Hiện giờ Thái Vi không thể làm chuyện này.

Thái Vi nhắm mắt lại, rèm mi dài, đường ocng ưu mỹ:

- Bao lâu rồi?

Long La Phù vuốt bụng, môi mấp máy:

- Gần hai tháng.

- Hai tháng, khi đó ta ở trong đế cung. Phong Phi Vân ơi Quý Tâm Nô, thật lợi hại, thành công ngay trước mắt ta.

Thái Vi lạnh lùng cười:

- Luyện hóa, để nó chết trong bụng.

- Đã thử, không luyện hóa được.

Lúc Long La Phù biếtm ình mang thai thì lòng rất khủng hoảng, bất an. Long La Phù biết Phong Phi Vân và Nữ Đế có mối thù không xóa nhòa được, nếu bị Long Khương Linh biết chuyện không chỉ hắn chết mà nàng cũng chịu liên lụy.

Suy nghĩ đầu tiên của Long La Phù là luyện hóa thai nhi chưa thành hình. Nhưng thai nhi như thần thai, Long La Phù không cách nào luyện hóa nó, nàng thử rất nhiều cách mà không được.

Thời gian càng dài, Long La Phù dần không nỡ xuống tay. Long La Phù cảm nhận sinh mệnh từ thai nhi, cảm giác nó có cảm xúc riêng. Long La Phù lưu luyến, ngày càng không nỡ.

Nhưng Long La Phù biết thời gian lâu sẽ không che giấu được.

Khi Long La Phù gặp Phong Phi Vân, nàng rất muốn nói cho hắn biết, hỏi hắn cách giải quyết. Nhưng khi đó Nữ Đế cũng có mặt, Long La Phù không làm được gì. Lúc Phong Phi Vân, Diêu Cát rời khỏi chiến trường, Long La Phù quyết định đuổi theo.

Không ngờ cuối cùng vẫn bị Nữ Đế phát hiện.

- Không luyện hóa được? Hay ngươi không nỡ?

Thái Vi vươn tay ra, bàn tay ngưng tụ thần quang rực rỡ ấn bụng Long La Phù, ánh sáng bao phủ toàn thân nàng.

Thái Vi đích thân ra tay luyện hóa nghiệt chủng của Phong Phi Vân.

Lực lượng của Thái Vi rất mạnh, Tà Hoàng còn bị nàng đánh bại. Trên mảnh đất này ít có ai áp chế nàng được.

Long La Phù không muốn chút nào, nhưng tu vi cách Thái Vi quá lớn, không chống cự nổi. Long La Phù trơ mắt nhìn đứa con chết trong bụng mình.

Ầm!

Bụng Long La Phù lóe ánh sáng tím như ngọn lửa màu tím đốt cháy, phá tan lực lượng của Thái Vi. Ánh sáng tím từ phần bụng lan tràn rồi bao phủ toàn thân Long La Phù, ngăn cách lực lượng của Thái Vi.

Loáng thoáng thấy trong ánh sáng tím có chiếc thuyền nhỏ trôi nổi. Thuyền nhỏ rất thần dị, tựa như miếng lá cây, bên trên có cái thia mơ hồ tỏa sáng, hỗn độn không thấy rõ hình dạng.

Long La Phù, Thái Vi giật mình, không ngờ nhìn thấy cảnh quái dị này.

Rất nhanh tử khí quay trở về thân thể Long La Phù, biến mất.

Thái Vi thẫn thờ thật lâu:

- Hay thật sự là thần thai?

Long La Phù vuốt bụng mình, biểu tình vui sướng:

- Ta hắn thai nhi 6e một thần khí, chỉ có thần thai mới có thần khí.

Nhưng rất nhanh Long La Phù giấu đi nét vui sướng, sợ bị Thái Vi nhìn thấy.

Thái Vi suy tư thật lâu, nhìn Long La Phù lại ngó chân trời, tròng mắt xoay tròn.

Cuối cùng Thái Vi cười nói:

- Nếu ngươi đã dựng dục thần thai là may mắn lớn cho hoàng tộc, dấu hiệu Thần Tấn vương triều phồn vinh hưng thịnh chưa từng có.

Thái Vi biến sắc mặt quá mau.

Long La Phù hỏi:

- Ý của Nữ Đế là sao?

Hà quang vòng quanh lão nô Thái Vi, ngực to, đường cong yểu điệu:

- Hôm nay hoàng tộc đại phá các đại thế lực thảo phạt, nhưng nguyên khí đại thương, Thần Tấn vương triều khó vững vàng. Thần thai xuất thế là dấu hiệu thiên hạ hưng thịnh, đây là ý trời. Quần hùng trong thiên hạ có ai dám không cúi đầu?

Long La Phù lá nữ nhân thông minh tuyệt định, rất nhanh hiểu ý Thái Vi.

Long La Phù hỏi:

- Nữ Đế định truyền tin này ra?

Thái Vi nhìn chân trời, khóe môi cong lên:

- Nếu truyền tin ra thì người trong thiên hạ biết Nữ Đế chưa cưới đã mang thai, hoàng tộc mất hết mặt mũi. Nhưng có thể lộ ra tiếng gió, không tỏ rõ người mang thai là Tấn đế.

Long La Phù cảm thấy suy nghĩ của Nữ Đế không đơn giản, chắc chắn Long Khương Linh có mục đích khác.

Thái Vi nói:

- Thuận tiện cho Phong Phi Vân biết tin này, để ta xem hắn chạy đi đâu được?

Long La Phù lộ biểu tình quả nhiên là vậy.

* * *

Nam Thái phủ, Hoàng Phong lĩnh.

Lúc này Phong Phi Vân còn rất giật mình vì tin tức Lưu quản gia cung cấp. Phong Phi Vân không nghĩ ra lý do, cũng không tiện thổ lộ với Lưu quản gia.

Phong Phi Vân thầm nghĩ:

- Xem ra phải chờ cơ hội gặp mẫu thân hoặc Thủy Nguyệt Đình thì sự thật mới sáng tỏ. Hy vọng chỉ là trùng hợp.

Phong Phi Vân hỏi:

- Lưu gia gia, muốn rời khỏi mảnh đất này trừ đi Thần Linh cung cổ trận đài ra có con đường nào khác không?

Lưu quản gia trả lời:

- Lúc tiểu thư đi từng thấy một tòa huyền cực cổ trận đài bên ngoài Ngọc Lâu quan, thiếu nữ đi thông Tây Tiên cảnh, địa cảnh biên giới Trung Ương vương triều thứ sáu. Tây Tiên cảnh có trùng động có thể đi biên giới yêu tộc.

Rất nhanh Lưu quản gia bổ sung thêm:

- Nhưng tiểu thư có dặn là hy vọng thiếu gia rèn luyện trong quốc gia nhân loại, trước khi đến Vũ Hóa cảnh tốt nhất đừng đi Chí Tuế giới, nếu không sẽ gặp tai nạn. Thậm chí tu luyện đến Vũ Hóa cảnh cũng đừng đi.

Phong Phi Vân khó hiểu hỏi:

- Tại sao?

Lưu quản gia ngần ngừ thật lâu:

- Tiểu thư không nói kỹ nhưng chắc liên quan trong tộc.

Lưu quản gia không nói thật, lý do thật sự vì người và yêu khác lối, từ xưa đến nay bán yêu không vượt qua Vũ Hóa cảnh được. Dù ưu tú trong Thiên Mệnh cảnh bao nhiêu, cuối cùng sẽ bị kẹt chết dưới Vũ Hóa cảnh.

Chính vì lý do này mà yêu tộc cường đại không cho phép hậu đại kết hợp với nhân loại, không có kết quả tốt.

Lưu quản gia sợ đả kích niềm tin tu luyện của Phong Phi Vân nên không nói thật ra.

Nếu Phong Phi Vân có tư chất nghịch thiên vượt qua bình chướng Vũ Hóa cảnh thì sẽ phá vỡ nguyền rủa người và yêu khác lối, hắn quay về Chí Tuế giới, trong tộc không ai dám phản đối.

Phong Phi Vân không hỏi tiếp, hắn biết nguyền rủa 'bán yêu không thể đến Vũ Hóa cảnh'. Mẫu thân dùng Vũ Hóa cảnh làm điều kiện cho Phong Phi Vân trở về Chí Tuế giới thì chắc liên quan đến nguyền rủa này, trong Chí Tuế giới còn khiêu chiến rất lớn, cực hạn đang chờ đợi hắn.

Phong Phi Vân tin 'người và yêu khác lối', kiếp trước hắn bị Thủy Nguyệt Đình chém chết là minh chứng cho điều đó.

Nhưng Phong Phi Vân không tin nguyền rủa 'bán yêu không thể đến Vũ Hóa cảnh'. Người ta không làm được là vì bọn họ không đủ mạnh.

Chỉ còn một tháng giao ước với nữ ma.

Diêu Cát khó hiểu hỏi:

- Chúng ta rời khỏi Thần Tấn vương triều là xong, cần gì thực hiện lời hứa với nàng ta?

Phong Phi Vân, Diêu Cát rời khỏi Hoàng Phong lĩnh, đi thi thành chỗ của Tiêu Nặc Lan. Lưu quản gia đã rời khỏi Thần Tấn vương triều, trở về Chí Tuế giới.

Tu vi của Phong Phi Vân bây giờ không cần Lưu quản gia bảo vệ nữa, lão cần chạy về báo cáo tình huống bên này.

Phong Phi Vân trả lời:

- Diêm Vương trong Thiên Nhất Thánh bình là rắc rối lớn, mang theo bên người thì chúng ta đi đến đâu một nửa tà thi Diêm Vương sẽ tìm đến. Trước hết giải quyết Diêm Vương đã.

- Thứ hai, lai lịch nữ ma không tầm thường, từng là cường giả Vũ Hóa cảnh. Trong nhân loại nữ ma xem như siêu bá chủ. Bây giờ chúng ta đi Trung Ương vương triều thứ sáu lạ nước lạ cái, hai ta là tiểu nhân vật, nên tìm một chỗ dựa che chở mình.

Trải nghiệm đọc truyện tuyệt vời trên ứng dụng TYT

Download on the App Store Tải nội dung trên Google Play