- Ta từng đọc qua rồi, sớm nhất có thể ngược dòng tìm tới thời đại phật tu một vạn năm trước, hoặc là từ thời đại xưa hơn cũng có ghi lại, nhưng mà vô cùng mơ hồ.

Diệp Ti Loan nói ra.

Phong Phi Vân gật gật đầu, truyền thuyết của người Cổ Cương, Đồng Lô Sơn hình thành từ sáu ngàn năm trước khi Vu thần đại chiến với tồn tại khủng bố của Yêu tộc hình thành nên, hiển nhiên truyền thuyết này cũng không chính xác, có lẽ Đồng Lô Sơn đã tồn tại trước đại chiến sáu ngàn năm trước, nhưng mà Đồng Lô Sơn hình thành tuyệt đối không phải vào sáu ngàn năm trước, có lẽ ngược dòng tìm hiểu tới niên đại càng cổ xưa hơn.

Truyền thuyết dù sao cũng là truyền thuyết, bởi vì khoảng cách thời gian thật sự quá xa xưa, chân tướng cũng quá mơ hồ.

- Diêm vương, ta còn thiếu nợ ngươi một chuyện, vì sao ngươi chậm chạo không nói với ta,

Phong Phi Vân không thích thiếu nhân tình, hắn có cảm giác như bị người ta chế trụ.

- Hắc hắc, đợi đến lúc thời cơ chín mùi, ta tự nhiên sẽ nói cho ngươi biết.

Giọng của diêm âm hàn, mang theo vài phần vui vẻ, sau đó chậm rãi biến thành mờ ảo, hắn lui trở về lưng và yên lặng lại.

Quả nhiên là tà giả cáo già.

Phong Phi Vân thu hồi thần thức, nhìn qua bạch cốt trước mặt, bạch cốt không ngừng lăn xuống, không ngừng thiêu đốt, trong đó có một ít bạch cốt tỏa ra khí tức vô cùng khủng bố, toàn thân óng ánh giống như thần ngọc, tuyệt đối là hài cốt của chí cường, bị một lực lượng khủng bố dẫn vào trong biển lửa thiêu đốt, nhiệt độ nơi đó tăng lên kinh khủng, tản mát sóng nhiệt to lớn, giống như dung nham nóng chảy.

Đúng lúc này một lão già lân phiến toàn thân bay tới, trên người có chấn động cực kỳ khủng bố nhìn qua Phong Phi Vân cùng Diệp Ti Loan, hắn không có nhìn nhiều, lúc này nhanh chóng nhìn qua biển thi cốt vô tận, trên mặt mang theo thần thái vui mừng, nói:

- Thậm chí có chân nhân bảo cốt, nơi này chính là bảo địa vô thượng mà.

Không bao lâu lại có một lão giả mặc thi bào bay tới, trong ánh mắt tinh mang bắn ra, nhìn qua biển thi cốt kia, toàn thân đang run rẩy, kích động nói:

- Còn có thi thể cường đại, nếu như tế luyện, chắc chắn sẽ luyện ra mấy tôn thi vương chi vương.

Diệp Ti Loan lôi kéo Phong Phi Vân lui nhanh ra phía sau, chú ý cẩn thận nói:

- Đây là hai siêu cấp cự phách, tu luyện năm trăm năm trở lên, uy danh trấn thế, lão giả toàn thân lân giáp kia chính là sư thúc của cung chủ Tấn Hà Long Cung, đã hơn trăm năm chưa xuất thế, đã từng là một nhân vật hung ác, lão giả cản thi nhân kia chính là hốc chủ Đại La Thi Động Bắc Cương, Đại La Thi Động tuy kém hơn mấy thi động truyền thừa cổ xưa, nhưng mà lại là mạnh nhất trong các thi động dưới truyền thừa cổ xưa, đặc biệt là vị động chủ này tu vị cao thâm mạt trắc, từng đánh chết một cự phách của Ngân Câu phiệt, tế luyện thành chiến thi.

Siêu cấp cự phách chính là tu sĩ Thiên Mệnh bát trọng, so với cự phách bình thường còn mạnh hơn rất nhiều, thập phần thưa thớt, dùng tu vị Phong Phi Vân hiện tại còn chưa phải đối thủ của siêu cấp cự phách, nhưng mà hắn có tự tin có thể đào thoát khỏi tay siêu cấp cự phách, cho nên cũng không có sợ hãi bao nhiêu.

Diệp Ti Loan nhìn thấy Phong Phi Vân bộ dáng không sợ hãi, cũng rất lo lắng thay hắn, trong lòng thầm nghĩ, vị đại thúc này đúng là to gan lớn mật, đều nói người càng già càng nhát gan, vị đại thúc này càng già gan càng lớn.

Nàng nói:

- Siêu cấp cự phách đều là bá chủ chân chính, chỉ cần có siêu cấp cự phách tọa trấn mới có thể bảo chứng siêu cấp thế gia, siêu đại tiên môn hưng thịnh không suy, Nhật Nguyệt Tiên Giáo của ta có siêu cấp cự phách tọa trấn, hơn nữa không chỉ một người.

Nàng vừa bắt đầu đã muốn lôi kéo Phong Phi Vân tiến vào Nhật Nguyệt Tiên Giáo, tự động giới thiệu sự cường đại của Nhật Nguyệt Tiên Giáo.

Phong Phi Vân quay đầu nhìn nàng cười cười, trêu chọc nói:

- Trừ phi Diệp tiên tử gả cho ta, bằng không thì lão phu tuyệt không gia nhập Nhật Nguyệt Tiên Giáo.

- Kỳ thật ngươi nên cân nhắc sư thúc của ta.

Diệp Ti Loan rất đau đầu với đại thúc lớn tuổi này, cũng đã sống mấy trăm tuổi, bây giờ lại nhìn chằm chằm vào một tiểu bối, thực không biết hắn làm sao tu hành phật hiệu tới cảnh giới cao thâm như thế.

Hai siêu cấp cự phách Tấn Hà Long Cung và Đại La Thiên Động bắt đầu động thủ, hiển nhiên bọn họ cũng biết lực lượng thần bí nơi này trấn áp thi cốt, không cho người ngoài nhúng chàm, bọn họ đang thi triển bí pháp lấy mấy khối thi cốt ra.

Sư thúc cung chủ Tấn Hà Long Cung lấy một khối trận bàn ra, phía dưới khảm hai mươi tám linh thạch, trận bàn vận chuyển, hóa thành một tấm gương sáng ngời, hắn cho tay vào trong trận bàn, bàn tay của hắn xuyên qua trận bàn xuất hiện trong biển thi cốt này.

Sắc mặt của hắn vui vẻ, hắn lấy ra một bộ thi cốt có cánh, bạch cốt này có khí tức đậm đặc, trong xương cốt vẫn còn tơ máu lưu động, mỗi một đạo tơ máu giống như huyết ngọc, bảo quang mười phần.

- Bổ.

Tay hắn vừa vặn cầm lấy thi cốt kia, trên bầu trời xuất hiện một đạo thiểm điện, trực tiếp đánh tên siêu cấp cự phách này thành tro bụi, ngay cả trận bàn hắn lấy ra cũng bị hủy diệt, hai mươi tám viên linh thạch khảm lên cũng bị đánh nát.

Một vị siêu cấp cự phách đã chết như thế..

Tên hốc chủ Đại La Thi Động cũng gặp lôi điện, nhưng mà hắn lại thập phần cẩn thận, cũng không có tùy tiện ra tay như tên sư thúc cung chủ Tấn Hà Long Cung kia, cho nên hắn chỉ bị phách nửa người, một đầu cánh tay hóa thành tro bụi, giữ được một mạng.

Sắc mặt tên hốc chủ thi động này cực kỳ khủng bố, lực lượng vừa rồi quá cường đại, nếu không phải hắn đổi mạng với xác ướp cổ, hắn hiện tại đã chết rồi, chỉ sợ chết ở nơi này thì thi cốt cũng không còn.

Chỉ qua mấy hô hấp, hai siêu cấp cự phách một chết một trọng thương.

Diệp Ti Loan thổ khí như lan, đôi mắt dễ thương ngưng trọng, nói:

- Những bạch cốt này có khí tức thần bí gia trì, không thể đụng vào, chúng ta vẫn nên nhanh chóng rời khỏi nơi này.

Phong Phi Vân lắc đầu, ánh mắt nhìn chằm chằm vào trong đống thi cốt kia, nhìn thấy một ánh mắt chói mắt, đó là một đoạn xương cốt đỏ thẫm như ngọc, nó không ngừng rung động trong biển lửa.

- Đây là... Đây là một khối phượng hoàng nhãn cốt, chẳng lẽ có phượng hoàng chết ở nơi này, bị lực lượng thần bí hút tới nơi này.

- Ngươi muốn làm gì vậy?

Diệp Ti Loan thấy Phong Phi Vân chậm chạp không rời đi, sợ hắn làm ra chuyện gì đó.

Hốc chủ Đại La Thi Động cười lạnh, nói:

- Ngươi hẳn cũng dám đi lấy thi cốt hay sao, ngân ngân, nơi này có lực lượng thần bí gia trì, cho dù là chân nhân tới cũng bị đánh chết không lầm.

Diệp Ti Loan nhìn thấy ánh mắt Phong Phi Vân trở nên nóng rực, cho là hắn bởi vì bảo cốt mê muội, chủ động duỗi bàn tay trắng như ngọc muốn đem kéo hắn đi, thổ khí như lan, nói:

- Đại thúc, ngươi tỉnh lại đi, bảo cốt nơi này không phải sức ngươi có thể lấy được, tùy tiện đụng vào sẽ tao ngộ sát kiếp đấy.

Trải nghiệm đọc truyện tuyệt vời trên ứng dụng TYT

Download on the App Store Tải nội dung trên Google Play