Cảnh đêm như bức màn đen, bao phủ một tầng sương mù.
Trong sơn lĩnh gió lạnh thổi quét qua các nơi, tiếng gió phần phật, trong bóng tối còn có sinh vật không biết đang hoạt động, sau khi chúng cảm nhận được khí tức của ba lão giả Ám Vực thì lặng lẽ rút đi.
Cổ Bát Chỉ đứng trên một khối cự thạch chồng chất màu vàng, hai mắt khép hờ, thần thức triển khai bao trùm ngàn dặm, chợt lại mở to mắt, nói:
- Xem ra Phong Phi Vân đã khiếp đảm, sẽ không hiện thân đâu.
- Kim Tàm Kinh chưa hẳn nằm trên người hắn, cũng không cần thiết mang tất cả tâm tư đặt lên người của hắn đâu, hắc hắc, ngược lại đám đàn bà Ngự Thú Trai này xem có nên giam giữ tiếp hay không.
Tây Môn Túc Đức cười một cách dâm đãng.
Cổ Bát Chỉ nói:
- Hiện tại còn không phải thời điểm chơi nữ nhân, nơi này cách Yêu tộc thần tàng mở ra chỉ có hai ngàn dặm, rất nhiều cường giả tuyệt đỉnh đan quan sát nhất cử nhất động của chúng ta, Ân, đi, quay về Ám Vực.
- Hắc hắc, ra khỏi Đồng Lô Sơn, ta sẽ hảo hảo bắt phật tôn thị tẩm cho ta.
Kim Thảng cười nói.
Ba cự đầu Ám Vực biết rõ vô vọng đạt được Yêu tộc thần tàng, ý định mang theo một đám nữ đệ tử Ngự Thú Trai quay trở lại Ám Vực, trong giọng nói tràn ngập dâm dục, lọt vào trong tai một đám nữ đệ tử Ngự Thú Trai chẳng khác gì ác mộng, bọn họ không ngừng khóc lóc nỉ non, sắc mặt cả đám trắng bệch, ngạo khí như Vu Thanh Họa vào lúc này cũng hối hận.
- A Di Đà Phật, lỗi, lỗi.
Trong bóng tôi có một thân ảnh đi ra, đạp trên sương khói màu vàng,= ngăn trước mặt ba lão đầu Ám Vực, đây là một nam tử trung niên có chòm râu dê rừng, trong tay của hắn cầm phật chung, ánh mắt sáng ngời hữu thần.
Tây Môn Túc Đức tập trung nhìn vào, lập tức nhận ra nam tử trung niên này là ai, chính là tên tán tu đồng hành với Diệp Ti lúc trước, lúc ấy còn dám ra tay với hắn, thật đúng là oan gia ngõ hẹp, lạnh lùng nói:
- Không muốn chết thì cút ngay!
- Tại hạ là đệ tử tục gia phật môn, tên là Vân Phi Thiên, chậc chậc, lại nói ba người khác ngươi, mỗi lần nhìn thấy các đều làm việc ác, đúng là quá đáng giận mà.
Nam tử trung niên nhìn qua chúng nữ Ngự Thú Trai bị giam cầm thì trợn mắt lên, đồng tử bắn kim quang, rống lên giống như sư tử hống.
Nam tử trung niên này chính là Phong Phi Vân biến thành, sở dĩ dùng thân phận này hiện thân, kỳ thật cũng không có ý khác, chỉ không muốn bị Vu Thanh Họa bà điên mắng thêm vài câu, đương nhiên hắn cũng không phải sợ bị mắng, mà là thật sự không cần phải đi mắng nhau với một nữ nhân.
Nhiều một chuyện không bằng bớt một chuyện.
Nghe được có tán tu phật môn đi ngang qua, đám nữ đệ tử Ngự Thú Trai vui mừng ra mặt, trên đời này đúng là vẫn còn có người tốt, nhưng mà chợt sắc mặt vui vẻ của các nàng biến mất không còn gì nữa, nếu như một cao tăng phật môn xuất hiện ở nơi này, các nàng có lẽ còn có vài phần hy vọng, nhưng mà đối phương chỉ là tán tu, tại sao có thể là đổi thủ của ba cự đầu Ám Vực cơ chứ, cơ bản là đưa mạng mà thôi.
- Vân phật hữu, ngươi không phải đối thủ của ba tên tà ma này đâu, kính xin mau mau đào tẩu, nếu như có thể tới Ngự Thú Trai cầu cứu, vậy vạn phần cảm tạ.
Vu Thanh Họa mái tóc dài rủ xuống, rối tung toàn thân, sắc mặt thập phần khó chịu nổi, độc tố tam bộ linh xà đã xâm nhập vào kinh mạch, khiến xương quai xanh của nàng biến thành màu đen, làn da có xà vân mờ mờ.
Tuy nàng bị thương nhưng mà vẫn đẹp như tranh vẽ, xinh đẹp tuyệt luân, có khí chất lãnh diễm mà kỳ ảo.
Phong Phi Vân lời lẽ chính nghĩa, nói:
- Không, trừ ma vệ đạo chính là chuyện của phật môn, trước mặt tà ma ngoại đạo làm gì có chuyện lùi bước
Đám nữ tử Ngự Thú Trai lúc này thở dài trong lòng không ngớt, đệ tử tục gia này đúng là chính trực, nhưng mà vì sao đầu óc vô nước như thế, cũng không nhìn tình thế một chút, bên kia là ba lão tổ tà đạo, ngay cả mấy phật tôn cũng bị bắt, tán tu như ngươi thì có thể làm cái gì chứ?
Mấy phạt tôn Ngự Thú Trai cũng thở dài một tiếng, chỉ cầu tìm được cơ hội kết thúc tính mạng, không muốn trong sạch bị hủy hoại, đã không cầu có thể tránh được kiếp nạn này, tuy ba vị phật tôn khác lớn tuổi hơn Vu Thanh Họa rất nhiều, nhưng mà có thuật trú nhan cho nên nhìn bộ dáng như chừng ba mươi, cũng cực đẹp, giờ phút này nhíu mày niệm kinh.
Ba đại cự đầu Ám Vực đứng lên.
Tây Môn Túc Đức đi về phía trước vài bước, hắn không cố kỵ đứng trước mặt Phong Phi Vân, nghiền ngẫm cười nói:
- Đệ tử tục gia phật môn đúng không, nhìn ngươi xem như có vài phần gan dạ sáng suốt, không bằng gia nhập Ám Vực của ta, báy ta làm sư, ta có thể cho ngươi lựa chọn ra một nữ nôt rong đám nữ đệ tử Ngự Thú Trai này, tu phật có ý gì, nên tu phải tu tà đạo.
- Thật đúng là tà ma ngoại đạo, ác căn quá sâu, xem đỉnh.
Phong Phi Vân bộ dáng ghét ác như thù, trên cánh có hỏa diễm xuất hiện, phật đỉnh bắn ra chung quanh giống như ngọn núi lớn mọc từ dưới đất lên, sức nặng lớn ập xuống, hư không có phật âm vang vọng, một chữ phật xuyên qua thiên địa áp xuống.
Đương.
Một kích này khí thế vô cùng hung mãnh, mặt đất xuất hiện vết rách kéo dài ra xa xa.
Tây Môn Túc Đức cũng kinh ngạc, tán tu này quá đáng sợ, không giống như quả hồng mềm, vội vàng dùng hai tay đón lấy thanh long chung áp qua, bành, một tiếng vang thật lớn, thanh long chung dùng sức nặng to lớn ép thân thể Tây Môn Túc Đức lún xuống đất, bị đánh thối lui liên tục, mỗi một bước đều giẫm nát bùn đất, thời điểm hắn ổn định thân hình thì nửa người đã chìm vào đất, đôi bàn tay vô cùng đau đớn.
- Không có sử dụng linh khí, đây chỉ là dựa vào lực lượng thân thể cường đại mà thôi.
Đôi tay của Tây Môn Túc Đức giống như sắp đứt gãy, đau đớn đến cực điểm, hắn không dám tin nhìn chằm chằm vào tán tu này.
Chỉ dựa vào lực lượng thân thể, Phong Phi Vân còn có thể thắng Thiên Mệnh cửu trọng bình thường, tự nhiên là làm cho Tây Môn Túc Đức giật mình, trong lòng của hắn chấn động thật lớn, chẳng lẽ đây là cao nhân phật môn Thiên Mệnh cửu trọng?
Cổ Bát Chỉ cùng Kim Thảng cũng lao tới, bộ dáng như lâm đại địch.
Bọn họ cũng chỉ biết thân thể Phong Phi Vân cường đại, chiến lực chân thật vẫn còn kém bọn họ một chút.
Hưng phấn nhất đương nhiên là đám nữ đệ tử Ngự Thú Trai, đôi mắt dễ thương lập lòe, tất cả đều sinh ra hy vọng, giống như phật đà hàng lâm hàng ma, tràn ngập vẻ sùng bái, chỉ dựa vào thân thể đã đánh lui lão ma tà đạo như Tây Môn Túc Đức, đây nhất định là cao nhân phật môn rồi.
Hôm nay có chuyển cơ.
- Rốt cuộc ngươi là người phương nào?
Tây Môn Túc Đức không tin nổi nhìn qua tán tu phật môn trung niên trước mặt.
- Hừ, một đám tà ma làm nhiều việc ác, hôm nay ta sẽ siêu độ các ngươi.
Phong Phi Vân buông thanh long chung ra, xếp bằng trên đỉnh phật chung, trên người bắn ra tinh quang phật đà tinh thuần nhất, giống như có thánh phật hàng lâm, trên đỉnh đầu có một đạo phật hoàn kim săc bắn ra.
Trải nghiệm đọc truyện tuyệt vời trên ứng dụng TYT