đã lấy phật đan ra, bị nhiều người thấy. Nếu Mộng huynh không uổng, Sau khi ra khỏi Đấu Chiến cung chắc chắn đám người đó sẽ đến cướp.
Đúng là bây giờ có khá nhiều tu sĩ nhìn bên này chằm chằm, ánh mắt tham lam. Nếu không phải còn trong Đấu Chiến cung thì đã có người xông lên cướp phật đan.
Mộng Thái Nhạc uống phật đan, phật quang màu vàng bao bọc cơ thể, làn da rực rỡ sắc vàng. Mộng Thái Nhạc cảm nhận dòng nước ấm chạy dọc thân thể, đan điền thủng lỗ chậm rãi chữa lành, quá trình tuy chậm nhưng có dấu hiệu tái tạo.
Đây là lũ sức sống đáng quý, khiến người trong tuyệt cảnh nhìn thấy hy vọng.
Mộng Thái Nhạc mưng như điên, đan điền tái tạo lại, các lũ linh khí trở về, vậy là tu vi có hy vọng phục hồi.
Mộng Thái Nhạc tràn đầy cảm kích Phong Phi Vân, ân tình quá nặng, khó thể trả lại. Mộng Thái Nhạc nhìn Phong Phi Vân chăm chú, tiếp tục luyện hóa dược lực trong kim tàm phật đan, uẩn dưỡng đan điền yếu ớt.
Phong Phi Vân lấy viên phật đan thứ hai cho Lý Lang uống.
Hai người ngồi xếp bằng trên mặt đất, phật văn lượn lờ quanh thân, từng đợt linh khí chui vào cơ thể bọn họ, ngưng tụ tu vi.
Đây đúng là thần tích, đám túc lão cổ giáo cảm thấy thật kỳ lạ. Bọn họ tu luyện ngàn năm chưa từng thấy chuyện đan điền vỡ lại tái tạo, hôm nay là lần đầu tiên.
- Quá kỳ diệu, tái tạo được đan điền tan vỡ, lực lượng càng tinh thuần hơn. Chẳng lẽ phật đan này là thần dược do đại hiền phật môn tế luyện ra?
Các tu sĩ đứng bên ngoài tử vong bí cảnh xem cuộc chiến tặc lưỡi lấy làm lạ, ngạc nhiên nhìn cảnh tượng trước mắt.
- Một lần lấy ra hai viên phật đan đẳng cấp này, hay Sau lưng hắn có một vị đại hiền giả phật môn?
Nhiều tu sĩ nhìn chằm chsằm, chờ Mộng Thái Nhạc, Lý Lang thức tỉnh. Nếu phật đan khiến tu vi bọn họ phục hồi thì các tu sĩ phải đánh giá lại phẩm cấp, giá trị của hai viên phật đan.
Một trưởng lão phúc địa truyền thừa sáu vạn năm bước tới gần, tóc bạc mặt hồng hào, mặc đạo bào màu xanh.
Ánh mắt trưởng lão nhìn Phong Phi Vân không còn khinh thường, hỏi:
- Không biết hai viên phật đan của tiểu hữu do vị cao nhân nào tế luyện?
Đám người không tin đan dược đẳng cấp đó do một người trẻ tuổi luyện ra, bọn họ cảm thấy có cao nhân Sau lưng Phong Phi Vân.
Phong Phi Vân không muốn quá nổi bật, trả lời:
- Cái này là một vị cửu phẩm đại luyện đan sư đưa tặng.
Cửu phẩm đại luyện đan sư.
Lão nhân tóc bạc mặt hồng hào cung kính vái chào, lòng dậy sóng.
Các cường giả thế lực tu tiên giật mình, xôn xao một lúc. Nên biết trong Trung Ương vương triều thứ sáu, ngũ đại huyền sư là nghề rất được yêu thích. Một vị cửu phẩm đại luyện đan sư có địa vị cao cả, cao hơn cả lão tổ một phương phúc địa.
Đám tu sĩ bán yêu của Bán Yêu Minh rất kích động. Thì ra Phong huynh đệ quen một vị cửu phẩm đại luyện đan sư, hèn gì có thể tùy tay lấy ra thần đan bảo dược. Bối cảnh của Phong huynh đệ không tầm thường.
Mấy thiếu nữ xinh đẹp trong Bán Yêu Minh đang tuổi thanh xuân, rất tôn sùng Phong Phi Vân. Không chỉ vì thân phận sơ đại bán yêu, Sau lưng Phong Phi Vân có cửu phẩm đại luyện đan sư làm chỗ dựa, đúng là quý tộc trong bán yêu.
Địa vị, thân phận của bán yêu và cửu phẩm đại luyện đan sư là hai cực đoan. Một ở dưới đất, một trên trời. Bây giờ cả hai có liên quan đương nhiên khiến nhiều người hâm mộ.
Công tử áo tím đứng ở phía xa nghe lời Phong Phi Vân nói, nghiêng đầu, nhíu mày. Công tử áo tím nhỏ giọng nói với lão nhân Sau lưng mình.
Lão nhân gật đầu, bước hướng Phong Phi Vân:
- Công tử nhà ta muốn chiêu lãm vị cửu phẩm đại luyện đan sư kia, hy vọng người dẫn tiến cho. Nếu thành công sẽ cho người thù lao hậu hĩnh.
Phong Phi Vân nhìn công tử áo tím phía xa, mỉm cười nói:
- Xin lỗi, hãy quay về báo lại với công tử các người là vị cửu phẩm đại luyện đan sư kia cũng là bán yêu, sợ là không lọt vào mắt xanh của công tử các người.
Trải nghiệm đọc truyện tuyệt vời trên ứng dụng TYT