Editor: May

Lỗ mũi Hoàng Phủ Bạc Ái hừ lạnh một tiếng,

“Hừ! Chỉ huy người của lão tử rất trơn tru!”

Lại dùng biểu tình hung ác trừng mắt liếc mắt nhìn một cái, sau đó lại ôm notebook nhìn lại, khóe mắt lại còn thường thường liếc tới đây.

……

Mắt thấy Thịnh Vị Ương và hai bảo vệ sắp đi vào biệt thự, Hoàng Phủ Bạc Ái chợt rống một tiếng,

“Đứng lại!”

Thịnh Vị Ương và hai bảo vệ cùng nhau dừng chân, xoay người lại.

Mặt Hoàng Phủ Bạc Ái âm trầm, lại nghiến răng nghiến lợi lạnh giọng nói,

“Không thấy được tôi ở chỗ này sao!”

Anh một người sống lớn như vậy ngồi ở nơi này, Thịnh Vị Ương thì thôi đi! Thế nhưng đến thuộc hạ của anh cũng làm lơ anh!

Ánh mắt lạnh lẽo của vị Bạc Ái thiếu gia nào đó tựa như dao nhỏ, hận không thể giết người!

Bạc Nhị và Bạc Tứ đồng thời sửng sốt, chạy nhanh khom lưng cung kính hô,

“Thiếu gia!”

“Thiếu gia!”

Thịnh Vị Ương xem thường, giải thích nói,

“Chúng tôi thấy ngài nghiêm túc như vậy, cho rằng ngài đang làm việc, cho nên không dám quấy rầy ngài.”

Ánh mắt Hoàng Phủ Bạc Ái hơi giật mình,

“Là như vậy ư?”

Bạc Nhị và Bạc Tứ thấp thỏm gật đầu,

“Đúng vậy, thiếu gia.”

Trải nghiệm đọc truyện tuyệt vời trên ứng dụng TYT

Download on the App Store Tải nội dung trên Google Play