Đa số hòa thượng khi không muốn lạm sát vô tội sẽ dạy một đống đạo lý lớn, người nghe phát ngán. Tửu Nhục hòa thượng thì lười nói nhiều, gã cảm thấy người này không nên chết, vậy gã sẽ co giò chạy ngay, chẳng thèm lo ai thắng ai thua.
Hôm nay tình hình khác mọi khi, Tửu Nhục hòa thượng không muốn giết người vẫn phải giết, Phong Phi Vân ép buộc gã.
Hòa thượng bị Phong Phi Vân ép sát sinh.
Nguyên Nam Thái phủ bao phủ trong không khí chiến tranh. Núi sông tan vỡ, mặt đất mấy vạn dặm toàn là chiến đấu. Nhiều cường giả tụ tập lại, có là vì ngăn cản nữ ma đột phá, có người muốn cướp Kim Tàm Kinh từ tay Phong Phi Vân.
Long La Phù đứng trên dãy núi cao vút biên giới Nam Thái phủ, nàng mặc trường bào màu vàng, áo choàng dài.
- Không ngờ nữ ma mời nhiều cường giả hộ pháp cho mình, năng lực không nhỏ.
Thái Vi đứng trên tường vân, hà quang bảy sắc bao phủ thân thể, tiên tâm đạo cốt.
Thái Vi cười khẩy nói:
- Là năng lực của Phong Phi Vân lớn, Thiên Vu thần nữ cũng bị hắn mời được. Không biết hắn múa mép khua môi kiểu gì.
Long La Phù nghe tên Phong Phi Vân thì mắt lóe tia sáng, nói:
- Nữ ma đột phá cảnh giới, có lẽ có thể đối kháng với Diêm Vương, chúng ta có nên giúp nàng không?
Thái Vi xoay người, lạnh lùng nhìn Long La Phù, ánh mắt sắc bén như kim thần đâm thủng tâm hồn Long La Phù.
Long La Phù cắn chặt răng, nàng không cho rằng mình nói sai.
- Hừ! Nữ ma sắp đột phá cảnh giới thi tà đệ ngũ biến, chắc chắn cần linh khí khổng lồ. Trong Thần Tấn vương triều con đường cung cấp linh khí duy nhất là long mạch, ngươi hãy nhìn mặt đất đi.
Mắt Long La Phù bắn ra linh quang nhìn thấu mặt đất, từng tầng đất bùn không thể che đôi mắt nàng. Từng đợt linh khí màu vàng từ Trung Hoàng phủ chảy hướng Nam Thái phủ, tụ tập tại thi thành. Những linh khí chảy ra từ long mạch, càng lúc càng mạnh mẽ hơn như sắp rút sạch linh mạch nguyên Thần Tấn vương triều.
Long La Phù giật mình kêu lên:
- Đột phá thi biến lần thứ năm cần hút hết linh mạch một vương triều?
Nếu linh mạch một vương triều bị hút hết nghĩa là tụt dốc, từ mặt này chứng minh nữ ma đột phá thi biến lần thứ năm sẽ mạnh mẽ đến không thể tưởng tượng.
Tụ tập linh mạch một vương triều sinh ra thi vương.
- Cho nên phải ngăn cản nàng đột phá thi biến lần thứ năm.
Thái Vi rất bình thản, mắt chứa sát khí nhìn hai sợi xích giắt ngang trên bầu trời.
Thái Vi lẩm bẩm:
- Không uổng là Phong Phi Vân, sắp đột phá cảnh giới Niết Bàn đệ nhất trọng thiên. Phải tiêu diệt hắn trước khi hắn đột phá.
Bề ngoài Thái Vi giống Nam Cung Hồng Nhan y như đúc, nhưng nàng nói muốn tiêu diệt Phong Phi Vân. Không biết nếu Phong Phi Vân nghe Thái Vi nói câu đó sẽ có cảm nghĩ gì?
Long La Phù thầm nghĩ.
Thái Vi không ra tay ngay, nàng bình tĩnh đứn xa xem trai cò đánh nhau. Thái Vi định nhờ tay đám người trừ khử mấy kẻ thù lớn giúp Thần Tấn vương triều.
Ví dụ Tà Hoàng, Vô Cực chủ thượng, thậm chí Thần Linh cung, một số người núp trong bóng tối.
Thái Vi không cho rằng đám người Phong Phi Vân đánh lại Thần Linh cung, chỉ cần làm Thần Linh cung hao tổn nguyên khí là mục đích của nàng hoàn thành.
Làm đế hoàng năng lực cần có nhất là khống chế đại cục trong tay mình.
* * *
Lại một đám người bí ẩn bay qua mấy chục vạn dặm, tu sĩ Thần Tấn vương triều giật mình, lòng lạnh lẽo.
Đám người bí ẩn lấp lánh ánh sáng, như thể mặt trời bao phủ toàn thân. Có hai mươi mốt người đứng trên các đỉnh núi, khí tượng lơ lửng trên đầu mỗi người.
"Thanh Liên tiên hải", "Cửu tinh liên châu", "Long hổ gầm nguyệt" . . . Tổng cộng hai mươi mốt khí tượng, mỗi loại có Khí thế kinh thiên động địa. Những dị thú lướt qua bọn họ chớp mắt vỡ thành bãi máu.
Một người đứng thẳng, tay cầm quyển thần văn ngọc quang, thanh âm như sấm sét:
- Truyền pháp chỉ của Thần cung chủ, lệnh nữ ma ngừng trùng kích thi biến lần thứ năm, nếu không Thần Linh cung sẽ hủy diệt toàn Nam Thái phủ!
Người truyền pháp chỉ xếp năm hạng đầu trong Thần Linh cung, cng chủ ngoại sự đương nhiệm, tên là Nhạc Bất Sinh.
Cung chủ ngoại sự Thần Linh cung, thay Thần cung chủ, Linh cung chủ giám thị thiên hạ. Hễ có thế lực nào đối địch với Thần Linh cung sẽ bị chèn ép ngay.
Tiêu Nặc Lan đột phá thi biến lần thứ năm đã uy hiếp khả năng thống trị mảnh đất này của Thần Linh cung, nàng sẽ bị tiêu diệt.
Nhạc Bất Sinh mang theo túc lão tám tầng trở lên đến đây là để uy hiếp mọi người, khoe cơ bắp Thần Linh cung. Có ai dám không phục thì đành dùng võ.
Diêu Cát, Vô Cực chủ thượng đánh nhau túi bụi. Mặc dù tu vi của Nhạc Bất Sinh rất mạnh nhưng không chấn nhiếp được hai người.
Hai quỷ vương biến toàn Nam Thái phủ thành bãi chiến trường, nhiều nơi bị bọn họ đánh tan nát hết. Bao nhiêu cổ thành biến mất, núi cao sụp đổ.
Quan tài hoàng thạch và Tà Hoàng vẫn đang đánh hăng say, không dừng lại. Hai sợi xích sắt giắt ngang không trung như hai con rồng chiến bằng sắt uốn lượn tung bay, ma sát hỏa hao trong không khí.
Nhạc Bất Sinh biểu tình cực kỳ khó xem, lạnh lùng lặp lại lần nữa:
- Chẳng lẽ các ngươi không để pháp chỉ của Thần cung chủ vào mắt?
Tất Ninh Soái đi tới đi lui trên tường thành, không kiềm được hắng giọng cười nói:
- Cái kia . . . Lão huynh Thần Linh cung, pháp chi của Thần cung chủ kêu nữ ma ngừng đột phá cảnh giới chứ không bảo bọn họ ngừng chiến đấu, sao có thể bảo là không để pháp chỉ Thần cung chủ vào mắt? Vấn đề đơn giản như thế mà ngươi cũng không hiểu, đầu bị lừa đá sao?
Nhạc Bất Sinh hừ lạnh một tiếng:
- Hừ!
Sóng âm biến thành nước lũ như bóng chuông nhạt đập vào ngực Tất Ninh Soái, đánh bay gã.
- Một con kiến nho nhỏ dám không tôn trọng bổn tọa? Tìm cái chết!
Nhạc Bất Sinh phủi vạt áo, đinh ninh Tất Ninh Soái đã bị sóng âm của mình giết. Loại con kiến này không bằng một con ruồi trong mắt Nhạc Bất Sinh.
- Tổ cha nhà ngươi, tía nó!
Tất Ninh Soái bay ra khỏi phế tích, quần áo rách rưới, người đầy máu. Một luồng sáng xanh bắn ra từ đan điền Tất Ninh Soái, biến thành thần phù cổ xưa dài một rượng.
Hai tay Tất Ninh Soái vẽ hình vòng tròn, ngưng tụ vầng trăng cổ màu xanh hòa cùng thần phù bắn ra ngoài.
- Lôi thần phù lục!
Thần phù bay ra ngoài dẫn động thiên địa nguyên khí, hút sạch thiên địa nguyên khí trong không khí đánh tới trước mặt Nhạc Bất Sinh.
Nhạc Bất Sinh cảm nhận uy lực khổng lồ từ lôi thần phù lục, tim rớt cái bịch. Nhạc Bất Sinh vội vàng thụt lùi nhưng đã muộn, một tia chớp xanh từ trên trời giáng xuống như biển sấm sét đánh bay Nhạc Bất Sinh.
Nhạc Bất Sinh gào rú, toàn thân da tróc thịt bong, tóc và y phục chớp mắt thành tro, cơ thể khét đen. Các tia điện nhấp nháy trên người Nhạc Bất Sinh.
Nhạc Bất Sinh đáng thương không ngờ một thiếu niên nói năng bỗ bã lại hung dữ như thế, người gã run run bò dậy. Nhạc Bất Sinh há mồm, miệng toát ra tia điện, răng rớt lộp bộp.
Uy lực lôi thần phù lục quá lớn, suýt lấy mạng Nhạc Bất Sinh.
Một đại sư Thần Linh cung giỏi luyện đan đút cho Nhạc Bất Sinh một viên linh đan tứ phẩm, gã miễn cưỡng ức chế vết thương.
Trải nghiệm đọc truyện tuyệt vời trên ứng dụng TYT