Editor: May

Hoàng Phủ Bạc Ái lại kiêu ngạo liếc mắt một cái,

“Sao cô còn ở chỗ này?”

Hàm răng Thịnh Vị Ương đều đang run lên!

Ở trong lòng liên tục nguyền rủa thiếu gia này cả đời ăn mì ăn liền không có gói gia vị một trăm linh một lần! Nghiến răng nghiến lợi nói,

“Rốt cuộc anh muốn thế nào!”

Đôi mắt sắc bén của Hoàng Phủ Bạc Ái hung tàn, vẻ mặt tà chí,

“Thịnh tiểu thư, xem ra cô còn chưa có làm rõ ràng tình huống, cô cũng không có bất luận tư cách gì nói điều kiện với tôi.”

Thịnh Vị Ương hơi giật mình, tâm âm trầm một chút.

Khi cô ngước mắt một lần nữa, lại là lúm đồng tiền như hoa, ngay cả Hoàng Phủ Bạc Ái cũng nhướng mày, người phụ nữ này, thật sự là dối trá!

Anh chán ghét phụ nữ dối trá như vậy!

……

Thịnh Vị Ương cung kính khom người, tóc dài bên tai rơi xuống một sợi, nhẹ nhàng phất qua ở trong không khí lạnh lẽo, mùi thơm thấm nhẹ,

“Hoàng Phủ thiếu gia, về vì sao đôi mắt của tôi lại biến đỏ, cũng không nhọc anh lo lắng.

Anh là Bạc Ái thiếu gia của Hoàng Phủ đế quốc, tôi chỉ là một người giáp qua đường, quan hệ tám gậy tre đều đánh không tới, chút việc nhỏ này vẫn là không chậm trễ thời gian của ngài.”

Thịnh Vị Ương nói đến không kiêu ngạo không siểm nịnh, không kiêu căng không nóng nảy, nói mấy câu liền phủi sạch sẽ quan hệ của hai người, ranh giới rõ ràng.

Hoàng Phủ Bạc Ái lại nguy hiểm nheo mắt lại,

“Sao cô biết chúng ta không có quan hệ, Hoàng Phủ thiếu phu nhân của tôi.”

Thịnh Vị Ương lại ngơ ngẩn, đặc biệt mê mang chớp chớp mắt, Hoàng Phủ thiếu phu nhân gì chứ! Người đàn ông này lại đang nói hươu nói vượn cái gì!

……

Thịnh Vị Ương còn chưa có phản ứng kịp, móng vuốt của mình đã vói qua sờ ở trên trán Hoàng Phủ Bạc Ái, trong miệng nói thầm,

“Không phát sốt mà! Nói mê sảng gì vậy!”

“Bốp”!

Khóe mắt Hoàng Phủ Bạc Ái co giật, vung tay hung hăng hất rơi cánh tay Thịnh Vị Ương, tiếng hô thô bạo chợt vang,

“Ai cho phép cô chạm vào tôi!”

……

Trải nghiệm đọc truyện tuyệt vời trên ứng dụng TYT

Download on the App Store Tải nội dung trên Google Play