vipvandan.vn :

Chương 1071: Chân mệnh thiên tử. (1)

- Nhân Nhân, ngươi và mẹ ngươi lớn lên thật giống nhau, ngươi có biến mẹ ngươi năm đó vốn là vị hôn thê của ta, lại vì thiên tư cha ngươi cao hơn ta, tu vị mạnh hơn ta, vậy mà hoành đao đoạt ái, cướp đi Tố Y, ta hận ah! Ta thật sự rất hận! Vào ngày bọn hắn đại hôn, ta một người trốn ở trong phòng uống rượu, uống đến thiếu chút nữa say chết, nhưng lại không ai biết.

- Ngươi nói bậy, cha ta và mẹ ta chính là lưỡng tình tương duyệt...

Lục Nhân Nhân không biết vì sao đột nhiên cảm giác vị Tam thúc trước mắt này trở nên thập phần lạ lẫm, lạ lẫm đến có chút không rõ, lạ lẫm giống như một con Sói, con mắt lửa nóng, trần trụi trắng trợn nhìn chằm chằm vào mình.

- Ngân ngân! Lưỡng tình tương duyệt, ta đã sớm không tin vào cái lưỡng tình tương duyệt chó má gì đó rồi, Nhân Nhân, ngươi biết ta vì sao lại cầu nhị ca cho ngươi cùng đi Thập Vạn Sơn Hà không, bởi vì ngươi và mẹ ngươi thật sự rất giống, mẹ ngươi thiếu nợ ta, ta phải đòi lại ở trên người ngươi. Ha ha!

Thanh âm Lục Lân trở nên có chút dồn dập, nhìn khuôn mặt tuyệt mỹ khuynh thành của Lục Nhân Nhân, yết hầu trở nên khô khốc, giờ khắc này hắn không biết đã tưởng tượng trong đầu bao nhiêu lần, nhưng ở Phổ Đà Sơn hắn không dám làm, đi tới Thập Vạn Sơn Hà thì hắn có thể muốn làm gì thì làm rồi.

Lục Nhân Nhân nào ngờ Tam thúc vậy mà lại đột nhiên tập kích mình, càng muốn xâm phạm mình, nàng bị Lục Lân đánh trúng vào Tử Phủ đan điền, mấy cái đại mạch vận chuyển linh khí trong thân thể cũng bị đánh nát, căn bản không ngưng tụ ra được chút lực lượng, lại nói, cho dù nàng không bị Lục Lân đánh lén, lấy tu vị Thiên Mệnh đệ ngũ trọng của hắn cũng không phải là đối thủ của Lục Lân.

Khó tự trách lúc trước khi mình đưa ra yêu cầu muốn đi theo đuổi giết Phong Phi Vân, Tam thúc lại tích cực đáp ứng như vậy, chỉ sợ hắn đã sớm có phần tâm tư này rồi, chỉ là ở Phổ Đà Sơn hắn không dám biểu hiện ra, tiến vào Thập Vạn Sơn Hà hắn liền không còn gì cố kỵ nữa rồi

Xoẹt xẹt.

Lục Nhân Nhân bị Lục Lân trấn áp, không hề có lực lượng phản kháng, mảng lớn quần áo trên người bị kéo xuống, quần áo còn dính lấy máu chảy ra từ miệng vết thương, cùng thân thể tinh khiết hoàn mỹ của nàng tạo thành nét đối lập rõ rệt.

- Ba đầu linh thú kia đều thập phần cường đại, nhị ca hiện giờ chỉ sợ đã chết trận, Nhân Nhân, ngươi chỉ có đi theo ta mới ra khỏi Thập Vạn Sơn Hà, ngươi yên tâm Tam thúc sẽ đối tốt với ngươi mà.

Lục Lân đã có chút điên cuồng, nhìn thấy bộ dáng Lục Nhân Nhân phảng phất như nhìn thấy bộ dáng mẫu thân nàng vậy, khiến tà hỏa trong thân thể hắn thiêu đốt khắp toàn thân.

Lục Nhân Nhân cắn chặt hàm răng, hai tay che lấy vị trí áo bào bị xé rách, nói:

- Lục Lân, nếu ngươi dám đụng vào ta, tất nhiên sẽ bị Phổ Đà Sơn đuổi giết, lực lượng Phổ Đà Sơn ngươi có lẽ nên rõ ràng hơn bất kỳ ai.

Nàng không hề gọi Tam thúc nữa, mà trực tiếp gọi là Lục Lân, theo nàng thấy thì Lục Lân hiện giờ đã thuộc cùng loại với Phong Phi Vân, thậm chí còn buồn nôn hơn cả tên ác đồ Phong Phi Vân kia nữa.

- Ha ha, chờ ta giết chết Phong Phi Vân, đoạt được Kim Tàm Kinh, đến lúc đó tu vị tất sẽ đột nhiên tăng mạnh, một khi tu luyện thành công Kim Tàm Kinh, cho dù người Phổ Đà Sơn không đến tìm ta, ta cũng sẽ giết bằng được, trước hết là giết cha ngươi, sau đó đoạt lại mẹ ngươi, đúng rồi, còn cả muội muội ngươi nữa, đến lúc đó một nhà bốn người sẽ là chúa tể trên phiến đại địa này.

Lục Lân ánh mắt nóng rực, tiếng cười càng vô cùng càn rỡ.

- Tên điên, tên điên...

Trong mắt Lục Nhân Nhân lộ vẻ tuyệt vọng, muốn điều động linh khí trong thân thể, tự tán sinh mệnh lực, cho dù chết, cũng không thể bị Lục Lân làm bẩn được

Nàng thập phần cẩn thận, bởi vì một khi bị Lục Lân phát giác, nàng liền cơ hội tự sát cũng sẽ không có.

Nhưng đúng lúc này, ánh mắt nàng cứng lại, chỉ thấy một đạo vầng sáng bạch sắc hiện lên trước mắt, sau một khắc, đầu Lục Lân đã bay ra ngoài, trong cổ lao ra huyết tuyền cao hơn ba thước, sau đó ầm ầm té trên mặt đất.

Vốn Lục Nhân Nhân đã chuẩn bị tốt tự sát, lại không nghĩ đến lại phát sinh biến cố như thế, sau khi thi thể Lục Lân ngã xuống, lộ ra một thân ảnh nam tử suất khí anh tuấn, nam tử này toàn thân đều tản ra bảo quang nhàn nhạt, lông mi rậm rạp chỉnh tề, đôi mắt tràn đầy mị lực.

Ở nơi hoang vắng như Thập Vạn Sơn Hà này vậy mà gặp được một nam tử như vây, hơn nữa khí tức trên người nam tử này lại đặc biệt thuần khiết, khiến người cảm thấy hết sức thoải mái.

Nàng lại không biết, đây đều là do Phong Phi Vân tu luyện Kim Tàm Kinh, nếu vào hai ngày trước, nàng nhìn thấy Phong Phi Vân, nhất định sẽ bị cổ tà khí và sát khí trên người Phong Phi Vân hù sợ ngay.

Tu vị Lục Lân đã đạt đến nửa bước cự phách đỉnh phong, chỉ thiếu chút nữa liền bước vào cảnh giới cự phách, tuy rằng trong khi quyết đấu với linh thú đã bị thương không nhẹ, nhưng Phong Phi Vân cũng chỉ có thể thông qua đánh lén mới có thể một kích tất sát hắn.

- Hừ, muốn truy sát ta, nhất định phải trả giá thật nhiều.

Trong lòng Phong Phi Vân nghĩ như thế, sau đó mới dời ánh mắt đến trên người Lục Nhân Nhân đang núp trong lá cây, muốn nhổ cỏ tận gốc, làm thịt luôn cả nữ tử này.

Nhưng ngay khi ánh mắt Phong Phi Vân vừa tiếp xúc với nữ tử này liền hơi sững sờ, đây cũng không phải vì mỹ mạo của Lục Nhân Nhân, mà càng nhiều là cảm giác quen thuộc, chẳng lẽ ta đã gặp nàng ở nơi nào rồi sao?

Đúng rồi.

Trong đầu Phong Phi Vân nhớ lại một người, nữ tử này lớn lên rất giống với một yêu nữ của Sâm La Điện, yêu nữ kia tựa hồ gọi là Lục Ly Vi, đệ nhất mỹ nhân Sâm La Điện đệ thập điện, người con gái trước mắt này khẳng định có quan hệ với Lục Ly Vi.

Đối với Lục Ly Vi, Phong Phi Vân cũng không có cảm tình gì, theo hắn thấy chẳng qua chỉ là một yêu nữ Tà Đạo yêu nữ thôi.

Một ít Tà Đạo yêu nữ, tuy rằng mỹ mạo tuyệt trần, nhưng vì tác dụng phụ khi tu luyện công pháp Tà Đạo nên cần không ngừng hấp thụ Dương nguyên của nam tử, không biết đã ngủ qua biết bao nhiêu nam nhân, cho nên Phong Phi Vân ngủ với một yêu nữ, một chút gánh nặng tâm lý cũng không có.

Lúc ấy một đời tuổi trẻ Sâm La Điện và Vạn Tượng Tháp giao phong, không biết có bao nhiêu nữ đệ tử Vạn Tượng Tháp bị tà nhân Sâm La Điện chà đạp, Phong Phi Vân hắn cũng không phải chính nhân quân tử, ngủ hai Tà Đạo yêu nữ thì đã sao

Bị người khi dễ đến trên đầu còn có thể nhẫn, đó chính là bọn hèn nhát, người khác đối đãi ta như thế nào, ta liền phải trả lại gấp bội.

Ăn miếng trả miếng, ăn miếng trả miếng.

Về phần nữ tử này có quan hệ thế nào với Lục Ly Vi, Phong Phi Vân cũng không muốn biết, theo hắn thấy đã dám tới đuổi giết mình, vậy thì nhất định là muốn cướp lấy Kim Tàm Kinh, loại người này tuyệt đối không thể lưu.

Trải nghiệm đọc truyện tuyệt vời trên ứng dụng TYT

Download on the App Store Tải nội dung trên Google Play